Trong một huyện thuộc quyền quản lý của thành phố S, có một ngọn núi nhỏ vô cùng tầm thường tên là núi Phượng Hoàng. Quanh năm thôn dân ở dưới chân núi Phượng Hoàng rất quen thuộc với ngọn núi này. Nghe nói đời trước lúc gặp hoạ, thôn dân xung quanh nhờ hoa cỏ cây cối ở đây mới có thể sống sót. Núi Phượng Hoàng cũng không phải một ngọnn núi đơn lẻ, ở chung quanh nó còn có những ngọn núi khác lượn quanh, rất nhiều núi có nguồn suối, có thể nói là non xanh nước biếc. Mà bởi vì "núi Phượng Hoàng" nên đặt tên trấn là trấn Phượng Hoàng, là một nơi tốt đất lành chim đậu, hội tụ nhân tài.   Nếu nói ở trấn Phượng Hoàng gia đình khá có danh tiếng là nhà nào, trong đó ắt sẽ có nhà cảnh sát Diệp - Diệp Trường Vinh. Mà nói nhà ông vì sao nổi tiếng, chủ yếu là bởi vì nhà ông sinh ba khiến người ta ước ao, hai trai một gái. Sinh một thai trai gái đã đầy đủ hết, tập hợp thành chữ "tốt", khiến không ít người ngưỡng mộ.   Bởi vì năm ấy thai tam bào sinh ra, chính là lúc bắt đầu thực hành kế hoạch hoá…

Chương 217: Chương 217

Trọng Sinh 80: Nữ Thầy TướngTác giả: Ám Mặc Trầm HươngTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhTrong một huyện thuộc quyền quản lý của thành phố S, có một ngọn núi nhỏ vô cùng tầm thường tên là núi Phượng Hoàng. Quanh năm thôn dân ở dưới chân núi Phượng Hoàng rất quen thuộc với ngọn núi này. Nghe nói đời trước lúc gặp hoạ, thôn dân xung quanh nhờ hoa cỏ cây cối ở đây mới có thể sống sót. Núi Phượng Hoàng cũng không phải một ngọnn núi đơn lẻ, ở chung quanh nó còn có những ngọn núi khác lượn quanh, rất nhiều núi có nguồn suối, có thể nói là non xanh nước biếc. Mà bởi vì "núi Phượng Hoàng" nên đặt tên trấn là trấn Phượng Hoàng, là một nơi tốt đất lành chim đậu, hội tụ nhân tài.   Nếu nói ở trấn Phượng Hoàng gia đình khá có danh tiếng là nhà nào, trong đó ắt sẽ có nhà cảnh sát Diệp - Diệp Trường Vinh. Mà nói nhà ông vì sao nổi tiếng, chủ yếu là bởi vì nhà ông sinh ba khiến người ta ước ao, hai trai một gái. Sinh một thai trai gái đã đầy đủ hết, tập hợp thành chữ "tốt", khiến không ít người ngưỡng mộ.   Bởi vì năm ấy thai tam bào sinh ra, chính là lúc bắt đầu thực hành kế hoạch hoá… Diệp Hoan lại không cho Kim đại ca quá nhiều thời gian suy nghĩ, thậm chí ngay cả hỏi cô cũng lười hỏi Kim đại ca tại sao lại phái người theo dõi mình. Cô trực tiếp dùng bùa nói thật với Kim đại ca, khiến gã nói ra lý do theo dõi cô, là có mục đích hay là người khác sai khiến?Kim đại ca bị dùng bùa nói thật thành thật khai: “Là một người thần bí bảo tôi theo dõi giáo sư Lục. Lần trước sau khi tôi gọi điện thoại báo cáo với người đó, người đó mới hạ lệnh theo dõi cô.”Diệp Hoan: “Người thần bí này là ai, anh biết hắn trông như thế nào không?” Cô đoán được phía sau chắc chắn có chuyện. “Tôi không biết người đó trông như thế nào, chỉ từng nhận tiền người đó cho, anh ta cho tôi một số tiền lớn, tôi dùng tiền anh ta cho mở một quán ca múa. Anh ta bảo tôi theo dõi Lục Vân Triết quanh năm, nếu nhìn thấy có cô gái nhỏ nào thân thiết với Lục Vân Triết, nhất định phải báo cáo với anh ta.” Kim đại ca nói: “Bởi vì Lục Vân Triết là giáo sư, bình thường tiếp xúc với khá nhiều sinh viên, có rất nhiều cô gái, tôi đã từng báo cáo với anh ta nhiều lần, nhưng không có một người nào là người anh ta muốn tìm.”Diệp Hoan: “Nói như vậy anh không biết người thần bí là ai?” Kim đại ca: “Vâng, tôi chưa từng gặp anh ta, chỉ liên lạc với anh ta qua điện thoại.”Diệp Hoan nhíu mày hỏi: “Anh không biết hắn ở đâu, hoặc nghe hắn từng nhắc tới hắn ở đâu?”Kim đại ca nghĩ ngợi nói: “Tôi chỉ đoán được dạo gần đây có lẽ anh ta không ở Bắc Kinh, bởi vì anh ta từng nói mấy ngày nữa sẽ tới tìm cô.”“Vậy hắn là nam hay nữ, bao nhiêu tuổi, có thể nghe ra được không?”“Là nam, bởi vì giọng của anh ta khàn, tôi cũng không nghe ra bao nhiêu tuổi.”Gã gần như không biết gì, Diệp Hoan chỉ đành nói: “Đưa công cụ truyền tin của anh với người đó cho tôi.”Cô hi vọng thông qua công cụ truyền tin điều tra được địa điểm của người thần bí đó.Lúc Diệp Hoan vừa tìm được ba ruột, từng lén lút lấy vật phẩm mẹ ruột từng dùng, muốn thông qua đồ mà bà ấy từng dùng bói ra vị trí của bà ấy. Nhưng vì thời gian quá lâu, bên phía mẹ ruột có vấn đề, Diệp Hoan không bói ra được vị trí của mẹ ruột, nếu không cô đã sớm tìm được người rồi.Diệp Hoan có dự cảm mãnh liệt, người thần bí này chính là kẻ thù mà mẹ ruột nhắc tới. Hơn nữa gã luôn giám sát ba ruột, mục đích chính là xem có thể thông qua ba ruột tìm được cô không.Diệp Hoan bất giác nhớ tới kiếp trước bỗng nhiên c.h.ế.t đi. Lẽ nào kiếp trước chính là kẻ thù thông qua thủ đoạn nào đó, tìm được cô, để có được thứ gì từ trên người cô, gã đã giải quyết cô trong lúc cô bất tri bất giác?Diệp Hoan xâu chuỗi lại mọi thứ, cô cảm thấy Không Gian La Bàn mà cô có được có thể chính là bảo bối do tổ tiên nhà họ Khương truyền lại. Nhưng bởi vì điều kiện mở không gian khá hà khắc, cho nên người nhà họ Khương luôn không có cơ duyên tiến vào Không Gian La Bàn, dĩ nhiên không biết rốt cuộc là bảo bối gì. Nhưng tổ huấn thì phải nghe, người nhà họ Khương luôn truyền bảo bối lại.Nhưng không biết kẻ thù của mẹ ruột biết tin nhà họ Khương có bảo bối tổ truyền ở đâu, gã muốn có được, có thể người đầu tiên kẻ thù tìm tới là ông ngoại, cho nên ông ngoại dẫn con gái trốn chạy khắp nơi; nhưng cuối cùng kẻ thù tìm được mẹ ruột, khi đó mẹ ruột sắp sinh, bà ấy lại sợ đi tìm chồng sẽ mang tới nguy hiểm cho chồng và người thân khác, liền lựa chọn một mình trốn khỏi kẻ thù. Sau khi sinh trên đường, lại đặt cô ở cổng nhà họ Diệp, nhờ ba mẹ Diệp nuôi dưỡng cô.Có lẽ sau đó mẹ ruột không trốn được sự truy lùng của kẻ thù, bị kẻ thù bắt được, cho nên mới không quay lại đón cô; còn có một khả năng chính là mẹ ruột đã gặp bất trắc.Diệp Hoan không muốn còn chưa gặp được mẹ ruột đã tưởng tượng mẹ ruột gặp bất trắc, cô không muốn chấp nhận sự thật như thế, dứt khoát dừng suy nghĩ tiếp.Mà kẻ thù còn muốn có được bảo bối tổ truyền của nhà họ Khương, không có được ở chỗ mẹ ruột, gã đoán được có thể mẹ ruột đã để bảo bối lên người cô, chuyển sang tiếp tục tìm cô. Có thể mẹ ruột cũng biết thuật pháp huyền học, năm đó giấu cô chặt chẽ, cho nên kẻ thù vẫn không tìm được manh mối của cô.Nhưng đã nhiều năm kẻ thù vẫn không từ bỏ, luôn phái người bình thường theo dõi ba ruột có quan hệ huyết mạch với cô, muốn thông qua ba ruột tìm được cô.Chỉ là không biết kiếp trước kẻ thù tìm được cô bằng cách nào, bởi vì kiếp trước cô không nhận ba ruột.

Diệp Hoan lại không cho Kim đại ca quá nhiều thời gian suy nghĩ, thậm chí ngay cả hỏi cô cũng lười hỏi Kim đại ca tại sao lại phái người theo dõi mình. Cô trực tiếp dùng bùa nói thật với Kim đại ca, khiến gã nói ra lý do theo dõi cô, là có mục đích hay là người khác sai khiến?

Kim đại ca bị dùng bùa nói thật thành thật khai: “Là một người thần bí bảo tôi theo dõi giáo sư Lục. Lần trước sau khi tôi gọi điện thoại báo cáo với người đó, người đó mới hạ lệnh theo dõi cô.”

Diệp Hoan: “Người thần bí này là ai, anh biết hắn trông như thế nào không?” Cô đoán được phía sau chắc chắn có chuyện.

 

“Tôi không biết người đó trông như thế nào, chỉ từng nhận tiền người đó cho, anh ta cho tôi một số tiền lớn, tôi dùng tiền anh ta cho mở một quán ca múa. Anh ta bảo tôi theo dõi Lục Vân Triết quanh năm, nếu nhìn thấy có cô gái nhỏ nào thân thiết với Lục Vân Triết, nhất định phải báo cáo với anh ta.” Kim đại ca nói: “Bởi vì Lục Vân Triết là giáo sư, bình thường tiếp xúc với khá nhiều sinh viên, có rất nhiều cô gái, tôi đã từng báo cáo với anh ta nhiều lần, nhưng không có một người nào là người anh ta muốn tìm.”

Diệp Hoan: “Nói như vậy anh không biết người thần bí là ai?”

 

Kim đại ca: “Vâng, tôi chưa từng gặp anh ta, chỉ liên lạc với anh ta qua điện thoại.”

Diệp Hoan nhíu mày hỏi: “Anh không biết hắn ở đâu, hoặc nghe hắn từng nhắc tới hắn ở đâu?”

Kim đại ca nghĩ ngợi nói: “Tôi chỉ đoán được dạo gần đây có lẽ anh ta không ở Bắc Kinh, bởi vì anh ta từng nói mấy ngày nữa sẽ tới tìm cô.”

“Vậy hắn là nam hay nữ, bao nhiêu tuổi, có thể nghe ra được không?”

“Là nam, bởi vì giọng của anh ta khàn, tôi cũng không nghe ra bao nhiêu tuổi.”

Gã gần như không biết gì, Diệp Hoan chỉ đành nói: “Đưa công cụ truyền tin của anh với người đó cho tôi.”

Cô hi vọng thông qua công cụ truyền tin điều tra được địa điểm của người thần bí đó.

Lúc Diệp Hoan vừa tìm được ba ruột, từng lén lút lấy vật phẩm mẹ ruột từng dùng, muốn thông qua đồ mà bà ấy từng dùng bói ra vị trí của bà ấy. Nhưng vì thời gian quá lâu, bên phía mẹ ruột có vấn đề, Diệp Hoan không bói ra được vị trí của mẹ ruột, nếu không cô đã sớm tìm được người rồi.

Diệp Hoan có dự cảm mãnh liệt, người thần bí này chính là kẻ thù mà mẹ ruột nhắc tới. Hơn nữa gã luôn giám sát ba ruột, mục đích chính là xem có thể thông qua ba ruột tìm được cô không.

Diệp Hoan bất giác nhớ tới kiếp trước bỗng nhiên c.h.ế.t đi. Lẽ nào kiếp trước chính là kẻ thù thông qua thủ đoạn nào đó, tìm được cô, để có được thứ gì từ trên người cô, gã đã giải quyết cô trong lúc cô bất tri bất giác?

Diệp Hoan xâu chuỗi lại mọi thứ, cô cảm thấy Không Gian La Bàn mà cô có được có thể chính là bảo bối do tổ tiên nhà họ Khương truyền lại. Nhưng bởi vì điều kiện mở không gian khá hà khắc, cho nên người nhà họ Khương luôn không có cơ duyên tiến vào Không Gian La Bàn, dĩ nhiên không biết rốt cuộc là bảo bối gì. Nhưng tổ huấn thì phải nghe, người nhà họ Khương luôn truyền bảo bối lại.

Nhưng không biết kẻ thù của mẹ ruột biết tin nhà họ Khương có bảo bối tổ truyền ở đâu, gã muốn có được, có thể người đầu tiên kẻ thù tìm tới là ông ngoại, cho nên ông ngoại dẫn con gái trốn chạy khắp nơi; nhưng cuối cùng kẻ thù tìm được mẹ ruột, khi đó mẹ ruột sắp sinh, bà ấy lại sợ đi tìm chồng sẽ mang tới nguy hiểm cho chồng và người thân khác, liền lựa chọn một mình trốn khỏi kẻ thù. Sau khi sinh trên đường, lại đặt cô ở cổng nhà họ Diệp, nhờ ba mẹ Diệp nuôi dưỡng cô.

Có lẽ sau đó mẹ ruột không trốn được sự truy lùng của kẻ thù, bị kẻ thù bắt được, cho nên mới không quay lại đón cô; còn có một khả năng chính là mẹ ruột đã gặp bất trắc.

Diệp Hoan không muốn còn chưa gặp được mẹ ruột đã tưởng tượng mẹ ruột gặp bất trắc, cô không muốn chấp nhận sự thật như thế, dứt khoát dừng suy nghĩ tiếp.

Mà kẻ thù còn muốn có được bảo bối tổ truyền của nhà họ Khương, không có được ở chỗ mẹ ruột, gã đoán được có thể mẹ ruột đã để bảo bối lên người cô, chuyển sang tiếp tục tìm cô. Có thể mẹ ruột cũng biết thuật pháp huyền học, năm đó giấu cô chặt chẽ, cho nên kẻ thù vẫn không tìm được manh mối của cô.

Nhưng đã nhiều năm kẻ thù vẫn không từ bỏ, luôn phái người bình thường theo dõi ba ruột có quan hệ huyết mạch với cô, muốn thông qua ba ruột tìm được cô.

Chỉ là không biết kiếp trước kẻ thù tìm được cô bằng cách nào, bởi vì kiếp trước cô không nhận ba ruột.

Trọng Sinh 80: Nữ Thầy TướngTác giả: Ám Mặc Trầm HươngTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhTrong một huyện thuộc quyền quản lý của thành phố S, có một ngọn núi nhỏ vô cùng tầm thường tên là núi Phượng Hoàng. Quanh năm thôn dân ở dưới chân núi Phượng Hoàng rất quen thuộc với ngọn núi này. Nghe nói đời trước lúc gặp hoạ, thôn dân xung quanh nhờ hoa cỏ cây cối ở đây mới có thể sống sót. Núi Phượng Hoàng cũng không phải một ngọnn núi đơn lẻ, ở chung quanh nó còn có những ngọn núi khác lượn quanh, rất nhiều núi có nguồn suối, có thể nói là non xanh nước biếc. Mà bởi vì "núi Phượng Hoàng" nên đặt tên trấn là trấn Phượng Hoàng, là một nơi tốt đất lành chim đậu, hội tụ nhân tài.   Nếu nói ở trấn Phượng Hoàng gia đình khá có danh tiếng là nhà nào, trong đó ắt sẽ có nhà cảnh sát Diệp - Diệp Trường Vinh. Mà nói nhà ông vì sao nổi tiếng, chủ yếu là bởi vì nhà ông sinh ba khiến người ta ước ao, hai trai một gái. Sinh một thai trai gái đã đầy đủ hết, tập hợp thành chữ "tốt", khiến không ít người ngưỡng mộ.   Bởi vì năm ấy thai tam bào sinh ra, chính là lúc bắt đầu thực hành kế hoạch hoá… Diệp Hoan lại không cho Kim đại ca quá nhiều thời gian suy nghĩ, thậm chí ngay cả hỏi cô cũng lười hỏi Kim đại ca tại sao lại phái người theo dõi mình. Cô trực tiếp dùng bùa nói thật với Kim đại ca, khiến gã nói ra lý do theo dõi cô, là có mục đích hay là người khác sai khiến?Kim đại ca bị dùng bùa nói thật thành thật khai: “Là một người thần bí bảo tôi theo dõi giáo sư Lục. Lần trước sau khi tôi gọi điện thoại báo cáo với người đó, người đó mới hạ lệnh theo dõi cô.”Diệp Hoan: “Người thần bí này là ai, anh biết hắn trông như thế nào không?” Cô đoán được phía sau chắc chắn có chuyện. “Tôi không biết người đó trông như thế nào, chỉ từng nhận tiền người đó cho, anh ta cho tôi một số tiền lớn, tôi dùng tiền anh ta cho mở một quán ca múa. Anh ta bảo tôi theo dõi Lục Vân Triết quanh năm, nếu nhìn thấy có cô gái nhỏ nào thân thiết với Lục Vân Triết, nhất định phải báo cáo với anh ta.” Kim đại ca nói: “Bởi vì Lục Vân Triết là giáo sư, bình thường tiếp xúc với khá nhiều sinh viên, có rất nhiều cô gái, tôi đã từng báo cáo với anh ta nhiều lần, nhưng không có một người nào là người anh ta muốn tìm.”Diệp Hoan: “Nói như vậy anh không biết người thần bí là ai?” Kim đại ca: “Vâng, tôi chưa từng gặp anh ta, chỉ liên lạc với anh ta qua điện thoại.”Diệp Hoan nhíu mày hỏi: “Anh không biết hắn ở đâu, hoặc nghe hắn từng nhắc tới hắn ở đâu?”Kim đại ca nghĩ ngợi nói: “Tôi chỉ đoán được dạo gần đây có lẽ anh ta không ở Bắc Kinh, bởi vì anh ta từng nói mấy ngày nữa sẽ tới tìm cô.”“Vậy hắn là nam hay nữ, bao nhiêu tuổi, có thể nghe ra được không?”“Là nam, bởi vì giọng của anh ta khàn, tôi cũng không nghe ra bao nhiêu tuổi.”Gã gần như không biết gì, Diệp Hoan chỉ đành nói: “Đưa công cụ truyền tin của anh với người đó cho tôi.”Cô hi vọng thông qua công cụ truyền tin điều tra được địa điểm của người thần bí đó.Lúc Diệp Hoan vừa tìm được ba ruột, từng lén lút lấy vật phẩm mẹ ruột từng dùng, muốn thông qua đồ mà bà ấy từng dùng bói ra vị trí của bà ấy. Nhưng vì thời gian quá lâu, bên phía mẹ ruột có vấn đề, Diệp Hoan không bói ra được vị trí của mẹ ruột, nếu không cô đã sớm tìm được người rồi.Diệp Hoan có dự cảm mãnh liệt, người thần bí này chính là kẻ thù mà mẹ ruột nhắc tới. Hơn nữa gã luôn giám sát ba ruột, mục đích chính là xem có thể thông qua ba ruột tìm được cô không.Diệp Hoan bất giác nhớ tới kiếp trước bỗng nhiên c.h.ế.t đi. Lẽ nào kiếp trước chính là kẻ thù thông qua thủ đoạn nào đó, tìm được cô, để có được thứ gì từ trên người cô, gã đã giải quyết cô trong lúc cô bất tri bất giác?Diệp Hoan xâu chuỗi lại mọi thứ, cô cảm thấy Không Gian La Bàn mà cô có được có thể chính là bảo bối do tổ tiên nhà họ Khương truyền lại. Nhưng bởi vì điều kiện mở không gian khá hà khắc, cho nên người nhà họ Khương luôn không có cơ duyên tiến vào Không Gian La Bàn, dĩ nhiên không biết rốt cuộc là bảo bối gì. Nhưng tổ huấn thì phải nghe, người nhà họ Khương luôn truyền bảo bối lại.Nhưng không biết kẻ thù của mẹ ruột biết tin nhà họ Khương có bảo bối tổ truyền ở đâu, gã muốn có được, có thể người đầu tiên kẻ thù tìm tới là ông ngoại, cho nên ông ngoại dẫn con gái trốn chạy khắp nơi; nhưng cuối cùng kẻ thù tìm được mẹ ruột, khi đó mẹ ruột sắp sinh, bà ấy lại sợ đi tìm chồng sẽ mang tới nguy hiểm cho chồng và người thân khác, liền lựa chọn một mình trốn khỏi kẻ thù. Sau khi sinh trên đường, lại đặt cô ở cổng nhà họ Diệp, nhờ ba mẹ Diệp nuôi dưỡng cô.Có lẽ sau đó mẹ ruột không trốn được sự truy lùng của kẻ thù, bị kẻ thù bắt được, cho nên mới không quay lại đón cô; còn có một khả năng chính là mẹ ruột đã gặp bất trắc.Diệp Hoan không muốn còn chưa gặp được mẹ ruột đã tưởng tượng mẹ ruột gặp bất trắc, cô không muốn chấp nhận sự thật như thế, dứt khoát dừng suy nghĩ tiếp.Mà kẻ thù còn muốn có được bảo bối tổ truyền của nhà họ Khương, không có được ở chỗ mẹ ruột, gã đoán được có thể mẹ ruột đã để bảo bối lên người cô, chuyển sang tiếp tục tìm cô. Có thể mẹ ruột cũng biết thuật pháp huyền học, năm đó giấu cô chặt chẽ, cho nên kẻ thù vẫn không tìm được manh mối của cô.Nhưng đã nhiều năm kẻ thù vẫn không từ bỏ, luôn phái người bình thường theo dõi ba ruột có quan hệ huyết mạch với cô, muốn thông qua ba ruột tìm được cô.Chỉ là không biết kiếp trước kẻ thù tìm được cô bằng cách nào, bởi vì kiếp trước cô không nhận ba ruột.

Chương 217: Chương 217