Cái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng…

Chương 170

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Tạ Tuân gật đầu, nhận lấy chăn mỏng.Khương Thư Yểu quay lại giường, nhìn Tạ Tuân trải chăn ra, chậm rãi nằm xuống đắp lên.Hắn cao lớn chân dài, cố gắng co người nằm trên giường mềm, trông có vẻ hơi tội nghiệp.Qua lớp rèm, Khương Thư Yểu nhìn chằm chằm vào đường nét mờ ảo của hắn, trong lòng vô cùng bình yên, khẽ nói: "Tạ Bá Uyên, cảm ơn chàng."Tạ Tuân "ừm" một tiếng, trong phòng lại rơi vào yên lặng.Khương Thư Yểu không nói thêm gì nữa, cơn buồn ngủ dần dần ập đến, nàng từ từ chìm vào giấc mộng.Giấc ngủ này thật ngọt ngào, đến khi nàng tỉnh dậy lần nữa đã là giữa trưa.Nàng vươn vai ngồi dậy, trên giường mềm đã không còn bóng người, cả tấm chăn mỏng cũng không còn.Vừa mới tỉnh giấc nàng còn hơi mơ hồ, nhất thời không phân biệt được đêm qua có phải là mơ không.Bạch Chỉ nghe thấy động tĩnh đến hầu hạ nàng dậy thay y phục, vẻ mặt luôn kỳ quặc, khi đang chải tóc cho Khương Thư Yểu không nhịn được, hỏi: "Tiểu thư, đêm qua cô gia vào lúc nào vậy?"Khương Thư Yểu đáp: "Không nhớ rõ giờ giấc."Bạch Chỉ muốn nói lại thôi: "Sao đêm qua sao cô gia lại ngủ trên giường mềm ạ?" Đã đến rồi, sao lại chỉ ngủ trên giường mềm!Khương Thư Yểu không hiểu ý tứ trong lời nói của nàng ấy, nghiêm túc trả lời: "Chàng ấy lo ta sợ hãi, nên đặc biệt đến bầu bạn."Sau khi ngủ đủ giấc Khương Thư Yểu đã lấy lại tinh thần, ánh nắng vừa phải, nắng ấm áp, tâm trạng nàng cũng tốt hơn nhiều.175"Bên nhị tẩu thế nào rồi?" Nàng hỏi Bạch Chỉ.Bạch Chỉ theo lệnh của nàng luôn chú ý đến nhị phòng, cẩn thận nói: "Nhị phu nhân lại làm ầm lên một trận, thế nào cũng không chịu nằm trên giường, chê quá ngột ngạt, cuối cùng là đại phu nhân đến một chuyến mới kìm được nàng ấy." Nàng ấy nói đến đây dừng lại một chút, hạ thấp giọng nói: "Hơn nữa nhị phu nhân dường như đang giận dỗi với nhị gia, không cho nhị gia gặp.""Còn gì nữa không?"Bạch Chỉ đáp: "Chỉ có thế thôi, nhị phu nhân tính khí nóng nảy, chẳng có mấy nha hoàn dám vào phòng chọc giận nàng ấy. Tiểu thư có muốn đến thăm không?"Khương Thư Yểu nhìn mặt trời, tính toán thời gian: "Đi, nhưng ta không thể đi tay không được."Hina"Trong của hồi môn của tiểu thư có rất nhiều dược liệu quý hiếm.""Chọn những thứ tốt mang theo." Khương Thư Yểu dặn dò, rồi quay người đi vào nhà bếp nhỏ.Nàng định nấu bữa trưa cho Chu thị.Bây giờ còn sớm, nấu xong đi qua vừa kịp giờ ăn trưa. Chỉ mang dược liệu đến cho Chu thị và miệng nói lời cảm ơn thì không thể hiện được tấm lòng, nấu cơm lại khác, ít nhất đối với Khương Thư Yểu, đây là cách chân thành nhất mà nàng có thể nghĩ ra.Vì Chu thị bị thương, nàng nghĩ làm chút thức ăn nhạt miệng tươi ngon, nghĩ đi nghĩ lại bèn chọn mì hoành thánh.Mì hoành thánh chú trọng sự hòa quyện của ba yếu tố: hoành thánh, nước dùng tươi ngon, và sợi mì mỏng, ăn vào thơm ngon đậm đà, hương vị phong phú.Nước dùng là linh hồn của món ăn, dùng cá đất, trứng tôm, xương ống heo nấu lửa nhỏ, nấu ra nước dùng thơm ngát, trong veo đậm đà.Mì được làm khác với cách làm mì truyền thống, không phải nhào bột rồi cán mỏng, mà dùng đòn gánh tre đập ép ra. Trong quá trình trộn bột không được thêm nước chỉ dùng trứng, làm ra mì trúc thăng thơm mùi trứng đậm đà, dai dẻo.Nhân hoành thánh chọn thịt heo nửa nạc nửa mỡ và tôm tươi, trong viên thịt có viên tôm, quan trọng là dùng lòng đỏ trứng để bọc lấy mùi thịt, nàng dùng nguyên liệu đầy đủ, làm cho hoành thánh căng tròn.Một bát mì hoành thánh nhỏ phải tốn không ít công sức, Khương Thư Yểu gọi tất cả nha hoàn khéo tay đến giúp, đến khi mì hoành thánh ra lò, vừa đúng lúc đến giờ ăn.Nha hoàn bưng đĩa đi theo nàng đến nhị phòng, đến phòng của Chu thị, các nha hoàn đều run rẩy sợ hãi, thấy Khương Thư Yểu đến, không ai dám vào báo.Vì ơn cứu mạng của Chu thị, nàng đơn phương trở nên thân thiết với Chu thị, thấy không ai báo, nàng đành trực tiếp đi vào phòng.

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Tạ Tuân gật đầu, nhận lấy chăn mỏng.Khương Thư Yểu quay lại giường, nhìn Tạ Tuân trải chăn ra, chậm rãi nằm xuống đắp lên.Hắn cao lớn chân dài, cố gắng co người nằm trên giường mềm, trông có vẻ hơi tội nghiệp.Qua lớp rèm, Khương Thư Yểu nhìn chằm chằm vào đường nét mờ ảo của hắn, trong lòng vô cùng bình yên, khẽ nói: "Tạ Bá Uyên, cảm ơn chàng."Tạ Tuân "ừm" một tiếng, trong phòng lại rơi vào yên lặng.Khương Thư Yểu không nói thêm gì nữa, cơn buồn ngủ dần dần ập đến, nàng từ từ chìm vào giấc mộng.Giấc ngủ này thật ngọt ngào, đến khi nàng tỉnh dậy lần nữa đã là giữa trưa.Nàng vươn vai ngồi dậy, trên giường mềm đã không còn bóng người, cả tấm chăn mỏng cũng không còn.Vừa mới tỉnh giấc nàng còn hơi mơ hồ, nhất thời không phân biệt được đêm qua có phải là mơ không.Bạch Chỉ nghe thấy động tĩnh đến hầu hạ nàng dậy thay y phục, vẻ mặt luôn kỳ quặc, khi đang chải tóc cho Khương Thư Yểu không nhịn được, hỏi: "Tiểu thư, đêm qua cô gia vào lúc nào vậy?"Khương Thư Yểu đáp: "Không nhớ rõ giờ giấc."Bạch Chỉ muốn nói lại thôi: "Sao đêm qua sao cô gia lại ngủ trên giường mềm ạ?" Đã đến rồi, sao lại chỉ ngủ trên giường mềm!Khương Thư Yểu không hiểu ý tứ trong lời nói của nàng ấy, nghiêm túc trả lời: "Chàng ấy lo ta sợ hãi, nên đặc biệt đến bầu bạn."Sau khi ngủ đủ giấc Khương Thư Yểu đã lấy lại tinh thần, ánh nắng vừa phải, nắng ấm áp, tâm trạng nàng cũng tốt hơn nhiều.175"Bên nhị tẩu thế nào rồi?" Nàng hỏi Bạch Chỉ.Bạch Chỉ theo lệnh của nàng luôn chú ý đến nhị phòng, cẩn thận nói: "Nhị phu nhân lại làm ầm lên một trận, thế nào cũng không chịu nằm trên giường, chê quá ngột ngạt, cuối cùng là đại phu nhân đến một chuyến mới kìm được nàng ấy." Nàng ấy nói đến đây dừng lại một chút, hạ thấp giọng nói: "Hơn nữa nhị phu nhân dường như đang giận dỗi với nhị gia, không cho nhị gia gặp.""Còn gì nữa không?"Bạch Chỉ đáp: "Chỉ có thế thôi, nhị phu nhân tính khí nóng nảy, chẳng có mấy nha hoàn dám vào phòng chọc giận nàng ấy. Tiểu thư có muốn đến thăm không?"Khương Thư Yểu nhìn mặt trời, tính toán thời gian: "Đi, nhưng ta không thể đi tay không được."Hina"Trong của hồi môn của tiểu thư có rất nhiều dược liệu quý hiếm.""Chọn những thứ tốt mang theo." Khương Thư Yểu dặn dò, rồi quay người đi vào nhà bếp nhỏ.Nàng định nấu bữa trưa cho Chu thị.Bây giờ còn sớm, nấu xong đi qua vừa kịp giờ ăn trưa. Chỉ mang dược liệu đến cho Chu thị và miệng nói lời cảm ơn thì không thể hiện được tấm lòng, nấu cơm lại khác, ít nhất đối với Khương Thư Yểu, đây là cách chân thành nhất mà nàng có thể nghĩ ra.Vì Chu thị bị thương, nàng nghĩ làm chút thức ăn nhạt miệng tươi ngon, nghĩ đi nghĩ lại bèn chọn mì hoành thánh.Mì hoành thánh chú trọng sự hòa quyện của ba yếu tố: hoành thánh, nước dùng tươi ngon, và sợi mì mỏng, ăn vào thơm ngon đậm đà, hương vị phong phú.Nước dùng là linh hồn của món ăn, dùng cá đất, trứng tôm, xương ống heo nấu lửa nhỏ, nấu ra nước dùng thơm ngát, trong veo đậm đà.Mì được làm khác với cách làm mì truyền thống, không phải nhào bột rồi cán mỏng, mà dùng đòn gánh tre đập ép ra. Trong quá trình trộn bột không được thêm nước chỉ dùng trứng, làm ra mì trúc thăng thơm mùi trứng đậm đà, dai dẻo.Nhân hoành thánh chọn thịt heo nửa nạc nửa mỡ và tôm tươi, trong viên thịt có viên tôm, quan trọng là dùng lòng đỏ trứng để bọc lấy mùi thịt, nàng dùng nguyên liệu đầy đủ, làm cho hoành thánh căng tròn.Một bát mì hoành thánh nhỏ phải tốn không ít công sức, Khương Thư Yểu gọi tất cả nha hoàn khéo tay đến giúp, đến khi mì hoành thánh ra lò, vừa đúng lúc đến giờ ăn.Nha hoàn bưng đĩa đi theo nàng đến nhị phòng, đến phòng của Chu thị, các nha hoàn đều run rẩy sợ hãi, thấy Khương Thư Yểu đến, không ai dám vào báo.Vì ơn cứu mạng của Chu thị, nàng đơn phương trở nên thân thiết với Chu thị, thấy không ai báo, nàng đành trực tiếp đi vào phòng.

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Tạ Tuân gật đầu, nhận lấy chăn mỏng.Khương Thư Yểu quay lại giường, nhìn Tạ Tuân trải chăn ra, chậm rãi nằm xuống đắp lên.Hắn cao lớn chân dài, cố gắng co người nằm trên giường mềm, trông có vẻ hơi tội nghiệp.Qua lớp rèm, Khương Thư Yểu nhìn chằm chằm vào đường nét mờ ảo của hắn, trong lòng vô cùng bình yên, khẽ nói: "Tạ Bá Uyên, cảm ơn chàng."Tạ Tuân "ừm" một tiếng, trong phòng lại rơi vào yên lặng.Khương Thư Yểu không nói thêm gì nữa, cơn buồn ngủ dần dần ập đến, nàng từ từ chìm vào giấc mộng.Giấc ngủ này thật ngọt ngào, đến khi nàng tỉnh dậy lần nữa đã là giữa trưa.Nàng vươn vai ngồi dậy, trên giường mềm đã không còn bóng người, cả tấm chăn mỏng cũng không còn.Vừa mới tỉnh giấc nàng còn hơi mơ hồ, nhất thời không phân biệt được đêm qua có phải là mơ không.Bạch Chỉ nghe thấy động tĩnh đến hầu hạ nàng dậy thay y phục, vẻ mặt luôn kỳ quặc, khi đang chải tóc cho Khương Thư Yểu không nhịn được, hỏi: "Tiểu thư, đêm qua cô gia vào lúc nào vậy?"Khương Thư Yểu đáp: "Không nhớ rõ giờ giấc."Bạch Chỉ muốn nói lại thôi: "Sao đêm qua sao cô gia lại ngủ trên giường mềm ạ?" Đã đến rồi, sao lại chỉ ngủ trên giường mềm!Khương Thư Yểu không hiểu ý tứ trong lời nói của nàng ấy, nghiêm túc trả lời: "Chàng ấy lo ta sợ hãi, nên đặc biệt đến bầu bạn."Sau khi ngủ đủ giấc Khương Thư Yểu đã lấy lại tinh thần, ánh nắng vừa phải, nắng ấm áp, tâm trạng nàng cũng tốt hơn nhiều.175"Bên nhị tẩu thế nào rồi?" Nàng hỏi Bạch Chỉ.Bạch Chỉ theo lệnh của nàng luôn chú ý đến nhị phòng, cẩn thận nói: "Nhị phu nhân lại làm ầm lên một trận, thế nào cũng không chịu nằm trên giường, chê quá ngột ngạt, cuối cùng là đại phu nhân đến một chuyến mới kìm được nàng ấy." Nàng ấy nói đến đây dừng lại một chút, hạ thấp giọng nói: "Hơn nữa nhị phu nhân dường như đang giận dỗi với nhị gia, không cho nhị gia gặp.""Còn gì nữa không?"Bạch Chỉ đáp: "Chỉ có thế thôi, nhị phu nhân tính khí nóng nảy, chẳng có mấy nha hoàn dám vào phòng chọc giận nàng ấy. Tiểu thư có muốn đến thăm không?"Khương Thư Yểu nhìn mặt trời, tính toán thời gian: "Đi, nhưng ta không thể đi tay không được."Hina"Trong của hồi môn của tiểu thư có rất nhiều dược liệu quý hiếm.""Chọn những thứ tốt mang theo." Khương Thư Yểu dặn dò, rồi quay người đi vào nhà bếp nhỏ.Nàng định nấu bữa trưa cho Chu thị.Bây giờ còn sớm, nấu xong đi qua vừa kịp giờ ăn trưa. Chỉ mang dược liệu đến cho Chu thị và miệng nói lời cảm ơn thì không thể hiện được tấm lòng, nấu cơm lại khác, ít nhất đối với Khương Thư Yểu, đây là cách chân thành nhất mà nàng có thể nghĩ ra.Vì Chu thị bị thương, nàng nghĩ làm chút thức ăn nhạt miệng tươi ngon, nghĩ đi nghĩ lại bèn chọn mì hoành thánh.Mì hoành thánh chú trọng sự hòa quyện của ba yếu tố: hoành thánh, nước dùng tươi ngon, và sợi mì mỏng, ăn vào thơm ngon đậm đà, hương vị phong phú.Nước dùng là linh hồn của món ăn, dùng cá đất, trứng tôm, xương ống heo nấu lửa nhỏ, nấu ra nước dùng thơm ngát, trong veo đậm đà.Mì được làm khác với cách làm mì truyền thống, không phải nhào bột rồi cán mỏng, mà dùng đòn gánh tre đập ép ra. Trong quá trình trộn bột không được thêm nước chỉ dùng trứng, làm ra mì trúc thăng thơm mùi trứng đậm đà, dai dẻo.Nhân hoành thánh chọn thịt heo nửa nạc nửa mỡ và tôm tươi, trong viên thịt có viên tôm, quan trọng là dùng lòng đỏ trứng để bọc lấy mùi thịt, nàng dùng nguyên liệu đầy đủ, làm cho hoành thánh căng tròn.Một bát mì hoành thánh nhỏ phải tốn không ít công sức, Khương Thư Yểu gọi tất cả nha hoàn khéo tay đến giúp, đến khi mì hoành thánh ra lò, vừa đúng lúc đến giờ ăn.Nha hoàn bưng đĩa đi theo nàng đến nhị phòng, đến phòng của Chu thị, các nha hoàn đều run rẩy sợ hãi, thấy Khương Thư Yểu đến, không ai dám vào báo.Vì ơn cứu mạng của Chu thị, nàng đơn phương trở nên thân thiết với Chu thị, thấy không ai báo, nàng đành trực tiếp đi vào phòng.

Chương 170