Cái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng…
Chương 261
Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Chưởng quầy không hiểu nỗi lo của nàng: "Cái này tính là ra mặt gì chứ? Chẳng qua là ra trước mặt người ta lộ cái mặt, nấu bữa cơm mà thôi. Huống hồ, ngươi đâu phải tiểu thư khuê các gì, nói gì đến chuyện ra mặt, ngươi không thấy tiểu thư còn đứng ngoài kia sao."Tôn nương tử chỉ là không dám gặp người thôi, trước kia phu quân nàng ấy luôn lấy cớ này đánh đập nàng, nay rời khỏi ma trảo của phu quân, nàng ấy vẫn cảm thấy sợ hãi về điều này.Chưởng quầy phải khuyên nhủ nàng một hồi, cuối cùng nói: "Phu nhân đối đãi với ngươi không tệ, tiểu thư còn mạnh dạn dạy nghề cho ngươi, bây giờ đúng lúc cần đến ngươi, lẽ nào ngươi cũng muốn từ chối sao?"Lời của hắn ta đã chạm đến tâm can Tôn nương tử, nàng ấy cắn răng: "Được, ta đi."Quầy thức ăn được đẩy ra cửa đại sảnh, ngoài đường đông nghịt người xem náo nhiệt.Chưởng quầy bưng ra mấy đĩa thức ăn hôm nay: "Đây là những gì mấy vị kia ăn, mọi người có thể thấy nửa đĩa còn lại này, đều là cơm chiên trứng. Đây là đầu bếp của tiệm chúng ta, tiếp theo sẽ do nàng ấy chiên một nồi cơm chiên trứng tại chỗ, mọi người có thể xem nguyên liệu, dụng cụ và cách chúng ta chiên cơm như vậy, có phải là không sạch sẽ đến mức ăn nửa đĩa đã khiến người ta nôn ra không."Cảnh náo nhiệt này quả là mới mẻ, thực khách bàn tán xôn xao."Cơm chiên? Trông có vẻ đơn giản, ta thấy cách làm món ăn ở những quán khác đều không đơn giản, nhưng cơm chiên này nhìn là biết dễ làm."267"Phải đấy, chẳng qua chỉ là cơm và trứng, có thể ngon đến đâu, dù có sạch sẽ, cũng chẳng có gì đáng ăn."Tôn nương tử cảm thấy ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía này, càng thêm căng thẳng.Nàng ấy như lại nhớ đến nỗi sợ hãi khi nấu ăn trước kia, nấu không ngon sẽ bị đánh... Nghĩ vậy, tay nàng ấy cũng bắt đầu run rẩy.Cảm thấy người vây quanh càng lúc càng đông, nàng ấy có cảm giác muốn lùi lại không kìm được.Đột nhiên, một bàn tay ấm áp đặt lên vai nàng ấy: "Cô không sao chứ?"Tôn nương tử quay đầu, đối diện với đôi mắt đẹp của Khương Thư Yểu.Hina"Cô rất sợ sao?" Khương Thư Yểu hỏi.Tôn nương tử nào đã từng gần gũi quý nhân như vậy, vội vàng cúi đầu: "Không dám."Khương Thư Yểu bất đắc dĩ cười nhẹ: "Có gì mà dám với không dám, nếu cô sợ, thì không cần phải cố gắng, chúng ta nghĩ cách khác vậy. Ta biết chuyện nhà cô, ta có thể hiểu."Tôn nương tử giật mình, ngạc nhiên ngẩng đầu.Nàng ấy chỉ là một kẻ hạ nhân, nào từng nghĩ những chuyện buồn lòng của mình lại làm ô uế tai tiểu thư? Mà tiểu thư không chỉ nghe nói, còn nhớ, lại còn dịu dàng an ủi nàng ấy, thông cảm cho nàng ấy.Nàng ấy mấy lần định mở miệng, lại không biết nói gì, chỉ có thể đỏ mặt cúi đầu.Khương Thư Yểu vỗ vỗ vai nàng ấy: "Không sao đâu. Vào bếp không nên là việc có gánh nặng, mà nên là việc vui vẻ, an tâm, có cảm giác thỏa mãn. Tương tự, món ngon cũng nên là thứ chữa lành tâm hồn. Hy vọng một ngày nào đó cô có thể cảm nhận được những cảm giác này." Nàng nói xong câu này rồi xoay người rời đi, chuẩn bị bàn bạc với quản sự xem nên kết thúc thế nào.Vừa mới bước đi, phía sau đã truyền đến một tiếng gọi cố nén run rẩy."Tiểu thư!"Nàng quay người, thấy Tôn nương tử đỏ hoe mắt, gượng cười với nàng: "Ta có thể làm được."Khương Thư Yểu sửng sốt: "... Đã nói không sao mà, không cần phải miễn cưỡng.""Không, tiểu thư, nô tỳ không miễn cưỡng."Nàng ấy nói xong, cung kính hành lễ, xoay người bước ra khỏi đại sảnh, đến cửa tiệm.Lửa bếp đã cháy lên, ngọn lửa nhảy múa trong không trung, không khí cũng trở nên nóng bỏng.Mọi người thấy người ra là nữ nhân, không phải nam nhân, lập tức có tâm lý coi thường, dù sao trù nhân trong các quán rượu đều là truyền nhân của ngự trù, chưa từng nghe nói có trù nương nào có tài cả.
Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Chưởng quầy không hiểu nỗi lo của nàng: "Cái này tính là ra mặt gì chứ? Chẳng qua là ra trước mặt người ta lộ cái mặt, nấu bữa cơm mà thôi. Huống hồ, ngươi đâu phải tiểu thư khuê các gì, nói gì đến chuyện ra mặt, ngươi không thấy tiểu thư còn đứng ngoài kia sao."Tôn nương tử chỉ là không dám gặp người thôi, trước kia phu quân nàng ấy luôn lấy cớ này đánh đập nàng, nay rời khỏi ma trảo của phu quân, nàng ấy vẫn cảm thấy sợ hãi về điều này.Chưởng quầy phải khuyên nhủ nàng một hồi, cuối cùng nói: "Phu nhân đối đãi với ngươi không tệ, tiểu thư còn mạnh dạn dạy nghề cho ngươi, bây giờ đúng lúc cần đến ngươi, lẽ nào ngươi cũng muốn từ chối sao?"Lời của hắn ta đã chạm đến tâm can Tôn nương tử, nàng ấy cắn răng: "Được, ta đi."Quầy thức ăn được đẩy ra cửa đại sảnh, ngoài đường đông nghịt người xem náo nhiệt.Chưởng quầy bưng ra mấy đĩa thức ăn hôm nay: "Đây là những gì mấy vị kia ăn, mọi người có thể thấy nửa đĩa còn lại này, đều là cơm chiên trứng. Đây là đầu bếp của tiệm chúng ta, tiếp theo sẽ do nàng ấy chiên một nồi cơm chiên trứng tại chỗ, mọi người có thể xem nguyên liệu, dụng cụ và cách chúng ta chiên cơm như vậy, có phải là không sạch sẽ đến mức ăn nửa đĩa đã khiến người ta nôn ra không."Cảnh náo nhiệt này quả là mới mẻ, thực khách bàn tán xôn xao."Cơm chiên? Trông có vẻ đơn giản, ta thấy cách làm món ăn ở những quán khác đều không đơn giản, nhưng cơm chiên này nhìn là biết dễ làm."267"Phải đấy, chẳng qua chỉ là cơm và trứng, có thể ngon đến đâu, dù có sạch sẽ, cũng chẳng có gì đáng ăn."Tôn nương tử cảm thấy ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía này, càng thêm căng thẳng.Nàng ấy như lại nhớ đến nỗi sợ hãi khi nấu ăn trước kia, nấu không ngon sẽ bị đánh... Nghĩ vậy, tay nàng ấy cũng bắt đầu run rẩy.Cảm thấy người vây quanh càng lúc càng đông, nàng ấy có cảm giác muốn lùi lại không kìm được.Đột nhiên, một bàn tay ấm áp đặt lên vai nàng ấy: "Cô không sao chứ?"Tôn nương tử quay đầu, đối diện với đôi mắt đẹp của Khương Thư Yểu.Hina"Cô rất sợ sao?" Khương Thư Yểu hỏi.Tôn nương tử nào đã từng gần gũi quý nhân như vậy, vội vàng cúi đầu: "Không dám."Khương Thư Yểu bất đắc dĩ cười nhẹ: "Có gì mà dám với không dám, nếu cô sợ, thì không cần phải cố gắng, chúng ta nghĩ cách khác vậy. Ta biết chuyện nhà cô, ta có thể hiểu."Tôn nương tử giật mình, ngạc nhiên ngẩng đầu.Nàng ấy chỉ là một kẻ hạ nhân, nào từng nghĩ những chuyện buồn lòng của mình lại làm ô uế tai tiểu thư? Mà tiểu thư không chỉ nghe nói, còn nhớ, lại còn dịu dàng an ủi nàng ấy, thông cảm cho nàng ấy.Nàng ấy mấy lần định mở miệng, lại không biết nói gì, chỉ có thể đỏ mặt cúi đầu.Khương Thư Yểu vỗ vỗ vai nàng ấy: "Không sao đâu. Vào bếp không nên là việc có gánh nặng, mà nên là việc vui vẻ, an tâm, có cảm giác thỏa mãn. Tương tự, món ngon cũng nên là thứ chữa lành tâm hồn. Hy vọng một ngày nào đó cô có thể cảm nhận được những cảm giác này." Nàng nói xong câu này rồi xoay người rời đi, chuẩn bị bàn bạc với quản sự xem nên kết thúc thế nào.Vừa mới bước đi, phía sau đã truyền đến một tiếng gọi cố nén run rẩy."Tiểu thư!"Nàng quay người, thấy Tôn nương tử đỏ hoe mắt, gượng cười với nàng: "Ta có thể làm được."Khương Thư Yểu sửng sốt: "... Đã nói không sao mà, không cần phải miễn cưỡng.""Không, tiểu thư, nô tỳ không miễn cưỡng."Nàng ấy nói xong, cung kính hành lễ, xoay người bước ra khỏi đại sảnh, đến cửa tiệm.Lửa bếp đã cháy lên, ngọn lửa nhảy múa trong không trung, không khí cũng trở nên nóng bỏng.Mọi người thấy người ra là nữ nhân, không phải nam nhân, lập tức có tâm lý coi thường, dù sao trù nhân trong các quán rượu đều là truyền nhân của ngự trù, chưa từng nghe nói có trù nương nào có tài cả.
Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Chưởng quầy không hiểu nỗi lo của nàng: "Cái này tính là ra mặt gì chứ? Chẳng qua là ra trước mặt người ta lộ cái mặt, nấu bữa cơm mà thôi. Huống hồ, ngươi đâu phải tiểu thư khuê các gì, nói gì đến chuyện ra mặt, ngươi không thấy tiểu thư còn đứng ngoài kia sao."Tôn nương tử chỉ là không dám gặp người thôi, trước kia phu quân nàng ấy luôn lấy cớ này đánh đập nàng, nay rời khỏi ma trảo của phu quân, nàng ấy vẫn cảm thấy sợ hãi về điều này.Chưởng quầy phải khuyên nhủ nàng một hồi, cuối cùng nói: "Phu nhân đối đãi với ngươi không tệ, tiểu thư còn mạnh dạn dạy nghề cho ngươi, bây giờ đúng lúc cần đến ngươi, lẽ nào ngươi cũng muốn từ chối sao?"Lời của hắn ta đã chạm đến tâm can Tôn nương tử, nàng ấy cắn răng: "Được, ta đi."Quầy thức ăn được đẩy ra cửa đại sảnh, ngoài đường đông nghịt người xem náo nhiệt.Chưởng quầy bưng ra mấy đĩa thức ăn hôm nay: "Đây là những gì mấy vị kia ăn, mọi người có thể thấy nửa đĩa còn lại này, đều là cơm chiên trứng. Đây là đầu bếp của tiệm chúng ta, tiếp theo sẽ do nàng ấy chiên một nồi cơm chiên trứng tại chỗ, mọi người có thể xem nguyên liệu, dụng cụ và cách chúng ta chiên cơm như vậy, có phải là không sạch sẽ đến mức ăn nửa đĩa đã khiến người ta nôn ra không."Cảnh náo nhiệt này quả là mới mẻ, thực khách bàn tán xôn xao."Cơm chiên? Trông có vẻ đơn giản, ta thấy cách làm món ăn ở những quán khác đều không đơn giản, nhưng cơm chiên này nhìn là biết dễ làm."267"Phải đấy, chẳng qua chỉ là cơm và trứng, có thể ngon đến đâu, dù có sạch sẽ, cũng chẳng có gì đáng ăn."Tôn nương tử cảm thấy ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía này, càng thêm căng thẳng.Nàng ấy như lại nhớ đến nỗi sợ hãi khi nấu ăn trước kia, nấu không ngon sẽ bị đánh... Nghĩ vậy, tay nàng ấy cũng bắt đầu run rẩy.Cảm thấy người vây quanh càng lúc càng đông, nàng ấy có cảm giác muốn lùi lại không kìm được.Đột nhiên, một bàn tay ấm áp đặt lên vai nàng ấy: "Cô không sao chứ?"Tôn nương tử quay đầu, đối diện với đôi mắt đẹp của Khương Thư Yểu.Hina"Cô rất sợ sao?" Khương Thư Yểu hỏi.Tôn nương tử nào đã từng gần gũi quý nhân như vậy, vội vàng cúi đầu: "Không dám."Khương Thư Yểu bất đắc dĩ cười nhẹ: "Có gì mà dám với không dám, nếu cô sợ, thì không cần phải cố gắng, chúng ta nghĩ cách khác vậy. Ta biết chuyện nhà cô, ta có thể hiểu."Tôn nương tử giật mình, ngạc nhiên ngẩng đầu.Nàng ấy chỉ là một kẻ hạ nhân, nào từng nghĩ những chuyện buồn lòng của mình lại làm ô uế tai tiểu thư? Mà tiểu thư không chỉ nghe nói, còn nhớ, lại còn dịu dàng an ủi nàng ấy, thông cảm cho nàng ấy.Nàng ấy mấy lần định mở miệng, lại không biết nói gì, chỉ có thể đỏ mặt cúi đầu.Khương Thư Yểu vỗ vỗ vai nàng ấy: "Không sao đâu. Vào bếp không nên là việc có gánh nặng, mà nên là việc vui vẻ, an tâm, có cảm giác thỏa mãn. Tương tự, món ngon cũng nên là thứ chữa lành tâm hồn. Hy vọng một ngày nào đó cô có thể cảm nhận được những cảm giác này." Nàng nói xong câu này rồi xoay người rời đi, chuẩn bị bàn bạc với quản sự xem nên kết thúc thế nào.Vừa mới bước đi, phía sau đã truyền đến một tiếng gọi cố nén run rẩy."Tiểu thư!"Nàng quay người, thấy Tôn nương tử đỏ hoe mắt, gượng cười với nàng: "Ta có thể làm được."Khương Thư Yểu sửng sốt: "... Đã nói không sao mà, không cần phải miễn cưỡng.""Không, tiểu thư, nô tỳ không miễn cưỡng."Nàng ấy nói xong, cung kính hành lễ, xoay người bước ra khỏi đại sảnh, đến cửa tiệm.Lửa bếp đã cháy lên, ngọn lửa nhảy múa trong không trung, không khí cũng trở nên nóng bỏng.Mọi người thấy người ra là nữ nhân, không phải nam nhân, lập tức có tâm lý coi thường, dù sao trù nhân trong các quán rượu đều là truyền nhân của ngự trù, chưa từng nghe nói có trù nương nào có tài cả.