Trên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở…

Chương 179

Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai ÁcTác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở… Cổ áo sơ mi cởi hai cúc, đầu tóc rối bù, hốc mắt đỏ hoe, dáng vẻ này rất dễ khiến người ta nghĩ đến tình huống xấu hổ, tim Diệp Ngưng Dao đập loạn nhịp, vội vàng bước tới hỏi: “Chị dâu, chị làm sao vậy? Ai bắt nạt chị vậy?”Nhìn thấy người thân của mình, Trang Tú Chi không kiềm chế được cảm xúc nữa mà bật khóc: “Dao Dao, chị không còn mặt mũi nào để sống nữa!”“Là ai bắt nạt chị?” Diệp Ngưng Dao cau mày nghiêm túc hỏi, hai tay ôm lấy bả vai của cô ấy.Cơ thể Trang Tú Chi vẫn còn vô thức run rẩy, cô ấy mấp máy môi, cuối cùng lấy hết dũng khí thổ lộ: “Là Mạnh Nguyên Võ, hắn ta nói muốn cưới chị.”“Là hắn sao?!” Diệp Ngưng Dao không thể tin mở to hai mắt, vô luận như thế nào cũng không thể liên hệ tên cặn bã kia cùng với chị dâu.“Hắn ta có chiếm tiện nghi của chị không?”“Hắn…” Trang Tú Chi hít sâu một hơi, đỏ mặt nghiến răng nghiến lợi nói: “Hắn ôm chị muốn… Nhưng chị đã đá hắn một cái.”Ngay lập tức Diệp Ngưng Dao đã rất tức giận khi người nhà cô bị bắt nạt như vậy: “Hắn ta ở đâu? Đưa em đến chỗ hắn ta!”Loại chuyện này lộ ra, luôn luôn là người phụ nữ bị chịu thiệt, Trang Tú Chi ngăn cô lại, hừ một tiếng: “Thôi bỏ đi, chị đá hắn một đá, sau này hắn sợ là không dám nữa, nếu như để người trong thôn phát hiện thì chị làm sao mà sống nổi đây?”Diệp Ngưng Dao có chút không tán thành nhìn cô ấy: “Lần sau hắn tới quấy rầy chị thì làm sao bây giờ? Không phải lần nào chị cũng may mắn có thể chạy thoát thân như lần này.”“Dao Dao, chị…” Trang Tú Chi nước mắt lưng tròng nhìn cô, nghẹn ngào nói: “Nếu như người ngoài phát hiện, chị sợ Phó Niên và Viên Viên sẽ nghe được tin đồn thất thiệt, vốn dĩ chị làm mẹ mà luôn làm liên lụy hai đứa nó, nếu chị còn làm hai đứa khổ hơn nữa thì không bằng chị đi chết đi.”Cái gọi là lời nói con người thật đáng sợ, có người sẽ không đi tìm hiểu chân tướng sự tình…Nghĩ đến chuyện nguyên thân gặp phải trong sách rất giống với những gì Trang Tú Chi trải qua, Diệp Ngưng Dao nhất thời không biết nên nói gì, cô cầm lấy thùng giặt trong tay Trang Tú Chi, suy nghĩ một chút nói: “Chúng ta về nhà trước đi. Về phần Mạnh Nguyên Võ đó, em sẽ tìm cách giải quyết.”“Không được! Em không được làm chuyện ngu xuẩn! Chị nghe người ta nói mấy năm nay người nhà họ Mạnh hoành hành ngang ngược trong thôn, em và Đông Tử đừng có chọc giận hắn ta!” Trang Tú Chi lo lắng nhìn cô, không muốn ai phải liên lụy vào chuyện này vì chính mình.Trường hợp xấu nhất, cô ấy sẽ mang theo đứa trẻ và chuyển đến một ngôi làng bên cạnh, cách xa người đàn ông đó.Sợ làm cô ấy sợ, Diệp Ngưng Dao chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu đồng ý: “Được, em nghe lời chị, không nên đi khiêu khích hắn ta.”Chuyện này coi như là bí mật giữa bọn họ, nghĩ đến tính tình hung ác của Phó Thập Đông, buổi tối Diệp Ngưng Dao trở về nhà cũng không nói cho anh biết chuyện đã xảy ra hôm nay.Vốn dĩ cô cho rằng Mạnh Nghênh Võ gần đây đã bình tĩnh lại, không có tới khiêu khích cô cho nên cô vẫn có thể để hắn ta nói nhảm thêm vài ngày nữa.Không ngờ bây giờ người này lại dám ra tay với chị dâu, có một số kế hoạch chỉ có thể tiến hành trước một chút.Những người ghét Mạnh Nguyên Võ nhất ở làng Đại Oa là Triệu Tiểu Liên và Trần Ngọc Như.Sau khi trải qua lần nhảy sông tự tử kia, gần đây Trần Ngọc Như và Mạc Tiểu Thanh thường xuyên đi lại với nhau, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Diệp Ngưng Dao quyết định đi tìm Mạc Tiểu Thanh làm người bắc cầu, muốn trò chuyện thật tốt với Trần Ngọc Như.Ngày hôm sau, Diệp Ngưng Dao ở lại văn phòng ủy ban thôn nửa ngày, nhưng không đợi được Mạnh Nguyên Võ đến, sau khi hỏi thăm, cô mới biết người đàn ông này xin nghỉ phép để lên huyện khám bệnh.Về phần có chuyện gì, xem ra cú đá của chị dâu rất mạnh. 

Cổ áo sơ mi cởi hai cúc, đầu tóc rối bù, hốc mắt đỏ hoe, dáng vẻ này rất dễ khiến người ta nghĩ đến tình huống xấu hổ, tim Diệp Ngưng Dao đập loạn nhịp, vội vàng bước tới hỏi: “Chị dâu, chị làm sao vậy? Ai bắt nạt chị vậy?”

Nhìn thấy người thân của mình, Trang Tú Chi không kiềm chế được cảm xúc nữa mà bật khóc: “Dao Dao, chị không còn mặt mũi nào để sống nữa!”

“Là ai bắt nạt chị?” Diệp Ngưng Dao cau mày nghiêm túc hỏi, hai tay ôm lấy bả vai của cô ấy.

Cơ thể Trang Tú Chi vẫn còn vô thức run rẩy, cô ấy mấp máy môi, cuối cùng lấy hết dũng khí thổ lộ: “Là Mạnh Nguyên Võ, hắn ta nói muốn cưới chị.”

“Là hắn sao?!” Diệp Ngưng Dao không thể tin mở to hai mắt, vô luận như thế nào cũng không thể liên hệ tên cặn bã kia cùng với chị dâu.

“Hắn ta có chiếm tiện nghi của chị không?”

“Hắn…” Trang Tú Chi hít sâu một hơi, đỏ mặt nghiến răng nghiến lợi nói: “Hắn ôm chị muốn… Nhưng chị đã đá hắn một cái.”

Ngay lập tức Diệp Ngưng Dao đã rất tức giận khi người nhà cô bị bắt nạt như vậy: “Hắn ta ở đâu? Đưa em đến chỗ hắn ta!”

Loại chuyện này lộ ra, luôn luôn là người phụ nữ bị chịu thiệt, Trang Tú Chi ngăn cô lại, hừ một tiếng: “Thôi bỏ đi, chị đá hắn một đá, sau này hắn sợ là không dám nữa, nếu như để người trong thôn phát hiện thì chị làm sao mà sống nổi đây?”

Diệp Ngưng Dao có chút không tán thành nhìn cô ấy: “Lần sau hắn tới quấy rầy chị thì làm sao bây giờ? Không phải lần nào chị cũng may mắn có thể chạy thoát thân như lần này.”

“Dao Dao, chị…” Trang Tú Chi nước mắt lưng tròng nhìn cô, nghẹn ngào nói: “Nếu như người ngoài phát hiện, chị sợ Phó Niên và Viên Viên sẽ nghe được tin đồn thất thiệt, vốn dĩ chị làm mẹ mà luôn làm liên lụy hai đứa nó, nếu chị còn làm hai đứa khổ hơn nữa thì không bằng chị đi chết đi.”

Cái gọi là lời nói con người thật đáng sợ, có người sẽ không đi tìm hiểu chân tướng sự tình…

Nghĩ đến chuyện nguyên thân gặp phải trong sách rất giống với những gì Trang Tú Chi trải qua, Diệp Ngưng Dao nhất thời không biết nên nói gì, cô cầm lấy thùng giặt trong tay Trang Tú Chi, suy nghĩ một chút nói: “Chúng ta về nhà trước đi. Về phần Mạnh Nguyên Võ đó, em sẽ tìm cách giải quyết.”

“Không được! Em không được làm chuyện ngu xuẩn! Chị nghe người ta nói mấy năm nay người nhà họ Mạnh hoành hành ngang ngược trong thôn, em và Đông Tử đừng có chọc giận hắn ta!” Trang Tú Chi lo lắng nhìn cô, không muốn ai phải liên lụy vào chuyện này vì chính mình.

Trường hợp xấu nhất, cô ấy sẽ mang theo đứa trẻ và chuyển đến một ngôi làng bên cạnh, cách xa người đàn ông đó.

Sợ làm cô ấy sợ, Diệp Ngưng Dao chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu đồng ý: “Được, em nghe lời chị, không nên đi khiêu khích hắn ta.”

Chuyện này coi như là bí mật giữa bọn họ, nghĩ đến tính tình hung ác của Phó Thập Đông, buổi tối Diệp Ngưng Dao trở về nhà cũng không nói cho anh biết chuyện đã xảy ra hôm nay.

Vốn dĩ cô cho rằng Mạnh Nghênh Võ gần đây đã bình tĩnh lại, không có tới khiêu khích cô cho nên cô vẫn có thể để hắn ta nói nhảm thêm vài ngày nữa.

Không ngờ bây giờ người này lại dám ra tay với chị dâu, có một số kế hoạch chỉ có thể tiến hành trước một chút.

Những người ghét Mạnh Nguyên Võ nhất ở làng Đại Oa là Triệu Tiểu Liên và Trần Ngọc Như.

Sau khi trải qua lần nhảy sông tự tử kia, gần đây Trần Ngọc Như và Mạc Tiểu Thanh thường xuyên đi lại với nhau, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Diệp Ngưng Dao quyết định đi tìm Mạc Tiểu Thanh làm người bắc cầu, muốn trò chuyện thật tốt với Trần Ngọc Như.

Ngày hôm sau, Diệp Ngưng Dao ở lại văn phòng ủy ban thôn nửa ngày, nhưng không đợi được Mạnh Nguyên Võ đến, sau khi hỏi thăm, cô mới biết người đàn ông này xin nghỉ phép để lên huyện khám bệnh.

Về phần có chuyện gì, xem ra cú đá của chị dâu rất mạnh.

 

Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai ÁcTác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở… Cổ áo sơ mi cởi hai cúc, đầu tóc rối bù, hốc mắt đỏ hoe, dáng vẻ này rất dễ khiến người ta nghĩ đến tình huống xấu hổ, tim Diệp Ngưng Dao đập loạn nhịp, vội vàng bước tới hỏi: “Chị dâu, chị làm sao vậy? Ai bắt nạt chị vậy?”Nhìn thấy người thân của mình, Trang Tú Chi không kiềm chế được cảm xúc nữa mà bật khóc: “Dao Dao, chị không còn mặt mũi nào để sống nữa!”“Là ai bắt nạt chị?” Diệp Ngưng Dao cau mày nghiêm túc hỏi, hai tay ôm lấy bả vai của cô ấy.Cơ thể Trang Tú Chi vẫn còn vô thức run rẩy, cô ấy mấp máy môi, cuối cùng lấy hết dũng khí thổ lộ: “Là Mạnh Nguyên Võ, hắn ta nói muốn cưới chị.”“Là hắn sao?!” Diệp Ngưng Dao không thể tin mở to hai mắt, vô luận như thế nào cũng không thể liên hệ tên cặn bã kia cùng với chị dâu.“Hắn ta có chiếm tiện nghi của chị không?”“Hắn…” Trang Tú Chi hít sâu một hơi, đỏ mặt nghiến răng nghiến lợi nói: “Hắn ôm chị muốn… Nhưng chị đã đá hắn một cái.”Ngay lập tức Diệp Ngưng Dao đã rất tức giận khi người nhà cô bị bắt nạt như vậy: “Hắn ta ở đâu? Đưa em đến chỗ hắn ta!”Loại chuyện này lộ ra, luôn luôn là người phụ nữ bị chịu thiệt, Trang Tú Chi ngăn cô lại, hừ một tiếng: “Thôi bỏ đi, chị đá hắn một đá, sau này hắn sợ là không dám nữa, nếu như để người trong thôn phát hiện thì chị làm sao mà sống nổi đây?”Diệp Ngưng Dao có chút không tán thành nhìn cô ấy: “Lần sau hắn tới quấy rầy chị thì làm sao bây giờ? Không phải lần nào chị cũng may mắn có thể chạy thoát thân như lần này.”“Dao Dao, chị…” Trang Tú Chi nước mắt lưng tròng nhìn cô, nghẹn ngào nói: “Nếu như người ngoài phát hiện, chị sợ Phó Niên và Viên Viên sẽ nghe được tin đồn thất thiệt, vốn dĩ chị làm mẹ mà luôn làm liên lụy hai đứa nó, nếu chị còn làm hai đứa khổ hơn nữa thì không bằng chị đi chết đi.”Cái gọi là lời nói con người thật đáng sợ, có người sẽ không đi tìm hiểu chân tướng sự tình…Nghĩ đến chuyện nguyên thân gặp phải trong sách rất giống với những gì Trang Tú Chi trải qua, Diệp Ngưng Dao nhất thời không biết nên nói gì, cô cầm lấy thùng giặt trong tay Trang Tú Chi, suy nghĩ một chút nói: “Chúng ta về nhà trước đi. Về phần Mạnh Nguyên Võ đó, em sẽ tìm cách giải quyết.”“Không được! Em không được làm chuyện ngu xuẩn! Chị nghe người ta nói mấy năm nay người nhà họ Mạnh hoành hành ngang ngược trong thôn, em và Đông Tử đừng có chọc giận hắn ta!” Trang Tú Chi lo lắng nhìn cô, không muốn ai phải liên lụy vào chuyện này vì chính mình.Trường hợp xấu nhất, cô ấy sẽ mang theo đứa trẻ và chuyển đến một ngôi làng bên cạnh, cách xa người đàn ông đó.Sợ làm cô ấy sợ, Diệp Ngưng Dao chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu đồng ý: “Được, em nghe lời chị, không nên đi khiêu khích hắn ta.”Chuyện này coi như là bí mật giữa bọn họ, nghĩ đến tính tình hung ác của Phó Thập Đông, buổi tối Diệp Ngưng Dao trở về nhà cũng không nói cho anh biết chuyện đã xảy ra hôm nay.Vốn dĩ cô cho rằng Mạnh Nghênh Võ gần đây đã bình tĩnh lại, không có tới khiêu khích cô cho nên cô vẫn có thể để hắn ta nói nhảm thêm vài ngày nữa.Không ngờ bây giờ người này lại dám ra tay với chị dâu, có một số kế hoạch chỉ có thể tiến hành trước một chút.Những người ghét Mạnh Nguyên Võ nhất ở làng Đại Oa là Triệu Tiểu Liên và Trần Ngọc Như.Sau khi trải qua lần nhảy sông tự tử kia, gần đây Trần Ngọc Như và Mạc Tiểu Thanh thường xuyên đi lại với nhau, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Diệp Ngưng Dao quyết định đi tìm Mạc Tiểu Thanh làm người bắc cầu, muốn trò chuyện thật tốt với Trần Ngọc Như.Ngày hôm sau, Diệp Ngưng Dao ở lại văn phòng ủy ban thôn nửa ngày, nhưng không đợi được Mạnh Nguyên Võ đến, sau khi hỏi thăm, cô mới biết người đàn ông này xin nghỉ phép để lên huyện khám bệnh.Về phần có chuyện gì, xem ra cú đá của chị dâu rất mạnh. 

Chương 179