Trên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở…

Chương 274

Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai ÁcTác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở… Buổi tối, hai người nằm trên giường đất, ánh nến nhẹ nhàng lung linh, ngoài cửa sổ gió thổi vi vu, nghe có chút dọa người.Diệp Ngưng Dao không ngủ được, quay đầu nhìn về phía người đàn ông, thấy anh vẫn còn thức, liền cố ý khơi ra chủ đề hôm nay: “Anh nói xem… Tại sao Giang Hoài và Mạnh Nghênh Oánh lại ly hôn vậy?”Lại cảm thấy ghen tuông, Phó Thập Đông nhìn bộ dạng vô tâm vô phổi của cô, mạnh mẽ nói: “Chuyện của người khác anh làm sao có thể biết được?”“Em nhắc tới bọn họ, anh ghen hay sao?” Diệp Ngưng Dao nháy mắt với anh, quyết định tỏ tình với người đàn ông ngốc nhà cô.Phó Thập Đông yên lặng nhìn cô, muốn trái lương tâm nói không phải, nhưng lời nói đến miệng lại thay đổi, anh gật đầu thừa nhận sự ghen tuông của bản thân.Mỗi lần anh như vậy lại trông rất dễ thương.Diệp Ngưng Dao nâng khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông lên, trong đôi mắt trong veo tràn ngập tình cảm: “Không lẽ bây giờ anh vẫn không hiểu ý của em sao?”“Cái gì?” Phó Thập Đông ôm lấy vòng eo không còn mảnh mai của cô, ánh mắt dần trở nên háo hức, trong lòng tràn đầy cảm xúc khó hiểu trào dâng.Lông mày người đàn ông hơi cau lại, Diệp Ngưng Dao vươn ngón trỏ chậm rãi giúp anh v.uốt ve, khóe môi hơi cong lên tràn đầy ôn nhu: “Ngu ngốc, em thích anh, rất thích anh, cho nên từ nay về sau đừng ghen tuông lung tung nữa, biết chưa?”Sau bao ngày chờ đợi, cuối cùng anh cũng nhận được câu nói này.Ngực anh phập phồng dữ dội vì phấn khích. Diệp Ngưng Dao bị ánh mắt nóng bỏng nhìn đến mức muốn rút tay lại, nhưng Phó Thập Đông đã giữ chặt trong lòng bàn tay.Ngay sau đó, một nụ hôn đột ngột rơi xuống, háo hức và độc đoán.Tình yêu chảy giữa trái tim của nhau, sự rung động giờ phút này khiến bọn họ quên đi mọi thứ xung quanh.Bởi vì mang thai, thân thể Diệp Ngưng Dao cực kỳ mẫn cảm, chỉ trêu chọc vài lần cô đã không nhịn được mà rên rỉ.Sau khi hôn xong, đôi môi mỏng của Phó Thập Đông lưu lại trên cổ cô, giọng nói khàn khàn của anh khiến người cô tê dại.“Dao Dao, anh muốn em.”Giờ phút này, anh muốn chiếm trọn thể xác và tinh thần của cô, nhưng lại sợ làm tổn thương đứa con trong bụng, chỉ có thể dựa vào từng chút thịt vụn để xoa dịu trái tim đang bồn chồn của mình.Lúc trước đến bệnh viện kiểm tra thai, bác sĩ từng nói thai ba tháng mới có thể quan hệ, lúc này Diệp Ngưng Dao cũng rất muốn, cô đỏ mặt vùi đầu vào trong ngực người đàn ông xem như im lặng đồng ý.Phó Thập Đông đã chịu đựng rất nhiều, nhưng bây giờ được sự cho phép của vợ, anh không thể kìm nén sự phấn khích trong lòng nữa, mọi hành động đều vô cùng thận trọng.Ngoài nhà gió bắc vẫn thổi, trong gian phòng ấm áp đã là một gian phòng diễm lệ…Lúc này, ở làng họ Dư.Trên môi nở nụ cười, Giang Hoài lại chìm vào giấc ngủ.Hắn ta nghĩ lần này, như thường lệ, hắn ta sẽ mơ thấy Diệp Ngưng Dao và con trai của bọn họ, ba người sống hạnh phúc bên nhau.Nhưng mọi thứ trong giấc mơ đã trải qua những thay đổi kinh thiên động địa.Hắn ta nghi ngờ nhìn khung cảnh vô cùng quen thuộc xung quanh, tự hỏi tại sao mình lại mơ thấy làng Đại Oa.Đúng lúc này, hình ảnh thay đổi, Diệp Ngưng Dao đang bị Uông Đại Thuận bắt nạt ở trong thôn.Dù biết bản thân đang nằm mơ nhưng Giang Hoài vẫn rất nóng nảy, muốn ngăn cản nhưng lại không thể động đậy.Giấc mơ đẹp ban đầu đã biến thành một cơn ác mộng, hắn ta buộc mình phải tỉnh dậy khỏi giấc mơ nhưng bất lực không làm được.Đêm nay là một đêm rất dài.Đủ lâu như cả một cuộc đời.Khi hắn ta tỉnh dậy khỏi giấc mơ, trời đã sáng.Nhìn mái nhà xám xịt, lần đầu tiên Giang Hoài cảm thấy tuyệt vọng.Tại sao Dao Dao lại chết?Tại sao cả đời bản thân lại bị Mạnh Nghênh Oánh lừa gạt, còn ngu ngốc cho rằng cô ta là một người phụ nữ tốt?Tại sao bản thân hắn ta lại có một giấc mơ như vậy?Hắn ta không thể tìm thấy câu trả lời cho tất cả các câu hỏi, hắn ta cũng không dám tìm câu trả lời…

Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai ÁcTác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở… Buổi tối, hai người nằm trên giường đất, ánh nến nhẹ nhàng lung linh, ngoài cửa sổ gió thổi vi vu, nghe có chút dọa người.Diệp Ngưng Dao không ngủ được, quay đầu nhìn về phía người đàn ông, thấy anh vẫn còn thức, liền cố ý khơi ra chủ đề hôm nay: “Anh nói xem… Tại sao Giang Hoài và Mạnh Nghênh Oánh lại ly hôn vậy?”Lại cảm thấy ghen tuông, Phó Thập Đông nhìn bộ dạng vô tâm vô phổi của cô, mạnh mẽ nói: “Chuyện của người khác anh làm sao có thể biết được?”“Em nhắc tới bọn họ, anh ghen hay sao?” Diệp Ngưng Dao nháy mắt với anh, quyết định tỏ tình với người đàn ông ngốc nhà cô.Phó Thập Đông yên lặng nhìn cô, muốn trái lương tâm nói không phải, nhưng lời nói đến miệng lại thay đổi, anh gật đầu thừa nhận sự ghen tuông của bản thân.Mỗi lần anh như vậy lại trông rất dễ thương.Diệp Ngưng Dao nâng khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông lên, trong đôi mắt trong veo tràn ngập tình cảm: “Không lẽ bây giờ anh vẫn không hiểu ý của em sao?”“Cái gì?” Phó Thập Đông ôm lấy vòng eo không còn mảnh mai của cô, ánh mắt dần trở nên háo hức, trong lòng tràn đầy cảm xúc khó hiểu trào dâng.Lông mày người đàn ông hơi cau lại, Diệp Ngưng Dao vươn ngón trỏ chậm rãi giúp anh v.uốt ve, khóe môi hơi cong lên tràn đầy ôn nhu: “Ngu ngốc, em thích anh, rất thích anh, cho nên từ nay về sau đừng ghen tuông lung tung nữa, biết chưa?”Sau bao ngày chờ đợi, cuối cùng anh cũng nhận được câu nói này.Ngực anh phập phồng dữ dội vì phấn khích. Diệp Ngưng Dao bị ánh mắt nóng bỏng nhìn đến mức muốn rút tay lại, nhưng Phó Thập Đông đã giữ chặt trong lòng bàn tay.Ngay sau đó, một nụ hôn đột ngột rơi xuống, háo hức và độc đoán.Tình yêu chảy giữa trái tim của nhau, sự rung động giờ phút này khiến bọn họ quên đi mọi thứ xung quanh.Bởi vì mang thai, thân thể Diệp Ngưng Dao cực kỳ mẫn cảm, chỉ trêu chọc vài lần cô đã không nhịn được mà rên rỉ.Sau khi hôn xong, đôi môi mỏng của Phó Thập Đông lưu lại trên cổ cô, giọng nói khàn khàn của anh khiến người cô tê dại.“Dao Dao, anh muốn em.”Giờ phút này, anh muốn chiếm trọn thể xác và tinh thần của cô, nhưng lại sợ làm tổn thương đứa con trong bụng, chỉ có thể dựa vào từng chút thịt vụn để xoa dịu trái tim đang bồn chồn của mình.Lúc trước đến bệnh viện kiểm tra thai, bác sĩ từng nói thai ba tháng mới có thể quan hệ, lúc này Diệp Ngưng Dao cũng rất muốn, cô đỏ mặt vùi đầu vào trong ngực người đàn ông xem như im lặng đồng ý.Phó Thập Đông đã chịu đựng rất nhiều, nhưng bây giờ được sự cho phép của vợ, anh không thể kìm nén sự phấn khích trong lòng nữa, mọi hành động đều vô cùng thận trọng.Ngoài nhà gió bắc vẫn thổi, trong gian phòng ấm áp đã là một gian phòng diễm lệ…Lúc này, ở làng họ Dư.Trên môi nở nụ cười, Giang Hoài lại chìm vào giấc ngủ.Hắn ta nghĩ lần này, như thường lệ, hắn ta sẽ mơ thấy Diệp Ngưng Dao và con trai của bọn họ, ba người sống hạnh phúc bên nhau.Nhưng mọi thứ trong giấc mơ đã trải qua những thay đổi kinh thiên động địa.Hắn ta nghi ngờ nhìn khung cảnh vô cùng quen thuộc xung quanh, tự hỏi tại sao mình lại mơ thấy làng Đại Oa.Đúng lúc này, hình ảnh thay đổi, Diệp Ngưng Dao đang bị Uông Đại Thuận bắt nạt ở trong thôn.Dù biết bản thân đang nằm mơ nhưng Giang Hoài vẫn rất nóng nảy, muốn ngăn cản nhưng lại không thể động đậy.Giấc mơ đẹp ban đầu đã biến thành một cơn ác mộng, hắn ta buộc mình phải tỉnh dậy khỏi giấc mơ nhưng bất lực không làm được.Đêm nay là một đêm rất dài.Đủ lâu như cả một cuộc đời.Khi hắn ta tỉnh dậy khỏi giấc mơ, trời đã sáng.Nhìn mái nhà xám xịt, lần đầu tiên Giang Hoài cảm thấy tuyệt vọng.Tại sao Dao Dao lại chết?Tại sao cả đời bản thân lại bị Mạnh Nghênh Oánh lừa gạt, còn ngu ngốc cho rằng cô ta là một người phụ nữ tốt?Tại sao bản thân hắn ta lại có một giấc mơ như vậy?Hắn ta không thể tìm thấy câu trả lời cho tất cả các câu hỏi, hắn ta cũng không dám tìm câu trả lời…

Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai ÁcTác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở… Buổi tối, hai người nằm trên giường đất, ánh nến nhẹ nhàng lung linh, ngoài cửa sổ gió thổi vi vu, nghe có chút dọa người.Diệp Ngưng Dao không ngủ được, quay đầu nhìn về phía người đàn ông, thấy anh vẫn còn thức, liền cố ý khơi ra chủ đề hôm nay: “Anh nói xem… Tại sao Giang Hoài và Mạnh Nghênh Oánh lại ly hôn vậy?”Lại cảm thấy ghen tuông, Phó Thập Đông nhìn bộ dạng vô tâm vô phổi của cô, mạnh mẽ nói: “Chuyện của người khác anh làm sao có thể biết được?”“Em nhắc tới bọn họ, anh ghen hay sao?” Diệp Ngưng Dao nháy mắt với anh, quyết định tỏ tình với người đàn ông ngốc nhà cô.Phó Thập Đông yên lặng nhìn cô, muốn trái lương tâm nói không phải, nhưng lời nói đến miệng lại thay đổi, anh gật đầu thừa nhận sự ghen tuông của bản thân.Mỗi lần anh như vậy lại trông rất dễ thương.Diệp Ngưng Dao nâng khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông lên, trong đôi mắt trong veo tràn ngập tình cảm: “Không lẽ bây giờ anh vẫn không hiểu ý của em sao?”“Cái gì?” Phó Thập Đông ôm lấy vòng eo không còn mảnh mai của cô, ánh mắt dần trở nên háo hức, trong lòng tràn đầy cảm xúc khó hiểu trào dâng.Lông mày người đàn ông hơi cau lại, Diệp Ngưng Dao vươn ngón trỏ chậm rãi giúp anh v.uốt ve, khóe môi hơi cong lên tràn đầy ôn nhu: “Ngu ngốc, em thích anh, rất thích anh, cho nên từ nay về sau đừng ghen tuông lung tung nữa, biết chưa?”Sau bao ngày chờ đợi, cuối cùng anh cũng nhận được câu nói này.Ngực anh phập phồng dữ dội vì phấn khích. Diệp Ngưng Dao bị ánh mắt nóng bỏng nhìn đến mức muốn rút tay lại, nhưng Phó Thập Đông đã giữ chặt trong lòng bàn tay.Ngay sau đó, một nụ hôn đột ngột rơi xuống, háo hức và độc đoán.Tình yêu chảy giữa trái tim của nhau, sự rung động giờ phút này khiến bọn họ quên đi mọi thứ xung quanh.Bởi vì mang thai, thân thể Diệp Ngưng Dao cực kỳ mẫn cảm, chỉ trêu chọc vài lần cô đã không nhịn được mà rên rỉ.Sau khi hôn xong, đôi môi mỏng của Phó Thập Đông lưu lại trên cổ cô, giọng nói khàn khàn của anh khiến người cô tê dại.“Dao Dao, anh muốn em.”Giờ phút này, anh muốn chiếm trọn thể xác và tinh thần của cô, nhưng lại sợ làm tổn thương đứa con trong bụng, chỉ có thể dựa vào từng chút thịt vụn để xoa dịu trái tim đang bồn chồn của mình.Lúc trước đến bệnh viện kiểm tra thai, bác sĩ từng nói thai ba tháng mới có thể quan hệ, lúc này Diệp Ngưng Dao cũng rất muốn, cô đỏ mặt vùi đầu vào trong ngực người đàn ông xem như im lặng đồng ý.Phó Thập Đông đã chịu đựng rất nhiều, nhưng bây giờ được sự cho phép của vợ, anh không thể kìm nén sự phấn khích trong lòng nữa, mọi hành động đều vô cùng thận trọng.Ngoài nhà gió bắc vẫn thổi, trong gian phòng ấm áp đã là một gian phòng diễm lệ…Lúc này, ở làng họ Dư.Trên môi nở nụ cười, Giang Hoài lại chìm vào giấc ngủ.Hắn ta nghĩ lần này, như thường lệ, hắn ta sẽ mơ thấy Diệp Ngưng Dao và con trai của bọn họ, ba người sống hạnh phúc bên nhau.Nhưng mọi thứ trong giấc mơ đã trải qua những thay đổi kinh thiên động địa.Hắn ta nghi ngờ nhìn khung cảnh vô cùng quen thuộc xung quanh, tự hỏi tại sao mình lại mơ thấy làng Đại Oa.Đúng lúc này, hình ảnh thay đổi, Diệp Ngưng Dao đang bị Uông Đại Thuận bắt nạt ở trong thôn.Dù biết bản thân đang nằm mơ nhưng Giang Hoài vẫn rất nóng nảy, muốn ngăn cản nhưng lại không thể động đậy.Giấc mơ đẹp ban đầu đã biến thành một cơn ác mộng, hắn ta buộc mình phải tỉnh dậy khỏi giấc mơ nhưng bất lực không làm được.Đêm nay là một đêm rất dài.Đủ lâu như cả một cuộc đời.Khi hắn ta tỉnh dậy khỏi giấc mơ, trời đã sáng.Nhìn mái nhà xám xịt, lần đầu tiên Giang Hoài cảm thấy tuyệt vọng.Tại sao Dao Dao lại chết?Tại sao cả đời bản thân lại bị Mạnh Nghênh Oánh lừa gạt, còn ngu ngốc cho rằng cô ta là một người phụ nữ tốt?Tại sao bản thân hắn ta lại có một giấc mơ như vậy?Hắn ta không thể tìm thấy câu trả lời cho tất cả các câu hỏi, hắn ta cũng không dám tìm câu trả lời…

Chương 274