Khương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng…
Chương 120: Chương 120
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Khi đó phiến quân thịnh hành, rất nhiều tầng lớp thấp nhân sĩ chỉ trong mấy năm đã trở thành trụ cột của xã hội, cán bộ quốc gia đều là do phản loạn tạo ra, nhà họ Ngưu chính là lập nghiệp từ đó.Anh ta vừa dứt lời, khi Tống Thời Thanh dùng sức trên tay, Ngưu Thự Quang cảm thấy cánh tay của bản thân sắp gãy, anh ta đau đớn hét lên, mồ hôi lấm tấm trên trán: "A! Buông ra, buông ra!"Thẳng đến sau khi buông lỏng tay, Tống Thời Thanh mới buông anh ta ra.Khương Tuệ Tuệ xoa xoa cổ tay có chút đỏ ửng vì bị kéo, trốn sau lưng Tống Thời Thanh, trên mặt chỉ lộ ra vẻ ủy khuất. Nắm lấy góc áo của Tống Thời Thanh, giọng điệu cô ủy khuất nói: "Tống Thời Thanh..."Cố Diệp PhiTống Thời Thanh quay đầu liếc mắt nhìn cô một cái, an ủi: "Không sao, có tôi ở đây."Nói xong không thèm liếc mắt nhìn Ngưu Thự Quang một cái, mang theo Khương Tuệ Tuệ đi ra bên ngoài.Ngưu Thự Quang nói những lời cay nghiệt với bọn họ sau lưng: "Tống Thời Thanh, anh dám đánh tôi, tôi sẽ khiến anh không thể sống tốt trong toàn bộ thành phố Giang Châu!"Tống Thời Thanh mắt điếc tai ngơ, Khương Tuệ Tuệ quay đầu lại hung hăng trừng mắt liếc nhìn Ngưu Thụ Quang một cái, trong lòng thầm mắng: Tôi khinh, cho rằng bản thân là ai mà đòi sống tốt được trong toàn bộ thành phố Giang Châu? Thật sự coi bản thân là ông trời hay sao?Khi cô đọc sách, cô không bao giờ chú ý đến nhân vật Ngưu Thự Quang trong cuốn sách. Hơn nữa, cô còn có hệ thống cực phẩm miệng quạ đen, nếu con bò hôi thối này thực sự dám làm gì với Tống Thời Thanh, cô sẽ khiến anh ta phải đẹp mặt!Trên thực tế, lý do tại sao Khương Tuệ Tuệ dám tranh cãi với anh ta trên địa bàn của họ Ngưu như vừa rồi là vì cô thực sự không thể chịu đựng được sự coi thường người khác của Ngưu Thự Quang, và thứ hai là bởi vì cô có một hệ thống miệng quạ đen, nếu Ngưu Thự Quang dám làm gì cô, cô sẽ dùng miệng quạ đen để khiến anh ta bị xui xẻo.Nhưng không ngờ Tống Thời Thanh lại đột nhiên xuất hiện ở đây, vì cô mà đánh người ta. Nghĩ đến đây, Khương Tuệ Tuệ không khỏi ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tống Thời Thanh một cái, anh mím chặt môi, trên mặt không có biểu cảm gì, nhìn nghiêng giống như chạm khắc bằng dao, thật kỳ lạ.Khương Tuệ Tuệ đi phía sau anh, lôi kéo vạt áo anh.Nhưng Tống Thời Thanh có dáng người cao, chân dài, một bước của anh bằng hai bước của cô, cô phải chạy theo thì mới đuổi kịp, khiến cô không khỏi thở hổn hển: "Tống Thời Thanh, anh đi nhanh quá, tôi không theo kịp."Giọng điệu mềm mại khiến Tống Thời Thanh nhanh chóng dừng lại, đứng yên chờ cô.Khương Tuệ Tuệ không kịp dừng lại, cô đập người vào tấm lưng dày rộng của anh. Cô sờ sờ cái mũi đỏ ửng, có hơi đau một chút, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Sao người anh lại giống như làm bằng sắt..."Tống Thời Thanh cúi đầu nhìn cô: "Người mà thím Ngưu giới thiệu cho cô chính là anh ta sao?”“Đúng vậy, Ngưu Thự Quang là cháu trai họ của thím Ngưu." Khương Tuệ Tuệ gật gật đầu, động tác nhỏ của cô khiến dáng vẻ xinh đẹp của cô có thêm vài phần ngốc manh(): "Vừa rồi tôi nghe anh ấy gọi tên anh, hai người các anh quen biết nhau hay sao?"[Chú thích: Ngốc manh: Chỉ người có chút ngốc nhưng không làm người ta ghét.]“Có quen biết, trước kia cha anh ta làm tài xế của ông nội tôi, sau này tôi nghe nói ông ấy đã làm ăn phát đạt." Tống Thời Thanh nói xong liền cúi đầu nhìn Khương Tuệ Tuệ, vết đỏ trên cổ tay cô đã nhạt đi một chút: "Anh ta không phải là người tốt, cô đừng đi theo anh ta."Nếu anh sớm biết rằng người mà Ngưu Thúy Phân giới thiệu với Khương Tuệ Tuệ là Ngưu Thự Quang, anh sẽ không bao giờ để Khương Tuệ Tuệ đến đó.Ngưu Thự Quang này khi còn nhỏ đã học không được giỏi, khi còn nhỏ anh ta đã có biểu hiện không trong sạch với một số bạn nữ, sau đó khi anh ta học cấp ba, anh nghe nói rằng anh ta đã làm cho bụng của một bạn nữ bự ra, nhưng kết quả anh ta vẫn từ chối kết hôn với người ta.
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Khi đó phiến quân thịnh hành, rất nhiều tầng lớp thấp nhân sĩ chỉ trong mấy năm đã trở thành trụ cột của xã hội, cán bộ quốc gia đều là do phản loạn tạo ra, nhà họ Ngưu chính là lập nghiệp từ đó.Anh ta vừa dứt lời, khi Tống Thời Thanh dùng sức trên tay, Ngưu Thự Quang cảm thấy cánh tay của bản thân sắp gãy, anh ta đau đớn hét lên, mồ hôi lấm tấm trên trán: "A! Buông ra, buông ra!"Thẳng đến sau khi buông lỏng tay, Tống Thời Thanh mới buông anh ta ra.Khương Tuệ Tuệ xoa xoa cổ tay có chút đỏ ửng vì bị kéo, trốn sau lưng Tống Thời Thanh, trên mặt chỉ lộ ra vẻ ủy khuất. Nắm lấy góc áo của Tống Thời Thanh, giọng điệu cô ủy khuất nói: "Tống Thời Thanh..."Cố Diệp PhiTống Thời Thanh quay đầu liếc mắt nhìn cô một cái, an ủi: "Không sao, có tôi ở đây."Nói xong không thèm liếc mắt nhìn Ngưu Thự Quang một cái, mang theo Khương Tuệ Tuệ đi ra bên ngoài.Ngưu Thự Quang nói những lời cay nghiệt với bọn họ sau lưng: "Tống Thời Thanh, anh dám đánh tôi, tôi sẽ khiến anh không thể sống tốt trong toàn bộ thành phố Giang Châu!"Tống Thời Thanh mắt điếc tai ngơ, Khương Tuệ Tuệ quay đầu lại hung hăng trừng mắt liếc nhìn Ngưu Thụ Quang một cái, trong lòng thầm mắng: Tôi khinh, cho rằng bản thân là ai mà đòi sống tốt được trong toàn bộ thành phố Giang Châu? Thật sự coi bản thân là ông trời hay sao?Khi cô đọc sách, cô không bao giờ chú ý đến nhân vật Ngưu Thự Quang trong cuốn sách. Hơn nữa, cô còn có hệ thống cực phẩm miệng quạ đen, nếu con bò hôi thối này thực sự dám làm gì với Tống Thời Thanh, cô sẽ khiến anh ta phải đẹp mặt!Trên thực tế, lý do tại sao Khương Tuệ Tuệ dám tranh cãi với anh ta trên địa bàn của họ Ngưu như vừa rồi là vì cô thực sự không thể chịu đựng được sự coi thường người khác của Ngưu Thự Quang, và thứ hai là bởi vì cô có một hệ thống miệng quạ đen, nếu Ngưu Thự Quang dám làm gì cô, cô sẽ dùng miệng quạ đen để khiến anh ta bị xui xẻo.Nhưng không ngờ Tống Thời Thanh lại đột nhiên xuất hiện ở đây, vì cô mà đánh người ta. Nghĩ đến đây, Khương Tuệ Tuệ không khỏi ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tống Thời Thanh một cái, anh mím chặt môi, trên mặt không có biểu cảm gì, nhìn nghiêng giống như chạm khắc bằng dao, thật kỳ lạ.Khương Tuệ Tuệ đi phía sau anh, lôi kéo vạt áo anh.Nhưng Tống Thời Thanh có dáng người cao, chân dài, một bước của anh bằng hai bước của cô, cô phải chạy theo thì mới đuổi kịp, khiến cô không khỏi thở hổn hển: "Tống Thời Thanh, anh đi nhanh quá, tôi không theo kịp."Giọng điệu mềm mại khiến Tống Thời Thanh nhanh chóng dừng lại, đứng yên chờ cô.Khương Tuệ Tuệ không kịp dừng lại, cô đập người vào tấm lưng dày rộng của anh. Cô sờ sờ cái mũi đỏ ửng, có hơi đau một chút, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Sao người anh lại giống như làm bằng sắt..."Tống Thời Thanh cúi đầu nhìn cô: "Người mà thím Ngưu giới thiệu cho cô chính là anh ta sao?”“Đúng vậy, Ngưu Thự Quang là cháu trai họ của thím Ngưu." Khương Tuệ Tuệ gật gật đầu, động tác nhỏ của cô khiến dáng vẻ xinh đẹp của cô có thêm vài phần ngốc manh(): "Vừa rồi tôi nghe anh ấy gọi tên anh, hai người các anh quen biết nhau hay sao?"[Chú thích: Ngốc manh: Chỉ người có chút ngốc nhưng không làm người ta ghét.]“Có quen biết, trước kia cha anh ta làm tài xế của ông nội tôi, sau này tôi nghe nói ông ấy đã làm ăn phát đạt." Tống Thời Thanh nói xong liền cúi đầu nhìn Khương Tuệ Tuệ, vết đỏ trên cổ tay cô đã nhạt đi một chút: "Anh ta không phải là người tốt, cô đừng đi theo anh ta."Nếu anh sớm biết rằng người mà Ngưu Thúy Phân giới thiệu với Khương Tuệ Tuệ là Ngưu Thự Quang, anh sẽ không bao giờ để Khương Tuệ Tuệ đến đó.Ngưu Thự Quang này khi còn nhỏ đã học không được giỏi, khi còn nhỏ anh ta đã có biểu hiện không trong sạch với một số bạn nữ, sau đó khi anh ta học cấp ba, anh nghe nói rằng anh ta đã làm cho bụng của một bạn nữ bự ra, nhưng kết quả anh ta vẫn từ chối kết hôn với người ta.
Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Khi đó phiến quân thịnh hành, rất nhiều tầng lớp thấp nhân sĩ chỉ trong mấy năm đã trở thành trụ cột của xã hội, cán bộ quốc gia đều là do phản loạn tạo ra, nhà họ Ngưu chính là lập nghiệp từ đó.Anh ta vừa dứt lời, khi Tống Thời Thanh dùng sức trên tay, Ngưu Thự Quang cảm thấy cánh tay của bản thân sắp gãy, anh ta đau đớn hét lên, mồ hôi lấm tấm trên trán: "A! Buông ra, buông ra!"Thẳng đến sau khi buông lỏng tay, Tống Thời Thanh mới buông anh ta ra.Khương Tuệ Tuệ xoa xoa cổ tay có chút đỏ ửng vì bị kéo, trốn sau lưng Tống Thời Thanh, trên mặt chỉ lộ ra vẻ ủy khuất. Nắm lấy góc áo của Tống Thời Thanh, giọng điệu cô ủy khuất nói: "Tống Thời Thanh..."Cố Diệp PhiTống Thời Thanh quay đầu liếc mắt nhìn cô một cái, an ủi: "Không sao, có tôi ở đây."Nói xong không thèm liếc mắt nhìn Ngưu Thự Quang một cái, mang theo Khương Tuệ Tuệ đi ra bên ngoài.Ngưu Thự Quang nói những lời cay nghiệt với bọn họ sau lưng: "Tống Thời Thanh, anh dám đánh tôi, tôi sẽ khiến anh không thể sống tốt trong toàn bộ thành phố Giang Châu!"Tống Thời Thanh mắt điếc tai ngơ, Khương Tuệ Tuệ quay đầu lại hung hăng trừng mắt liếc nhìn Ngưu Thụ Quang một cái, trong lòng thầm mắng: Tôi khinh, cho rằng bản thân là ai mà đòi sống tốt được trong toàn bộ thành phố Giang Châu? Thật sự coi bản thân là ông trời hay sao?Khi cô đọc sách, cô không bao giờ chú ý đến nhân vật Ngưu Thự Quang trong cuốn sách. Hơn nữa, cô còn có hệ thống cực phẩm miệng quạ đen, nếu con bò hôi thối này thực sự dám làm gì với Tống Thời Thanh, cô sẽ khiến anh ta phải đẹp mặt!Trên thực tế, lý do tại sao Khương Tuệ Tuệ dám tranh cãi với anh ta trên địa bàn của họ Ngưu như vừa rồi là vì cô thực sự không thể chịu đựng được sự coi thường người khác của Ngưu Thự Quang, và thứ hai là bởi vì cô có một hệ thống miệng quạ đen, nếu Ngưu Thự Quang dám làm gì cô, cô sẽ dùng miệng quạ đen để khiến anh ta bị xui xẻo.Nhưng không ngờ Tống Thời Thanh lại đột nhiên xuất hiện ở đây, vì cô mà đánh người ta. Nghĩ đến đây, Khương Tuệ Tuệ không khỏi ngẩng đầu liếc mắt nhìn Tống Thời Thanh một cái, anh mím chặt môi, trên mặt không có biểu cảm gì, nhìn nghiêng giống như chạm khắc bằng dao, thật kỳ lạ.Khương Tuệ Tuệ đi phía sau anh, lôi kéo vạt áo anh.Nhưng Tống Thời Thanh có dáng người cao, chân dài, một bước của anh bằng hai bước của cô, cô phải chạy theo thì mới đuổi kịp, khiến cô không khỏi thở hổn hển: "Tống Thời Thanh, anh đi nhanh quá, tôi không theo kịp."Giọng điệu mềm mại khiến Tống Thời Thanh nhanh chóng dừng lại, đứng yên chờ cô.Khương Tuệ Tuệ không kịp dừng lại, cô đập người vào tấm lưng dày rộng của anh. Cô sờ sờ cái mũi đỏ ửng, có hơi đau một chút, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Sao người anh lại giống như làm bằng sắt..."Tống Thời Thanh cúi đầu nhìn cô: "Người mà thím Ngưu giới thiệu cho cô chính là anh ta sao?”“Đúng vậy, Ngưu Thự Quang là cháu trai họ của thím Ngưu." Khương Tuệ Tuệ gật gật đầu, động tác nhỏ của cô khiến dáng vẻ xinh đẹp của cô có thêm vài phần ngốc manh(): "Vừa rồi tôi nghe anh ấy gọi tên anh, hai người các anh quen biết nhau hay sao?"[Chú thích: Ngốc manh: Chỉ người có chút ngốc nhưng không làm người ta ghét.]“Có quen biết, trước kia cha anh ta làm tài xế của ông nội tôi, sau này tôi nghe nói ông ấy đã làm ăn phát đạt." Tống Thời Thanh nói xong liền cúi đầu nhìn Khương Tuệ Tuệ, vết đỏ trên cổ tay cô đã nhạt đi một chút: "Anh ta không phải là người tốt, cô đừng đi theo anh ta."Nếu anh sớm biết rằng người mà Ngưu Thúy Phân giới thiệu với Khương Tuệ Tuệ là Ngưu Thự Quang, anh sẽ không bao giờ để Khương Tuệ Tuệ đến đó.Ngưu Thự Quang này khi còn nhỏ đã học không được giỏi, khi còn nhỏ anh ta đã có biểu hiện không trong sạch với một số bạn nữ, sau đó khi anh ta học cấp ba, anh nghe nói rằng anh ta đã làm cho bụng của một bạn nữ bự ra, nhưng kết quả anh ta vẫn từ chối kết hôn với người ta.