Tác giả:

1. Khi chưa xuất giá, cái gì trưởng tỉ cũng có, nàng là đối tượng mà chị em khuê các đều hâm mộ. Nàng có cha. Cha của chúng ta là thủ phụ nội các, là một trọng thần của thiên tử có thể ra vào Võ Anh Điện một cách tự do. Nàng có anh. Huynh trưởng của chúng ta là thứ cát sĩ Hàn Lâm Viện, chỉ đợi sau khi rèn luyện nhập các, sẽ trở nên tiền đồ vô lượng. Nàng có tài, có sắc đẹp, còn có một vị hôn phu có xuất thân huân quý. Thế tử hầu phủ xứng đôi với đích nữ của thủ phụ, là nhân duyên trời đất tạo nên. Ngoài việc mẹ cả qua đời sớm, cuộc đời của trưởng tỉ dường như không có gì không tốt cả. Nhưng nàng vẫn dứt khoát treo cổ tự tử. Nguyên nhân hình như là một trận thuỷ tai dường như không hề liên quan gì tới chúng ta. Trước khi ta cập kệ hoảng một năm rưỡi, sông Hoàng Hà gây lũ lụt, mấy chục vạn người dân trôi dạt khắp nơi. Các tiểu thư ở đế đô biết được, đều chia thành từng nhóm quyên góp đồ vật và tiền bạc cho nạn dân, cầu thần cầu phúc. Trưởng tỉ lại cho rằng, quyên tiền quyên vật chỉ có…

Chương 2: Chương 2

Khi Cỏ Cây Giận Dữ - Minh LungTác giả: Minh LungTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Cường1. Khi chưa xuất giá, cái gì trưởng tỉ cũng có, nàng là đối tượng mà chị em khuê các đều hâm mộ. Nàng có cha. Cha của chúng ta là thủ phụ nội các, là một trọng thần của thiên tử có thể ra vào Võ Anh Điện một cách tự do. Nàng có anh. Huynh trưởng của chúng ta là thứ cát sĩ Hàn Lâm Viện, chỉ đợi sau khi rèn luyện nhập các, sẽ trở nên tiền đồ vô lượng. Nàng có tài, có sắc đẹp, còn có một vị hôn phu có xuất thân huân quý. Thế tử hầu phủ xứng đôi với đích nữ của thủ phụ, là nhân duyên trời đất tạo nên. Ngoài việc mẹ cả qua đời sớm, cuộc đời của trưởng tỉ dường như không có gì không tốt cả. Nhưng nàng vẫn dứt khoát treo cổ tự tử. Nguyên nhân hình như là một trận thuỷ tai dường như không hề liên quan gì tới chúng ta. Trước khi ta cập kệ hoảng một năm rưỡi, sông Hoàng Hà gây lũ lụt, mấy chục vạn người dân trôi dạt khắp nơi. Các tiểu thư ở đế đô biết được, đều chia thành từng nhóm quyên góp đồ vật và tiền bạc cho nạn dân, cầu thần cầu phúc. Trưởng tỉ lại cho rằng, quyên tiền quyên vật chỉ có… Khi tỉ ấy còn sống cái gì cũng có.Nhưng sau khi tỉ ấy mất đi, ngay cả tên cũng không được lưu lại trên thế giới này.Nhị tỉ từ xa đứng nhìn hạ nhân đang lấp đất lên mộ phần, biểu lộ vẻ kinh hoàng, nắm tay ta lạnh lẽo.Tỉ ấy nhỏ giọng dặn dò ta: “Tam muội, nếu là ta cũng có ngày hôm nay… Nhờ muội thêu lên túi thơm hai chữ Lý Thược, lặng lẽ đặt trong quan tài của ta nhé! Ta không muốn giống trưởng tỉ, ngay cả cái tên cũng không còn.”Lý Thược là khuê danh của nhị tỉ.Ta cảm thấy sởn tóc gáy khi nghe thấy điềm xấu trong lời nói của nhị tỉ, nhị tỉ cũng im lặng.Phụ thân cùng với đích huynh đã thương lượng với nhau, cho rằng Lý gia cùng với phủ Xương Bình Hầu cũng nên tiếp tục quan hệ thông gia.Vì thế, bọn họ đã đưa thư cho phủ Xương Bình Hầu, dò hỏi việc giữ hôn sự cho nhị tỉ.Phủ Xương Bình Hầu mau chóng hồi âm, tỏ vẻ hôn sự vẫn như cũ.Quan hệ thông gia lần này khó khăn lắm mới giữ được, chỉ đơn giản là nữ nhi gả ra ngoài từ trưởng tỉ biến thành nhị tỉ mà thôi, không ảnh hưởng đến thế lực của Lý gia trên triều đình.Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thươngPhụ thân cùng với đích huynh đều nhẹ nhàng thở ra, còn ý nguyện của bản thân nhị tỉ…Ngoài ta có cùng tình cảnh với nhị tỉ, từ trên xuống dưới Lý phủ đều không ai thèm để ý.Các nam nhân cùng nhau bàn bạc về lợi ích không phải là thứ mà hạng nữ lưu như ta và nhị tỉ có thể nghi ngờ hay phản kháng.Ngoài mặt nhị tỉ giống như không có việc gì mà thêu áo cưới, nhưng nước mắt vẫn trôi theo gò má, nhỏ giọt lên hình thêu hoa mẫu đơn đỏ rực, mờ mịt hiện ra một vệt nước hình tròn.Ta biết tâm sự của nhị tỉ.Lý gia là một gia tộc đứng thứ nhất thứ nhì của đế đô. Vì thế, mỗi năm tết thượng nguyên và những ngày lễ tết, thiệp mời cho ba chị em của ta có thể để chật bàn trà.Tính cách của nhị tỉ trời sinh đã nội liễm, từ trước đến giờ không thích mấy nơi đông vui, cho nên đại đa số những tấm thiệp này sẽ bị nàng mặc kệ để đó, ngoài Khương ngũ tiểu thư.Khi trưởng tỉ Lý Lăng vẫn còn, đã từng chắc chắn nói với ta: “Nhị muội thích Khương ngũ tiểu thư.”Ta cũng không rõ thích là như thế nào.Ta chỉ biết là, khi nhị tỉ nhìn thấy Khương ngũ tiểu thư tính cách hoạt bát kia, trong ánh mắt giống như nước mật ong đang chảy.Ngữ điệu tỉ ấy nói chuyện cũng không bình thản như mọi ngày.Mà vừa ngọt vừa ngấy.Hình như vị Khương ngũ tiểu thư kia cũng rất thích nhị tỉ, bởi vì khi nàng nhìn nhị tỉ cũng lưu luyến giống như khi nhị tỉ nhìn nàng.Chỉ là sau khi không còn trưởng tỉ nữa, hôn ước cùng với thế tử Xương Bình Hầu lại đổ lên đầu nhị tỉ.Phụ thân cùng với đích huynh, vì không muốn có chuyện gì không hay xảy ra, đã sai hầu hết những ma ma khoẻ mạnh canh giữ ở bên cạnh phòng thêu của nhị tỉ.Tất cả thư từ hay thiệp mời của Khương tiểu thư cũng đều bị chặn ở phía bên ngoài tú lâu.Trong nửa năm chờ gả đi của nhị tỉ, các ma ma nói với nàng nhiều nhất là câu này: “Tiểu thư, cần phải giữ phép tắc!”Phép tắc là cái gì?Là ở nhà theo cha, lấy chồng theo chồng, chồng c.h.ế.t theo con.Ba câu nói này, thật sự là vũ khí có lực nhất trên đời này, ta nghĩ.Chỉ là, chỉ là, mấy quy tắc này, vì sao chỉ có nữ tử phải giữ chứ? Ta lại nghĩ.Khi ta còn chưa suy nghĩ cẩn thận vấn đề này, hôn kỳ đã lửa sém lông mày. (2)Của hồi môn đã được đặt mua hết cái này đến cái khác, nâng đến tú lâu như nước chảy.Nhị tỉ không thể phản kháng được, bắt đầu khô héo một cách chậm rãi.Lúc đầu là tinh thần uể oải, cảm xúc buồn phiền, cuối cùng là nằm trên giường bệnh không dậy nổi, nước không uống cơm không ăn.Ta không có cách nào làm được gì cho nhị tỉ, đành phải xuống bếp mỗi ngày, làm nước canh dễ tiêu hoá, hy vọng tỉ ấy có thể ăn nhiều thêm một chút.Có lúc nhị tỉ sẽ ăn một ít, nhưng hầu hết là nàng sẽ bảo ta mang chia cho tì nữ.Người trên giường gầy thành một gốc cây mai bị bệnh, lạnh lẽo ghê người, chỉ có ánh mắt quyết tuyệt mà nhìn bên ngoài cửa sổ tú lâu.Ta không biết nhị tỉ đang xem gì, hay mong chờ gì.Cho đến khi tỉ ấy nhẹ nhàng mở miệng, giống như dò hỏi ta, lại giống như lẩm bẩm với bản thân.“Không biết A Viện thế nào…”Khương Viện là khuê danh của ngũ tiểu thư Khương phủ, cũng là người trong lòng nhị tỉ.Ta không biết làm sao với nhị tỉ bướng bỉnh, móc ra bạc trên người, nói không ít lời, mới có thể nhờ đầu bếp nữ phụ trách ra ngoài, đi tìm hiểu tin tức của Khương Viện.Sau khi nữ đầu bếp vội vàng ra ngoài rồi quay lại, mang về tin tức như sét đánh giữa trời quang.Khương Viện đã chết!

Khi Cỏ Cây Giận Dữ - Minh LungTác giả: Minh LungTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Cường1. Khi chưa xuất giá, cái gì trưởng tỉ cũng có, nàng là đối tượng mà chị em khuê các đều hâm mộ. Nàng có cha. Cha của chúng ta là thủ phụ nội các, là một trọng thần của thiên tử có thể ra vào Võ Anh Điện một cách tự do. Nàng có anh. Huynh trưởng của chúng ta là thứ cát sĩ Hàn Lâm Viện, chỉ đợi sau khi rèn luyện nhập các, sẽ trở nên tiền đồ vô lượng. Nàng có tài, có sắc đẹp, còn có một vị hôn phu có xuất thân huân quý. Thế tử hầu phủ xứng đôi với đích nữ của thủ phụ, là nhân duyên trời đất tạo nên. Ngoài việc mẹ cả qua đời sớm, cuộc đời của trưởng tỉ dường như không có gì không tốt cả. Nhưng nàng vẫn dứt khoát treo cổ tự tử. Nguyên nhân hình như là một trận thuỷ tai dường như không hề liên quan gì tới chúng ta. Trước khi ta cập kệ hoảng một năm rưỡi, sông Hoàng Hà gây lũ lụt, mấy chục vạn người dân trôi dạt khắp nơi. Các tiểu thư ở đế đô biết được, đều chia thành từng nhóm quyên góp đồ vật và tiền bạc cho nạn dân, cầu thần cầu phúc. Trưởng tỉ lại cho rằng, quyên tiền quyên vật chỉ có… Khi tỉ ấy còn sống cái gì cũng có.Nhưng sau khi tỉ ấy mất đi, ngay cả tên cũng không được lưu lại trên thế giới này.Nhị tỉ từ xa đứng nhìn hạ nhân đang lấp đất lên mộ phần, biểu lộ vẻ kinh hoàng, nắm tay ta lạnh lẽo.Tỉ ấy nhỏ giọng dặn dò ta: “Tam muội, nếu là ta cũng có ngày hôm nay… Nhờ muội thêu lên túi thơm hai chữ Lý Thược, lặng lẽ đặt trong quan tài của ta nhé! Ta không muốn giống trưởng tỉ, ngay cả cái tên cũng không còn.”Lý Thược là khuê danh của nhị tỉ.Ta cảm thấy sởn tóc gáy khi nghe thấy điềm xấu trong lời nói của nhị tỉ, nhị tỉ cũng im lặng.Phụ thân cùng với đích huynh đã thương lượng với nhau, cho rằng Lý gia cùng với phủ Xương Bình Hầu cũng nên tiếp tục quan hệ thông gia.Vì thế, bọn họ đã đưa thư cho phủ Xương Bình Hầu, dò hỏi việc giữ hôn sự cho nhị tỉ.Phủ Xương Bình Hầu mau chóng hồi âm, tỏ vẻ hôn sự vẫn như cũ.Quan hệ thông gia lần này khó khăn lắm mới giữ được, chỉ đơn giản là nữ nhi gả ra ngoài từ trưởng tỉ biến thành nhị tỉ mà thôi, không ảnh hưởng đến thế lực của Lý gia trên triều đình.Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thươngPhụ thân cùng với đích huynh đều nhẹ nhàng thở ra, còn ý nguyện của bản thân nhị tỉ…Ngoài ta có cùng tình cảnh với nhị tỉ, từ trên xuống dưới Lý phủ đều không ai thèm để ý.Các nam nhân cùng nhau bàn bạc về lợi ích không phải là thứ mà hạng nữ lưu như ta và nhị tỉ có thể nghi ngờ hay phản kháng.Ngoài mặt nhị tỉ giống như không có việc gì mà thêu áo cưới, nhưng nước mắt vẫn trôi theo gò má, nhỏ giọt lên hình thêu hoa mẫu đơn đỏ rực, mờ mịt hiện ra một vệt nước hình tròn.Ta biết tâm sự của nhị tỉ.Lý gia là một gia tộc đứng thứ nhất thứ nhì của đế đô. Vì thế, mỗi năm tết thượng nguyên và những ngày lễ tết, thiệp mời cho ba chị em của ta có thể để chật bàn trà.Tính cách của nhị tỉ trời sinh đã nội liễm, từ trước đến giờ không thích mấy nơi đông vui, cho nên đại đa số những tấm thiệp này sẽ bị nàng mặc kệ để đó, ngoài Khương ngũ tiểu thư.Khi trưởng tỉ Lý Lăng vẫn còn, đã từng chắc chắn nói với ta: “Nhị muội thích Khương ngũ tiểu thư.”Ta cũng không rõ thích là như thế nào.Ta chỉ biết là, khi nhị tỉ nhìn thấy Khương ngũ tiểu thư tính cách hoạt bát kia, trong ánh mắt giống như nước mật ong đang chảy.Ngữ điệu tỉ ấy nói chuyện cũng không bình thản như mọi ngày.Mà vừa ngọt vừa ngấy.Hình như vị Khương ngũ tiểu thư kia cũng rất thích nhị tỉ, bởi vì khi nàng nhìn nhị tỉ cũng lưu luyến giống như khi nhị tỉ nhìn nàng.Chỉ là sau khi không còn trưởng tỉ nữa, hôn ước cùng với thế tử Xương Bình Hầu lại đổ lên đầu nhị tỉ.Phụ thân cùng với đích huynh, vì không muốn có chuyện gì không hay xảy ra, đã sai hầu hết những ma ma khoẻ mạnh canh giữ ở bên cạnh phòng thêu của nhị tỉ.Tất cả thư từ hay thiệp mời của Khương tiểu thư cũng đều bị chặn ở phía bên ngoài tú lâu.Trong nửa năm chờ gả đi của nhị tỉ, các ma ma nói với nàng nhiều nhất là câu này: “Tiểu thư, cần phải giữ phép tắc!”Phép tắc là cái gì?Là ở nhà theo cha, lấy chồng theo chồng, chồng c.h.ế.t theo con.Ba câu nói này, thật sự là vũ khí có lực nhất trên đời này, ta nghĩ.Chỉ là, chỉ là, mấy quy tắc này, vì sao chỉ có nữ tử phải giữ chứ? Ta lại nghĩ.Khi ta còn chưa suy nghĩ cẩn thận vấn đề này, hôn kỳ đã lửa sém lông mày. (2)Của hồi môn đã được đặt mua hết cái này đến cái khác, nâng đến tú lâu như nước chảy.Nhị tỉ không thể phản kháng được, bắt đầu khô héo một cách chậm rãi.Lúc đầu là tinh thần uể oải, cảm xúc buồn phiền, cuối cùng là nằm trên giường bệnh không dậy nổi, nước không uống cơm không ăn.Ta không có cách nào làm được gì cho nhị tỉ, đành phải xuống bếp mỗi ngày, làm nước canh dễ tiêu hoá, hy vọng tỉ ấy có thể ăn nhiều thêm một chút.Có lúc nhị tỉ sẽ ăn một ít, nhưng hầu hết là nàng sẽ bảo ta mang chia cho tì nữ.Người trên giường gầy thành một gốc cây mai bị bệnh, lạnh lẽo ghê người, chỉ có ánh mắt quyết tuyệt mà nhìn bên ngoài cửa sổ tú lâu.Ta không biết nhị tỉ đang xem gì, hay mong chờ gì.Cho đến khi tỉ ấy nhẹ nhàng mở miệng, giống như dò hỏi ta, lại giống như lẩm bẩm với bản thân.“Không biết A Viện thế nào…”Khương Viện là khuê danh của ngũ tiểu thư Khương phủ, cũng là người trong lòng nhị tỉ.Ta không biết làm sao với nhị tỉ bướng bỉnh, móc ra bạc trên người, nói không ít lời, mới có thể nhờ đầu bếp nữ phụ trách ra ngoài, đi tìm hiểu tin tức của Khương Viện.Sau khi nữ đầu bếp vội vàng ra ngoài rồi quay lại, mang về tin tức như sét đánh giữa trời quang.Khương Viện đã chết!

Khi Cỏ Cây Giận Dữ - Minh LungTác giả: Minh LungTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Nữ Cường1. Khi chưa xuất giá, cái gì trưởng tỉ cũng có, nàng là đối tượng mà chị em khuê các đều hâm mộ. Nàng có cha. Cha của chúng ta là thủ phụ nội các, là một trọng thần của thiên tử có thể ra vào Võ Anh Điện một cách tự do. Nàng có anh. Huynh trưởng của chúng ta là thứ cát sĩ Hàn Lâm Viện, chỉ đợi sau khi rèn luyện nhập các, sẽ trở nên tiền đồ vô lượng. Nàng có tài, có sắc đẹp, còn có một vị hôn phu có xuất thân huân quý. Thế tử hầu phủ xứng đôi với đích nữ của thủ phụ, là nhân duyên trời đất tạo nên. Ngoài việc mẹ cả qua đời sớm, cuộc đời của trưởng tỉ dường như không có gì không tốt cả. Nhưng nàng vẫn dứt khoát treo cổ tự tử. Nguyên nhân hình như là một trận thuỷ tai dường như không hề liên quan gì tới chúng ta. Trước khi ta cập kệ hoảng một năm rưỡi, sông Hoàng Hà gây lũ lụt, mấy chục vạn người dân trôi dạt khắp nơi. Các tiểu thư ở đế đô biết được, đều chia thành từng nhóm quyên góp đồ vật và tiền bạc cho nạn dân, cầu thần cầu phúc. Trưởng tỉ lại cho rằng, quyên tiền quyên vật chỉ có… Khi tỉ ấy còn sống cái gì cũng có.Nhưng sau khi tỉ ấy mất đi, ngay cả tên cũng không được lưu lại trên thế giới này.Nhị tỉ từ xa đứng nhìn hạ nhân đang lấp đất lên mộ phần, biểu lộ vẻ kinh hoàng, nắm tay ta lạnh lẽo.Tỉ ấy nhỏ giọng dặn dò ta: “Tam muội, nếu là ta cũng có ngày hôm nay… Nhờ muội thêu lên túi thơm hai chữ Lý Thược, lặng lẽ đặt trong quan tài của ta nhé! Ta không muốn giống trưởng tỉ, ngay cả cái tên cũng không còn.”Lý Thược là khuê danh của nhị tỉ.Ta cảm thấy sởn tóc gáy khi nghe thấy điềm xấu trong lời nói của nhị tỉ, nhị tỉ cũng im lặng.Phụ thân cùng với đích huynh đã thương lượng với nhau, cho rằng Lý gia cùng với phủ Xương Bình Hầu cũng nên tiếp tục quan hệ thông gia.Vì thế, bọn họ đã đưa thư cho phủ Xương Bình Hầu, dò hỏi việc giữ hôn sự cho nhị tỉ.Phủ Xương Bình Hầu mau chóng hồi âm, tỏ vẻ hôn sự vẫn như cũ.Quan hệ thông gia lần này khó khăn lắm mới giữ được, chỉ đơn giản là nữ nhi gả ra ngoài từ trưởng tỉ biến thành nhị tỉ mà thôi, không ảnh hưởng đến thế lực của Lý gia trên triều đình.Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thươngPhụ thân cùng với đích huynh đều nhẹ nhàng thở ra, còn ý nguyện của bản thân nhị tỉ…Ngoài ta có cùng tình cảnh với nhị tỉ, từ trên xuống dưới Lý phủ đều không ai thèm để ý.Các nam nhân cùng nhau bàn bạc về lợi ích không phải là thứ mà hạng nữ lưu như ta và nhị tỉ có thể nghi ngờ hay phản kháng.Ngoài mặt nhị tỉ giống như không có việc gì mà thêu áo cưới, nhưng nước mắt vẫn trôi theo gò má, nhỏ giọt lên hình thêu hoa mẫu đơn đỏ rực, mờ mịt hiện ra một vệt nước hình tròn.Ta biết tâm sự của nhị tỉ.Lý gia là một gia tộc đứng thứ nhất thứ nhì của đế đô. Vì thế, mỗi năm tết thượng nguyên và những ngày lễ tết, thiệp mời cho ba chị em của ta có thể để chật bàn trà.Tính cách của nhị tỉ trời sinh đã nội liễm, từ trước đến giờ không thích mấy nơi đông vui, cho nên đại đa số những tấm thiệp này sẽ bị nàng mặc kệ để đó, ngoài Khương ngũ tiểu thư.Khi trưởng tỉ Lý Lăng vẫn còn, đã từng chắc chắn nói với ta: “Nhị muội thích Khương ngũ tiểu thư.”Ta cũng không rõ thích là như thế nào.Ta chỉ biết là, khi nhị tỉ nhìn thấy Khương ngũ tiểu thư tính cách hoạt bát kia, trong ánh mắt giống như nước mật ong đang chảy.Ngữ điệu tỉ ấy nói chuyện cũng không bình thản như mọi ngày.Mà vừa ngọt vừa ngấy.Hình như vị Khương ngũ tiểu thư kia cũng rất thích nhị tỉ, bởi vì khi nàng nhìn nhị tỉ cũng lưu luyến giống như khi nhị tỉ nhìn nàng.Chỉ là sau khi không còn trưởng tỉ nữa, hôn ước cùng với thế tử Xương Bình Hầu lại đổ lên đầu nhị tỉ.Phụ thân cùng với đích huynh, vì không muốn có chuyện gì không hay xảy ra, đã sai hầu hết những ma ma khoẻ mạnh canh giữ ở bên cạnh phòng thêu của nhị tỉ.Tất cả thư từ hay thiệp mời của Khương tiểu thư cũng đều bị chặn ở phía bên ngoài tú lâu.Trong nửa năm chờ gả đi của nhị tỉ, các ma ma nói với nàng nhiều nhất là câu này: “Tiểu thư, cần phải giữ phép tắc!”Phép tắc là cái gì?Là ở nhà theo cha, lấy chồng theo chồng, chồng c.h.ế.t theo con.Ba câu nói này, thật sự là vũ khí có lực nhất trên đời này, ta nghĩ.Chỉ là, chỉ là, mấy quy tắc này, vì sao chỉ có nữ tử phải giữ chứ? Ta lại nghĩ.Khi ta còn chưa suy nghĩ cẩn thận vấn đề này, hôn kỳ đã lửa sém lông mày. (2)Của hồi môn đã được đặt mua hết cái này đến cái khác, nâng đến tú lâu như nước chảy.Nhị tỉ không thể phản kháng được, bắt đầu khô héo một cách chậm rãi.Lúc đầu là tinh thần uể oải, cảm xúc buồn phiền, cuối cùng là nằm trên giường bệnh không dậy nổi, nước không uống cơm không ăn.Ta không có cách nào làm được gì cho nhị tỉ, đành phải xuống bếp mỗi ngày, làm nước canh dễ tiêu hoá, hy vọng tỉ ấy có thể ăn nhiều thêm một chút.Có lúc nhị tỉ sẽ ăn một ít, nhưng hầu hết là nàng sẽ bảo ta mang chia cho tì nữ.Người trên giường gầy thành một gốc cây mai bị bệnh, lạnh lẽo ghê người, chỉ có ánh mắt quyết tuyệt mà nhìn bên ngoài cửa sổ tú lâu.Ta không biết nhị tỉ đang xem gì, hay mong chờ gì.Cho đến khi tỉ ấy nhẹ nhàng mở miệng, giống như dò hỏi ta, lại giống như lẩm bẩm với bản thân.“Không biết A Viện thế nào…”Khương Viện là khuê danh của ngũ tiểu thư Khương phủ, cũng là người trong lòng nhị tỉ.Ta không biết làm sao với nhị tỉ bướng bỉnh, móc ra bạc trên người, nói không ít lời, mới có thể nhờ đầu bếp nữ phụ trách ra ngoài, đi tìm hiểu tin tức của Khương Viện.Sau khi nữ đầu bếp vội vàng ra ngoài rồi quay lại, mang về tin tức như sét đánh giữa trời quang.Khương Viện đã chết!

Chương 2: Chương 2