Tác giả:

Ngày tôi gả vào hào môn, cư dân mạng mắng tôi lên cả hot search.   "Chuyện gì thế này? CP tôi ship cứ thế BE rồi sao?"   "Kiều Linh có biết xấu hổ không, rõ ràng biết Thiệu tổng có người mình thích mà còn câu dẫn anh ấy, càng tức hơn là cô ta lại còn chen chân thành công vào vị trí đó nữa chứ!"   Chồng tôi - Thiệu Dữ Nhất và tiểu hoa đán nổi tiếng trong giới Cao Ninh Ngọc là thanh mai trúc mã.   Anh ấy đầu tư phim cho cô ta, dạy dỗ lão tổng muốn giở trò với cô ta, thay cô ta lên tiếng trong các chương trình tạp kỹ.   Cặp đôi "Song Ngọc" - tổng tài bá đạo và minh tinh kiều diễm được ca tụng là couple quốc dân.   Tiếc là đã bị nữ nhân tâm cơ như tôi chấm dứt.   Cao Ninh Ngọc khi được phỏng vấn cười gượng gạo: "Anh Dữ và chị dâu rất xứng đôi."   Xoay người lại thì vành mắt đỏ hoe.   Cư dân mạng một bên thương xót tiểu hoa đán thanh mai, một bên bôi nhọ tôi dựa vào thủ đoạn đê tiện để chiếm đoạt, ngay cả bố mẹ chồng cũng ghét tôi.   Điều này cũng không sai, bố mẹ Thiệu Dữ Nhất rất không…

Chương 18: Chương 18

Gả Vào Hào Môn, Tôi Bị Anti Toàn MạngTác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNgày tôi gả vào hào môn, cư dân mạng mắng tôi lên cả hot search.   "Chuyện gì thế này? CP tôi ship cứ thế BE rồi sao?"   "Kiều Linh có biết xấu hổ không, rõ ràng biết Thiệu tổng có người mình thích mà còn câu dẫn anh ấy, càng tức hơn là cô ta lại còn chen chân thành công vào vị trí đó nữa chứ!"   Chồng tôi - Thiệu Dữ Nhất và tiểu hoa đán nổi tiếng trong giới Cao Ninh Ngọc là thanh mai trúc mã.   Anh ấy đầu tư phim cho cô ta, dạy dỗ lão tổng muốn giở trò với cô ta, thay cô ta lên tiếng trong các chương trình tạp kỹ.   Cặp đôi "Song Ngọc" - tổng tài bá đạo và minh tinh kiều diễm được ca tụng là couple quốc dân.   Tiếc là đã bị nữ nhân tâm cơ như tôi chấm dứt.   Cao Ninh Ngọc khi được phỏng vấn cười gượng gạo: "Anh Dữ và chị dâu rất xứng đôi."   Xoay người lại thì vành mắt đỏ hoe.   Cư dân mạng một bên thương xót tiểu hoa đán thanh mai, một bên bôi nhọ tôi dựa vào thủ đoạn đê tiện để chiếm đoạt, ngay cả bố mẹ chồng cũng ghét tôi.   Điều này cũng không sai, bố mẹ Thiệu Dữ Nhất rất không… "Anh Dữ Nhất!" Cao Ninh Ngọc nâng váy, cười vui vẻ chạy tới. [Ơ, đây không phải là bữa cơm gia đình của nhà họ Thiệu sao? Sao Cao Ninh Ngọc cũng ở đây?] [Ninh bảo coi như là người nhà họ Thiệu rồi, ở đây thì có gì lạ.] "Không phải chị đi dự tiệc đóng máy rồi sao? Sao lại đến đây?" Tôi tò mò hỏi. Cô ta liếc nhìn tôi, nhưng lại cười giải thích với Thiệu Dữ Nhất. "Anh Dữ Nhất đừng lo, đạo diễn biết tình hình của em, sẽ không trách em đâu." Là tôi đang "lo lắng" cho cô đấy, sao cô không nói chuyện với tôi. Tôi cười khẩy, liếc xéo Thiệu Dữ Nhất. Anh không biểu cảm gì, không trả lời, chỉ cúi đầu hỏi tôi: "Em muốn uống gì không? Bữa tối còn phải đợi một lúc nữa." "Coca!" "Không được, chiều nay em đã uống một lon rồi, anh lấy sữa dâu cho em." "Cứ quyết định rồi còn hỏi em làm gì." "..." Cao Ninh Ngọc thấy cả tôi và Thiệu Dữ Nhất đều không có ý định để ý đến cô ta, vẻ mặt thoáng chốc cứng đờ, sau đó lại cười nói: "Em đi ngồi với Cẩm Thập đây, hình như em ấy đang gọi em." Thiệu Cẩm Thập đang đi về phía này, cô ấy tránh né bàn tay đang muốn khoác lên cánh tay mình của Cao Ninh Ngọc, tiến đến bên cạnh tôi, cười nói một cách thân thiết: "Chị dâu, chị qua bên kia ngồi với bọn em đi, chỗ này vắng vẻ quá." "Chị?" Tôi kinh ngạc dùng ngón trỏ chỉ vào chóp mũi mình. Thiệu Cẩm Thập ngày thường sùng bái anh trai cô ấy nhất, đối với tôi luôn tỏ vẻ không coi ra gì. Tôi liếc mắt nhìn về phía Tây, ý tứ rất rõ ràng. Mặt trời mọc đằng Tây rồi sao? Thiệu Cẩm Thập căng da đầu, hai ngón tay chắp lại làm động tác cúi chào, nhỏ giọng nài nỉ: "Xin lỗi chị dâu, trước đây em có thái độ không tốt với chị, mong chị rộng lượng bỏ qua cho em, đừng chấp nhặt với em." Thiệu Dữ Nhất nhét một chai sữa dâu tây vào tay tôi. "Không cần, cô ấy thích chỗ yên tĩnh." Thiệu Cẩm Thập nhìn Thiệu Dữ Nhất đang khoác vai tôi một cách tự nhiên, nháy mắt ra hiệu. "Ồ ồ, vậy em không làm phiền chị dâu nữa." Nói xong liền dứt khoát xoay người rời đi, từ đầu đến cuối đều không thèm để ý đến Cao Ninh Ngọc. Sắc mặt Cao Ninh Ngọc tái mét. [Hay lắm, xem được một màn kịch hay, đáng giá.] [Bố mẹ chồng bất mãn - chỉ việc chuyển khoản tám con số, người nhà xa lánh - chỉ việc Kiều Linh ngồi một góc yên tĩnh, em chồng ghét bỏ - chỉ việc không để ý đến người phụ nữ xấu xa, chỉ gọi Kiều Linh là chị dâu.] [Ai nói là người phụ nữ xấu xa chứ! Cẩm Thập bị Kiều Linh lây nhiễm đến mức mất lịch sự rồi, mau tránh xa cô ta ra!] [Cao Ninh Ngọc chẳng phải cũng không để ý đến Kiều Linh sao? Cũng có mất lịch sự đến mức nào đâu.] 

Gả Vào Hào Môn, Tôi Bị Anti Toàn MạngTác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNgày tôi gả vào hào môn, cư dân mạng mắng tôi lên cả hot search.   "Chuyện gì thế này? CP tôi ship cứ thế BE rồi sao?"   "Kiều Linh có biết xấu hổ không, rõ ràng biết Thiệu tổng có người mình thích mà còn câu dẫn anh ấy, càng tức hơn là cô ta lại còn chen chân thành công vào vị trí đó nữa chứ!"   Chồng tôi - Thiệu Dữ Nhất và tiểu hoa đán nổi tiếng trong giới Cao Ninh Ngọc là thanh mai trúc mã.   Anh ấy đầu tư phim cho cô ta, dạy dỗ lão tổng muốn giở trò với cô ta, thay cô ta lên tiếng trong các chương trình tạp kỹ.   Cặp đôi "Song Ngọc" - tổng tài bá đạo và minh tinh kiều diễm được ca tụng là couple quốc dân.   Tiếc là đã bị nữ nhân tâm cơ như tôi chấm dứt.   Cao Ninh Ngọc khi được phỏng vấn cười gượng gạo: "Anh Dữ và chị dâu rất xứng đôi."   Xoay người lại thì vành mắt đỏ hoe.   Cư dân mạng một bên thương xót tiểu hoa đán thanh mai, một bên bôi nhọ tôi dựa vào thủ đoạn đê tiện để chiếm đoạt, ngay cả bố mẹ chồng cũng ghét tôi.   Điều này cũng không sai, bố mẹ Thiệu Dữ Nhất rất không… "Anh Dữ Nhất!" Cao Ninh Ngọc nâng váy, cười vui vẻ chạy tới. [Ơ, đây không phải là bữa cơm gia đình của nhà họ Thiệu sao? Sao Cao Ninh Ngọc cũng ở đây?] [Ninh bảo coi như là người nhà họ Thiệu rồi, ở đây thì có gì lạ.] "Không phải chị đi dự tiệc đóng máy rồi sao? Sao lại đến đây?" Tôi tò mò hỏi. Cô ta liếc nhìn tôi, nhưng lại cười giải thích với Thiệu Dữ Nhất. "Anh Dữ Nhất đừng lo, đạo diễn biết tình hình của em, sẽ không trách em đâu." Là tôi đang "lo lắng" cho cô đấy, sao cô không nói chuyện với tôi. Tôi cười khẩy, liếc xéo Thiệu Dữ Nhất. Anh không biểu cảm gì, không trả lời, chỉ cúi đầu hỏi tôi: "Em muốn uống gì không? Bữa tối còn phải đợi một lúc nữa." "Coca!" "Không được, chiều nay em đã uống một lon rồi, anh lấy sữa dâu cho em." "Cứ quyết định rồi còn hỏi em làm gì." "..." Cao Ninh Ngọc thấy cả tôi và Thiệu Dữ Nhất đều không có ý định để ý đến cô ta, vẻ mặt thoáng chốc cứng đờ, sau đó lại cười nói: "Em đi ngồi với Cẩm Thập đây, hình như em ấy đang gọi em." Thiệu Cẩm Thập đang đi về phía này, cô ấy tránh né bàn tay đang muốn khoác lên cánh tay mình của Cao Ninh Ngọc, tiến đến bên cạnh tôi, cười nói một cách thân thiết: "Chị dâu, chị qua bên kia ngồi với bọn em đi, chỗ này vắng vẻ quá." "Chị?" Tôi kinh ngạc dùng ngón trỏ chỉ vào chóp mũi mình. Thiệu Cẩm Thập ngày thường sùng bái anh trai cô ấy nhất, đối với tôi luôn tỏ vẻ không coi ra gì. Tôi liếc mắt nhìn về phía Tây, ý tứ rất rõ ràng. Mặt trời mọc đằng Tây rồi sao? Thiệu Cẩm Thập căng da đầu, hai ngón tay chắp lại làm động tác cúi chào, nhỏ giọng nài nỉ: "Xin lỗi chị dâu, trước đây em có thái độ không tốt với chị, mong chị rộng lượng bỏ qua cho em, đừng chấp nhặt với em." Thiệu Dữ Nhất nhét một chai sữa dâu tây vào tay tôi. "Không cần, cô ấy thích chỗ yên tĩnh." Thiệu Cẩm Thập nhìn Thiệu Dữ Nhất đang khoác vai tôi một cách tự nhiên, nháy mắt ra hiệu. "Ồ ồ, vậy em không làm phiền chị dâu nữa." Nói xong liền dứt khoát xoay người rời đi, từ đầu đến cuối đều không thèm để ý đến Cao Ninh Ngọc. Sắc mặt Cao Ninh Ngọc tái mét. [Hay lắm, xem được một màn kịch hay, đáng giá.] [Bố mẹ chồng bất mãn - chỉ việc chuyển khoản tám con số, người nhà xa lánh - chỉ việc Kiều Linh ngồi một góc yên tĩnh, em chồng ghét bỏ - chỉ việc không để ý đến người phụ nữ xấu xa, chỉ gọi Kiều Linh là chị dâu.] [Ai nói là người phụ nữ xấu xa chứ! Cẩm Thập bị Kiều Linh lây nhiễm đến mức mất lịch sự rồi, mau tránh xa cô ta ra!] [Cao Ninh Ngọc chẳng phải cũng không để ý đến Kiều Linh sao? Cũng có mất lịch sự đến mức nào đâu.] 

Gả Vào Hào Môn, Tôi Bị Anti Toàn MạngTác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNgày tôi gả vào hào môn, cư dân mạng mắng tôi lên cả hot search.   "Chuyện gì thế này? CP tôi ship cứ thế BE rồi sao?"   "Kiều Linh có biết xấu hổ không, rõ ràng biết Thiệu tổng có người mình thích mà còn câu dẫn anh ấy, càng tức hơn là cô ta lại còn chen chân thành công vào vị trí đó nữa chứ!"   Chồng tôi - Thiệu Dữ Nhất và tiểu hoa đán nổi tiếng trong giới Cao Ninh Ngọc là thanh mai trúc mã.   Anh ấy đầu tư phim cho cô ta, dạy dỗ lão tổng muốn giở trò với cô ta, thay cô ta lên tiếng trong các chương trình tạp kỹ.   Cặp đôi "Song Ngọc" - tổng tài bá đạo và minh tinh kiều diễm được ca tụng là couple quốc dân.   Tiếc là đã bị nữ nhân tâm cơ như tôi chấm dứt.   Cao Ninh Ngọc khi được phỏng vấn cười gượng gạo: "Anh Dữ và chị dâu rất xứng đôi."   Xoay người lại thì vành mắt đỏ hoe.   Cư dân mạng một bên thương xót tiểu hoa đán thanh mai, một bên bôi nhọ tôi dựa vào thủ đoạn đê tiện để chiếm đoạt, ngay cả bố mẹ chồng cũng ghét tôi.   Điều này cũng không sai, bố mẹ Thiệu Dữ Nhất rất không… "Anh Dữ Nhất!" Cao Ninh Ngọc nâng váy, cười vui vẻ chạy tới. [Ơ, đây không phải là bữa cơm gia đình của nhà họ Thiệu sao? Sao Cao Ninh Ngọc cũng ở đây?] [Ninh bảo coi như là người nhà họ Thiệu rồi, ở đây thì có gì lạ.] "Không phải chị đi dự tiệc đóng máy rồi sao? Sao lại đến đây?" Tôi tò mò hỏi. Cô ta liếc nhìn tôi, nhưng lại cười giải thích với Thiệu Dữ Nhất. "Anh Dữ Nhất đừng lo, đạo diễn biết tình hình của em, sẽ không trách em đâu." Là tôi đang "lo lắng" cho cô đấy, sao cô không nói chuyện với tôi. Tôi cười khẩy, liếc xéo Thiệu Dữ Nhất. Anh không biểu cảm gì, không trả lời, chỉ cúi đầu hỏi tôi: "Em muốn uống gì không? Bữa tối còn phải đợi một lúc nữa." "Coca!" "Không được, chiều nay em đã uống một lon rồi, anh lấy sữa dâu cho em." "Cứ quyết định rồi còn hỏi em làm gì." "..." Cao Ninh Ngọc thấy cả tôi và Thiệu Dữ Nhất đều không có ý định để ý đến cô ta, vẻ mặt thoáng chốc cứng đờ, sau đó lại cười nói: "Em đi ngồi với Cẩm Thập đây, hình như em ấy đang gọi em." Thiệu Cẩm Thập đang đi về phía này, cô ấy tránh né bàn tay đang muốn khoác lên cánh tay mình của Cao Ninh Ngọc, tiến đến bên cạnh tôi, cười nói một cách thân thiết: "Chị dâu, chị qua bên kia ngồi với bọn em đi, chỗ này vắng vẻ quá." "Chị?" Tôi kinh ngạc dùng ngón trỏ chỉ vào chóp mũi mình. Thiệu Cẩm Thập ngày thường sùng bái anh trai cô ấy nhất, đối với tôi luôn tỏ vẻ không coi ra gì. Tôi liếc mắt nhìn về phía Tây, ý tứ rất rõ ràng. Mặt trời mọc đằng Tây rồi sao? Thiệu Cẩm Thập căng da đầu, hai ngón tay chắp lại làm động tác cúi chào, nhỏ giọng nài nỉ: "Xin lỗi chị dâu, trước đây em có thái độ không tốt với chị, mong chị rộng lượng bỏ qua cho em, đừng chấp nhặt với em." Thiệu Dữ Nhất nhét một chai sữa dâu tây vào tay tôi. "Không cần, cô ấy thích chỗ yên tĩnh." Thiệu Cẩm Thập nhìn Thiệu Dữ Nhất đang khoác vai tôi một cách tự nhiên, nháy mắt ra hiệu. "Ồ ồ, vậy em không làm phiền chị dâu nữa." Nói xong liền dứt khoát xoay người rời đi, từ đầu đến cuối đều không thèm để ý đến Cao Ninh Ngọc. Sắc mặt Cao Ninh Ngọc tái mét. [Hay lắm, xem được một màn kịch hay, đáng giá.] [Bố mẹ chồng bất mãn - chỉ việc chuyển khoản tám con số, người nhà xa lánh - chỉ việc Kiều Linh ngồi một góc yên tĩnh, em chồng ghét bỏ - chỉ việc không để ý đến người phụ nữ xấu xa, chỉ gọi Kiều Linh là chị dâu.] [Ai nói là người phụ nữ xấu xa chứ! Cẩm Thập bị Kiều Linh lây nhiễm đến mức mất lịch sự rồi, mau tránh xa cô ta ra!] [Cao Ninh Ngọc chẳng phải cũng không để ý đến Kiều Linh sao? Cũng có mất lịch sự đến mức nào đâu.] 

Chương 18: Chương 18