1 Tháng thứ ba kể từ khi Bùi Dục Tu đăng cơ, ta được phong làm Hoàng hậu. Không phải vì hắn có tình cảm gì với ta, mà là vì hai lý do khác. Thứ nhất, ta xuất thân danh giá, là khuê nữ được khen ngợi khắp kinh thành, có thể đảm đương trọng trách. Thứ hai, mặc dù mất ba tháng trời nhưng Bùi Dục Tu cũng không thể thuyết phục triều thần lập để lập người trong lòng làm hậu, nên đành phải lùi một bước. Ngày ấy tiến cung đúng vào tiết lập xuân, là thời điểm đẹp nhất trong năm. Nhưng trong đời ta, đây lại là khoảng thời gian tồi tệ nhất. Người đời chỉ biết đến câu chuyện phượng hoàng bay lên cành cao. Nhưng đâu ai hay, thà rằng làm chim sẻ bay lượn tự do trên bầu trời, còn hơn là làm phượng hoàng bị nhốt trong lồng kín. Đêm tân hôn, Bùi Dục Tu bước vào phòng trong tình trạng uống say túy lúy. Ánh mắt hắn sâu thẳm, cảnh cáo ta: "Ngươi đã là hoàng hậu, từ nay phải giữ bổn phận của một hoàng hậu cho tốt." "Tấm chân tình của trẫm đã dành trọn cho Ương Ương, điều duy nhất trẫm có thể cho ngươi là…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...