Trên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở…

Chương 306

Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai ÁcTác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở… “Sau giờ học em không có việc gì nên đi chèo thuyền, còn anh thì sao?” Diễn xuất trước mặt nhiều người như vậy, Đường Na vẫn có chút khẩn trương, lúc nói chuyện cô ấy không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Ngưng Dao, sợ đối phương sẽ phát hiện ra cô ấy đang nói dối.Nhưng Diệp Ngưng Dao làm sao có thể tùy tiện bị lừa? Trước mặt cô đang diễn ra vở kịch như thế nào thì khi Đường Kiến Hoa đến đây bắt chuyện thì cô đã biết.Cô quay đầu nhìn về phía Chu Tiểu Bình còn đang ngơ ngác, tự nhủ: Vẫn còn tốt.Cũng may cô gái nhỏ này chắc là không biết chuyện, cũng không giở trò gì với cô, nếu không hôm nay cô thật sự sẽ rất thất vọng.“Tôi đi trước, mọi người chơi đi.” Không cần giữ thể diện cho những người lừa gạt cô, Diệp Ngưng Dao nhìn bọn họ một cách hờ hững, nụ cười trên mặt đã sớm biến mất.Vì cắn rứt lương tâm và hình tượng cao lãnh lạnh lùng thường ngày của Diệp Ngưng Dao đã ăn sâu vào lòng người, Đường Na cảm thấy bản thân làm như vậy là hết nhân tính nên chỉ đứng ngây ra đó, không dám bước tới ngăn cô dừng lại.Thấy cô gái mình thích sắp rời đi, Đông Chính Dương bỏ mặt nạ đạo đức giả sang một bên, vội vàng ngăn cô lại: “Bạn học Diệp, em còn nhớ anh không? Chúng ta đã gặp qua nhau một lần.”Vì ngoại hình nổi bật của Diệp Ngưng Dao và danh tiếng lớn của Đông Chính Dương ở trong trường, một số sinh viên đang chờ thuyền nghe thấy động tĩnh ở bên bọn họ, tất cả mọi người đều căng tai ra để nghe xem chuyện gì đang xảy ra.Diệp Ngưng Dao chán ghét nhìn anh ta, cô không hiểu người đàn ông này lấy đâu ra tự tin mà nghĩ cô sẽ nhớ tới anh ta.Vì hôm nay bị thiết kế một vở kịch nên không có gì ngạc nhiên khi đối phương biết họ của cô là gì.Lười phải vòng vo với những người này, cô lạnh giọng hỏi: “Mấy người cố gắng như vậy để làm gì?”Ở đây ngoại trừ Chu Tiểu Bình, tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc, đặc biệt là Đường Na, sắc mặt đỏ bừng rồi tái nhợt, thật sự là quá tuyệt vời.“Bạn học Diệp, cô có ý gì? Tôi không hiểu.”Đông Chính Dương cũng sửng sốt trong giây lát, anh ta không ngờ chút tâm tư của bản thân lại bị bại lộ ngay tại chỗ, khuôn mặt trắng nõn trong nháy mắt đỏ bừng.“Đúng vậy, tôi cũng không hiểu cô đang nói gì.”Hai người kẻ hát người phụ họa phối hợp với nhau rất ăn ý, thấy bọn họ không có ý định thừa nhận, Diệp Ngưng Dao cười lạnh một tiếng: “Không hiểu cũng không sao, tôi còn có việc muốn làm, không có thời gian chơi với mấy người.”Nói xong liền nhấc chân rời đi.Lần đầu tiên theo đuổi một người phụ nữ, anh ta đã có một khởi đầu không tốt, Đông Chính Dương xấu hổ khó chịu, anh ta lại tiến lên ngăn cô lại, đồng thời bày tỏ hết mức chân thành: “Đừng đi, tôi lừa dối cô là sai, nhưng tôi đây là thật sự rất thích cô!”Người phụ nữ này không chỉ xinh đẹp mà hiện tại trông cũng rất thông minh, anh ta rất hài lòng về mọi mặt, đồng thời càng thêm chắc chắn quyết tâm muốn theo đuổi cô đến tay.“Xin lỗi, tôi đã kết hôn rồi, phiền anh nhường chỗ.” Trước mặt nhiều người như vậy, Diệp Ngưng Dao còn muốn cho anh ta một phần tôn trọng và chút mặt mũi, nếu như anh ta không coi trọng phần mặt mũi này, vậy thì cũng đừng trách cô không khách khí.“Cái gì? Kết hôn rồi sao?!” Đông Chính Dương vô thức cao giọng, lập tức cảm thấy như bản thân bị lừa.Chu Tiểu Bình bị vẻ mặt hung dữ của anh ta làm cho khiếp sợ, sợ người đàn ông này sẽ đối với Diệp Ngưng Dao không tốt, có hơi do dự một chút, cuối cùng lựa chọn đứng ra: “Bạn học Diệp đã nói rất rõ ràng, mọi người nhanh rời đi! Nếu không thì tôi sẽ gọi người!”Vừa nói, cô ấy vừa kéo Diệp Ngưng Dao ra sau, nâng cằm của cô ấy lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ anh dũng hi sinh bi tráng.

Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai ÁcTác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở… “Sau giờ học em không có việc gì nên đi chèo thuyền, còn anh thì sao?” Diễn xuất trước mặt nhiều người như vậy, Đường Na vẫn có chút khẩn trương, lúc nói chuyện cô ấy không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Ngưng Dao, sợ đối phương sẽ phát hiện ra cô ấy đang nói dối.Nhưng Diệp Ngưng Dao làm sao có thể tùy tiện bị lừa? Trước mặt cô đang diễn ra vở kịch như thế nào thì khi Đường Kiến Hoa đến đây bắt chuyện thì cô đã biết.Cô quay đầu nhìn về phía Chu Tiểu Bình còn đang ngơ ngác, tự nhủ: Vẫn còn tốt.Cũng may cô gái nhỏ này chắc là không biết chuyện, cũng không giở trò gì với cô, nếu không hôm nay cô thật sự sẽ rất thất vọng.“Tôi đi trước, mọi người chơi đi.” Không cần giữ thể diện cho những người lừa gạt cô, Diệp Ngưng Dao nhìn bọn họ một cách hờ hững, nụ cười trên mặt đã sớm biến mất.Vì cắn rứt lương tâm và hình tượng cao lãnh lạnh lùng thường ngày của Diệp Ngưng Dao đã ăn sâu vào lòng người, Đường Na cảm thấy bản thân làm như vậy là hết nhân tính nên chỉ đứng ngây ra đó, không dám bước tới ngăn cô dừng lại.Thấy cô gái mình thích sắp rời đi, Đông Chính Dương bỏ mặt nạ đạo đức giả sang một bên, vội vàng ngăn cô lại: “Bạn học Diệp, em còn nhớ anh không? Chúng ta đã gặp qua nhau một lần.”Vì ngoại hình nổi bật của Diệp Ngưng Dao và danh tiếng lớn của Đông Chính Dương ở trong trường, một số sinh viên đang chờ thuyền nghe thấy động tĩnh ở bên bọn họ, tất cả mọi người đều căng tai ra để nghe xem chuyện gì đang xảy ra.Diệp Ngưng Dao chán ghét nhìn anh ta, cô không hiểu người đàn ông này lấy đâu ra tự tin mà nghĩ cô sẽ nhớ tới anh ta.Vì hôm nay bị thiết kế một vở kịch nên không có gì ngạc nhiên khi đối phương biết họ của cô là gì.Lười phải vòng vo với những người này, cô lạnh giọng hỏi: “Mấy người cố gắng như vậy để làm gì?”Ở đây ngoại trừ Chu Tiểu Bình, tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc, đặc biệt là Đường Na, sắc mặt đỏ bừng rồi tái nhợt, thật sự là quá tuyệt vời.“Bạn học Diệp, cô có ý gì? Tôi không hiểu.”Đông Chính Dương cũng sửng sốt trong giây lát, anh ta không ngờ chút tâm tư của bản thân lại bị bại lộ ngay tại chỗ, khuôn mặt trắng nõn trong nháy mắt đỏ bừng.“Đúng vậy, tôi cũng không hiểu cô đang nói gì.”Hai người kẻ hát người phụ họa phối hợp với nhau rất ăn ý, thấy bọn họ không có ý định thừa nhận, Diệp Ngưng Dao cười lạnh một tiếng: “Không hiểu cũng không sao, tôi còn có việc muốn làm, không có thời gian chơi với mấy người.”Nói xong liền nhấc chân rời đi.Lần đầu tiên theo đuổi một người phụ nữ, anh ta đã có một khởi đầu không tốt, Đông Chính Dương xấu hổ khó chịu, anh ta lại tiến lên ngăn cô lại, đồng thời bày tỏ hết mức chân thành: “Đừng đi, tôi lừa dối cô là sai, nhưng tôi đây là thật sự rất thích cô!”Người phụ nữ này không chỉ xinh đẹp mà hiện tại trông cũng rất thông minh, anh ta rất hài lòng về mọi mặt, đồng thời càng thêm chắc chắn quyết tâm muốn theo đuổi cô đến tay.“Xin lỗi, tôi đã kết hôn rồi, phiền anh nhường chỗ.” Trước mặt nhiều người như vậy, Diệp Ngưng Dao còn muốn cho anh ta một phần tôn trọng và chút mặt mũi, nếu như anh ta không coi trọng phần mặt mũi này, vậy thì cũng đừng trách cô không khách khí.“Cái gì? Kết hôn rồi sao?!” Đông Chính Dương vô thức cao giọng, lập tức cảm thấy như bản thân bị lừa.Chu Tiểu Bình bị vẻ mặt hung dữ của anh ta làm cho khiếp sợ, sợ người đàn ông này sẽ đối với Diệp Ngưng Dao không tốt, có hơi do dự một chút, cuối cùng lựa chọn đứng ra: “Bạn học Diệp đã nói rất rõ ràng, mọi người nhanh rời đi! Nếu không thì tôi sẽ gọi người!”Vừa nói, cô ấy vừa kéo Diệp Ngưng Dao ra sau, nâng cằm của cô ấy lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ anh dũng hi sinh bi tráng.

Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai ÁcTác giả: Thanh Đinh Chi ÂmTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrên con đường làng ngoằn nghoèo, một chiếc xe bò đang lắc lư tiến về phía trước. Vài thanh niên trí thức mặc trên người bộ quân phục màu xanh lá cây đang ngồi cạnh nhau, gió lạnh quất vào mặt, chẳng ai thiết tha trò chuyện trong một ngày giá rét như vậy. Khi xe bò đi qua, trên những ngọn đồi hai bên đường là những bông hoa mận nở rộ rực rỡ, những bông hoa màu đỏ hồng chen chúc nhau khoe sắc, nhìn từ xa đã đẹp đến nao lòng… Tiếc là mọi người chỉ lo kéo áo che kín cổ mình, không có ai chú ý đến cảnh tượng kì lạ này. Trong số những người đang ngồi trên xe bò, có một cô gái ngồi cuộn tròn trong một góc, mặt vùi vào giữa hai đầu gối, cho dù đường đi có gập ghềnh thế nào cô cũng không buồn ngẩng đầu lên. Ngưng Dao giả vờ hôn mê, trên thực tế là cô không thể tiếp nhận sự thật rằng mình đã xuyên vào sách, không phải cô nên bị đày xuống trần sao? Sao lại đến cái thế giới nhỏ bé này? Nhất định là Thiên Đế cố ý chỉnh cô nên mới đem cô lừa vào trong cuốn sách này, lại còn lưu lại kí ức lúc ở… “Sau giờ học em không có việc gì nên đi chèo thuyền, còn anh thì sao?” Diễn xuất trước mặt nhiều người như vậy, Đường Na vẫn có chút khẩn trương, lúc nói chuyện cô ấy không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Ngưng Dao, sợ đối phương sẽ phát hiện ra cô ấy đang nói dối.Nhưng Diệp Ngưng Dao làm sao có thể tùy tiện bị lừa? Trước mặt cô đang diễn ra vở kịch như thế nào thì khi Đường Kiến Hoa đến đây bắt chuyện thì cô đã biết.Cô quay đầu nhìn về phía Chu Tiểu Bình còn đang ngơ ngác, tự nhủ: Vẫn còn tốt.Cũng may cô gái nhỏ này chắc là không biết chuyện, cũng không giở trò gì với cô, nếu không hôm nay cô thật sự sẽ rất thất vọng.“Tôi đi trước, mọi người chơi đi.” Không cần giữ thể diện cho những người lừa gạt cô, Diệp Ngưng Dao nhìn bọn họ một cách hờ hững, nụ cười trên mặt đã sớm biến mất.Vì cắn rứt lương tâm và hình tượng cao lãnh lạnh lùng thường ngày của Diệp Ngưng Dao đã ăn sâu vào lòng người, Đường Na cảm thấy bản thân làm như vậy là hết nhân tính nên chỉ đứng ngây ra đó, không dám bước tới ngăn cô dừng lại.Thấy cô gái mình thích sắp rời đi, Đông Chính Dương bỏ mặt nạ đạo đức giả sang một bên, vội vàng ngăn cô lại: “Bạn học Diệp, em còn nhớ anh không? Chúng ta đã gặp qua nhau một lần.”Vì ngoại hình nổi bật của Diệp Ngưng Dao và danh tiếng lớn của Đông Chính Dương ở trong trường, một số sinh viên đang chờ thuyền nghe thấy động tĩnh ở bên bọn họ, tất cả mọi người đều căng tai ra để nghe xem chuyện gì đang xảy ra.Diệp Ngưng Dao chán ghét nhìn anh ta, cô không hiểu người đàn ông này lấy đâu ra tự tin mà nghĩ cô sẽ nhớ tới anh ta.Vì hôm nay bị thiết kế một vở kịch nên không có gì ngạc nhiên khi đối phương biết họ của cô là gì.Lười phải vòng vo với những người này, cô lạnh giọng hỏi: “Mấy người cố gắng như vậy để làm gì?”Ở đây ngoại trừ Chu Tiểu Bình, tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc, đặc biệt là Đường Na, sắc mặt đỏ bừng rồi tái nhợt, thật sự là quá tuyệt vời.“Bạn học Diệp, cô có ý gì? Tôi không hiểu.”Đông Chính Dương cũng sửng sốt trong giây lát, anh ta không ngờ chút tâm tư của bản thân lại bị bại lộ ngay tại chỗ, khuôn mặt trắng nõn trong nháy mắt đỏ bừng.“Đúng vậy, tôi cũng không hiểu cô đang nói gì.”Hai người kẻ hát người phụ họa phối hợp với nhau rất ăn ý, thấy bọn họ không có ý định thừa nhận, Diệp Ngưng Dao cười lạnh một tiếng: “Không hiểu cũng không sao, tôi còn có việc muốn làm, không có thời gian chơi với mấy người.”Nói xong liền nhấc chân rời đi.Lần đầu tiên theo đuổi một người phụ nữ, anh ta đã có một khởi đầu không tốt, Đông Chính Dương xấu hổ khó chịu, anh ta lại tiến lên ngăn cô lại, đồng thời bày tỏ hết mức chân thành: “Đừng đi, tôi lừa dối cô là sai, nhưng tôi đây là thật sự rất thích cô!”Người phụ nữ này không chỉ xinh đẹp mà hiện tại trông cũng rất thông minh, anh ta rất hài lòng về mọi mặt, đồng thời càng thêm chắc chắn quyết tâm muốn theo đuổi cô đến tay.“Xin lỗi, tôi đã kết hôn rồi, phiền anh nhường chỗ.” Trước mặt nhiều người như vậy, Diệp Ngưng Dao còn muốn cho anh ta một phần tôn trọng và chút mặt mũi, nếu như anh ta không coi trọng phần mặt mũi này, vậy thì cũng đừng trách cô không khách khí.“Cái gì? Kết hôn rồi sao?!” Đông Chính Dương vô thức cao giọng, lập tức cảm thấy như bản thân bị lừa.Chu Tiểu Bình bị vẻ mặt hung dữ của anh ta làm cho khiếp sợ, sợ người đàn ông này sẽ đối với Diệp Ngưng Dao không tốt, có hơi do dự một chút, cuối cùng lựa chọn đứng ra: “Bạn học Diệp đã nói rất rõ ràng, mọi người nhanh rời đi! Nếu không thì tôi sẽ gọi người!”Vừa nói, cô ấy vừa kéo Diệp Ngưng Dao ra sau, nâng cằm của cô ấy lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ anh dũng hi sinh bi tráng.

Chương 306