Năm 1974, Giang thành. Gần tới tiết xử thử rồi, tuy rằng liên tiếp đổ mưa mấy hôm nhưng lại không xua đi được cái nóng trong không khí, thời tiết nóng nực giống như cái lò hấp, oi đến mức khiến người không tài nào thở được. Loại thời tiết như vậy khiến cho Triệu Tú Hoa vốn đã bức bối trong người lại càng trở nên nóng nảy hơn, đặc biệt là khi nghe thấy người phụ nữ trước mặt nói xong ý định tới đây của mình, sắc mặt bà càng lúc càng nặng nề: “Ý của chị là trước khi kết hôn, các chị không muốn mua giường với tủ quần áo trước?” Người phụ nữ kia gật đầu: “Chủ yếu là vì bây giờ Quốc Bình sắp được bình bầu làm chủ nhiệm rồi, mà thành phần của nhà họ Ôn các chị lại không tốt, lỡ như để đối thủ nhìn thấy hai đứa trẻ kết hôn lại làm đến mức xa xỉ đến như thế, sau này đi báo cáo thì cũng phiền phức lắm!” Triệu Tú Hoa cười lạnh một tiếng: “Đây là ý của chị hay là ý của Quốc Bình thế? Hôm nay sao cậu ta không tự mình tới đây nói với chúng tôi?” Người phụ nữ cười đáp: “Hai hôm nay Quốc Bình…
Chương 128: Bị Ốm
Thập Niên 70: Cuộc Sống Hạnh Phúc Trên ĐảoTruyện Ngôn Tình Năm 1974, Giang thành. Gần tới tiết xử thử rồi, tuy rằng liên tiếp đổ mưa mấy hôm nhưng lại không xua đi được cái nóng trong không khí, thời tiết nóng nực giống như cái lò hấp, oi đến mức khiến người không tài nào thở được. Loại thời tiết như vậy khiến cho Triệu Tú Hoa vốn đã bức bối trong người lại càng trở nên nóng nảy hơn, đặc biệt là khi nghe thấy người phụ nữ trước mặt nói xong ý định tới đây của mình, sắc mặt bà càng lúc càng nặng nề: “Ý của chị là trước khi kết hôn, các chị không muốn mua giường với tủ quần áo trước?” Người phụ nữ kia gật đầu: “Chủ yếu là vì bây giờ Quốc Bình sắp được bình bầu làm chủ nhiệm rồi, mà thành phần của nhà họ Ôn các chị lại không tốt, lỡ như để đối thủ nhìn thấy hai đứa trẻ kết hôn lại làm đến mức xa xỉ đến như thế, sau này đi báo cáo thì cũng phiền phức lắm!” Triệu Tú Hoa cười lạnh một tiếng: “Đây là ý của chị hay là ý của Quốc Bình thế? Hôm nay sao cậu ta không tự mình tới đây nói với chúng tôi?” Người phụ nữ cười đáp: “Hai hôm nay Quốc Bình… Bà ấy bật cười nói: “Phải đấy, nhưng mà đơn của bên mẹ có thể không nhiều, mỗi thứ chỉ đặt hai trăm hộp, bọn con có nhận không? Nếu như nhận thì có thể bán rẻ một chút không?” Ôn Như Ý vừa nghe thấy lời này thì nín thở, mỗi thứ hai trăm hoàn toàn không tính là ít, phải biết là đây có thể là số lượng tiêu thụ trong ba tháng của hợp tác xã trên đảo bọn họ đấy: “Đương nhiên được ạ, nhất định sẽ bán rẻ cho mẹ, mẹ, mẹ thật sự tốt quá, con phải cảm ơn mẹ thế nào mới được ạ.”Khương Nguyệt Anh cười, nghĩ trong lòng, muốn cảm ơn mẹ thì đơn giản thôi, hai đưa mau chóng sinh đứa con đi, bà ấy ở nhà sắp bị người ta hỏi đến phát phiền, nhưng mà những lời này bà ấy cũng chỉ là nghĩ trong lòng thôi, bà ấy không phải kiểu mẹ chồng giục con cái sinh con liền: “Không cần cảm ơn, chúng ta phải một tay giao hàng một tay giao tiền, sản phẩm của bọn họ cũng không được để mẹ thất vọng mới được.” Ôn Như Ý dạ một tiếng, sau khi cúp điện thoại liền đi tìm Trần Kim, Trần Kim có chút ngạc nhiên khi cô có đơn hàng nhanh như vậy, thậm chí còn là đơn của Ủy ban cách mạng, anh ta nhạy bén nắm bắt được, người phụ nữ này hình như có chút không tầm thường.Nhưng mà lấy được đơn hàng chính là chuyện tốt, hơn nữa số lượng cũng không phải rất ít, anh ta không có lý do không mở dây chuyền sản xuất, huống hồ hôm nay xưởng chinh đã gọi điện thoại cho anh ta r, nói đã nhận được hàng mẫu mà Phùng Ngọc Phân gửi đến, cảm thấy được, muốn nhân lúc Tết Lạp Bát làm thử để xem phản ứng của thị trường.Bây giờ xưởng chính đã nhìn trúng thị trường trái cây đóng hộp, một phân xưởng trưởng mới như anh ta có phản đối cũng vô dụng, chỉ nhìn cô cười nói: “Ôn Như Ý, cô cũng khá lợi hại đấy, đơn hàng như thế này cũng có thể lấy được.”Ôn Như Ý cong môi cười, cô có lợi hại hay không thì khó nói, nhưng cô quả thực có một mẹ chồng lợi hại, người ta là lãnh đạo của bộ phận sản xuất đấy, cô cũng được thơm lây chút.Vì thế những dây chuyền sản xuất đồ hộp khác cứ như vậy mà được mở ra, sau vài ngày, hàng mẫu của Ôn Như Ý cũng gửi đến Giang Thành, rất nhanh, trong xưởng cũng nhận được đơn hàng chính thức của Ủy ban cách mạng Giang Thành, chuyện xuất hàng sau đó thuận lợi hơn nhiều.Chớp mắt đã đến cuối tháng 12 rồi, mặc dù thời tiết trên đảo vẫn hơn 20 độ, nhưng thời tiết trở nên mát hơn trước nhiều, có lẽ là do thời tiết thay đổi hơi nhanh, cho nên gần đây người ở nơi đóng quân hình như cũng bệnh khá nhiều.Ôn Như Ý bình thường cơ thể đã gầy yếu, lúc trước thường xuyên là người khác bị bệnh cô sẽ dễ bị lây nhiễm, nhưng lần này cô không dính, tinh thần hăng hái, ăn cái gì cũng thấy ngon.Mặt khác, Tần Trí Viễn, người thường khỏe mạnh như trâu, lại hơi uể oải, biểu hiện là hơi kém ăn, có cảm giác buồn nôn, ngán dầu mỡ và các triệu chứng khác.Ôn Như Ý thấy tình hình anh như vậy, trực tiếp nói: “Anh có cần đến bệnh viện khám thử không, dù sao bệnh viện cách chỗ chúng ta cũng gần.”Lúc trước Tần Trí Viễn đánh trận bị thương, anh cũng vượt qua được, bây giờ chẳng qua chỉ là có chút không thoải mái, cũng không phải bệnh nặng gì, anh chịu đựng vài ngày là qua thôi, làm gì cần phải đến bệnh viện, cho nên anh không cần nghĩ mà nói luôn: “Chút bệnh vặt này đi bệnh viện làm gì, anh không đi.”Ôn Như Ý nhíu mày: “Đi khám thử đi, lúc trước không phải anh đi biển về sao, cũng không kiểm tra đàng hoàng, lỡ như mang vi khuẩn gì về, thế phải làm sao?”“Cái này sao mà có thể được?” Tần Trí Viễn không cho rằng như vậy, sức khỏe anh tốt như vậy, những vi khuẩn vi rút gì đó nhìn thấy anh sẽ đều tự động bỏ đi: “Đi biển về đến nay cũng hơn một tháng, nếu như thật sự có bệnh thì đã bệnh từ lâu, anh cảm thấy khó chịu này nhiều nhất là dạ dày khó chịu.”Ôn Như Ý lập tức trừng mắt nhìn anh: “Lỡ như là vi rút có thời gian ủ bệnh thì sao?”Tần Trí Viễn vừa nhìn thấy ánh mắt này của cô thì cảm thấy sợ sệt, vội nói: “Không đâu, sức khỏe của anh anh biết mà, qua vài ngày nữa nếu như anh vẫn thấy khó chịu, anh sẽ đi khám thử.”Ôn Như Ý thấy anh nói như vậy, cũng không ép anh nữa, dù sao nếu thật sự là vi rút gì đó, cũng đã lây truyền từ lâu, những người khác cũng không giống bị truyền nhiễm, hơn nữa triệu chứng của anh bây giờ cũng không nghiêm trọng, chịu thêm vài ngày nữa chắc không vấn đề gì.
Bà ấy bật cười nói: “Phải đấy, nhưng mà đơn của bên mẹ có thể không nhiều, mỗi thứ chỉ đặt hai trăm hộp, bọn con có nhận không? Nếu như nhận thì có thể bán rẻ một chút không?”
Ôn Như Ý vừa nghe thấy lời này thì nín thở, mỗi thứ hai trăm hoàn toàn không tính là ít, phải biết là đây có thể là số lượng tiêu thụ trong ba tháng của hợp tác xã trên đảo bọn họ đấy: “Đương nhiên được ạ, nhất định sẽ bán rẻ cho mẹ, mẹ, mẹ thật sự tốt quá, con phải cảm ơn mẹ thế nào mới được ạ.”
Khương Nguyệt Anh cười, nghĩ trong lòng, muốn cảm ơn mẹ thì đơn giản thôi, hai đưa mau chóng sinh đứa con đi, bà ấy ở nhà sắp bị người ta hỏi đến phát phiền, nhưng mà những lời này bà ấy cũng chỉ là nghĩ trong lòng thôi, bà ấy không phải kiểu mẹ chồng giục con cái sinh con liền: “Không cần cảm ơn, chúng ta phải một tay giao hàng một tay giao tiền, sản phẩm của bọn họ cũng không được để mẹ thất vọng mới được.”
Ôn Như Ý dạ một tiếng, sau khi cúp điện thoại liền đi tìm Trần Kim, Trần Kim có chút ngạc nhiên khi cô có đơn hàng nhanh như vậy, thậm chí còn là đơn của Ủy ban cách mạng, anh ta nhạy bén nắm bắt được, người phụ nữ này hình như có chút không tầm thường.
Nhưng mà lấy được đơn hàng chính là chuyện tốt, hơn nữa số lượng cũng không phải rất ít, anh ta không có lý do không mở dây chuyền sản xuất, huống hồ hôm nay xưởng chinh đã gọi điện thoại cho anh ta r, nói đã nhận được hàng mẫu mà Phùng Ngọc Phân gửi đến, cảm thấy được, muốn nhân lúc Tết Lạp Bát làm thử để xem phản ứng của thị trường.
Bây giờ xưởng chính đã nhìn trúng thị trường trái cây đóng hộp, một phân xưởng trưởng mới như anh ta có phản đối cũng vô dụng, chỉ nhìn cô cười nói: “Ôn Như Ý, cô cũng khá lợi hại đấy, đơn hàng như thế này cũng có thể lấy được.”
Ôn Như Ý cong môi cười, cô có lợi hại hay không thì khó nói, nhưng cô quả thực có một mẹ chồng lợi hại, người ta là lãnh đạo của bộ phận sản xuất đấy, cô cũng được thơm lây chút.
Vì thế những dây chuyền sản xuất đồ hộp khác cứ như vậy mà được mở ra, sau vài ngày, hàng mẫu của Ôn Như Ý cũng gửi đến Giang Thành, rất nhanh, trong xưởng cũng nhận được đơn hàng chính thức của Ủy ban cách mạng Giang Thành, chuyện xuất hàng sau đó thuận lợi hơn nhiều.
Chớp mắt đã đến cuối tháng 12 rồi, mặc dù thời tiết trên đảo vẫn hơn 20 độ, nhưng thời tiết trở nên mát hơn trước nhiều, có lẽ là do thời tiết thay đổi hơi nhanh, cho nên gần đây người ở nơi đóng quân hình như cũng bệnh khá nhiều.
Ôn Như Ý bình thường cơ thể đã gầy yếu, lúc trước thường xuyên là người khác bị bệnh cô sẽ dễ bị lây nhiễm, nhưng lần này cô không dính, tinh thần hăng hái, ăn cái gì cũng thấy ngon.
Mặt khác, Tần Trí Viễn, người thường khỏe mạnh như trâu, lại hơi uể oải, biểu hiện là hơi kém ăn, có cảm giác buồn nôn, ngán dầu mỡ và các triệu chứng khác.
Ôn Như Ý thấy tình hình anh như vậy, trực tiếp nói: “Anh có cần đến bệnh viện khám thử không, dù sao bệnh viện cách chỗ chúng ta cũng gần.”
Lúc trước Tần Trí Viễn đánh trận bị thương, anh cũng vượt qua được, bây giờ chẳng qua chỉ là có chút không thoải mái, cũng không phải bệnh nặng gì, anh chịu đựng vài ngày là qua thôi, làm gì cần phải đến bệnh viện, cho nên anh không cần nghĩ mà nói luôn: “Chút bệnh vặt này đi bệnh viện làm gì, anh không đi.”
Ôn Như Ý nhíu mày: “Đi khám thử đi, lúc trước không phải anh đi biển về sao, cũng không kiểm tra đàng hoàng, lỡ như mang vi khuẩn gì về, thế phải làm sao?”
“Cái này sao mà có thể được?” Tần Trí Viễn không cho rằng như vậy, sức khỏe anh tốt như vậy, những vi khuẩn vi rút gì đó nhìn thấy anh sẽ đều tự động bỏ đi: “Đi biển về đến nay cũng hơn một tháng, nếu như thật sự có bệnh thì đã bệnh từ lâu, anh cảm thấy khó chịu này nhiều nhất là dạ dày khó chịu.”
Ôn Như Ý lập tức trừng mắt nhìn anh: “Lỡ như là vi rút có thời gian ủ bệnh thì sao?”
Tần Trí Viễn vừa nhìn thấy ánh mắt này của cô thì cảm thấy sợ sệt, vội nói: “Không đâu, sức khỏe của anh anh biết mà, qua vài ngày nữa nếu như anh vẫn thấy khó chịu, anh sẽ đi khám thử.”
Ôn Như Ý thấy anh nói như vậy, cũng không ép anh nữa, dù sao nếu thật sự là vi rút gì đó, cũng đã lây truyền từ lâu, những người khác cũng không giống bị truyền nhiễm, hơn nữa triệu chứng của anh bây giờ cũng không nghiêm trọng, chịu thêm vài ngày nữa chắc không vấn đề gì.
Thập Niên 70: Cuộc Sống Hạnh Phúc Trên ĐảoTruyện Ngôn Tình Năm 1974, Giang thành. Gần tới tiết xử thử rồi, tuy rằng liên tiếp đổ mưa mấy hôm nhưng lại không xua đi được cái nóng trong không khí, thời tiết nóng nực giống như cái lò hấp, oi đến mức khiến người không tài nào thở được. Loại thời tiết như vậy khiến cho Triệu Tú Hoa vốn đã bức bối trong người lại càng trở nên nóng nảy hơn, đặc biệt là khi nghe thấy người phụ nữ trước mặt nói xong ý định tới đây của mình, sắc mặt bà càng lúc càng nặng nề: “Ý của chị là trước khi kết hôn, các chị không muốn mua giường với tủ quần áo trước?” Người phụ nữ kia gật đầu: “Chủ yếu là vì bây giờ Quốc Bình sắp được bình bầu làm chủ nhiệm rồi, mà thành phần của nhà họ Ôn các chị lại không tốt, lỡ như để đối thủ nhìn thấy hai đứa trẻ kết hôn lại làm đến mức xa xỉ đến như thế, sau này đi báo cáo thì cũng phiền phức lắm!” Triệu Tú Hoa cười lạnh một tiếng: “Đây là ý của chị hay là ý của Quốc Bình thế? Hôm nay sao cậu ta không tự mình tới đây nói với chúng tôi?” Người phụ nữ cười đáp: “Hai hôm nay Quốc Bình… Bà ấy bật cười nói: “Phải đấy, nhưng mà đơn của bên mẹ có thể không nhiều, mỗi thứ chỉ đặt hai trăm hộp, bọn con có nhận không? Nếu như nhận thì có thể bán rẻ một chút không?” Ôn Như Ý vừa nghe thấy lời này thì nín thở, mỗi thứ hai trăm hoàn toàn không tính là ít, phải biết là đây có thể là số lượng tiêu thụ trong ba tháng của hợp tác xã trên đảo bọn họ đấy: “Đương nhiên được ạ, nhất định sẽ bán rẻ cho mẹ, mẹ, mẹ thật sự tốt quá, con phải cảm ơn mẹ thế nào mới được ạ.”Khương Nguyệt Anh cười, nghĩ trong lòng, muốn cảm ơn mẹ thì đơn giản thôi, hai đưa mau chóng sinh đứa con đi, bà ấy ở nhà sắp bị người ta hỏi đến phát phiền, nhưng mà những lời này bà ấy cũng chỉ là nghĩ trong lòng thôi, bà ấy không phải kiểu mẹ chồng giục con cái sinh con liền: “Không cần cảm ơn, chúng ta phải một tay giao hàng một tay giao tiền, sản phẩm của bọn họ cũng không được để mẹ thất vọng mới được.” Ôn Như Ý dạ một tiếng, sau khi cúp điện thoại liền đi tìm Trần Kim, Trần Kim có chút ngạc nhiên khi cô có đơn hàng nhanh như vậy, thậm chí còn là đơn của Ủy ban cách mạng, anh ta nhạy bén nắm bắt được, người phụ nữ này hình như có chút không tầm thường.Nhưng mà lấy được đơn hàng chính là chuyện tốt, hơn nữa số lượng cũng không phải rất ít, anh ta không có lý do không mở dây chuyền sản xuất, huống hồ hôm nay xưởng chinh đã gọi điện thoại cho anh ta r, nói đã nhận được hàng mẫu mà Phùng Ngọc Phân gửi đến, cảm thấy được, muốn nhân lúc Tết Lạp Bát làm thử để xem phản ứng của thị trường.Bây giờ xưởng chính đã nhìn trúng thị trường trái cây đóng hộp, một phân xưởng trưởng mới như anh ta có phản đối cũng vô dụng, chỉ nhìn cô cười nói: “Ôn Như Ý, cô cũng khá lợi hại đấy, đơn hàng như thế này cũng có thể lấy được.”Ôn Như Ý cong môi cười, cô có lợi hại hay không thì khó nói, nhưng cô quả thực có một mẹ chồng lợi hại, người ta là lãnh đạo của bộ phận sản xuất đấy, cô cũng được thơm lây chút.Vì thế những dây chuyền sản xuất đồ hộp khác cứ như vậy mà được mở ra, sau vài ngày, hàng mẫu của Ôn Như Ý cũng gửi đến Giang Thành, rất nhanh, trong xưởng cũng nhận được đơn hàng chính thức của Ủy ban cách mạng Giang Thành, chuyện xuất hàng sau đó thuận lợi hơn nhiều.Chớp mắt đã đến cuối tháng 12 rồi, mặc dù thời tiết trên đảo vẫn hơn 20 độ, nhưng thời tiết trở nên mát hơn trước nhiều, có lẽ là do thời tiết thay đổi hơi nhanh, cho nên gần đây người ở nơi đóng quân hình như cũng bệnh khá nhiều.Ôn Như Ý bình thường cơ thể đã gầy yếu, lúc trước thường xuyên là người khác bị bệnh cô sẽ dễ bị lây nhiễm, nhưng lần này cô không dính, tinh thần hăng hái, ăn cái gì cũng thấy ngon.Mặt khác, Tần Trí Viễn, người thường khỏe mạnh như trâu, lại hơi uể oải, biểu hiện là hơi kém ăn, có cảm giác buồn nôn, ngán dầu mỡ và các triệu chứng khác.Ôn Như Ý thấy tình hình anh như vậy, trực tiếp nói: “Anh có cần đến bệnh viện khám thử không, dù sao bệnh viện cách chỗ chúng ta cũng gần.”Lúc trước Tần Trí Viễn đánh trận bị thương, anh cũng vượt qua được, bây giờ chẳng qua chỉ là có chút không thoải mái, cũng không phải bệnh nặng gì, anh chịu đựng vài ngày là qua thôi, làm gì cần phải đến bệnh viện, cho nên anh không cần nghĩ mà nói luôn: “Chút bệnh vặt này đi bệnh viện làm gì, anh không đi.”Ôn Như Ý nhíu mày: “Đi khám thử đi, lúc trước không phải anh đi biển về sao, cũng không kiểm tra đàng hoàng, lỡ như mang vi khuẩn gì về, thế phải làm sao?”“Cái này sao mà có thể được?” Tần Trí Viễn không cho rằng như vậy, sức khỏe anh tốt như vậy, những vi khuẩn vi rút gì đó nhìn thấy anh sẽ đều tự động bỏ đi: “Đi biển về đến nay cũng hơn một tháng, nếu như thật sự có bệnh thì đã bệnh từ lâu, anh cảm thấy khó chịu này nhiều nhất là dạ dày khó chịu.”Ôn Như Ý lập tức trừng mắt nhìn anh: “Lỡ như là vi rút có thời gian ủ bệnh thì sao?”Tần Trí Viễn vừa nhìn thấy ánh mắt này của cô thì cảm thấy sợ sệt, vội nói: “Không đâu, sức khỏe của anh anh biết mà, qua vài ngày nữa nếu như anh vẫn thấy khó chịu, anh sẽ đi khám thử.”Ôn Như Ý thấy anh nói như vậy, cũng không ép anh nữa, dù sao nếu thật sự là vi rút gì đó, cũng đã lây truyền từ lâu, những người khác cũng không giống bị truyền nhiễm, hơn nữa triệu chứng của anh bây giờ cũng không nghiêm trọng, chịu thêm vài ngày nữa chắc không vấn đề gì.