Trên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở…

Chương 15

Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai ÁcTác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở… “Nếu có thể để cho tôi gặp thật tốt biết mấy, tôi thật muốn nhìn xem thần tiên trông như thế nào.”Diệp Ngưng Dao còn đắm chìm ở đề tài lúc nãy, vội quay sang hỏi: “Cô có biết vì sao con trai của đại đội trưởng đó bị ngã xuống mương không?”“Cái này ai mà biết, có thể là trời tối quá không nhìn thấy đường đi.”Ở phía sau bọn họ, Giang Hoài vẫn luôn trộm chú ý đến động tĩnh bên này của Diệp Ngưng Dao, khi mọi người đi đến chân núi, hắn liền nâng tay lên chặn lại nói: “Trên núi khả năng sẽ có lợn rừng lui tới rất nguy hiểm, mọi người hãy chia thành hai nam hai nữ bốn người một tổ, hiện tại bắt đầu phân tổ.”“Tôi muốn cùng một tổ với đồng chí Diệp.”“Tôi cũng vậy!”“Còn có tôi nữa!”Chuyện phân chia tổ làm mấy người nam thanh niên trí thức trở nên háo hức, mọi người đều muốn cùng một tổ với Diệp Ngưng Dao, có mỹ nữ đi cùng, lên núi tràn ngập động lực!Nhóm nữ thanh niên trí thức tuy rằng ngoài miệng chưa nói cái gì, nhưng trong mắt hiện rõ vẻ ghen ghét đều không thể che giấu.“……”Diệp Ngưng Dao vô tội nằm không cũng trúng đạn nhìn về phía bọn họ, ở trong lòng đem Giang Hoài mắng 800 lần.“Các cậu sao lại thế này?” Nhìn đến bọn họ trắng trợn táo bạo thể hiện sự ái mộ, trong lòng Giang Hoài sinh ra một cỗ tức giận không tên, mặt hắn ta lạnh lùng nói: “Ai đang đứng gần nhau sẽ tạo thành một tổ, Lâm Tử An cậu cùng tôi lại đây.”Lâm Tử An nhướng mày đi tới hỏi: “Chuyện gì vậy?”“Cậu cùng tôi, Diệp Ngưng Dao và Mạc Tiểu Thanh cùng một tổ.”Một câu nhẹ nhàng làm mọi người đều khiếp sợ vô cùng, cả đám lại nhìn về phía Diệp Ngưng Dao, trong ánh mắt loé lên mấy tia sáng kì lạ.“Giang Hoài, cậu là người đã có đối tượng rồi, tôi cảm thấy cậu hẳn là nên cùng những nữ thanh niên trí thức độc thân duy trì khoảng cách mới phải chứ, phải biết tránh những hiềm nghi không đáng có đúng không?” Diệp Ngưng Dao không hiểu anh ta sắp xếp như vậy là có ý gì?Chẳng lẽ là muốn ép cô rời khỏi nơi này, đi khỏi thôn Đại Oa?Đáng tiếc, cô có muốn chạy thì cũng không chạy được……“Mọi người đều là đồng chí cách mạng với nhau, chỉ có những người mưu mô mới sinh ra những ý nghĩ dơ bẩn ấy.” Giang Hoài yên lặng nhìn Diệp Ngưng Dao, trong giọng nói không thể không bá đạo hơn, trực tiếp ra lệnh: “Chúng ta đi thôi.”Những người khác vừa nghe lời này nào còn dám có những suy nghĩ lung tung, lập tức từng người phân tổ chuẩn bị lên núi.Nếu lại tiếp tục phản bác, mọi người nhất định sẽ cho rằng trong lòng cô có quỷ, Diệp Ngưng Dao mím chặt môi lôi kéo Mạc Tiểu Thanh lập tức một đường hướng lên trên núi đi lên.Giang Hoài cùng Lâm Tử An đi theo phía sau bọn họ, một đường vẫn duy trì khoảng cách nhất định.“Tôi nói này, có phải cậu cùng thanh niên trí thức Diệp có quen biết nhau hay không?” Làm bạn tốt, Lâm Tử An tự nhận là hiểu rõ tính tình của Giang Hoài, hắn cảm giác lúc tên tiểu tử này nhìn Diệp Ngưng Dao có chút khác thường, không giống với ánh mắt của người khác.“……”Giang Hoài thu hồi suy nghĩ nhìn về phía nơi nào đó, thề thốt phủ nhận nói: “Do cậu suy nghĩ nhiều rồi, tôi và cô ấy không quen biết.”“Tôi suy nghĩ nhiều? Lời này sao có chút giống câu lạy ông tôi ở bụi này vậy?”Có câu càng nói nhiều càng dễ bị lộ, Giang Hoài nắm chặt tay lại, bên môi ho nhẹ một tiếng, “Tôi là người đã có đối tượng rồi, cậu hỏi như vậy đối với đồng chí Diệp ảnh hưởng không tốt đâu.”“Có đối tượng ……” Lâm Tử An cười nhạo một tiếng, không nể tình mà tiếp tục nói: “Nếu không phải cái cô hoa khôi của thôn kia cố ý bẫy cậu, cậu sẽ cùng vị hôn thê của cậu chia tay sao? Cũng chỉ có cậu mới đem cô ta trở thành đối tượng, nếu thật sự cưới cái loại con gái ấy về nhà, sướng khổ sau này do cậu tự chịu đấy.”“Cô ấy cũng không đến nỗi như cậu nghĩ đâu.” Tuy rằng là câu phản bác, nhưng Giang Hoài rõ ràng vẫn không tự tin cho lắm: “Thời gian lâu rồi cậu sẽ phát hiện ra ưu điểm của cô ấy thôi.” 

Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai ÁcTác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở… “Nếu có thể để cho tôi gặp thật tốt biết mấy, tôi thật muốn nhìn xem thần tiên trông như thế nào.”Diệp Ngưng Dao còn đắm chìm ở đề tài lúc nãy, vội quay sang hỏi: “Cô có biết vì sao con trai của đại đội trưởng đó bị ngã xuống mương không?”“Cái này ai mà biết, có thể là trời tối quá không nhìn thấy đường đi.”Ở phía sau bọn họ, Giang Hoài vẫn luôn trộm chú ý đến động tĩnh bên này của Diệp Ngưng Dao, khi mọi người đi đến chân núi, hắn liền nâng tay lên chặn lại nói: “Trên núi khả năng sẽ có lợn rừng lui tới rất nguy hiểm, mọi người hãy chia thành hai nam hai nữ bốn người một tổ, hiện tại bắt đầu phân tổ.”“Tôi muốn cùng một tổ với đồng chí Diệp.”“Tôi cũng vậy!”“Còn có tôi nữa!”Chuyện phân chia tổ làm mấy người nam thanh niên trí thức trở nên háo hức, mọi người đều muốn cùng một tổ với Diệp Ngưng Dao, có mỹ nữ đi cùng, lên núi tràn ngập động lực!Nhóm nữ thanh niên trí thức tuy rằng ngoài miệng chưa nói cái gì, nhưng trong mắt hiện rõ vẻ ghen ghét đều không thể che giấu.“……”Diệp Ngưng Dao vô tội nằm không cũng trúng đạn nhìn về phía bọn họ, ở trong lòng đem Giang Hoài mắng 800 lần.“Các cậu sao lại thế này?” Nhìn đến bọn họ trắng trợn táo bạo thể hiện sự ái mộ, trong lòng Giang Hoài sinh ra một cỗ tức giận không tên, mặt hắn ta lạnh lùng nói: “Ai đang đứng gần nhau sẽ tạo thành một tổ, Lâm Tử An cậu cùng tôi lại đây.”Lâm Tử An nhướng mày đi tới hỏi: “Chuyện gì vậy?”“Cậu cùng tôi, Diệp Ngưng Dao và Mạc Tiểu Thanh cùng một tổ.”Một câu nhẹ nhàng làm mọi người đều khiếp sợ vô cùng, cả đám lại nhìn về phía Diệp Ngưng Dao, trong ánh mắt loé lên mấy tia sáng kì lạ.“Giang Hoài, cậu là người đã có đối tượng rồi, tôi cảm thấy cậu hẳn là nên cùng những nữ thanh niên trí thức độc thân duy trì khoảng cách mới phải chứ, phải biết tránh những hiềm nghi không đáng có đúng không?” Diệp Ngưng Dao không hiểu anh ta sắp xếp như vậy là có ý gì?Chẳng lẽ là muốn ép cô rời khỏi nơi này, đi khỏi thôn Đại Oa?Đáng tiếc, cô có muốn chạy thì cũng không chạy được……“Mọi người đều là đồng chí cách mạng với nhau, chỉ có những người mưu mô mới sinh ra những ý nghĩ dơ bẩn ấy.” Giang Hoài yên lặng nhìn Diệp Ngưng Dao, trong giọng nói không thể không bá đạo hơn, trực tiếp ra lệnh: “Chúng ta đi thôi.”Những người khác vừa nghe lời này nào còn dám có những suy nghĩ lung tung, lập tức từng người phân tổ chuẩn bị lên núi.Nếu lại tiếp tục phản bác, mọi người nhất định sẽ cho rằng trong lòng cô có quỷ, Diệp Ngưng Dao mím chặt môi lôi kéo Mạc Tiểu Thanh lập tức một đường hướng lên trên núi đi lên.Giang Hoài cùng Lâm Tử An đi theo phía sau bọn họ, một đường vẫn duy trì khoảng cách nhất định.“Tôi nói này, có phải cậu cùng thanh niên trí thức Diệp có quen biết nhau hay không?” Làm bạn tốt, Lâm Tử An tự nhận là hiểu rõ tính tình của Giang Hoài, hắn cảm giác lúc tên tiểu tử này nhìn Diệp Ngưng Dao có chút khác thường, không giống với ánh mắt của người khác.“……”Giang Hoài thu hồi suy nghĩ nhìn về phía nơi nào đó, thề thốt phủ nhận nói: “Do cậu suy nghĩ nhiều rồi, tôi và cô ấy không quen biết.”“Tôi suy nghĩ nhiều? Lời này sao có chút giống câu lạy ông tôi ở bụi này vậy?”Có câu càng nói nhiều càng dễ bị lộ, Giang Hoài nắm chặt tay lại, bên môi ho nhẹ một tiếng, “Tôi là người đã có đối tượng rồi, cậu hỏi như vậy đối với đồng chí Diệp ảnh hưởng không tốt đâu.”“Có đối tượng ……” Lâm Tử An cười nhạo một tiếng, không nể tình mà tiếp tục nói: “Nếu không phải cái cô hoa khôi của thôn kia cố ý bẫy cậu, cậu sẽ cùng vị hôn thê của cậu chia tay sao? Cũng chỉ có cậu mới đem cô ta trở thành đối tượng, nếu thật sự cưới cái loại con gái ấy về nhà, sướng khổ sau này do cậu tự chịu đấy.”“Cô ấy cũng không đến nỗi như cậu nghĩ đâu.” Tuy rằng là câu phản bác, nhưng Giang Hoài rõ ràng vẫn không tự tin cho lắm: “Thời gian lâu rồi cậu sẽ phát hiện ra ưu điểm của cô ấy thôi.” 

Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai ÁcTác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở… “Nếu có thể để cho tôi gặp thật tốt biết mấy, tôi thật muốn nhìn xem thần tiên trông như thế nào.”Diệp Ngưng Dao còn đắm chìm ở đề tài lúc nãy, vội quay sang hỏi: “Cô có biết vì sao con trai của đại đội trưởng đó bị ngã xuống mương không?”“Cái này ai mà biết, có thể là trời tối quá không nhìn thấy đường đi.”Ở phía sau bọn họ, Giang Hoài vẫn luôn trộm chú ý đến động tĩnh bên này của Diệp Ngưng Dao, khi mọi người đi đến chân núi, hắn liền nâng tay lên chặn lại nói: “Trên núi khả năng sẽ có lợn rừng lui tới rất nguy hiểm, mọi người hãy chia thành hai nam hai nữ bốn người một tổ, hiện tại bắt đầu phân tổ.”“Tôi muốn cùng một tổ với đồng chí Diệp.”“Tôi cũng vậy!”“Còn có tôi nữa!”Chuyện phân chia tổ làm mấy người nam thanh niên trí thức trở nên háo hức, mọi người đều muốn cùng một tổ với Diệp Ngưng Dao, có mỹ nữ đi cùng, lên núi tràn ngập động lực!Nhóm nữ thanh niên trí thức tuy rằng ngoài miệng chưa nói cái gì, nhưng trong mắt hiện rõ vẻ ghen ghét đều không thể che giấu.“……”Diệp Ngưng Dao vô tội nằm không cũng trúng đạn nhìn về phía bọn họ, ở trong lòng đem Giang Hoài mắng 800 lần.“Các cậu sao lại thế này?” Nhìn đến bọn họ trắng trợn táo bạo thể hiện sự ái mộ, trong lòng Giang Hoài sinh ra một cỗ tức giận không tên, mặt hắn ta lạnh lùng nói: “Ai đang đứng gần nhau sẽ tạo thành một tổ, Lâm Tử An cậu cùng tôi lại đây.”Lâm Tử An nhướng mày đi tới hỏi: “Chuyện gì vậy?”“Cậu cùng tôi, Diệp Ngưng Dao và Mạc Tiểu Thanh cùng một tổ.”Một câu nhẹ nhàng làm mọi người đều khiếp sợ vô cùng, cả đám lại nhìn về phía Diệp Ngưng Dao, trong ánh mắt loé lên mấy tia sáng kì lạ.“Giang Hoài, cậu là người đã có đối tượng rồi, tôi cảm thấy cậu hẳn là nên cùng những nữ thanh niên trí thức độc thân duy trì khoảng cách mới phải chứ, phải biết tránh những hiềm nghi không đáng có đúng không?” Diệp Ngưng Dao không hiểu anh ta sắp xếp như vậy là có ý gì?Chẳng lẽ là muốn ép cô rời khỏi nơi này, đi khỏi thôn Đại Oa?Đáng tiếc, cô có muốn chạy thì cũng không chạy được……“Mọi người đều là đồng chí cách mạng với nhau, chỉ có những người mưu mô mới sinh ra những ý nghĩ dơ bẩn ấy.” Giang Hoài yên lặng nhìn Diệp Ngưng Dao, trong giọng nói không thể không bá đạo hơn, trực tiếp ra lệnh: “Chúng ta đi thôi.”Những người khác vừa nghe lời này nào còn dám có những suy nghĩ lung tung, lập tức từng người phân tổ chuẩn bị lên núi.Nếu lại tiếp tục phản bác, mọi người nhất định sẽ cho rằng trong lòng cô có quỷ, Diệp Ngưng Dao mím chặt môi lôi kéo Mạc Tiểu Thanh lập tức một đường hướng lên trên núi đi lên.Giang Hoài cùng Lâm Tử An đi theo phía sau bọn họ, một đường vẫn duy trì khoảng cách nhất định.“Tôi nói này, có phải cậu cùng thanh niên trí thức Diệp có quen biết nhau hay không?” Làm bạn tốt, Lâm Tử An tự nhận là hiểu rõ tính tình của Giang Hoài, hắn cảm giác lúc tên tiểu tử này nhìn Diệp Ngưng Dao có chút khác thường, không giống với ánh mắt của người khác.“……”Giang Hoài thu hồi suy nghĩ nhìn về phía nơi nào đó, thề thốt phủ nhận nói: “Do cậu suy nghĩ nhiều rồi, tôi và cô ấy không quen biết.”“Tôi suy nghĩ nhiều? Lời này sao có chút giống câu lạy ông tôi ở bụi này vậy?”Có câu càng nói nhiều càng dễ bị lộ, Giang Hoài nắm chặt tay lại, bên môi ho nhẹ một tiếng, “Tôi là người đã có đối tượng rồi, cậu hỏi như vậy đối với đồng chí Diệp ảnh hưởng không tốt đâu.”“Có đối tượng ……” Lâm Tử An cười nhạo một tiếng, không nể tình mà tiếp tục nói: “Nếu không phải cái cô hoa khôi của thôn kia cố ý bẫy cậu, cậu sẽ cùng vị hôn thê của cậu chia tay sao? Cũng chỉ có cậu mới đem cô ta trở thành đối tượng, nếu thật sự cưới cái loại con gái ấy về nhà, sướng khổ sau này do cậu tự chịu đấy.”“Cô ấy cũng không đến nỗi như cậu nghĩ đâu.” Tuy rằng là câu phản bác, nhưng Giang Hoài rõ ràng vẫn không tự tin cho lắm: “Thời gian lâu rồi cậu sẽ phát hiện ra ưu điểm của cô ấy thôi.” 

Chương 15