Tác giả:

Khương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng…

Chương 531: Chương 531

Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Anh lo lắng Tuệ Tuệ sẽ vì anh mà giận dỗi người nhà, đến lúc đó ngược lại càng không tốt. Cho nên anh vẫn luôn nghĩ, chỉ cần đợi đến khi nhà bọn họ được sửa lại án xử sai thì tốt rồi.Người nhà họ Khương sẽ không phản đối, hết thảy đều trở nên thuận tình hợp lý.Nhưng bà nội nói cũng rất đúng, cứ giấu giếm cũng không phải là cách, ngược lại sẽ khiến Tuệ Tuệ chịu rất nhiều uất ức. Khi ở bên cạnh anh mà luôn sợ bị người nhà nhìn thấy, luôn phải lén lút……Nghĩ đến đây, trong lòng Tống Thời Thanh quyết tâm, nhìn về phía Tuệ Tuệ bằng ánh mắt càng thêm ôn nhu, Tuệ Tuệ của anh thật sự đã chịu rất nhiều uất ức rồi.Bất luận kết quả có như thế nào, anh đều sẽ gánh hết trách nhiệm, cho dù cha mẹ Tuệ Tuệ không đồng ý cho hai người bọn họ ở bên nhau, anh cũng phải cố gắng nỗ lực để được bọn họ tán thành mà không phải giấu giếm gì thêm nữa.Sau khi nói chuyện với bà Tống, Tống Thời Thanh lập tức chuẩn bị cùng Khương Tuệ Tuệ đến gặp Phương Quế Chi và Khương Đắc Thắng để nói rõ ràng chuyện này.Bà Tống và ông Tống là người lớn trong gia đình, hai người cũng đi theo bọn họ, như vậy sẽ càng thể hiện được thành ý của nhà họ Tống. Tuệ Tuệ không chỉ là cô gái mà Tống Thời Thanh thích, cô còn là cháu dâu tương lai của nhà họ Tống.Phía bên kia, ở trong phòng, Phương Quế Chi tận mắt nhìn thấy Khương Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh tay nắm tay cùng nhau trở về, lúc này bà ấy vô cùng giật mình. Bà ấy vì lo lắng cho Tuệ Tuệ nên đã để cửa chờ Tuệ Tuệ về, mặc dù đèn trong phòng đã tắt, nhưng bà ấy vẫn luôn để ý nghe ngóng động tĩnh bên ngoài. Nghe thấy tiếng cửa mở, đoán là Tuệ Tuệ đã về, đang định xuống giường xem thử, nào ngờ vừa mới đến bên cửa sổ đã nhìn thấy Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh tay nắm tay đi vào trong sân.Bà ấy còn nghe được cuộc đối thoại của con dâu cả Lý Tú Cầm với Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh.Bà ấy biết được, Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh không phải mới quen nhau gần đây, hai người đã ở bên nhau lâu rồi. Nhưng bà ấy là một người mẹ, tại sao cái gì cũng không biết!?Cố Diệp PhiLúc này, trong lòng Phương Quế Chi hơi hoang mang, không biết nên làm gì mới phải, cứ luôn miệng thầm thì với Khương Đắc Thắng: “Đắc Thắng, con bé Tuệ Tuệ và thanh niên trí thức họ Tống tay nắm tay, Tú Cầm còn nói vậy, bọn chúng nhất định đã quen nhau rất lâu rồi…… Chuyện này rốt cuộc đã diễn ra từ khi nào, tại sao em lại không biết?”Khương Đắc Thắng suy nghĩ khác Quế Chi, nói thẳng: “Thay vì thắc mắc thì em quan tâm xem hai đứa nhỏ sẽ bên nhau đến khi nào sẽ tốt hơn, chưa kể Tiểu Tống là đứa nhỏ có chừng mực, vả lại con gái chúng ta cũng là đứa hiểu chuyện, sẽ không làm ra chuyện gì bậy bạ đâu, em lo lắng làm cái gì?”“Hơn nữa, không phải trước giờ em vẫn luôn lo lắng con gái chúng ta tuổi càng lúc càng lớn, tương lai không tìm được đối tượng tốt, còn vì chuyện này mà buồn sầu hay sao? Bây giờ biết được con gái đã tìm được đối tượng, lại còn là Tiểu Tống ở cùng nhà chúng ta, ông nội và bà nội của Tiểu Tống em cũng đã biết rõ, em thường nói bọn họ là người tốt, Tiểu Tống lại từng cứu mạng Nữu Nữu nhà chúng ta, còn học đến cao trung, là người có văn hóa.”“Người như vậy làm con rể nhà chúng ta thì có gì mà không hài lòng? Không sai, nhà bọn họ đang chịu bị án phạt, nhưng nếu không bị án phạt, chúng ta là dân bình thường, Tuệ Tuệ làm gì không có cơ hội được hẹn hò với Tiểu Tống.”“Người khác đều nói cái gì mà kẻ xấu hay không phải là kẻ xấu, dù sao anh cũng không quá để ý. Mấy năm trước có biết bao nhiêu người tốt bị những kẻ tạo phản hãm hại? Ông Tống tốt như vậy mà có thể là người xấu sao? Có thể cũng là bị phe phái tạo phản hãm hại đấy thôi.”

Anh lo lắng Tuệ Tuệ sẽ vì anh mà giận dỗi người nhà, đến lúc đó ngược lại càng không tốt. Cho nên anh vẫn luôn nghĩ, chỉ cần đợi đến khi nhà bọn họ được sửa lại án xử sai thì tốt rồi.

Người nhà họ Khương sẽ không phản đối, hết thảy đều trở nên thuận tình hợp lý.

Nhưng bà nội nói cũng rất đúng, cứ giấu giếm cũng không phải là cách, ngược lại sẽ khiến Tuệ Tuệ chịu rất nhiều uất ức. Khi ở bên cạnh anh mà luôn sợ bị người nhà nhìn thấy, luôn phải lén lút……

Nghĩ đến đây, trong lòng Tống Thời Thanh quyết tâm, nhìn về phía Tuệ Tuệ bằng ánh mắt càng thêm ôn nhu, Tuệ Tuệ của anh thật sự đã chịu rất nhiều uất ức rồi.

Bất luận kết quả có như thế nào, anh đều sẽ gánh hết trách nhiệm, cho dù cha mẹ Tuệ Tuệ không đồng ý cho hai người bọn họ ở bên nhau, anh cũng phải cố gắng nỗ lực để được bọn họ tán thành mà không phải giấu giếm gì thêm nữa.

Sau khi nói chuyện với bà Tống, Tống Thời Thanh lập tức chuẩn bị cùng Khương Tuệ Tuệ đến gặp Phương Quế Chi và Khương Đắc Thắng để nói rõ ràng chuyện này.

Bà Tống và ông Tống là người lớn trong gia đình, hai người cũng đi theo bọn họ, như vậy sẽ càng thể hiện được thành ý của nhà họ Tống. Tuệ Tuệ không chỉ là cô gái mà Tống Thời Thanh thích, cô còn là cháu dâu tương lai của nhà họ Tống.

Phía bên kia, ở trong phòng, Phương Quế Chi tận mắt nhìn thấy Khương Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh tay nắm tay cùng nhau trở về, lúc này bà ấy vô cùng giật mình.

 

Bà ấy vì lo lắng cho Tuệ Tuệ nên đã để cửa chờ Tuệ Tuệ về, mặc dù đèn trong phòng đã tắt, nhưng bà ấy vẫn luôn để ý nghe ngóng động tĩnh bên ngoài. Nghe thấy tiếng cửa mở, đoán là Tuệ Tuệ đã về, đang định xuống giường xem thử, nào ngờ vừa mới đến bên cửa sổ đã nhìn thấy Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh tay nắm tay đi vào trong sân.

Bà ấy còn nghe được cuộc đối thoại của con dâu cả Lý Tú Cầm với Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh.

Bà ấy biết được, Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh không phải mới quen nhau gần đây, hai người đã ở bên nhau lâu rồi. Nhưng bà ấy là một người mẹ, tại sao cái gì cũng không biết!?

Cố Diệp Phi

Lúc này, trong lòng Phương Quế Chi hơi hoang mang, không biết nên làm gì mới phải, cứ luôn miệng thầm thì với Khương Đắc Thắng: “Đắc Thắng, con bé Tuệ Tuệ và thanh niên trí thức họ Tống tay nắm tay, Tú Cầm còn nói vậy, bọn chúng nhất định đã quen nhau rất lâu rồi…… Chuyện này rốt cuộc đã diễn ra từ khi nào, tại sao em lại không biết?”

Khương Đắc Thắng suy nghĩ khác Quế Chi, nói thẳng: “Thay vì thắc mắc thì em quan tâm xem hai đứa nhỏ sẽ bên nhau đến khi nào sẽ tốt hơn, chưa kể Tiểu Tống là đứa nhỏ có chừng mực, vả lại con gái chúng ta cũng là đứa hiểu chuyện, sẽ không làm ra chuyện gì bậy bạ đâu, em lo lắng làm cái gì?”

“Hơn nữa, không phải trước giờ em vẫn luôn lo lắng con gái chúng ta tuổi càng lúc càng lớn, tương lai không tìm được đối tượng tốt, còn vì chuyện này mà buồn sầu hay sao? Bây giờ biết được con gái đã tìm được đối tượng, lại còn là Tiểu Tống ở cùng nhà chúng ta, ông nội và bà nội của Tiểu Tống em cũng đã biết rõ, em thường nói bọn họ là người tốt, Tiểu Tống lại từng cứu mạng Nữu Nữu nhà chúng ta, còn học đến cao trung, là người có văn hóa.”

“Người như vậy làm con rể nhà chúng ta thì có gì mà không hài lòng? Không sai, nhà bọn họ đang chịu bị án phạt, nhưng nếu không bị án phạt, chúng ta là dân bình thường, Tuệ Tuệ làm gì không có cơ hội được hẹn hò với Tiểu Tống.”

“Người khác đều nói cái gì mà kẻ xấu hay không phải là kẻ xấu, dù sao anh cũng không quá để ý. Mấy năm trước có biết bao nhiêu người tốt bị những kẻ tạo phản hãm hại? Ông Tống tốt như vậy mà có thể là người xấu sao? Có thể cũng là bị phe phái tạo phản hãm hại đấy thôi.”

Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Anh lo lắng Tuệ Tuệ sẽ vì anh mà giận dỗi người nhà, đến lúc đó ngược lại càng không tốt. Cho nên anh vẫn luôn nghĩ, chỉ cần đợi đến khi nhà bọn họ được sửa lại án xử sai thì tốt rồi.Người nhà họ Khương sẽ không phản đối, hết thảy đều trở nên thuận tình hợp lý.Nhưng bà nội nói cũng rất đúng, cứ giấu giếm cũng không phải là cách, ngược lại sẽ khiến Tuệ Tuệ chịu rất nhiều uất ức. Khi ở bên cạnh anh mà luôn sợ bị người nhà nhìn thấy, luôn phải lén lút……Nghĩ đến đây, trong lòng Tống Thời Thanh quyết tâm, nhìn về phía Tuệ Tuệ bằng ánh mắt càng thêm ôn nhu, Tuệ Tuệ của anh thật sự đã chịu rất nhiều uất ức rồi.Bất luận kết quả có như thế nào, anh đều sẽ gánh hết trách nhiệm, cho dù cha mẹ Tuệ Tuệ không đồng ý cho hai người bọn họ ở bên nhau, anh cũng phải cố gắng nỗ lực để được bọn họ tán thành mà không phải giấu giếm gì thêm nữa.Sau khi nói chuyện với bà Tống, Tống Thời Thanh lập tức chuẩn bị cùng Khương Tuệ Tuệ đến gặp Phương Quế Chi và Khương Đắc Thắng để nói rõ ràng chuyện này.Bà Tống và ông Tống là người lớn trong gia đình, hai người cũng đi theo bọn họ, như vậy sẽ càng thể hiện được thành ý của nhà họ Tống. Tuệ Tuệ không chỉ là cô gái mà Tống Thời Thanh thích, cô còn là cháu dâu tương lai của nhà họ Tống.Phía bên kia, ở trong phòng, Phương Quế Chi tận mắt nhìn thấy Khương Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh tay nắm tay cùng nhau trở về, lúc này bà ấy vô cùng giật mình. Bà ấy vì lo lắng cho Tuệ Tuệ nên đã để cửa chờ Tuệ Tuệ về, mặc dù đèn trong phòng đã tắt, nhưng bà ấy vẫn luôn để ý nghe ngóng động tĩnh bên ngoài. Nghe thấy tiếng cửa mở, đoán là Tuệ Tuệ đã về, đang định xuống giường xem thử, nào ngờ vừa mới đến bên cửa sổ đã nhìn thấy Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh tay nắm tay đi vào trong sân.Bà ấy còn nghe được cuộc đối thoại của con dâu cả Lý Tú Cầm với Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh.Bà ấy biết được, Tuệ Tuệ và Tống Thời Thanh không phải mới quen nhau gần đây, hai người đã ở bên nhau lâu rồi. Nhưng bà ấy là một người mẹ, tại sao cái gì cũng không biết!?Cố Diệp PhiLúc này, trong lòng Phương Quế Chi hơi hoang mang, không biết nên làm gì mới phải, cứ luôn miệng thầm thì với Khương Đắc Thắng: “Đắc Thắng, con bé Tuệ Tuệ và thanh niên trí thức họ Tống tay nắm tay, Tú Cầm còn nói vậy, bọn chúng nhất định đã quen nhau rất lâu rồi…… Chuyện này rốt cuộc đã diễn ra từ khi nào, tại sao em lại không biết?”Khương Đắc Thắng suy nghĩ khác Quế Chi, nói thẳng: “Thay vì thắc mắc thì em quan tâm xem hai đứa nhỏ sẽ bên nhau đến khi nào sẽ tốt hơn, chưa kể Tiểu Tống là đứa nhỏ có chừng mực, vả lại con gái chúng ta cũng là đứa hiểu chuyện, sẽ không làm ra chuyện gì bậy bạ đâu, em lo lắng làm cái gì?”“Hơn nữa, không phải trước giờ em vẫn luôn lo lắng con gái chúng ta tuổi càng lúc càng lớn, tương lai không tìm được đối tượng tốt, còn vì chuyện này mà buồn sầu hay sao? Bây giờ biết được con gái đã tìm được đối tượng, lại còn là Tiểu Tống ở cùng nhà chúng ta, ông nội và bà nội của Tiểu Tống em cũng đã biết rõ, em thường nói bọn họ là người tốt, Tiểu Tống lại từng cứu mạng Nữu Nữu nhà chúng ta, còn học đến cao trung, là người có văn hóa.”“Người như vậy làm con rể nhà chúng ta thì có gì mà không hài lòng? Không sai, nhà bọn họ đang chịu bị án phạt, nhưng nếu không bị án phạt, chúng ta là dân bình thường, Tuệ Tuệ làm gì không có cơ hội được hẹn hò với Tiểu Tống.”“Người khác đều nói cái gì mà kẻ xấu hay không phải là kẻ xấu, dù sao anh cũng không quá để ý. Mấy năm trước có biết bao nhiêu người tốt bị những kẻ tạo phản hãm hại? Ông Tống tốt như vậy mà có thể là người xấu sao? Có thể cũng là bị phe phái tạo phản hãm hại đấy thôi.”

Chương 531: Chương 531