Tác giả:

Khương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng…

Chương 551: Chương 551

Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Chị xem, chỗ này, còn có chỗ này, đều là vì anh ấy làm ra thế đấy!”Nói xong, Khương Tuệ Tuệ lập tức kéo cổ áo xuống, chỉ thấy trên vai cô có vài vết đỏ.Đây không phải là do Tống Thời Thanh thô bạo với cô, mà là do da cô thật sự quá non, chỉ cần dùng một chút lực thôi cũng đủ biến thành như vậy rồi.Tạ Phương Hoa nhìn mà đỏ mặt, có chút ngượng ngùng cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Đây là vì cậu ấy yêu cô đấy thôi.”Nhưng Khương Tuệ Tuệ lại bĩu môi, đây là xót cô chỗ nào chứ, rõ ràng là sợ làm cô không đủ đau mà. Ngay từ đầu cô còn cảm thấy rất thoải mái, cái loại cảm giác này giống như đưa người ta tới tiên cảnh. Nhưng cảm giác này cũng chỉ có ở vài lần đầu, những lần về sau cô chỉ cảm thấy hai chân nhũn ra, chỉ muốn anh nhanh chóng tha cho cô.Cô mệt mỏi đến rã rời rồi.Nhưng Tống Thời Thanh chính là một con sói đói, nhớ rõ trước đó cô còn chê cười anh, cho dù thế nào thì anh cũng không chịu tha cho cô một cách đơn giản được.Cũng nhờ trải qua buổi tối hôm đó, cô mới hiểu được, hóa ra tất cả đều là gạt người, nhiều lần cũng không có nghĩa là tốt, sẽ chỉ khiến cô khóc lóc thút thít xin tha suốt cả buổi tối, ngày hôm sau còn không xuống giường được nữa kìa….Thông thường cốt truyện trong tiểu thuyết và thực tế sẽ có một vài sự chênh lệch dù lớn dù nhỏ, trong tiểu thuyết là Tống Thời Thanh đi tòng quân sau đó trở thành cự giả Giang Châu, không biết có phải do sự xuất hiện của Khương Tuệ Tuệ dẫn tới cốt truyện bị thay đổi hay không, sau khi kết hôn không bao lâu, Tống Thời Thanh thương lượng với cô, anh muốn đi tòng quân.Thật sự từ sau khi Khương Tuệ Tuệ xuyên vào sách, có rất nhiều tình tiết trong cốt truyện đã khác đi so với nguyên tác, Khương Tuệ Tuệ cũng đã quen rồi.Cố Diệp Phi Hiện tại nhà họ Tống đã được sửa lại án xử sai, bản thân cô cũng có thể tự kiếm ra tiền, tuy Tống Thời Thanh chưa có chức vụ cao nhưng cô cũng không để ý lắm. Nhưng nếu Tống Thời Thanh nói phải đi bộ đội, vậy có nghĩa là hai người bọn họ sẽ phải chia cách hai nơi, không thể thường xuyên gặp mặt.Nói thật lòng thì Khương Tuệ Tuệ cũng không nguyện ý chia xa với Tống Thời Thanh như vậy.Làm gì có ai nguyện ý chia cách với người mình yêu thương đâu chứ, hơn nữa chủ ý của cô là quyết định buôn bán, cũng không có khả năng cô sẽ đi tùy quân như những người vợ của quân nhân khác.Nhưng cô nhớ lại, trong nguyên tác, tác giả viết nhiều về tâm lý của Tống Thời Thanh. Lúc trước nếu không phải anh một lòng muốn để ông nội và bà nội có được cuộc sống tốt hơn một chút thì cũng sẽ không đến chợ đen bắt đầu buôn bán, như vậy so với việc làm buôn bán, anh nguyện ý đi tòng quân thì hơn.Từ nhỏ ước muốn của anh chính là được giống như cha và ông nội anh, làm một người quân nhân quang vinh, bảo vệ quốc gia.Nếu Khương Tuệ Tuệ không biết những điều này, có lẽ cô còn có thể làm nũng, để Tống Thời Thanh không cần đi. Nhưng cô đã vô tình biết được điều này, cho nên cô vẫn ủng hộ Tống Thời Thanh đi tòng quân, cô không muốn để vài chục năm sau, Tống Thời Thanh lại giống như trong nguyên tác, hối hận vì năm đó anh không đi tòng quân.Cô yêu anh nên sẽ ủng hộ anh vô điều kiện.Cũng may chỗ Tống Thời Thanh đi bộ đội cũng không quá xa, nhưng vì kỷ cương quân đội nên anh không thể thường xuyên về nhà, nhưng thật ra Khương Tuệ Tuệ có thể đến thăm anh.Thương cho Tống Thời Thanh trước đây vì cả nhà bị oan mà chậm trễ, hơn nữa Tống Thời Thanh thật sự rất xuất chúng, thế nên sau nửa năm đi bộ đội, anh đã được thăng chức làm đội trưởng, trở thành người được thăng chức đội trưởng sớm nhất trong quân khu.Khương Tuệ Tuệ biết tin này thì rất vui mừng, dự tính đến thăm Tống Thời Thanh.Đêm trước hôm xuất phát, ông Tống và bà Tống dặn dò Khương Tuệ Tuệ rất nhiều điều, dặn cô trên đường đi nhất định phải cẩn thận một chút, vừa đến quân khu là phải lập tức gọi điện thoại báo bình an cho ông bà.

Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Chị xem, chỗ này, còn có chỗ này, đều là vì anh ấy làm ra thế đấy!”Nói xong, Khương Tuệ Tuệ lập tức kéo cổ áo xuống, chỉ thấy trên vai cô có vài vết đỏ.Đây không phải là do Tống Thời Thanh thô bạo với cô, mà là do da cô thật sự quá non, chỉ cần dùng một chút lực thôi cũng đủ biến thành như vậy rồi.Tạ Phương Hoa nhìn mà đỏ mặt, có chút ngượng ngùng cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Đây là vì cậu ấy yêu cô đấy thôi.”Nhưng Khương Tuệ Tuệ lại bĩu môi, đây là xót cô chỗ nào chứ, rõ ràng là sợ làm cô không đủ đau mà. Ngay từ đầu cô còn cảm thấy rất thoải mái, cái loại cảm giác này giống như đưa người ta tới tiên cảnh. Nhưng cảm giác này cũng chỉ có ở vài lần đầu, những lần về sau cô chỉ cảm thấy hai chân nhũn ra, chỉ muốn anh nhanh chóng tha cho cô.Cô mệt mỏi đến rã rời rồi.Nhưng Tống Thời Thanh chính là một con sói đói, nhớ rõ trước đó cô còn chê cười anh, cho dù thế nào thì anh cũng không chịu tha cho cô một cách đơn giản được.Cũng nhờ trải qua buổi tối hôm đó, cô mới hiểu được, hóa ra tất cả đều là gạt người, nhiều lần cũng không có nghĩa là tốt, sẽ chỉ khiến cô khóc lóc thút thít xin tha suốt cả buổi tối, ngày hôm sau còn không xuống giường được nữa kìa….Thông thường cốt truyện trong tiểu thuyết và thực tế sẽ có một vài sự chênh lệch dù lớn dù nhỏ, trong tiểu thuyết là Tống Thời Thanh đi tòng quân sau đó trở thành cự giả Giang Châu, không biết có phải do sự xuất hiện của Khương Tuệ Tuệ dẫn tới cốt truyện bị thay đổi hay không, sau khi kết hôn không bao lâu, Tống Thời Thanh thương lượng với cô, anh muốn đi tòng quân.Thật sự từ sau khi Khương Tuệ Tuệ xuyên vào sách, có rất nhiều tình tiết trong cốt truyện đã khác đi so với nguyên tác, Khương Tuệ Tuệ cũng đã quen rồi.Cố Diệp Phi Hiện tại nhà họ Tống đã được sửa lại án xử sai, bản thân cô cũng có thể tự kiếm ra tiền, tuy Tống Thời Thanh chưa có chức vụ cao nhưng cô cũng không để ý lắm. Nhưng nếu Tống Thời Thanh nói phải đi bộ đội, vậy có nghĩa là hai người bọn họ sẽ phải chia cách hai nơi, không thể thường xuyên gặp mặt.Nói thật lòng thì Khương Tuệ Tuệ cũng không nguyện ý chia xa với Tống Thời Thanh như vậy.Làm gì có ai nguyện ý chia cách với người mình yêu thương đâu chứ, hơn nữa chủ ý của cô là quyết định buôn bán, cũng không có khả năng cô sẽ đi tùy quân như những người vợ của quân nhân khác.Nhưng cô nhớ lại, trong nguyên tác, tác giả viết nhiều về tâm lý của Tống Thời Thanh. Lúc trước nếu không phải anh một lòng muốn để ông nội và bà nội có được cuộc sống tốt hơn một chút thì cũng sẽ không đến chợ đen bắt đầu buôn bán, như vậy so với việc làm buôn bán, anh nguyện ý đi tòng quân thì hơn.Từ nhỏ ước muốn của anh chính là được giống như cha và ông nội anh, làm một người quân nhân quang vinh, bảo vệ quốc gia.Nếu Khương Tuệ Tuệ không biết những điều này, có lẽ cô còn có thể làm nũng, để Tống Thời Thanh không cần đi. Nhưng cô đã vô tình biết được điều này, cho nên cô vẫn ủng hộ Tống Thời Thanh đi tòng quân, cô không muốn để vài chục năm sau, Tống Thời Thanh lại giống như trong nguyên tác, hối hận vì năm đó anh không đi tòng quân.Cô yêu anh nên sẽ ủng hộ anh vô điều kiện.Cũng may chỗ Tống Thời Thanh đi bộ đội cũng không quá xa, nhưng vì kỷ cương quân đội nên anh không thể thường xuyên về nhà, nhưng thật ra Khương Tuệ Tuệ có thể đến thăm anh.Thương cho Tống Thời Thanh trước đây vì cả nhà bị oan mà chậm trễ, hơn nữa Tống Thời Thanh thật sự rất xuất chúng, thế nên sau nửa năm đi bộ đội, anh đã được thăng chức làm đội trưởng, trở thành người được thăng chức đội trưởng sớm nhất trong quân khu.Khương Tuệ Tuệ biết tin này thì rất vui mừng, dự tính đến thăm Tống Thời Thanh.Đêm trước hôm xuất phát, ông Tống và bà Tống dặn dò Khương Tuệ Tuệ rất nhiều điều, dặn cô trên đường đi nhất định phải cẩn thận một chút, vừa đến quân khu là phải lập tức gọi điện thoại báo bình an cho ông bà.

Bỗng Xuyên Sách Về Thập Niên 70 Của Mỹ Nhân Khương Tuệ TuệTác giả: Lâm A LuậtTruyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhKhương Tuệ Tuệ cảm thấy hôm nay mình gặp ma thật rồi. Đầu tiên là phát hiện một con cá đen lớn ở trong bể bơi, còn cô bị một người đàn ông xa lạ từ đâu bỗng xuất hiện rồi kéo lên bờ. Giờ phút này cả người cô đều ướt đẫm, đôi mắt đào hoa sáng ngời như sương mù, cô trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt. Khương Tuệ Tuệ khẽ cắn đôi môi đỏ như anh đào, hỏi: “Anh là ai, anh muốn làm gì?” Giọng điệu của cô hơi dữ tợn, nhưng trên mặt lại không có vẻ dữ tợn chút nào. Bởi vì Khương Tuệ Tuệ có vẻ ngoài xinh đẹp, cho dù cô có tức giận cũng không đáng sợ mà ngược lại còn khiến người khác cảm thấy muốn che chở. Người đàn ông này có vẻ ngoài cũng rất ưa nhìn. Tuy rằng làn da không quá trắng nhưng lại trông rất khỏe mạnh, đặc biệt là đôi mắt đen trắng rõ ràng, chỉ cần nhìn chằm chằm một chút liền giống như bị hút vào. Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, ánh mắt nhìn về phía Khương Tuệ Tuệ đặc biệt sắc bén. Anh mặc trên người một chiếc áo sơ mi trắng, hiện tại đã bị ướt vì thấm nước, lớp vải móng… Chị xem, chỗ này, còn có chỗ này, đều là vì anh ấy làm ra thế đấy!”Nói xong, Khương Tuệ Tuệ lập tức kéo cổ áo xuống, chỉ thấy trên vai cô có vài vết đỏ.Đây không phải là do Tống Thời Thanh thô bạo với cô, mà là do da cô thật sự quá non, chỉ cần dùng một chút lực thôi cũng đủ biến thành như vậy rồi.Tạ Phương Hoa nhìn mà đỏ mặt, có chút ngượng ngùng cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Đây là vì cậu ấy yêu cô đấy thôi.”Nhưng Khương Tuệ Tuệ lại bĩu môi, đây là xót cô chỗ nào chứ, rõ ràng là sợ làm cô không đủ đau mà. Ngay từ đầu cô còn cảm thấy rất thoải mái, cái loại cảm giác này giống như đưa người ta tới tiên cảnh. Nhưng cảm giác này cũng chỉ có ở vài lần đầu, những lần về sau cô chỉ cảm thấy hai chân nhũn ra, chỉ muốn anh nhanh chóng tha cho cô.Cô mệt mỏi đến rã rời rồi.Nhưng Tống Thời Thanh chính là một con sói đói, nhớ rõ trước đó cô còn chê cười anh, cho dù thế nào thì anh cũng không chịu tha cho cô một cách đơn giản được.Cũng nhờ trải qua buổi tối hôm đó, cô mới hiểu được, hóa ra tất cả đều là gạt người, nhiều lần cũng không có nghĩa là tốt, sẽ chỉ khiến cô khóc lóc thút thít xin tha suốt cả buổi tối, ngày hôm sau còn không xuống giường được nữa kìa….Thông thường cốt truyện trong tiểu thuyết và thực tế sẽ có một vài sự chênh lệch dù lớn dù nhỏ, trong tiểu thuyết là Tống Thời Thanh đi tòng quân sau đó trở thành cự giả Giang Châu, không biết có phải do sự xuất hiện của Khương Tuệ Tuệ dẫn tới cốt truyện bị thay đổi hay không, sau khi kết hôn không bao lâu, Tống Thời Thanh thương lượng với cô, anh muốn đi tòng quân.Thật sự từ sau khi Khương Tuệ Tuệ xuyên vào sách, có rất nhiều tình tiết trong cốt truyện đã khác đi so với nguyên tác, Khương Tuệ Tuệ cũng đã quen rồi.Cố Diệp Phi Hiện tại nhà họ Tống đã được sửa lại án xử sai, bản thân cô cũng có thể tự kiếm ra tiền, tuy Tống Thời Thanh chưa có chức vụ cao nhưng cô cũng không để ý lắm. Nhưng nếu Tống Thời Thanh nói phải đi bộ đội, vậy có nghĩa là hai người bọn họ sẽ phải chia cách hai nơi, không thể thường xuyên gặp mặt.Nói thật lòng thì Khương Tuệ Tuệ cũng không nguyện ý chia xa với Tống Thời Thanh như vậy.Làm gì có ai nguyện ý chia cách với người mình yêu thương đâu chứ, hơn nữa chủ ý của cô là quyết định buôn bán, cũng không có khả năng cô sẽ đi tùy quân như những người vợ của quân nhân khác.Nhưng cô nhớ lại, trong nguyên tác, tác giả viết nhiều về tâm lý của Tống Thời Thanh. Lúc trước nếu không phải anh một lòng muốn để ông nội và bà nội có được cuộc sống tốt hơn một chút thì cũng sẽ không đến chợ đen bắt đầu buôn bán, như vậy so với việc làm buôn bán, anh nguyện ý đi tòng quân thì hơn.Từ nhỏ ước muốn của anh chính là được giống như cha và ông nội anh, làm một người quân nhân quang vinh, bảo vệ quốc gia.Nếu Khương Tuệ Tuệ không biết những điều này, có lẽ cô còn có thể làm nũng, để Tống Thời Thanh không cần đi. Nhưng cô đã vô tình biết được điều này, cho nên cô vẫn ủng hộ Tống Thời Thanh đi tòng quân, cô không muốn để vài chục năm sau, Tống Thời Thanh lại giống như trong nguyên tác, hối hận vì năm đó anh không đi tòng quân.Cô yêu anh nên sẽ ủng hộ anh vô điều kiện.Cũng may chỗ Tống Thời Thanh đi bộ đội cũng không quá xa, nhưng vì kỷ cương quân đội nên anh không thể thường xuyên về nhà, nhưng thật ra Khương Tuệ Tuệ có thể đến thăm anh.Thương cho Tống Thời Thanh trước đây vì cả nhà bị oan mà chậm trễ, hơn nữa Tống Thời Thanh thật sự rất xuất chúng, thế nên sau nửa năm đi bộ đội, anh đã được thăng chức làm đội trưởng, trở thành người được thăng chức đội trưởng sớm nhất trong quân khu.Khương Tuệ Tuệ biết tin này thì rất vui mừng, dự tính đến thăm Tống Thời Thanh.Đêm trước hôm xuất phát, ông Tống và bà Tống dặn dò Khương Tuệ Tuệ rất nhiều điều, dặn cô trên đường đi nhất định phải cẩn thận một chút, vừa đến quân khu là phải lập tức gọi điện thoại báo bình an cho ông bà.

Chương 551: Chương 551