Cái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng…

Chương 365

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Cặp song sinh gật gật đầu: "Hiểu rồi."Chu thị giải thích: "Tiếp theo là in khuôn."Cặp song sinh đứng trên ghế, chớp mắt, lắng nghe rất chăm chú.Từ thị thấy cảnh này, bỗng nhiên có chút mềm lòng, có lẽ nàng ấy thật sự quá nghiêm khắc với bọn trẻ, nên nới lỏng một chút.Khương Thư Yểu bưng chậu đựng khuôn đến đặt lên bàn: "Chọn hoa văn đi. Có hoa, có cỏ, có chữ, mỗi cái một khác." Nàng vừa lấy vừa nói: "À, còn cái này nữa, ta bảo thợ khắc thỏ và hổ, vốn tưởng sẽ rất đáng yêu, không ngờ nhìn hơi đáng sợ."Bọn họ xì xào bàn tán dùng khuôn nào, Từ thị đứng bên cạnh nhìn, khóe miệng không tự chủ nở nụ cười.Tạ Lý lặng lẽ đến gần: "Phu nhân không giận nữa chứ?"Từ thị nói: "Chàng cũng chê ta quá nghiêm khắc với bọn trẻ sao?""Làm gì có." Tạ Lý nắm tay nàng ấy, dịu dàng nói: "Yêu sâu trách nặng, phu nhân đã dạy dỗ bốn đứa trẻ rất tốt."Lúc này Khương Thư Yểu lấy từ trong chậu ra một khuôn rất to, cất giọng nói: "Cái này là chữ tam thúc các con viết, ta thấy đẹp, nên bảo người ta khắc lại thành khuôn. Làm một cái bánh trung thu lớn in cái này, chắc chắn rất đẹp."Tạ Tuân vừa bôi thuốc xong cho Tạ Diệt Tạ Hạo từ phòng bên ra, nghe lời Khương Thư Yểu nói, mang theo chút ngượng ngùng: "Đã bảo đừng dùng tấm đó rồi, viết không tốt lắm.""Ta thấy rất đẹp mà." Nàng cười nói: "Chữ của Thám hoa lang đấy, sao có thể không đẹp được?"Tuy nàng đang trêu chọc, nhưng Tạ Tuân vẫn rất thích thú, mím môi nén nụ cười để tránh bị tiểu bối nhìn thấy, đi tới nói: "Vậy tự in cho mình thì được, đừng in bánh trung thu tặng người khác."Khương Thư Yểu nói: "Ta còn định ngày mai mang ra phố ăn vặt đây, in chữ của người khác lên bánh trung thu không hay lắm."Tạ Tuân lập tức không thoải mái: "Nàng thật sự thấy chữ ta đẹp, hay là vì dùng chữ của ta tiện hơn?"Khương Thư Yểu vội vàng dỗ dành: "Tất nhiên là thật lòng thấy đẹp, đặc biệt đẹp, chữ của người khác đều không bằng, ngày mai mang qua cho mẫu thân xem chữ của tế tử người đẹp thế nào."Tạ Tuân không nhịn được nữa, khóe miệng cong lên, giả vờ kiêu kỳ lầm bầm: "Được rồi được rồi, ta mới không tin nàng."Tạ Diệt và Tạ Hạo thấy biểu cảm của Tạ Tuân, liếc nhìn nhau, lấy tay che miệng cười trộm, nhưng quên mất khóe miệng còn đang bị thương, vừa cười, đau đến mức hít một hơi lạnh.Bên phòng Tam phòng náo nhiệt, nhưng Thọ Ninh đường lại đặc biệt vắng lặng.Lão phu nhân tháo búi tóc xong, ngồi trước gương đồng mãi chưa có động tĩnh.Bà ấy tuổi đã cao, thỉnh thoảng lại thất thần, ma ma đã quen, nhắc nhở: "Lão phu nhân?"Lão phu nhân hoàn hồn, hỏi: "Bên Đại phòng thế nào rồi?"Ma ma nói: "Đại phu nhân cãi nhau với Đại thiếu gia và Nhị thiếu gia, đi tìm Nhị phu nhân để nói lý, nhưng Nhị phu nhân đang ở viện Tam phòng, nên bọn họ đều đến viện Tam phòng. Vừa rồi người đi dò tin về nói, cuối cùng không cãi nhau nữa, mọi người tụ tập trong sân vui vẻ làm bánh.""Làm bánh?"Ma ma cười nói: "Vâng, người nói có lạ không, đêm hôm khuya khoắt, tất cả lão gia phu nhân thiếu gia trong phủ tụ tập lại làm bánh..." Nói đến đây, thấy sắc mặt lão phu nhân trong gương đồng, lập tức im bặt.373Lão phu nhân từ trong gương đồng thấy phản ứng của bà ta, đặt lược gỗ xuống, thở dài: "Bao nhiêu năm rồi, ta có từng phạt ngươi lần nào không?"Ma ma giật mình, vội vàng lắc đầu nói: "Lão phu nhân nhân từ, tất nhiên là không có."Hina"Vậy tại sao ngươi lại sợ ta như vậy?"Ma ma câm nín. Bà ta là nha hoàn đi theo hồi môn, từ nhỏ đã đi theo lão phu nhân, lão phu nhân trước khi xuất giá là khuê nữ danh giá nổi tiếng kinh thành, cử chỉ không thể chê trách nửa phần, nên những nha hoàn đi theo tự nhiên cũng phải nghiêm túc tuân thủ quy tắc, sợ mắc lỗi. Đến khi lão phu nhân xuất giá, để tranh thủ sự chú ý trước mặt bà bà, để giành mặt mũi trước mặt các phu nhân trong kinh thành, quy tắc của bà ấy càng nghiêm ngặt hơn. Lão phu nhân quả thật đã làm được, lúc còn trẻ được Thái hoàng thái hậu khen ngợi, trở thành đối tượng các phu nhân trong kinh noi theo, đến khi tuổi cao càng là lão phu nhân đức cao vọng trọng trong kinh thành. Chủ nhân cả đời đối xử nghiêm khắc với bản thân như vậy, làm nha hoàn tự nhiên không dám lơ là chút nào.

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Cặp song sinh gật gật đầu: "Hiểu rồi."Chu thị giải thích: "Tiếp theo là in khuôn."Cặp song sinh đứng trên ghế, chớp mắt, lắng nghe rất chăm chú.Từ thị thấy cảnh này, bỗng nhiên có chút mềm lòng, có lẽ nàng ấy thật sự quá nghiêm khắc với bọn trẻ, nên nới lỏng một chút.Khương Thư Yểu bưng chậu đựng khuôn đến đặt lên bàn: "Chọn hoa văn đi. Có hoa, có cỏ, có chữ, mỗi cái một khác." Nàng vừa lấy vừa nói: "À, còn cái này nữa, ta bảo thợ khắc thỏ và hổ, vốn tưởng sẽ rất đáng yêu, không ngờ nhìn hơi đáng sợ."Bọn họ xì xào bàn tán dùng khuôn nào, Từ thị đứng bên cạnh nhìn, khóe miệng không tự chủ nở nụ cười.Tạ Lý lặng lẽ đến gần: "Phu nhân không giận nữa chứ?"Từ thị nói: "Chàng cũng chê ta quá nghiêm khắc với bọn trẻ sao?""Làm gì có." Tạ Lý nắm tay nàng ấy, dịu dàng nói: "Yêu sâu trách nặng, phu nhân đã dạy dỗ bốn đứa trẻ rất tốt."Lúc này Khương Thư Yểu lấy từ trong chậu ra một khuôn rất to, cất giọng nói: "Cái này là chữ tam thúc các con viết, ta thấy đẹp, nên bảo người ta khắc lại thành khuôn. Làm một cái bánh trung thu lớn in cái này, chắc chắn rất đẹp."Tạ Tuân vừa bôi thuốc xong cho Tạ Diệt Tạ Hạo từ phòng bên ra, nghe lời Khương Thư Yểu nói, mang theo chút ngượng ngùng: "Đã bảo đừng dùng tấm đó rồi, viết không tốt lắm.""Ta thấy rất đẹp mà." Nàng cười nói: "Chữ của Thám hoa lang đấy, sao có thể không đẹp được?"Tuy nàng đang trêu chọc, nhưng Tạ Tuân vẫn rất thích thú, mím môi nén nụ cười để tránh bị tiểu bối nhìn thấy, đi tới nói: "Vậy tự in cho mình thì được, đừng in bánh trung thu tặng người khác."Khương Thư Yểu nói: "Ta còn định ngày mai mang ra phố ăn vặt đây, in chữ của người khác lên bánh trung thu không hay lắm."Tạ Tuân lập tức không thoải mái: "Nàng thật sự thấy chữ ta đẹp, hay là vì dùng chữ của ta tiện hơn?"Khương Thư Yểu vội vàng dỗ dành: "Tất nhiên là thật lòng thấy đẹp, đặc biệt đẹp, chữ của người khác đều không bằng, ngày mai mang qua cho mẫu thân xem chữ của tế tử người đẹp thế nào."Tạ Tuân không nhịn được nữa, khóe miệng cong lên, giả vờ kiêu kỳ lầm bầm: "Được rồi được rồi, ta mới không tin nàng."Tạ Diệt và Tạ Hạo thấy biểu cảm của Tạ Tuân, liếc nhìn nhau, lấy tay che miệng cười trộm, nhưng quên mất khóe miệng còn đang bị thương, vừa cười, đau đến mức hít một hơi lạnh.Bên phòng Tam phòng náo nhiệt, nhưng Thọ Ninh đường lại đặc biệt vắng lặng.Lão phu nhân tháo búi tóc xong, ngồi trước gương đồng mãi chưa có động tĩnh.Bà ấy tuổi đã cao, thỉnh thoảng lại thất thần, ma ma đã quen, nhắc nhở: "Lão phu nhân?"Lão phu nhân hoàn hồn, hỏi: "Bên Đại phòng thế nào rồi?"Ma ma nói: "Đại phu nhân cãi nhau với Đại thiếu gia và Nhị thiếu gia, đi tìm Nhị phu nhân để nói lý, nhưng Nhị phu nhân đang ở viện Tam phòng, nên bọn họ đều đến viện Tam phòng. Vừa rồi người đi dò tin về nói, cuối cùng không cãi nhau nữa, mọi người tụ tập trong sân vui vẻ làm bánh.""Làm bánh?"Ma ma cười nói: "Vâng, người nói có lạ không, đêm hôm khuya khoắt, tất cả lão gia phu nhân thiếu gia trong phủ tụ tập lại làm bánh..." Nói đến đây, thấy sắc mặt lão phu nhân trong gương đồng, lập tức im bặt.373Lão phu nhân từ trong gương đồng thấy phản ứng của bà ta, đặt lược gỗ xuống, thở dài: "Bao nhiêu năm rồi, ta có từng phạt ngươi lần nào không?"Ma ma giật mình, vội vàng lắc đầu nói: "Lão phu nhân nhân từ, tất nhiên là không có."Hina"Vậy tại sao ngươi lại sợ ta như vậy?"Ma ma câm nín. Bà ta là nha hoàn đi theo hồi môn, từ nhỏ đã đi theo lão phu nhân, lão phu nhân trước khi xuất giá là khuê nữ danh giá nổi tiếng kinh thành, cử chỉ không thể chê trách nửa phần, nên những nha hoàn đi theo tự nhiên cũng phải nghiêm túc tuân thủ quy tắc, sợ mắc lỗi. Đến khi lão phu nhân xuất giá, để tranh thủ sự chú ý trước mặt bà bà, để giành mặt mũi trước mặt các phu nhân trong kinh thành, quy tắc của bà ấy càng nghiêm ngặt hơn. Lão phu nhân quả thật đã làm được, lúc còn trẻ được Thái hoàng thái hậu khen ngợi, trở thành đối tượng các phu nhân trong kinh noi theo, đến khi tuổi cao càng là lão phu nhân đức cao vọng trọng trong kinh thành. Chủ nhân cả đời đối xử nghiêm khắc với bản thân như vậy, làm nha hoàn tự nhiên không dám lơ là chút nào.

Cẩm Nang Sinh Tồn Của Kẻ Mê Ăn Ở Cổ ĐạiTác giả: Khả Nhạc Khương ThangTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngCái nóng mùa hè dần tan, hơi thu man mác ùa về. Sau một cơn mưa thu, các quý nữ trong kinh thành lại bắt đầu những cuộc gặp gỡ giao lưu như thường lệ, chỉ là từ đầu thu đến nay, câu chuyện xoay đi xoay lại chỉ có một - Tạ Tam Lang sắp lấy vợ! Nhắc đến Tạ gia Tam Lang Tạ Tuân, đó chính là thiếu lang quân xuất sắc nhất kinh thành. Phụ thân là Tạ Quốc Công, ngoại tổ là Thái phó của Thái tử, gia thế dung mạo đều hơn người, từng du ngoạn bốn phương, mang trên mình vẻ phóng khoáng hào sảng hiếm thấy ở các công tử Trường An. Được thiên tử đích thân chỉ định làm Thám hoa lang, văn võ song toàn, tuấn tú phi phàm, mỗi lần phi ngựa qua phố dài, biết bao nhiêu tiểu thư khuê các phải thầm thương trộm nhớ. Trong lòng mọi người, phong thái tài năng của hắn cho dù có xứng với công chúa cũng là quá dư dả. Nhưng không ai ngờ được, hắn lại bị Khương Thư Yểu mặt dày đeo bám! Khương Thư Yểu cũng là một nhân vật có chút danh tiếng, nhưng toàn là tiếng xấu. Xuất thân từ Tương Dương Bá phủ, thế nhưng chẳng… Cặp song sinh gật gật đầu: "Hiểu rồi."Chu thị giải thích: "Tiếp theo là in khuôn."Cặp song sinh đứng trên ghế, chớp mắt, lắng nghe rất chăm chú.Từ thị thấy cảnh này, bỗng nhiên có chút mềm lòng, có lẽ nàng ấy thật sự quá nghiêm khắc với bọn trẻ, nên nới lỏng một chút.Khương Thư Yểu bưng chậu đựng khuôn đến đặt lên bàn: "Chọn hoa văn đi. Có hoa, có cỏ, có chữ, mỗi cái một khác." Nàng vừa lấy vừa nói: "À, còn cái này nữa, ta bảo thợ khắc thỏ và hổ, vốn tưởng sẽ rất đáng yêu, không ngờ nhìn hơi đáng sợ."Bọn họ xì xào bàn tán dùng khuôn nào, Từ thị đứng bên cạnh nhìn, khóe miệng không tự chủ nở nụ cười.Tạ Lý lặng lẽ đến gần: "Phu nhân không giận nữa chứ?"Từ thị nói: "Chàng cũng chê ta quá nghiêm khắc với bọn trẻ sao?""Làm gì có." Tạ Lý nắm tay nàng ấy, dịu dàng nói: "Yêu sâu trách nặng, phu nhân đã dạy dỗ bốn đứa trẻ rất tốt."Lúc này Khương Thư Yểu lấy từ trong chậu ra một khuôn rất to, cất giọng nói: "Cái này là chữ tam thúc các con viết, ta thấy đẹp, nên bảo người ta khắc lại thành khuôn. Làm một cái bánh trung thu lớn in cái này, chắc chắn rất đẹp."Tạ Tuân vừa bôi thuốc xong cho Tạ Diệt Tạ Hạo từ phòng bên ra, nghe lời Khương Thư Yểu nói, mang theo chút ngượng ngùng: "Đã bảo đừng dùng tấm đó rồi, viết không tốt lắm.""Ta thấy rất đẹp mà." Nàng cười nói: "Chữ của Thám hoa lang đấy, sao có thể không đẹp được?"Tuy nàng đang trêu chọc, nhưng Tạ Tuân vẫn rất thích thú, mím môi nén nụ cười để tránh bị tiểu bối nhìn thấy, đi tới nói: "Vậy tự in cho mình thì được, đừng in bánh trung thu tặng người khác."Khương Thư Yểu nói: "Ta còn định ngày mai mang ra phố ăn vặt đây, in chữ của người khác lên bánh trung thu không hay lắm."Tạ Tuân lập tức không thoải mái: "Nàng thật sự thấy chữ ta đẹp, hay là vì dùng chữ của ta tiện hơn?"Khương Thư Yểu vội vàng dỗ dành: "Tất nhiên là thật lòng thấy đẹp, đặc biệt đẹp, chữ của người khác đều không bằng, ngày mai mang qua cho mẫu thân xem chữ của tế tử người đẹp thế nào."Tạ Tuân không nhịn được nữa, khóe miệng cong lên, giả vờ kiêu kỳ lầm bầm: "Được rồi được rồi, ta mới không tin nàng."Tạ Diệt và Tạ Hạo thấy biểu cảm của Tạ Tuân, liếc nhìn nhau, lấy tay che miệng cười trộm, nhưng quên mất khóe miệng còn đang bị thương, vừa cười, đau đến mức hít một hơi lạnh.Bên phòng Tam phòng náo nhiệt, nhưng Thọ Ninh đường lại đặc biệt vắng lặng.Lão phu nhân tháo búi tóc xong, ngồi trước gương đồng mãi chưa có động tĩnh.Bà ấy tuổi đã cao, thỉnh thoảng lại thất thần, ma ma đã quen, nhắc nhở: "Lão phu nhân?"Lão phu nhân hoàn hồn, hỏi: "Bên Đại phòng thế nào rồi?"Ma ma nói: "Đại phu nhân cãi nhau với Đại thiếu gia và Nhị thiếu gia, đi tìm Nhị phu nhân để nói lý, nhưng Nhị phu nhân đang ở viện Tam phòng, nên bọn họ đều đến viện Tam phòng. Vừa rồi người đi dò tin về nói, cuối cùng không cãi nhau nữa, mọi người tụ tập trong sân vui vẻ làm bánh.""Làm bánh?"Ma ma cười nói: "Vâng, người nói có lạ không, đêm hôm khuya khoắt, tất cả lão gia phu nhân thiếu gia trong phủ tụ tập lại làm bánh..." Nói đến đây, thấy sắc mặt lão phu nhân trong gương đồng, lập tức im bặt.373Lão phu nhân từ trong gương đồng thấy phản ứng của bà ta, đặt lược gỗ xuống, thở dài: "Bao nhiêu năm rồi, ta có từng phạt ngươi lần nào không?"Ma ma giật mình, vội vàng lắc đầu nói: "Lão phu nhân nhân từ, tất nhiên là không có."Hina"Vậy tại sao ngươi lại sợ ta như vậy?"Ma ma câm nín. Bà ta là nha hoàn đi theo hồi môn, từ nhỏ đã đi theo lão phu nhân, lão phu nhân trước khi xuất giá là khuê nữ danh giá nổi tiếng kinh thành, cử chỉ không thể chê trách nửa phần, nên những nha hoàn đi theo tự nhiên cũng phải nghiêm túc tuân thủ quy tắc, sợ mắc lỗi. Đến khi lão phu nhân xuất giá, để tranh thủ sự chú ý trước mặt bà bà, để giành mặt mũi trước mặt các phu nhân trong kinh thành, quy tắc của bà ấy càng nghiêm ngặt hơn. Lão phu nhân quả thật đã làm được, lúc còn trẻ được Thái hoàng thái hậu khen ngợi, trở thành đối tượng các phu nhân trong kinh noi theo, đến khi tuổi cao càng là lão phu nhân đức cao vọng trọng trong kinh thành. Chủ nhân cả đời đối xử nghiêm khắc với bản thân như vậy, làm nha hoàn tự nhiên không dám lơ là chút nào.

Chương 365