Cái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng…

Chương 318

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… "Trong lòng ta có chàng." Chu thị đáp nhanh nhẹn.Tạ Lang hoàn toàn không ngờ nàng ấy sẽ nói vậy, trong lòng dâng lên niềm vui sướng điên cuồng, nhưng khi ánh mắt chạm phải đôi mắt nàng ấy, tất cả đều tan biến, như rơi xuống hố băng."Bởi vì chàng là cha của A Sênh, là phu quân của ta." Nàng ấy vuốt lại tay áo, tuyên án tử hình cho Tạ Lang: "Nhưng ta không còn ngưỡng mộ chàng nữa. Từ nay về sau, chàng nạp thiếp cũng được, thu nạp người khác cũng được, ta đều sẽ không để tâm nữa."Nói xong, nàng ấy bỏ đi không chút lưu luyến, giống như chỉ vừa nói một lời từ biệt nhẹ nhàng.*Tạ Tuân đang độ tuổi trẻ trung, lại từ nhỏ đã luyện võ, vết thương lành nhanh hơn người thường, nằm một thời gian ngắn đã có thể vận động.Hắn nằm trên giường lâu quá, cảm thấy như sắp quên cả cách đi, vốn Khương Thư Yểu chỉ để hắn đi vài vòng trong sân tam phòng, nhưng hắn lại nhất quyết muốn đi trong phủ.Khương Thư Yểu không còn cách nào, đành chiều theo ý hắn: "Nếu chàng mệt, nhất định phải nói, đừng cố chống đỡ."Tạ Tuân bất lực: "Ta bị thương ở ngực, không phải ở chân."Vừa hay đã ăn xong bữa tối, Khương Thư Yểu coi như hắn đi dạo tiêu cơm, nắm tay hắn, cùng hắn đi dạo trong phủ.Đi đến một chỗ, Tạ Tuân bỗng dừng lại, Khương Thư Yểu tưởng vết thương của hắn không thoải mái, lập tức lo lắng.Hắn cảm nhận được, bóp bóp tay nàng: "Ta không sao, chỉ là nhìn thấy nhị ca thôi."Khương Thư Yểu nhìn theo ánh mắt hắn, quả nhiên thấy Tạ Lang ngồi trơ trọi trong đình mát, không biết đã ngồi bao lâu rồi.Tạ Tuân thấy y ngồi im bất động, vẫn có chút lo lắng, nói với Khương Thư Yểu: "Ta đi nói với huynh ấy vài câu, nàng đợi ta một chút được không?"Khương Thư Yểu gật đầu đồng ý, đứng tại chỗ đợi Tạ Tuân.Tạ Tuân chậm rãi bước đến trước mặt Tạ Lang, cho đến khi ngồi xuống, Tạ Lang vẫn không có phản ứng gì."Nhị ca." Hắn bất đắc dĩ, lên tiếng gọi.Tạ Lang hoàn hồn, ngẩng đầu nhìn hắn, rồi lại nhìn sắc trời, mới phát hiện trời đã tối rồi.325"Sao huynh lại ngồi đây thất thần vậy?" Hắn vốn định trêu chọc Tạ Lang vài câu, nhưng khi thấy vẻ mặt của y, liền thu lại nụ cười, hỏi: "Huynh đã nói chuyện với nhị tẩu rồi sao?"Tạ Lang gật đầu.Tạ Tuân không biết nói gì nữa, chuyện của nhị phòng hắn không muốn can thiệp, chỉ nói: "Đừng ngồi ủ rũ ở đây nữa, về sớm đi."Tạ Lang bỗng lên tiếng: "Tam đệ, đệ... đừng phụ tam đệ muội nhé."Tạ Tuân nhíu mày nói: "Đương nhiên đệ sẽ không."Tạ Lang nghe vậy mỉm cười: "Ta biết, đệ không phải là ta." Nụ cười của y vẫn ôn hòa như xưa, chỉ là ý vị chua xót quá nặng nề, không còn khiến người ta cảm thấy như được tắm gió xuân như trước nữa.Dù sao cũng là ca ca ruột của mình, Tạ Tuân muốn an ủi, nhưng lại không biết mở lời thế nào.Tạ Lang lắc đầu nói: "Ta biết đệ muốn nói gì, không sao đâu. Tam đệ muội còn đang đợi đệ kìa, đệ mau đi đi."Tạ Tuân ngẩng đầu nhìn về phía Khương Thư Yểu, nàng đang đá đá viên sỏi chơi ở đằng xa.HinaHắn nghĩ đến những điểm tương đồng giữa Khương Thư Yểu và Chu thị, vẫn không nhịn được nói: "Nhị ca, huynh rốt cuộc đang nghĩ gì vậy?"Tạ Lang không hiểu."Nếu trong lòng huynh không có nhị tẩu, vì sao lại phải ủ rũ, trở nên như bây giờ. Nhưng nếu trong lòng huynh có nhị tẩu, sao lại để ý đến những nữ nhân khác, nạp họ vào phủ làm tổn thương nhị tẩu?"Ngay cả đệ đệ mới bắt đầu hiểu tình yêu cũng nhìn ra rõ ràng hơn mình, Tạ Lang lắc đầu nói: "Ta cũng chưa nghĩ ra... Quả thật là cậy mình được yêu, không phải là người tốt.Thôi được rồi, đệ mau đi đi, ta ngồi thêm một lát nữa, suy nghĩ thêm."Tạ Tuân gật đầu, đứng dậy đi về phía Khương Thư Yểu.Vừa đi đến, Khương Thư Yểu đã vội nắm lấy tay hắn, chẳng hề sợ những nha hoàn tiểu tư đi qua nhìn thấy mà cười nàng.

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… "Trong lòng ta có chàng." Chu thị đáp nhanh nhẹn.Tạ Lang hoàn toàn không ngờ nàng ấy sẽ nói vậy, trong lòng dâng lên niềm vui sướng điên cuồng, nhưng khi ánh mắt chạm phải đôi mắt nàng ấy, tất cả đều tan biến, như rơi xuống hố băng."Bởi vì chàng là cha của A Sênh, là phu quân của ta." Nàng ấy vuốt lại tay áo, tuyên án tử hình cho Tạ Lang: "Nhưng ta không còn ngưỡng mộ chàng nữa. Từ nay về sau, chàng nạp thiếp cũng được, thu nạp người khác cũng được, ta đều sẽ không để tâm nữa."Nói xong, nàng ấy bỏ đi không chút lưu luyến, giống như chỉ vừa nói một lời từ biệt nhẹ nhàng.*Tạ Tuân đang độ tuổi trẻ trung, lại từ nhỏ đã luyện võ, vết thương lành nhanh hơn người thường, nằm một thời gian ngắn đã có thể vận động.Hắn nằm trên giường lâu quá, cảm thấy như sắp quên cả cách đi, vốn Khương Thư Yểu chỉ để hắn đi vài vòng trong sân tam phòng, nhưng hắn lại nhất quyết muốn đi trong phủ.Khương Thư Yểu không còn cách nào, đành chiều theo ý hắn: "Nếu chàng mệt, nhất định phải nói, đừng cố chống đỡ."Tạ Tuân bất lực: "Ta bị thương ở ngực, không phải ở chân."Vừa hay đã ăn xong bữa tối, Khương Thư Yểu coi như hắn đi dạo tiêu cơm, nắm tay hắn, cùng hắn đi dạo trong phủ.Đi đến một chỗ, Tạ Tuân bỗng dừng lại, Khương Thư Yểu tưởng vết thương của hắn không thoải mái, lập tức lo lắng.Hắn cảm nhận được, bóp bóp tay nàng: "Ta không sao, chỉ là nhìn thấy nhị ca thôi."Khương Thư Yểu nhìn theo ánh mắt hắn, quả nhiên thấy Tạ Lang ngồi trơ trọi trong đình mát, không biết đã ngồi bao lâu rồi.Tạ Tuân thấy y ngồi im bất động, vẫn có chút lo lắng, nói với Khương Thư Yểu: "Ta đi nói với huynh ấy vài câu, nàng đợi ta một chút được không?"Khương Thư Yểu gật đầu đồng ý, đứng tại chỗ đợi Tạ Tuân.Tạ Tuân chậm rãi bước đến trước mặt Tạ Lang, cho đến khi ngồi xuống, Tạ Lang vẫn không có phản ứng gì."Nhị ca." Hắn bất đắc dĩ, lên tiếng gọi.Tạ Lang hoàn hồn, ngẩng đầu nhìn hắn, rồi lại nhìn sắc trời, mới phát hiện trời đã tối rồi.325"Sao huynh lại ngồi đây thất thần vậy?" Hắn vốn định trêu chọc Tạ Lang vài câu, nhưng khi thấy vẻ mặt của y, liền thu lại nụ cười, hỏi: "Huynh đã nói chuyện với nhị tẩu rồi sao?"Tạ Lang gật đầu.Tạ Tuân không biết nói gì nữa, chuyện của nhị phòng hắn không muốn can thiệp, chỉ nói: "Đừng ngồi ủ rũ ở đây nữa, về sớm đi."Tạ Lang bỗng lên tiếng: "Tam đệ, đệ... đừng phụ tam đệ muội nhé."Tạ Tuân nhíu mày nói: "Đương nhiên đệ sẽ không."Tạ Lang nghe vậy mỉm cười: "Ta biết, đệ không phải là ta." Nụ cười của y vẫn ôn hòa như xưa, chỉ là ý vị chua xót quá nặng nề, không còn khiến người ta cảm thấy như được tắm gió xuân như trước nữa.Dù sao cũng là ca ca ruột của mình, Tạ Tuân muốn an ủi, nhưng lại không biết mở lời thế nào.Tạ Lang lắc đầu nói: "Ta biết đệ muốn nói gì, không sao đâu. Tam đệ muội còn đang đợi đệ kìa, đệ mau đi đi."Tạ Tuân ngẩng đầu nhìn về phía Khương Thư Yểu, nàng đang đá đá viên sỏi chơi ở đằng xa.HinaHắn nghĩ đến những điểm tương đồng giữa Khương Thư Yểu và Chu thị, vẫn không nhịn được nói: "Nhị ca, huynh rốt cuộc đang nghĩ gì vậy?"Tạ Lang không hiểu."Nếu trong lòng huynh không có nhị tẩu, vì sao lại phải ủ rũ, trở nên như bây giờ. Nhưng nếu trong lòng huynh có nhị tẩu, sao lại để ý đến những nữ nhân khác, nạp họ vào phủ làm tổn thương nhị tẩu?"Ngay cả đệ đệ mới bắt đầu hiểu tình yêu cũng nhìn ra rõ ràng hơn mình, Tạ Lang lắc đầu nói: "Ta cũng chưa nghĩ ra... Quả thật là cậy mình được yêu, không phải là người tốt.Thôi được rồi, đệ mau đi đi, ta ngồi thêm một lát nữa, suy nghĩ thêm."Tạ Tuân gật đầu, đứng dậy đi về phía Khương Thư Yểu.Vừa đi đến, Khương Thư Yểu đã vội nắm lấy tay hắn, chẳng hề sợ những nha hoàn tiểu tư đi qua nhìn thấy mà cười nàng.

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… "Trong lòng ta có chàng." Chu thị đáp nhanh nhẹn.Tạ Lang hoàn toàn không ngờ nàng ấy sẽ nói vậy, trong lòng dâng lên niềm vui sướng điên cuồng, nhưng khi ánh mắt chạm phải đôi mắt nàng ấy, tất cả đều tan biến, như rơi xuống hố băng."Bởi vì chàng là cha của A Sênh, là phu quân của ta." Nàng ấy vuốt lại tay áo, tuyên án tử hình cho Tạ Lang: "Nhưng ta không còn ngưỡng mộ chàng nữa. Từ nay về sau, chàng nạp thiếp cũng được, thu nạp người khác cũng được, ta đều sẽ không để tâm nữa."Nói xong, nàng ấy bỏ đi không chút lưu luyến, giống như chỉ vừa nói một lời từ biệt nhẹ nhàng.*Tạ Tuân đang độ tuổi trẻ trung, lại từ nhỏ đã luyện võ, vết thương lành nhanh hơn người thường, nằm một thời gian ngắn đã có thể vận động.Hắn nằm trên giường lâu quá, cảm thấy như sắp quên cả cách đi, vốn Khương Thư Yểu chỉ để hắn đi vài vòng trong sân tam phòng, nhưng hắn lại nhất quyết muốn đi trong phủ.Khương Thư Yểu không còn cách nào, đành chiều theo ý hắn: "Nếu chàng mệt, nhất định phải nói, đừng cố chống đỡ."Tạ Tuân bất lực: "Ta bị thương ở ngực, không phải ở chân."Vừa hay đã ăn xong bữa tối, Khương Thư Yểu coi như hắn đi dạo tiêu cơm, nắm tay hắn, cùng hắn đi dạo trong phủ.Đi đến một chỗ, Tạ Tuân bỗng dừng lại, Khương Thư Yểu tưởng vết thương của hắn không thoải mái, lập tức lo lắng.Hắn cảm nhận được, bóp bóp tay nàng: "Ta không sao, chỉ là nhìn thấy nhị ca thôi."Khương Thư Yểu nhìn theo ánh mắt hắn, quả nhiên thấy Tạ Lang ngồi trơ trọi trong đình mát, không biết đã ngồi bao lâu rồi.Tạ Tuân thấy y ngồi im bất động, vẫn có chút lo lắng, nói với Khương Thư Yểu: "Ta đi nói với huynh ấy vài câu, nàng đợi ta một chút được không?"Khương Thư Yểu gật đầu đồng ý, đứng tại chỗ đợi Tạ Tuân.Tạ Tuân chậm rãi bước đến trước mặt Tạ Lang, cho đến khi ngồi xuống, Tạ Lang vẫn không có phản ứng gì."Nhị ca." Hắn bất đắc dĩ, lên tiếng gọi.Tạ Lang hoàn hồn, ngẩng đầu nhìn hắn, rồi lại nhìn sắc trời, mới phát hiện trời đã tối rồi.325"Sao huynh lại ngồi đây thất thần vậy?" Hắn vốn định trêu chọc Tạ Lang vài câu, nhưng khi thấy vẻ mặt của y, liền thu lại nụ cười, hỏi: "Huynh đã nói chuyện với nhị tẩu rồi sao?"Tạ Lang gật đầu.Tạ Tuân không biết nói gì nữa, chuyện của nhị phòng hắn không muốn can thiệp, chỉ nói: "Đừng ngồi ủ rũ ở đây nữa, về sớm đi."Tạ Lang bỗng lên tiếng: "Tam đệ, đệ... đừng phụ tam đệ muội nhé."Tạ Tuân nhíu mày nói: "Đương nhiên đệ sẽ không."Tạ Lang nghe vậy mỉm cười: "Ta biết, đệ không phải là ta." Nụ cười của y vẫn ôn hòa như xưa, chỉ là ý vị chua xót quá nặng nề, không còn khiến người ta cảm thấy như được tắm gió xuân như trước nữa.Dù sao cũng là ca ca ruột của mình, Tạ Tuân muốn an ủi, nhưng lại không biết mở lời thế nào.Tạ Lang lắc đầu nói: "Ta biết đệ muốn nói gì, không sao đâu. Tam đệ muội còn đang đợi đệ kìa, đệ mau đi đi."Tạ Tuân ngẩng đầu nhìn về phía Khương Thư Yểu, nàng đang đá đá viên sỏi chơi ở đằng xa.HinaHắn nghĩ đến những điểm tương đồng giữa Khương Thư Yểu và Chu thị, vẫn không nhịn được nói: "Nhị ca, huynh rốt cuộc đang nghĩ gì vậy?"Tạ Lang không hiểu."Nếu trong lòng huynh không có nhị tẩu, vì sao lại phải ủ rũ, trở nên như bây giờ. Nhưng nếu trong lòng huynh có nhị tẩu, sao lại để ý đến những nữ nhân khác, nạp họ vào phủ làm tổn thương nhị tẩu?"Ngay cả đệ đệ mới bắt đầu hiểu tình yêu cũng nhìn ra rõ ràng hơn mình, Tạ Lang lắc đầu nói: "Ta cũng chưa nghĩ ra... Quả thật là cậy mình được yêu, không phải là người tốt.Thôi được rồi, đệ mau đi đi, ta ngồi thêm một lát nữa, suy nghĩ thêm."Tạ Tuân gật đầu, đứng dậy đi về phía Khương Thư Yểu.Vừa đi đến, Khương Thư Yểu đã vội nắm lấy tay hắn, chẳng hề sợ những nha hoàn tiểu tư đi qua nhìn thấy mà cười nàng.

Chương 318