Cái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng…
Chương 253
Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Tiếp theo là nước sốt, cho vào bát nhỏ nước tương, đường, một thìa nhỏ dầu hào tự nấu để tăng vị đậm đà, thêm một chút nước ấm để pha loãng.Dùng d.a.o phẳng đẩy tràng phấn từ mép đĩa, tràng phấn trắng nõn trong suốt tách khỏi đáy đĩa, lập tức bị ép thành dải dài nhăn nhúm giống như ruột heo. Rưới nước sốt đã pha, rắc mè rang thơm, tràng phấn đã thành.Tràng phấn trắng tinh trong suốt, rưới nước sốt càng tôn lên sắc trắng như tuyết, nước sốt chảy khắp nơi, nhuộm bánh những vệt nâu đỏ đậm nhạt.Tràng phấn vừa ra lò bốc hơi nghi ngút, hương thơm nồng nàn xộc vào mũi, vị ngon thuần khiết đậm đà, rất hấp dẫn."Nhị tẩu nếm thử xem." Khương Thư Yểu trao đũa cho Chu thị.Chu thị cảm ơn rồi nhận lấy, gắp một miếng tràng phấn, bánh mềm mịn tựa hồ vừa gắp đã vỡ, nhưng lại dẻo dai mềm mại, run rẩy giữa đôi đũa.Khoảnh khắc đưa bánh vào miệng, đầu lưỡi đã bị mê hoặc bởi cảm giác mềm mịn trơn láng, bánh ấm áp mang theo vị ngon của nước sốt, hương thơm của gạo, vị đơn giản mà không nhạt nhẽo, ngon đến tột cùng.Khẽ cắn một miếng, bánh mềm mại tan ra giữa hàm răng, chất bánh cực kỳ mềm mịn, hơi dai dai, mang chút sức đàn hồi.Nhân thịt trứng bên trong tạo nên nhiều tầng hương vị, mùi thơm của thịt, vị thanh mát của rau, vị ngon của nước sốt, vị ngọt của bánh hòa quyện, ăn một miếng đã cảm thấy toàn thân sảng khoái, tâm hồn được an ủi."Thế nào?" Khương Thư Yểu hỏi.Chu thị vội gật đầu, ăn hết cả miếng tràng phấn mới rảnh để đáp: "Không ngờ nguyên liệu và cách làm đơn giản mà có thể tạo ra món ăn ngon như vậy." Nàng ấy khen ngợi: "Nếu sáng sớm được ăn một đĩa, cả người sẽ tràn đầy sinh khí, tinh thần sảng khoái."Khương Thư Yểu cười nói: "Vậy khi nhị tẩu học được rồi có thể làm vào buổi sáng."Chu thị đề nghị: "Nếu bán tràng phấn ở phố ăn vặt, chắc chắn sẽ có nhiều người ghé mua."Khương Thư Yểu chưa từng nghĩ đến chuyện kinh doanh, giờ Chu thị đề xuất, nàng suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: "Điều này có thể được." Phố ăn vặt phần lớn là đồ ăn nặng mùi, món thanh đạm ngon miệng không nhiều.259Nói đến đây, Chu thị nhớ ra điều mình thắc mắc: "Đúng rồi, tại sao phố ăn vặt chỉ bán cơm trưa cơm tối mà không bán điểm tâm sáng?"Khương Thư Yểu nói cho nàng ấy nghe suy nghĩ của mình: "Phố ăn vặt vốn là để ăn cho vui, món ăn trong đó không phù hợp làm điểm tâm. Hơn nữa sáng sớm, ai muốn dậy sớm đến phố ăn vặt ăn cơm chứ, đều ăn ở nhà hoặc tiệm ven đường thôi."Chu thị không hiểu hỏi: "Vậy thì đừng bán ở phố ăn vặt, món phù hợp làm điểm tâm thì bán ở tiệm điểm tâm. Chẳng lẽ muội chỉ muốn mở mỗi phố ăn vặt là xong sao?"Câu hỏi này khiến Khương Thư Yểu sững người, hôm qua Tạ Tuân cũng nói như vậy, dường như mọi người đều nghĩ nàng sẽ muốn làm lớn hơn.HinaKhương Thư Yểu không trả lời câu hỏi này, Chu thị cũng không để ý, dưới sự hướng dẫn của Khương Thư Yểu làm lại một phần tràng phấn, vui vẻ mang đến phòng lão phu nhân.Khương Thư Yểu có chuyện trong lòng, nên không ở lại trong viện, vừa đi dạo vừa suy nghĩ về vấn đề kinh doanh sau này.Tiệm ăn ở bến thuyền và phố ăn vặt chắc chắn sẽ tiếp tục mở, nhưng ngoài hai nơi này, có nên mở thêm tiệm ăn ở nơi khác không?Trong lúc nàng đi dạo khắp phủ suy nghĩ vấn đề, Chu thị đã ngồi xuống bên cạnh Tạ Sênh.Sau khi vào hạ, mỗi ngày Tạ Sênh đều ngồi trên cầu vòm hóng mát đọc sách, nên hôm nay Chu thị lại gặp nó ở đây.Nàng ấy giới thiệu tràng phấn cho Tạ Sênh, rồi mong đợi nhìn nó: "Mau nếm thử đi."Tạ Sênh đã đồng ý với đề nghị thường xuyên mang đồ ăn đến của Chu thị, nên sẽ không tỏ thái độ lạnh nhạt với nàng ấy.Không giống như cặp song sinh của đại phòng thường theo sau Khương Thư Yểu nịnh bợ để ăn ké, đây là lần đầu tiên nó thấy món ăn lạ lẫm như vậy.
Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Tiếp theo là nước sốt, cho vào bát nhỏ nước tương, đường, một thìa nhỏ dầu hào tự nấu để tăng vị đậm đà, thêm một chút nước ấm để pha loãng.Dùng d.a.o phẳng đẩy tràng phấn từ mép đĩa, tràng phấn trắng nõn trong suốt tách khỏi đáy đĩa, lập tức bị ép thành dải dài nhăn nhúm giống như ruột heo. Rưới nước sốt đã pha, rắc mè rang thơm, tràng phấn đã thành.Tràng phấn trắng tinh trong suốt, rưới nước sốt càng tôn lên sắc trắng như tuyết, nước sốt chảy khắp nơi, nhuộm bánh những vệt nâu đỏ đậm nhạt.Tràng phấn vừa ra lò bốc hơi nghi ngút, hương thơm nồng nàn xộc vào mũi, vị ngon thuần khiết đậm đà, rất hấp dẫn."Nhị tẩu nếm thử xem." Khương Thư Yểu trao đũa cho Chu thị.Chu thị cảm ơn rồi nhận lấy, gắp một miếng tràng phấn, bánh mềm mịn tựa hồ vừa gắp đã vỡ, nhưng lại dẻo dai mềm mại, run rẩy giữa đôi đũa.Khoảnh khắc đưa bánh vào miệng, đầu lưỡi đã bị mê hoặc bởi cảm giác mềm mịn trơn láng, bánh ấm áp mang theo vị ngon của nước sốt, hương thơm của gạo, vị đơn giản mà không nhạt nhẽo, ngon đến tột cùng.Khẽ cắn một miếng, bánh mềm mại tan ra giữa hàm răng, chất bánh cực kỳ mềm mịn, hơi dai dai, mang chút sức đàn hồi.Nhân thịt trứng bên trong tạo nên nhiều tầng hương vị, mùi thơm của thịt, vị thanh mát của rau, vị ngon của nước sốt, vị ngọt của bánh hòa quyện, ăn một miếng đã cảm thấy toàn thân sảng khoái, tâm hồn được an ủi."Thế nào?" Khương Thư Yểu hỏi.Chu thị vội gật đầu, ăn hết cả miếng tràng phấn mới rảnh để đáp: "Không ngờ nguyên liệu và cách làm đơn giản mà có thể tạo ra món ăn ngon như vậy." Nàng ấy khen ngợi: "Nếu sáng sớm được ăn một đĩa, cả người sẽ tràn đầy sinh khí, tinh thần sảng khoái."Khương Thư Yểu cười nói: "Vậy khi nhị tẩu học được rồi có thể làm vào buổi sáng."Chu thị đề nghị: "Nếu bán tràng phấn ở phố ăn vặt, chắc chắn sẽ có nhiều người ghé mua."Khương Thư Yểu chưa từng nghĩ đến chuyện kinh doanh, giờ Chu thị đề xuất, nàng suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: "Điều này có thể được." Phố ăn vặt phần lớn là đồ ăn nặng mùi, món thanh đạm ngon miệng không nhiều.259Nói đến đây, Chu thị nhớ ra điều mình thắc mắc: "Đúng rồi, tại sao phố ăn vặt chỉ bán cơm trưa cơm tối mà không bán điểm tâm sáng?"Khương Thư Yểu nói cho nàng ấy nghe suy nghĩ của mình: "Phố ăn vặt vốn là để ăn cho vui, món ăn trong đó không phù hợp làm điểm tâm. Hơn nữa sáng sớm, ai muốn dậy sớm đến phố ăn vặt ăn cơm chứ, đều ăn ở nhà hoặc tiệm ven đường thôi."Chu thị không hiểu hỏi: "Vậy thì đừng bán ở phố ăn vặt, món phù hợp làm điểm tâm thì bán ở tiệm điểm tâm. Chẳng lẽ muội chỉ muốn mở mỗi phố ăn vặt là xong sao?"Câu hỏi này khiến Khương Thư Yểu sững người, hôm qua Tạ Tuân cũng nói như vậy, dường như mọi người đều nghĩ nàng sẽ muốn làm lớn hơn.HinaKhương Thư Yểu không trả lời câu hỏi này, Chu thị cũng không để ý, dưới sự hướng dẫn của Khương Thư Yểu làm lại một phần tràng phấn, vui vẻ mang đến phòng lão phu nhân.Khương Thư Yểu có chuyện trong lòng, nên không ở lại trong viện, vừa đi dạo vừa suy nghĩ về vấn đề kinh doanh sau này.Tiệm ăn ở bến thuyền và phố ăn vặt chắc chắn sẽ tiếp tục mở, nhưng ngoài hai nơi này, có nên mở thêm tiệm ăn ở nơi khác không?Trong lúc nàng đi dạo khắp phủ suy nghĩ vấn đề, Chu thị đã ngồi xuống bên cạnh Tạ Sênh.Sau khi vào hạ, mỗi ngày Tạ Sênh đều ngồi trên cầu vòm hóng mát đọc sách, nên hôm nay Chu thị lại gặp nó ở đây.Nàng ấy giới thiệu tràng phấn cho Tạ Sênh, rồi mong đợi nhìn nó: "Mau nếm thử đi."Tạ Sênh đã đồng ý với đề nghị thường xuyên mang đồ ăn đến của Chu thị, nên sẽ không tỏ thái độ lạnh nhạt với nàng ấy.Không giống như cặp song sinh của đại phòng thường theo sau Khương Thư Yểu nịnh bợ để ăn ké, đây là lần đầu tiên nó thấy món ăn lạ lẫm như vậy.
Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Tiếp theo là nước sốt, cho vào bát nhỏ nước tương, đường, một thìa nhỏ dầu hào tự nấu để tăng vị đậm đà, thêm một chút nước ấm để pha loãng.Dùng d.a.o phẳng đẩy tràng phấn từ mép đĩa, tràng phấn trắng nõn trong suốt tách khỏi đáy đĩa, lập tức bị ép thành dải dài nhăn nhúm giống như ruột heo. Rưới nước sốt đã pha, rắc mè rang thơm, tràng phấn đã thành.Tràng phấn trắng tinh trong suốt, rưới nước sốt càng tôn lên sắc trắng như tuyết, nước sốt chảy khắp nơi, nhuộm bánh những vệt nâu đỏ đậm nhạt.Tràng phấn vừa ra lò bốc hơi nghi ngút, hương thơm nồng nàn xộc vào mũi, vị ngon thuần khiết đậm đà, rất hấp dẫn."Nhị tẩu nếm thử xem." Khương Thư Yểu trao đũa cho Chu thị.Chu thị cảm ơn rồi nhận lấy, gắp một miếng tràng phấn, bánh mềm mịn tựa hồ vừa gắp đã vỡ, nhưng lại dẻo dai mềm mại, run rẩy giữa đôi đũa.Khoảnh khắc đưa bánh vào miệng, đầu lưỡi đã bị mê hoặc bởi cảm giác mềm mịn trơn láng, bánh ấm áp mang theo vị ngon của nước sốt, hương thơm của gạo, vị đơn giản mà không nhạt nhẽo, ngon đến tột cùng.Khẽ cắn một miếng, bánh mềm mại tan ra giữa hàm răng, chất bánh cực kỳ mềm mịn, hơi dai dai, mang chút sức đàn hồi.Nhân thịt trứng bên trong tạo nên nhiều tầng hương vị, mùi thơm của thịt, vị thanh mát của rau, vị ngon của nước sốt, vị ngọt của bánh hòa quyện, ăn một miếng đã cảm thấy toàn thân sảng khoái, tâm hồn được an ủi."Thế nào?" Khương Thư Yểu hỏi.Chu thị vội gật đầu, ăn hết cả miếng tràng phấn mới rảnh để đáp: "Không ngờ nguyên liệu và cách làm đơn giản mà có thể tạo ra món ăn ngon như vậy." Nàng ấy khen ngợi: "Nếu sáng sớm được ăn một đĩa, cả người sẽ tràn đầy sinh khí, tinh thần sảng khoái."Khương Thư Yểu cười nói: "Vậy khi nhị tẩu học được rồi có thể làm vào buổi sáng."Chu thị đề nghị: "Nếu bán tràng phấn ở phố ăn vặt, chắc chắn sẽ có nhiều người ghé mua."Khương Thư Yểu chưa từng nghĩ đến chuyện kinh doanh, giờ Chu thị đề xuất, nàng suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: "Điều này có thể được." Phố ăn vặt phần lớn là đồ ăn nặng mùi, món thanh đạm ngon miệng không nhiều.259Nói đến đây, Chu thị nhớ ra điều mình thắc mắc: "Đúng rồi, tại sao phố ăn vặt chỉ bán cơm trưa cơm tối mà không bán điểm tâm sáng?"Khương Thư Yểu nói cho nàng ấy nghe suy nghĩ của mình: "Phố ăn vặt vốn là để ăn cho vui, món ăn trong đó không phù hợp làm điểm tâm. Hơn nữa sáng sớm, ai muốn dậy sớm đến phố ăn vặt ăn cơm chứ, đều ăn ở nhà hoặc tiệm ven đường thôi."Chu thị không hiểu hỏi: "Vậy thì đừng bán ở phố ăn vặt, món phù hợp làm điểm tâm thì bán ở tiệm điểm tâm. Chẳng lẽ muội chỉ muốn mở mỗi phố ăn vặt là xong sao?"Câu hỏi này khiến Khương Thư Yểu sững người, hôm qua Tạ Tuân cũng nói như vậy, dường như mọi người đều nghĩ nàng sẽ muốn làm lớn hơn.HinaKhương Thư Yểu không trả lời câu hỏi này, Chu thị cũng không để ý, dưới sự hướng dẫn của Khương Thư Yểu làm lại một phần tràng phấn, vui vẻ mang đến phòng lão phu nhân.Khương Thư Yểu có chuyện trong lòng, nên không ở lại trong viện, vừa đi dạo vừa suy nghĩ về vấn đề kinh doanh sau này.Tiệm ăn ở bến thuyền và phố ăn vặt chắc chắn sẽ tiếp tục mở, nhưng ngoài hai nơi này, có nên mở thêm tiệm ăn ở nơi khác không?Trong lúc nàng đi dạo khắp phủ suy nghĩ vấn đề, Chu thị đã ngồi xuống bên cạnh Tạ Sênh.Sau khi vào hạ, mỗi ngày Tạ Sênh đều ngồi trên cầu vòm hóng mát đọc sách, nên hôm nay Chu thị lại gặp nó ở đây.Nàng ấy giới thiệu tràng phấn cho Tạ Sênh, rồi mong đợi nhìn nó: "Mau nếm thử đi."Tạ Sênh đã đồng ý với đề nghị thường xuyên mang đồ ăn đến của Chu thị, nên sẽ không tỏ thái độ lạnh nhạt với nàng ấy.Không giống như cặp song sinh của đại phòng thường theo sau Khương Thư Yểu nịnh bợ để ăn ké, đây là lần đầu tiên nó thấy món ăn lạ lẫm như vậy.