Tác giả:

Khương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng…

Chương 69: Chương 69

Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Lâm Hồng Binh vội vàng nắm lấy tay Khương Thúy Thúy và đặt nó vào trong lòng: “Thúy Thúy, em đừng nói bậy, anh không thể thích một người phụ nữ dễ dãi thu hút ong bướm được, anh chỉ thích một người phụ nữ đức hạnh và có năng lực như em. Đừng lo lắng, trong lòng anh từ nay về sau chỉ có một mình em thôi.”Nghe vậy, trong lòng Khương Thúy Thúy có chút nhẹ nhõm, trong lòng ngọt như ăn phải đường.Đôi mắt cô ta nhìn vào bóng lưng của Khương Tuệ Tuệ với đầy vẻ khinh thường, hừ, Khương Tuệ Tuệ, cô lớn lên xinh đẹp thì như thế nào? Bây giờ cô cũng chỉ có thể ở cùng với loại con của kẻ phản loạn không có tương lai, mà tôi đây sẽ cưới anh Hồng Binh và làm vợ quân nhân.Hồng Binh đã được thăng chức thành trung đội trưởng khi còn rất trẻ, và hắn ta thậm chí có thể trở thành tư lệnh trong tương lai!Đến lúc đó, cô ta sẽ là vợ của tư lệnh!Từ nhỏ cô ta đã hiểu rằng hôn nhân của một người phụ nữ là lần tái sinh thứ hai của cô ta. Cô ta không chọn vào một gia đình giàu có cho lần đầu thai đầu tiên của mình, vì vậy cô ta sẽ kết hôn với chàng trai trẻ triển vọng nhất của xã Nguyệt Phượng Loan!"Thật đáng ghét, rất nhiều người đang xem." Khương Thúy Thúy ngượng ngùng rút tay về: "Đúng rồi, anh Hồng Binh, anh đi xa như vậy chắc khát nước lắm, lại đây uống chút nước đi."Nói xong liền đưa ấm nước của bản thân qua cho hắn.Cố Diệp PhiLâm Hồng Binh thực sự có chút khát nước, vì vậy hắn ta cầm lấy ấm nước, mở nắp và uống một hơi dài ùng ục xuống cổ họng. Nhưng không biết vì sao đột nhiên cổ họng ngứa ngáy, hắn ta nhịn không được mà ho khan một tiếng, toàn bộ nước trong miệng đều b.ắ.n lên mặt Khương Thúy Thúy.Lâm Hồng Binh đột nhiên bị sặc, cổ họng nhớp nháp và mặt đỏ bừng vì ho.Khương Thúy Thúy lấy tay áo lau nước trên mặt, nhanh chóng vỗ nhẹ vào lưng Lâm Hồng Binh, một lúc lâu sau cô ta mới dừng lại."Anh Hồng Binh, anh không sao chứ?" Khương Thúy Thúy lo lắng sốt ruột hỏi.Lâm Hồng Binh ho nhiều đến mức cổ họng đau rát, nói không ra lời, chỉ lắc đầu nhìn cô ta.Nhìn thấy cảnh này, những người xem náo nhiệt xung quanh đều muốn cười nhưng lại không dám cười, sợ đắc tội với Lâm Hồng Binh, dù sao Lâm Hồng Binh hiện tại cũng đã là trung đội trưởng, làm trung đội trưởng, bọn họ cũng phải cho hắn ta một chút mặt mũi.Mặt khác, Khương Tuệ Tuệ, người đã rời đi xa, đã cười vui vẻ sau khi nghe phần thưởng mà hệ thống trao cho cô. Cô không quan tâm đến thể diện hay xấu hổ của Lâm Hồng Binh, nó đáng giá bao nhiêu tiền đối với cô chứ? Tại sao cô phải cho hắn ta thể diện?Khóe mắt cô giật giật, khóe miệng nhếch lên, cười một cách bí hiểm.Tiếng cười của Khương Tuệ Tuệ khiến những người đang nhịn cười lại cười ra tiếng.Khương Thúy Thúy nghiến răng nghiến lợi, giậm chân: "Cười đi, cười đi, có gì buồn cười, mấy người uống nước không bị sặc hay sao? Ăn no thật là không có việc gì làm! Anh Hồng Binh bây giờ là trung đội trưởng, ai dám cười hả, cẩn thận bị bắt cả nhà bây giờ!"Lời này vừa nói ra, Khương Tuệ Tuệ vốn không có dự định để ý tới hắn ta liền dừng lại, quay đầu nhìn về phía Khương Thúy Thúy, cười lạnh nói: "Thật là quan chức quyền lực! Tôi muốn hỏi một chút, trung đội trưởng ở đâu mà quyền lực đến mức mà quản cả tiếng cười của người khác vậy."Nói xong, khóe miệng lại nhếch lên, lộ ra hàm răng trắng đều, nụ cười tươi trông cực kỳ sáng sủa: "Nhìn xem, tôi lại cười rồi phải không? Anh định bắt tôi hay sao?"Khương Thúy Thúy chỉ nói như vậy với mọi người, nhưng thực ra là nói với chính Khương Tuệ Tuệ. Lúc này thấy cô không những không sợ, còn dám khiêu chiến với cô ta, lúc này cho dù không muốn diễn tiếp, cô ta cũng phải tiếp tục diễn.Cô ta trừng mắt với Khương Tuệ Tuệ: "Đợi ở đây, tôi sẽ..." 

Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Lâm Hồng Binh vội vàng nắm lấy tay Khương Thúy Thúy và đặt nó vào trong lòng: “Thúy Thúy, em đừng nói bậy, anh không thể thích một người phụ nữ dễ dãi thu hút ong bướm được, anh chỉ thích một người phụ nữ đức hạnh và có năng lực như em. Đừng lo lắng, trong lòng anh từ nay về sau chỉ có một mình em thôi.”Nghe vậy, trong lòng Khương Thúy Thúy có chút nhẹ nhõm, trong lòng ngọt như ăn phải đường.Đôi mắt cô ta nhìn vào bóng lưng của Khương Tuệ Tuệ với đầy vẻ khinh thường, hừ, Khương Tuệ Tuệ, cô lớn lên xinh đẹp thì như thế nào? Bây giờ cô cũng chỉ có thể ở cùng với loại con của kẻ phản loạn không có tương lai, mà tôi đây sẽ cưới anh Hồng Binh và làm vợ quân nhân.Hồng Binh đã được thăng chức thành trung đội trưởng khi còn rất trẻ, và hắn ta thậm chí có thể trở thành tư lệnh trong tương lai!Đến lúc đó, cô ta sẽ là vợ của tư lệnh!Từ nhỏ cô ta đã hiểu rằng hôn nhân của một người phụ nữ là lần tái sinh thứ hai của cô ta. Cô ta không chọn vào một gia đình giàu có cho lần đầu thai đầu tiên của mình, vì vậy cô ta sẽ kết hôn với chàng trai trẻ triển vọng nhất của xã Nguyệt Phượng Loan!"Thật đáng ghét, rất nhiều người đang xem." Khương Thúy Thúy ngượng ngùng rút tay về: "Đúng rồi, anh Hồng Binh, anh đi xa như vậy chắc khát nước lắm, lại đây uống chút nước đi."Nói xong liền đưa ấm nước của bản thân qua cho hắn.Cố Diệp PhiLâm Hồng Binh thực sự có chút khát nước, vì vậy hắn ta cầm lấy ấm nước, mở nắp và uống một hơi dài ùng ục xuống cổ họng. Nhưng không biết vì sao đột nhiên cổ họng ngứa ngáy, hắn ta nhịn không được mà ho khan một tiếng, toàn bộ nước trong miệng đều b.ắ.n lên mặt Khương Thúy Thúy.Lâm Hồng Binh đột nhiên bị sặc, cổ họng nhớp nháp và mặt đỏ bừng vì ho.Khương Thúy Thúy lấy tay áo lau nước trên mặt, nhanh chóng vỗ nhẹ vào lưng Lâm Hồng Binh, một lúc lâu sau cô ta mới dừng lại."Anh Hồng Binh, anh không sao chứ?" Khương Thúy Thúy lo lắng sốt ruột hỏi.Lâm Hồng Binh ho nhiều đến mức cổ họng đau rát, nói không ra lời, chỉ lắc đầu nhìn cô ta.Nhìn thấy cảnh này, những người xem náo nhiệt xung quanh đều muốn cười nhưng lại không dám cười, sợ đắc tội với Lâm Hồng Binh, dù sao Lâm Hồng Binh hiện tại cũng đã là trung đội trưởng, làm trung đội trưởng, bọn họ cũng phải cho hắn ta một chút mặt mũi.Mặt khác, Khương Tuệ Tuệ, người đã rời đi xa, đã cười vui vẻ sau khi nghe phần thưởng mà hệ thống trao cho cô. Cô không quan tâm đến thể diện hay xấu hổ của Lâm Hồng Binh, nó đáng giá bao nhiêu tiền đối với cô chứ? Tại sao cô phải cho hắn ta thể diện?Khóe mắt cô giật giật, khóe miệng nhếch lên, cười một cách bí hiểm.Tiếng cười của Khương Tuệ Tuệ khiến những người đang nhịn cười lại cười ra tiếng.Khương Thúy Thúy nghiến răng nghiến lợi, giậm chân: "Cười đi, cười đi, có gì buồn cười, mấy người uống nước không bị sặc hay sao? Ăn no thật là không có việc gì làm! Anh Hồng Binh bây giờ là trung đội trưởng, ai dám cười hả, cẩn thận bị bắt cả nhà bây giờ!"Lời này vừa nói ra, Khương Tuệ Tuệ vốn không có dự định để ý tới hắn ta liền dừng lại, quay đầu nhìn về phía Khương Thúy Thúy, cười lạnh nói: "Thật là quan chức quyền lực! Tôi muốn hỏi một chút, trung đội trưởng ở đâu mà quyền lực đến mức mà quản cả tiếng cười của người khác vậy."Nói xong, khóe miệng lại nhếch lên, lộ ra hàm răng trắng đều, nụ cười tươi trông cực kỳ sáng sủa: "Nhìn xem, tôi lại cười rồi phải không? Anh định bắt tôi hay sao?"Khương Thúy Thúy chỉ nói như vậy với mọi người, nhưng thực ra là nói với chính Khương Tuệ Tuệ. Lúc này thấy cô không những không sợ, còn dám khiêu chiến với cô ta, lúc này cho dù không muốn diễn tiếp, cô ta cũng phải tiếp tục diễn.Cô ta trừng mắt với Khương Tuệ Tuệ: "Đợi ở đây, tôi sẽ..." 

Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Lâm Hồng Binh vội vàng nắm lấy tay Khương Thúy Thúy và đặt nó vào trong lòng: “Thúy Thúy, em đừng nói bậy, anh không thể thích một người phụ nữ dễ dãi thu hút ong bướm được, anh chỉ thích một người phụ nữ đức hạnh và có năng lực như em. Đừng lo lắng, trong lòng anh từ nay về sau chỉ có một mình em thôi.”Nghe vậy, trong lòng Khương Thúy Thúy có chút nhẹ nhõm, trong lòng ngọt như ăn phải đường.Đôi mắt cô ta nhìn vào bóng lưng của Khương Tuệ Tuệ với đầy vẻ khinh thường, hừ, Khương Tuệ Tuệ, cô lớn lên xinh đẹp thì như thế nào? Bây giờ cô cũng chỉ có thể ở cùng với loại con của kẻ phản loạn không có tương lai, mà tôi đây sẽ cưới anh Hồng Binh và làm vợ quân nhân.Hồng Binh đã được thăng chức thành trung đội trưởng khi còn rất trẻ, và hắn ta thậm chí có thể trở thành tư lệnh trong tương lai!Đến lúc đó, cô ta sẽ là vợ của tư lệnh!Từ nhỏ cô ta đã hiểu rằng hôn nhân của một người phụ nữ là lần tái sinh thứ hai của cô ta. Cô ta không chọn vào một gia đình giàu có cho lần đầu thai đầu tiên của mình, vì vậy cô ta sẽ kết hôn với chàng trai trẻ triển vọng nhất của xã Nguyệt Phượng Loan!"Thật đáng ghét, rất nhiều người đang xem." Khương Thúy Thúy ngượng ngùng rút tay về: "Đúng rồi, anh Hồng Binh, anh đi xa như vậy chắc khát nước lắm, lại đây uống chút nước đi."Nói xong liền đưa ấm nước của bản thân qua cho hắn.Cố Diệp PhiLâm Hồng Binh thực sự có chút khát nước, vì vậy hắn ta cầm lấy ấm nước, mở nắp và uống một hơi dài ùng ục xuống cổ họng. Nhưng không biết vì sao đột nhiên cổ họng ngứa ngáy, hắn ta nhịn không được mà ho khan một tiếng, toàn bộ nước trong miệng đều b.ắ.n lên mặt Khương Thúy Thúy.Lâm Hồng Binh đột nhiên bị sặc, cổ họng nhớp nháp và mặt đỏ bừng vì ho.Khương Thúy Thúy lấy tay áo lau nước trên mặt, nhanh chóng vỗ nhẹ vào lưng Lâm Hồng Binh, một lúc lâu sau cô ta mới dừng lại."Anh Hồng Binh, anh không sao chứ?" Khương Thúy Thúy lo lắng sốt ruột hỏi.Lâm Hồng Binh ho nhiều đến mức cổ họng đau rát, nói không ra lời, chỉ lắc đầu nhìn cô ta.Nhìn thấy cảnh này, những người xem náo nhiệt xung quanh đều muốn cười nhưng lại không dám cười, sợ đắc tội với Lâm Hồng Binh, dù sao Lâm Hồng Binh hiện tại cũng đã là trung đội trưởng, làm trung đội trưởng, bọn họ cũng phải cho hắn ta một chút mặt mũi.Mặt khác, Khương Tuệ Tuệ, người đã rời đi xa, đã cười vui vẻ sau khi nghe phần thưởng mà hệ thống trao cho cô. Cô không quan tâm đến thể diện hay xấu hổ của Lâm Hồng Binh, nó đáng giá bao nhiêu tiền đối với cô chứ? Tại sao cô phải cho hắn ta thể diện?Khóe mắt cô giật giật, khóe miệng nhếch lên, cười một cách bí hiểm.Tiếng cười của Khương Tuệ Tuệ khiến những người đang nhịn cười lại cười ra tiếng.Khương Thúy Thúy nghiến răng nghiến lợi, giậm chân: "Cười đi, cười đi, có gì buồn cười, mấy người uống nước không bị sặc hay sao? Ăn no thật là không có việc gì làm! Anh Hồng Binh bây giờ là trung đội trưởng, ai dám cười hả, cẩn thận bị bắt cả nhà bây giờ!"Lời này vừa nói ra, Khương Tuệ Tuệ vốn không có dự định để ý tới hắn ta liền dừng lại, quay đầu nhìn về phía Khương Thúy Thúy, cười lạnh nói: "Thật là quan chức quyền lực! Tôi muốn hỏi một chút, trung đội trưởng ở đâu mà quyền lực đến mức mà quản cả tiếng cười của người khác vậy."Nói xong, khóe miệng lại nhếch lên, lộ ra hàm răng trắng đều, nụ cười tươi trông cực kỳ sáng sủa: "Nhìn xem, tôi lại cười rồi phải không? Anh định bắt tôi hay sao?"Khương Thúy Thúy chỉ nói như vậy với mọi người, nhưng thực ra là nói với chính Khương Tuệ Tuệ. Lúc này thấy cô không những không sợ, còn dám khiêu chiến với cô ta, lúc này cho dù không muốn diễn tiếp, cô ta cũng phải tiếp tục diễn.Cô ta trừng mắt với Khương Tuệ Tuệ: "Đợi ở đây, tôi sẽ..." 

Chương 69: Chương 69