Cái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng…

Chương 135

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Tạ Tuân thấy nàng ăn nửa bát đã không ăn nữa, hỏi: "Làm nhiều như vậy chỉ ăn nửa bát thôi à?""Nửa bát đã no rồi." Khương Thư Yểu lúc này mới nhớ ra điều gì đó, gọi Bạch Chỉ đến: "Mang vài bát sang đại phòng."Bạch Chỉ vâng dạ, tiện tay đưa thư tới: "Phu nhân, đây là thư Cát cô nương gửi đến."Khương Thư Yểu nhận lấy, mở thư ra đọc chậm rãi.Đầu thư tất nhiên là những lời chào hỏi văn vẻ, Cát Thanh Thư dường như cũng hiểu Khương Thư Yểu không phải người có học thức gì, nên kết thúc khá vội vàng, chuyển sang nói chuyện phiếm vài câu, rồi vào chủ đề chính - Tiệm ăn của Lâm gia lần trước nàng từng nói khi nào khai trương? Đã chọn được vị trí chưa?Tạ Tuân nghe thấy tên Cát Thanh Thư liền không thoải mái, ăn xong muỗng thạch cuối cùng trong bát, đặt thìa xuống, lẩm bẩm: "Nàng ta trao đổi thư từ với nàng thật à?""Phải." Khương Thư Yểu đang đọc thư, không rảnh để ý đến hắn."Nói gì vậy?""Chỉ nói chuyện phiếm thôi.""Chuyện phiếm, chuyện phiếm gì?" Nhớ đến lần trước Cát Thanh Thư nhắm vào mình, hắn lập tức cảnh giác.Khương Thư Yểu đọc xong thư, gấp lại, nhíu mày nhìn Tạ Tuân: "Sao chàng lại kỳ cục thế?" Hắn đâu phải người thích tám chuyện.Tạ Tuân ho khan vài tiếng, có vẻ không thoải mái.Hina"Cũng chẳng có việc gì quan trọng, nàng ấy hỏi khi nào tiệm ăn khai trương."Tạ Tuân gật đầu: "Tiệm ăn mở ở bến thuyền, cũng không phải bán cho quý nhân, e rằng nàng ta muốn ủng hộ cũng không có cơ hội.""Cũng phải, nhưng nàng ấy cũng có tâm đấy." Khương Thư Yểu nói, gọi hai nhân lấy bút mực giấy nghiên.Tạ Tuân không hiểu Cát Thanh Thư, không hiểu tại sao nàng ấy lại chủ động tiếp cận Khương Thư Yểu như vậy, dù sao tính cách hai người hoàn toàn khác nhau, không giống là có thể làm tỷ muội tốt.Hắn đang nghĩ lung tung, Khương Thư Yểu đã viết xong thư trả lời, đột nhiên thở dài."Sao vậy?"Khương Thư Yểu chống cằm, buồn bã nói: "Không có gì, chỉ là nghĩ Cát tiểu thư không thể đến ủng hộ, ta cũng đâu có khác gì? Lần đầu tiên trong đời tham gia mở tiệm, vậy mà ta lại không thể đến xem."Tạ Tuân nghi hoặc: "Sao lại không thể?"Khương Thư Yểu chớp mắt: "Hả, ta có thể đi sao?""Nàng muốn đi đương nhiên là có thể đi." Tạ Tuân tính toán ngày: "Lúc tiệm ăn khai trương vừa đúng ta được nghỉ, đi cùng với nàng được chứ?""Thật sao?" Khương Thư Yểu trợn tròn mắt, hưng phấn nghiêng người."Đương nhiên là thật." Tạ Tuân thấy nàng hưng phấn như vậy, có chút hiểu tại sao Tương Dương Bá lại thích nuông chiều con gái này. Thấy nàng vui vẻ hớn hở, bản thân cũng vui không ít, chỉ muốn cứ thế này mãi làm nàng vui vẻ mới tốt."Nhưng mà..." Khương Thư Yểu do dự nói: "Như vậy e là không tốt lắm, dù sao ta cũng là tam phu nhân của Tạ Quốc Công phủ, hành sự phải đoan trang đúng mực một chút." Cuối cùng nàng cũng bắt đầu thích nghi với tư tưởng của người cổ đại, xem xét lại hành vi của mình.Mầm mống này vừa mới nhú, chưa kịp thành hình đã bị Tạ Tuân một tay đè xuống."Có gì không tốt đâu, nàng là thê tử của ta, ta không để tâm, người khác có gì mà nhiều lời." Tạ Tuân vươn tay, bảo nha hoàn múc thêm cho mình một bát thạch.Nỗi buồn bực trong lòng Khương Thư Yểu lập tức tan biến, cảm thán nói: "Tạ Bá Uyên, chàng thật là người tốt."Lời khen này nghe có vẻ kỳ lạ, Tạ Tuân "ừm" một tiếng. Tuy không phải mong đợi câu khen này, nhưng hắn vẫn mím môi thầm vui một lúc.Hôm sau đi làm, Lâm Thành đang bàn bạc với bằng hữu về việc nghỉ phép ra ngoài thành cưỡi ngựa, khi hỏi đến Tạ Tuân, hắn lắc đầu từ chối."Bá Uyên, huynh đã thay đổi rồi." Lâm Thành đau lòng nói: "Sau khi lấy vợ, huynh như biến thành người khác vậy. Tan làm chạy nhanh nhất, ngày nghỉ cũng không ra ngoài chơi, chúng ta đã trở nên xa lạ rồi."Tạ Tuân lạnh lùng nói: "Đừng nói bậy."Lâm Thành hừ một tiếng, nói: "Ta cảm thấy gần đây chúng ta càng ngày càng xa cách, chi bằng ngày nghỉ đến nhà huynh tụ họp một phen, huynh thấy thế nào?"

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Tạ Tuân thấy nàng ăn nửa bát đã không ăn nữa, hỏi: "Làm nhiều như vậy chỉ ăn nửa bát thôi à?""Nửa bát đã no rồi." Khương Thư Yểu lúc này mới nhớ ra điều gì đó, gọi Bạch Chỉ đến: "Mang vài bát sang đại phòng."Bạch Chỉ vâng dạ, tiện tay đưa thư tới: "Phu nhân, đây là thư Cát cô nương gửi đến."Khương Thư Yểu nhận lấy, mở thư ra đọc chậm rãi.Đầu thư tất nhiên là những lời chào hỏi văn vẻ, Cát Thanh Thư dường như cũng hiểu Khương Thư Yểu không phải người có học thức gì, nên kết thúc khá vội vàng, chuyển sang nói chuyện phiếm vài câu, rồi vào chủ đề chính - Tiệm ăn của Lâm gia lần trước nàng từng nói khi nào khai trương? Đã chọn được vị trí chưa?Tạ Tuân nghe thấy tên Cát Thanh Thư liền không thoải mái, ăn xong muỗng thạch cuối cùng trong bát, đặt thìa xuống, lẩm bẩm: "Nàng ta trao đổi thư từ với nàng thật à?""Phải." Khương Thư Yểu đang đọc thư, không rảnh để ý đến hắn."Nói gì vậy?""Chỉ nói chuyện phiếm thôi.""Chuyện phiếm, chuyện phiếm gì?" Nhớ đến lần trước Cát Thanh Thư nhắm vào mình, hắn lập tức cảnh giác.Khương Thư Yểu đọc xong thư, gấp lại, nhíu mày nhìn Tạ Tuân: "Sao chàng lại kỳ cục thế?" Hắn đâu phải người thích tám chuyện.Tạ Tuân ho khan vài tiếng, có vẻ không thoải mái.Hina"Cũng chẳng có việc gì quan trọng, nàng ấy hỏi khi nào tiệm ăn khai trương."Tạ Tuân gật đầu: "Tiệm ăn mở ở bến thuyền, cũng không phải bán cho quý nhân, e rằng nàng ta muốn ủng hộ cũng không có cơ hội.""Cũng phải, nhưng nàng ấy cũng có tâm đấy." Khương Thư Yểu nói, gọi hai nhân lấy bút mực giấy nghiên.Tạ Tuân không hiểu Cát Thanh Thư, không hiểu tại sao nàng ấy lại chủ động tiếp cận Khương Thư Yểu như vậy, dù sao tính cách hai người hoàn toàn khác nhau, không giống là có thể làm tỷ muội tốt.Hắn đang nghĩ lung tung, Khương Thư Yểu đã viết xong thư trả lời, đột nhiên thở dài."Sao vậy?"Khương Thư Yểu chống cằm, buồn bã nói: "Không có gì, chỉ là nghĩ Cát tiểu thư không thể đến ủng hộ, ta cũng đâu có khác gì? Lần đầu tiên trong đời tham gia mở tiệm, vậy mà ta lại không thể đến xem."Tạ Tuân nghi hoặc: "Sao lại không thể?"Khương Thư Yểu chớp mắt: "Hả, ta có thể đi sao?""Nàng muốn đi đương nhiên là có thể đi." Tạ Tuân tính toán ngày: "Lúc tiệm ăn khai trương vừa đúng ta được nghỉ, đi cùng với nàng được chứ?""Thật sao?" Khương Thư Yểu trợn tròn mắt, hưng phấn nghiêng người."Đương nhiên là thật." Tạ Tuân thấy nàng hưng phấn như vậy, có chút hiểu tại sao Tương Dương Bá lại thích nuông chiều con gái này. Thấy nàng vui vẻ hớn hở, bản thân cũng vui không ít, chỉ muốn cứ thế này mãi làm nàng vui vẻ mới tốt."Nhưng mà..." Khương Thư Yểu do dự nói: "Như vậy e là không tốt lắm, dù sao ta cũng là tam phu nhân của Tạ Quốc Công phủ, hành sự phải đoan trang đúng mực một chút." Cuối cùng nàng cũng bắt đầu thích nghi với tư tưởng của người cổ đại, xem xét lại hành vi của mình.Mầm mống này vừa mới nhú, chưa kịp thành hình đã bị Tạ Tuân một tay đè xuống."Có gì không tốt đâu, nàng là thê tử của ta, ta không để tâm, người khác có gì mà nhiều lời." Tạ Tuân vươn tay, bảo nha hoàn múc thêm cho mình một bát thạch.Nỗi buồn bực trong lòng Khương Thư Yểu lập tức tan biến, cảm thán nói: "Tạ Bá Uyên, chàng thật là người tốt."Lời khen này nghe có vẻ kỳ lạ, Tạ Tuân "ừm" một tiếng. Tuy không phải mong đợi câu khen này, nhưng hắn vẫn mím môi thầm vui một lúc.Hôm sau đi làm, Lâm Thành đang bàn bạc với bằng hữu về việc nghỉ phép ra ngoài thành cưỡi ngựa, khi hỏi đến Tạ Tuân, hắn lắc đầu từ chối."Bá Uyên, huynh đã thay đổi rồi." Lâm Thành đau lòng nói: "Sau khi lấy vợ, huynh như biến thành người khác vậy. Tan làm chạy nhanh nhất, ngày nghỉ cũng không ra ngoài chơi, chúng ta đã trở nên xa lạ rồi."Tạ Tuân lạnh lùng nói: "Đừng nói bậy."Lâm Thành hừ một tiếng, nói: "Ta cảm thấy gần đây chúng ta càng ngày càng xa cách, chi bằng ngày nghỉ đến nhà huynh tụ họp một phen, huynh thấy thế nào?"

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Tạ Tuân thấy nàng ăn nửa bát đã không ăn nữa, hỏi: "Làm nhiều như vậy chỉ ăn nửa bát thôi à?""Nửa bát đã no rồi." Khương Thư Yểu lúc này mới nhớ ra điều gì đó, gọi Bạch Chỉ đến: "Mang vài bát sang đại phòng."Bạch Chỉ vâng dạ, tiện tay đưa thư tới: "Phu nhân, đây là thư Cát cô nương gửi đến."Khương Thư Yểu nhận lấy, mở thư ra đọc chậm rãi.Đầu thư tất nhiên là những lời chào hỏi văn vẻ, Cát Thanh Thư dường như cũng hiểu Khương Thư Yểu không phải người có học thức gì, nên kết thúc khá vội vàng, chuyển sang nói chuyện phiếm vài câu, rồi vào chủ đề chính - Tiệm ăn của Lâm gia lần trước nàng từng nói khi nào khai trương? Đã chọn được vị trí chưa?Tạ Tuân nghe thấy tên Cát Thanh Thư liền không thoải mái, ăn xong muỗng thạch cuối cùng trong bát, đặt thìa xuống, lẩm bẩm: "Nàng ta trao đổi thư từ với nàng thật à?""Phải." Khương Thư Yểu đang đọc thư, không rảnh để ý đến hắn."Nói gì vậy?""Chỉ nói chuyện phiếm thôi.""Chuyện phiếm, chuyện phiếm gì?" Nhớ đến lần trước Cát Thanh Thư nhắm vào mình, hắn lập tức cảnh giác.Khương Thư Yểu đọc xong thư, gấp lại, nhíu mày nhìn Tạ Tuân: "Sao chàng lại kỳ cục thế?" Hắn đâu phải người thích tám chuyện.Tạ Tuân ho khan vài tiếng, có vẻ không thoải mái.Hina"Cũng chẳng có việc gì quan trọng, nàng ấy hỏi khi nào tiệm ăn khai trương."Tạ Tuân gật đầu: "Tiệm ăn mở ở bến thuyền, cũng không phải bán cho quý nhân, e rằng nàng ta muốn ủng hộ cũng không có cơ hội.""Cũng phải, nhưng nàng ấy cũng có tâm đấy." Khương Thư Yểu nói, gọi hai nhân lấy bút mực giấy nghiên.Tạ Tuân không hiểu Cát Thanh Thư, không hiểu tại sao nàng ấy lại chủ động tiếp cận Khương Thư Yểu như vậy, dù sao tính cách hai người hoàn toàn khác nhau, không giống là có thể làm tỷ muội tốt.Hắn đang nghĩ lung tung, Khương Thư Yểu đã viết xong thư trả lời, đột nhiên thở dài."Sao vậy?"Khương Thư Yểu chống cằm, buồn bã nói: "Không có gì, chỉ là nghĩ Cát tiểu thư không thể đến ủng hộ, ta cũng đâu có khác gì? Lần đầu tiên trong đời tham gia mở tiệm, vậy mà ta lại không thể đến xem."Tạ Tuân nghi hoặc: "Sao lại không thể?"Khương Thư Yểu chớp mắt: "Hả, ta có thể đi sao?""Nàng muốn đi đương nhiên là có thể đi." Tạ Tuân tính toán ngày: "Lúc tiệm ăn khai trương vừa đúng ta được nghỉ, đi cùng với nàng được chứ?""Thật sao?" Khương Thư Yểu trợn tròn mắt, hưng phấn nghiêng người."Đương nhiên là thật." Tạ Tuân thấy nàng hưng phấn như vậy, có chút hiểu tại sao Tương Dương Bá lại thích nuông chiều con gái này. Thấy nàng vui vẻ hớn hở, bản thân cũng vui không ít, chỉ muốn cứ thế này mãi làm nàng vui vẻ mới tốt."Nhưng mà..." Khương Thư Yểu do dự nói: "Như vậy e là không tốt lắm, dù sao ta cũng là tam phu nhân của Tạ Quốc Công phủ, hành sự phải đoan trang đúng mực một chút." Cuối cùng nàng cũng bắt đầu thích nghi với tư tưởng của người cổ đại, xem xét lại hành vi của mình.Mầm mống này vừa mới nhú, chưa kịp thành hình đã bị Tạ Tuân một tay đè xuống."Có gì không tốt đâu, nàng là thê tử của ta, ta không để tâm, người khác có gì mà nhiều lời." Tạ Tuân vươn tay, bảo nha hoàn múc thêm cho mình một bát thạch.Nỗi buồn bực trong lòng Khương Thư Yểu lập tức tan biến, cảm thán nói: "Tạ Bá Uyên, chàng thật là người tốt."Lời khen này nghe có vẻ kỳ lạ, Tạ Tuân "ừm" một tiếng. Tuy không phải mong đợi câu khen này, nhưng hắn vẫn mím môi thầm vui một lúc.Hôm sau đi làm, Lâm Thành đang bàn bạc với bằng hữu về việc nghỉ phép ra ngoài thành cưỡi ngựa, khi hỏi đến Tạ Tuân, hắn lắc đầu từ chối."Bá Uyên, huynh đã thay đổi rồi." Lâm Thành đau lòng nói: "Sau khi lấy vợ, huynh như biến thành người khác vậy. Tan làm chạy nhanh nhất, ngày nghỉ cũng không ra ngoài chơi, chúng ta đã trở nên xa lạ rồi."Tạ Tuân lạnh lùng nói: "Đừng nói bậy."Lâm Thành hừ một tiếng, nói: "Ta cảm thấy gần đây chúng ta càng ngày càng xa cách, chi bằng ngày nghỉ đến nhà huynh tụ họp một phen, huynh thấy thế nào?"

Chương 135