"Mẹ, Nhị Bảo đói bụng, khóc to quá, mẹ cho con một ít gạo kê đi, con đi nấu nước cơm cho em uống." Bé trai cõng theo một đứa bé nhỏ hơn đang khóc ré lên đòi ăn, bàn tay dơ bẩn bất an chà xát vào nhau. "Ráng chịu đi! Khóc khóc khóc, suốt ngày chỉ biết khóc, ôm nó đi ra ngoài, đừng tới đây làm phiên tao. Toàn là mấy con nợ." Người phụ nữ kia mất kiên nhẫn la lối vài câu rôi quay đầu tiếp tục đi ngủ. Bé trai kia rơi nước mắt, yên lặng vất vả cõng em trai đang liên tục gào khóc mở cửa đi ra ngoài. Lý Thanh Vận đột nhiên bừng tỉnh ngồi dậy, sao lại mơ thấy giấc mơ này nữa, chân thật giống như đích thân cô tự trải qua vậy, đây thật sự chỉ là một giấc mơ sao? Không lẽ đây chính là điềm báo xuyên không? Cô là một người rất thích đọc tiểu thuyết, cũng đọc không ít bộ có thể loại xuyên không trùng sinh, trong lòng cũng từng thử ảo tưởng xem nếu cô xuyên không thì sẽ làm cái gì, nhưng mà không ngờ rằng thật sự có một ngày chuyện này sẽ phát sinh ở trên người cô. Ba ngày trước, Lý Thanh Vận vô…

Chương 226

Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân SinhTác giả: Lạc Thiển ThiểnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không"Mẹ, Nhị Bảo đói bụng, khóc to quá, mẹ cho con một ít gạo kê đi, con đi nấu nước cơm cho em uống." Bé trai cõng theo một đứa bé nhỏ hơn đang khóc ré lên đòi ăn, bàn tay dơ bẩn bất an chà xát vào nhau. "Ráng chịu đi! Khóc khóc khóc, suốt ngày chỉ biết khóc, ôm nó đi ra ngoài, đừng tới đây làm phiên tao. Toàn là mấy con nợ." Người phụ nữ kia mất kiên nhẫn la lối vài câu rôi quay đầu tiếp tục đi ngủ. Bé trai kia rơi nước mắt, yên lặng vất vả cõng em trai đang liên tục gào khóc mở cửa đi ra ngoài. Lý Thanh Vận đột nhiên bừng tỉnh ngồi dậy, sao lại mơ thấy giấc mơ này nữa, chân thật giống như đích thân cô tự trải qua vậy, đây thật sự chỉ là một giấc mơ sao? Không lẽ đây chính là điềm báo xuyên không? Cô là một người rất thích đọc tiểu thuyết, cũng đọc không ít bộ có thể loại xuyên không trùng sinh, trong lòng cũng từng thử ảo tưởng xem nếu cô xuyên không thì sẽ làm cái gì, nhưng mà không ngờ rằng thật sự có một ngày chuyện này sẽ phát sinh ở trên người cô. Ba ngày trước, Lý Thanh Vận vô… Lý Thanh Vận bị động tác của anh chọc cười.Cô nghĩ rằng có lẽ là cô nhóc kia có bộ lọc anh hùng dành cho Cố Đình Chu. Ngoài ra, có lẽ là cô ta còn có chứng yêu thích những ông chú.Cố Đình Chu già đến nỗi có thể làm cha của cô ta nữa mà.Lý Thanh Vận tự nhận bản thân rất hiểu Cố Đình Chu sau nhiều năm chung sống.Anh không hề nói dõi.Xem ra chuyện này sẽ dễ giải quyết hơn nhiều.Cô gái nhỏ còn trẻ, ái mộ người mạnh mẽ nên chắc hẳn là cô ta hay mơ mộng.Lý Thanh Vận tìm người điều tra thông tin của cô ta. Cô đặc biệt hẹn cô ta ra gặp mặt, còn gọi Cố Đình Chu đi chung với mình nữa.“Hôm nay, tôi gọi cô tới đây là vì tôi muốn chồng của mình nói riêng với cô một ít việc.”Đối phương hơi lúng túng vì cô ta không ngờ rằng Lý Thanh Vận lại kêu Cố Đình Chu đi chung với mình tới đây.Thật ra, trong lòng Bạch Chi Chi hiểu rõ rằng bản thân đang mơ mộng mà thôi. Nhưng mà cô ta lại không cam tâm từ bỏ tình cảm này.Tuy rằng Cố Đình Chu đã hơn bốn mươi tuổi nhưng do vận động nhiều năm giúp anh vẫn giữ được vóc dáng cân đối và trông không hề già đi.Từ bé, Bạch Chi Chi đã không có cha nên cô ta khát khao có một người đàn ông bảo vệ cho mình giống như cha của mình.Lúc Cố Đình Chu cứu cô ta vào khi đó, trong nháy mắt, cô ta cảm thấy sao hông loan của mình đã chuyển động.Cho dù anh có gia đình hay không, cô ta vẫn nhất quyết dây dưa anh cho bằng được. Sau khi phát hiện Cố Đình Chu hoàn toàn không phối hợp và cũng không phản ứng lại với mình, trong lòng cô ta cảm thấy thất bại và nảy sinh lòng oán hận Lý Thanh Vận. Cô ta cảm thấy người phụ nữ này không quan tâm tới thiếu tướng Cố và không xứng làm vợ của anh. Vì thế, cô ta mới tới khiêu khích cô."Đồng chí Bạch Chi Chi, hôm nay tôi tới đây là muốn nói cho cô biết là sau này cô đừng tới quấy rầy tôi và người nhà của tôi, càng đừng nói những lời gây hiểu lầm làm tổn thương vợ của tôi nữa. Sau này, nếu chuyện này còn tiếp tục xảy ra nữa, tôi không ngại phải ra toà án quân sự đâu." Cố Đình Chu nghiêm túc cảnh cáo cô ta.Thiếu tướng Cố mà hai lần trước Bạch Chi Chi đã gặp đều là ôn hòa dễ gần, còn lần này anh đã thật sự dọa cô ta sợ hãi."Em, em, em thích anh, chẳng lẽ đây là chuyện sai hay sao?" Cô ta lấy hết can đảm để nói ra."Tình yêu của người trẻ tuổi không đáng xấu hổ. Điều đáng xấu hổ chính là cô không nên thích một người đàn ông đã kết hôn đã có gia đình. Cô biết không, con trai cả của tôi cũng trạc tuổi cô đấy. Hôm nay, tôi sẽ xem như không nghe thấy những lời cô nói. Sau này, mong cô đừng quấy rầy chúng tôi nữa."Cố Đình Chu đứng dậy muốn rời đi."Cố, thiếu tướng Cố, em rất rất thích anh, em thật sự không có cơ hội nào hay sao?" Bạch Chi Chi đứng lên hỏi.Cố Đình Chu nhẹ nhàng nắm lấy tay của Lý Thanh Vận, anh nhìn về phía cô với vẻ mặt cưng chiêu."Như cô đã thấy đó, tôi rất yêu vợ của mình và cũng rất quý trọng gia đình của mình. Nếu có người muốn phá hủy toàn bộ những điều này, tôi sẽ không để yên cho người đó đâu." Câu nói cuối cùng của Cố Đình Chu cảnh cáo Bạch Chi Chi, sau đó anh dẫn theo Lý Thanh Vận rời đi. Chỉ để lại Bạch Chi Chi đang rối loạn.Cô ta hiểu rõ là Cố Đình Chu không phải là người mà cô ta có thể mơ tưởng.Vốn dĩ cô ta cho rằng tất cả mọi người ở trên thế giới này đều giống như cha ruột của cô ta, là người đứng núi này trông núi nọ và lòng lang dạ sói. Vì thế, cô ta tin chắc với dung mạo trẻ trung của mình nhất định có thể có được Cố Đình Chu ở trong tay. Tuy nhiên, giờ phút này, tuy rằng cô ta không còn hy vọng gì cả, nhưng mà vì sao cô ta lại cảm thấy ấm áp.Một thiếu tướng Cố tốt như thế còn tốt hơn gấp trăm ngàn lần so với trong tưởng tượng của cô ta nữa.Vậy cô ta sẽ chúc phúc cho anh hạnh phúc suốt quãng đời còn lại nhé!...Về đến nhà, Lý Thanh Vận kể lại chuyện này cho mọi người nghe. Bọn nhỏ, cha Cố và mẹ Cố đều cười nhạo Cố Đình Chu.Ở độ tuổi này rồi mà anh còn học theo người khác anh hùng cứu mỹ nhân, bị một cô gái trẻ quấn lấy, suýt chút nữa khó giữ được khí tiết tuổi già.Cha Cố còn nói rằng nếu sau này Cố Đình Chu còn tiếp tục dính vào chuyện thị phi ở bên ngoài thì ông ấy sẽ đuổi anh ra ngoài.Lý Thanh Vận biết ông cụ đang chống lưng cho mình.Trong lòng cô cũng có vài phần cảm động.Những việc tốt đẹp mà cô đã làm cho hai vợ chồng già bọn họ suốt mấy năm nay quả là không hề uổng phí mà.

Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân SinhTác giả: Lạc Thiển ThiểnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không"Mẹ, Nhị Bảo đói bụng, khóc to quá, mẹ cho con một ít gạo kê đi, con đi nấu nước cơm cho em uống." Bé trai cõng theo một đứa bé nhỏ hơn đang khóc ré lên đòi ăn, bàn tay dơ bẩn bất an chà xát vào nhau. "Ráng chịu đi! Khóc khóc khóc, suốt ngày chỉ biết khóc, ôm nó đi ra ngoài, đừng tới đây làm phiên tao. Toàn là mấy con nợ." Người phụ nữ kia mất kiên nhẫn la lối vài câu rôi quay đầu tiếp tục đi ngủ. Bé trai kia rơi nước mắt, yên lặng vất vả cõng em trai đang liên tục gào khóc mở cửa đi ra ngoài. Lý Thanh Vận đột nhiên bừng tỉnh ngồi dậy, sao lại mơ thấy giấc mơ này nữa, chân thật giống như đích thân cô tự trải qua vậy, đây thật sự chỉ là một giấc mơ sao? Không lẽ đây chính là điềm báo xuyên không? Cô là một người rất thích đọc tiểu thuyết, cũng đọc không ít bộ có thể loại xuyên không trùng sinh, trong lòng cũng từng thử ảo tưởng xem nếu cô xuyên không thì sẽ làm cái gì, nhưng mà không ngờ rằng thật sự có một ngày chuyện này sẽ phát sinh ở trên người cô. Ba ngày trước, Lý Thanh Vận vô… Lý Thanh Vận bị động tác của anh chọc cười.Cô nghĩ rằng có lẽ là cô nhóc kia có bộ lọc anh hùng dành cho Cố Đình Chu. Ngoài ra, có lẽ là cô ta còn có chứng yêu thích những ông chú.Cố Đình Chu già đến nỗi có thể làm cha của cô ta nữa mà.Lý Thanh Vận tự nhận bản thân rất hiểu Cố Đình Chu sau nhiều năm chung sống.Anh không hề nói dõi.Xem ra chuyện này sẽ dễ giải quyết hơn nhiều.Cô gái nhỏ còn trẻ, ái mộ người mạnh mẽ nên chắc hẳn là cô ta hay mơ mộng.Lý Thanh Vận tìm người điều tra thông tin của cô ta. Cô đặc biệt hẹn cô ta ra gặp mặt, còn gọi Cố Đình Chu đi chung với mình nữa.“Hôm nay, tôi gọi cô tới đây là vì tôi muốn chồng của mình nói riêng với cô một ít việc.”Đối phương hơi lúng túng vì cô ta không ngờ rằng Lý Thanh Vận lại kêu Cố Đình Chu đi chung với mình tới đây.Thật ra, trong lòng Bạch Chi Chi hiểu rõ rằng bản thân đang mơ mộng mà thôi. Nhưng mà cô ta lại không cam tâm từ bỏ tình cảm này.Tuy rằng Cố Đình Chu đã hơn bốn mươi tuổi nhưng do vận động nhiều năm giúp anh vẫn giữ được vóc dáng cân đối và trông không hề già đi.Từ bé, Bạch Chi Chi đã không có cha nên cô ta khát khao có một người đàn ông bảo vệ cho mình giống như cha của mình.Lúc Cố Đình Chu cứu cô ta vào khi đó, trong nháy mắt, cô ta cảm thấy sao hông loan của mình đã chuyển động.Cho dù anh có gia đình hay không, cô ta vẫn nhất quyết dây dưa anh cho bằng được. Sau khi phát hiện Cố Đình Chu hoàn toàn không phối hợp và cũng không phản ứng lại với mình, trong lòng cô ta cảm thấy thất bại và nảy sinh lòng oán hận Lý Thanh Vận. Cô ta cảm thấy người phụ nữ này không quan tâm tới thiếu tướng Cố và không xứng làm vợ của anh. Vì thế, cô ta mới tới khiêu khích cô."Đồng chí Bạch Chi Chi, hôm nay tôi tới đây là muốn nói cho cô biết là sau này cô đừng tới quấy rầy tôi và người nhà của tôi, càng đừng nói những lời gây hiểu lầm làm tổn thương vợ của tôi nữa. Sau này, nếu chuyện này còn tiếp tục xảy ra nữa, tôi không ngại phải ra toà án quân sự đâu." Cố Đình Chu nghiêm túc cảnh cáo cô ta.Thiếu tướng Cố mà hai lần trước Bạch Chi Chi đã gặp đều là ôn hòa dễ gần, còn lần này anh đã thật sự dọa cô ta sợ hãi."Em, em, em thích anh, chẳng lẽ đây là chuyện sai hay sao?" Cô ta lấy hết can đảm để nói ra."Tình yêu của người trẻ tuổi không đáng xấu hổ. Điều đáng xấu hổ chính là cô không nên thích một người đàn ông đã kết hôn đã có gia đình. Cô biết không, con trai cả của tôi cũng trạc tuổi cô đấy. Hôm nay, tôi sẽ xem như không nghe thấy những lời cô nói. Sau này, mong cô đừng quấy rầy chúng tôi nữa."Cố Đình Chu đứng dậy muốn rời đi."Cố, thiếu tướng Cố, em rất rất thích anh, em thật sự không có cơ hội nào hay sao?" Bạch Chi Chi đứng lên hỏi.Cố Đình Chu nhẹ nhàng nắm lấy tay của Lý Thanh Vận, anh nhìn về phía cô với vẻ mặt cưng chiêu."Như cô đã thấy đó, tôi rất yêu vợ của mình và cũng rất quý trọng gia đình của mình. Nếu có người muốn phá hủy toàn bộ những điều này, tôi sẽ không để yên cho người đó đâu." Câu nói cuối cùng của Cố Đình Chu cảnh cáo Bạch Chi Chi, sau đó anh dẫn theo Lý Thanh Vận rời đi. Chỉ để lại Bạch Chi Chi đang rối loạn.Cô ta hiểu rõ là Cố Đình Chu không phải là người mà cô ta có thể mơ tưởng.Vốn dĩ cô ta cho rằng tất cả mọi người ở trên thế giới này đều giống như cha ruột của cô ta, là người đứng núi này trông núi nọ và lòng lang dạ sói. Vì thế, cô ta tin chắc với dung mạo trẻ trung của mình nhất định có thể có được Cố Đình Chu ở trong tay. Tuy nhiên, giờ phút này, tuy rằng cô ta không còn hy vọng gì cả, nhưng mà vì sao cô ta lại cảm thấy ấm áp.Một thiếu tướng Cố tốt như thế còn tốt hơn gấp trăm ngàn lần so với trong tưởng tượng của cô ta nữa.Vậy cô ta sẽ chúc phúc cho anh hạnh phúc suốt quãng đời còn lại nhé!...Về đến nhà, Lý Thanh Vận kể lại chuyện này cho mọi người nghe. Bọn nhỏ, cha Cố và mẹ Cố đều cười nhạo Cố Đình Chu.Ở độ tuổi này rồi mà anh còn học theo người khác anh hùng cứu mỹ nhân, bị một cô gái trẻ quấn lấy, suýt chút nữa khó giữ được khí tiết tuổi già.Cha Cố còn nói rằng nếu sau này Cố Đình Chu còn tiếp tục dính vào chuyện thị phi ở bên ngoài thì ông ấy sẽ đuổi anh ra ngoài.Lý Thanh Vận biết ông cụ đang chống lưng cho mình.Trong lòng cô cũng có vài phần cảm động.Những việc tốt đẹp mà cô đã làm cho hai vợ chồng già bọn họ suốt mấy năm nay quả là không hề uổng phí mà.

Thập Niên 60: Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân SinhTác giả: Lạc Thiển ThiểnTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không"Mẹ, Nhị Bảo đói bụng, khóc to quá, mẹ cho con một ít gạo kê đi, con đi nấu nước cơm cho em uống." Bé trai cõng theo một đứa bé nhỏ hơn đang khóc ré lên đòi ăn, bàn tay dơ bẩn bất an chà xát vào nhau. "Ráng chịu đi! Khóc khóc khóc, suốt ngày chỉ biết khóc, ôm nó đi ra ngoài, đừng tới đây làm phiên tao. Toàn là mấy con nợ." Người phụ nữ kia mất kiên nhẫn la lối vài câu rôi quay đầu tiếp tục đi ngủ. Bé trai kia rơi nước mắt, yên lặng vất vả cõng em trai đang liên tục gào khóc mở cửa đi ra ngoài. Lý Thanh Vận đột nhiên bừng tỉnh ngồi dậy, sao lại mơ thấy giấc mơ này nữa, chân thật giống như đích thân cô tự trải qua vậy, đây thật sự chỉ là một giấc mơ sao? Không lẽ đây chính là điềm báo xuyên không? Cô là một người rất thích đọc tiểu thuyết, cũng đọc không ít bộ có thể loại xuyên không trùng sinh, trong lòng cũng từng thử ảo tưởng xem nếu cô xuyên không thì sẽ làm cái gì, nhưng mà không ngờ rằng thật sự có một ngày chuyện này sẽ phát sinh ở trên người cô. Ba ngày trước, Lý Thanh Vận vô… Lý Thanh Vận bị động tác của anh chọc cười.Cô nghĩ rằng có lẽ là cô nhóc kia có bộ lọc anh hùng dành cho Cố Đình Chu. Ngoài ra, có lẽ là cô ta còn có chứng yêu thích những ông chú.Cố Đình Chu già đến nỗi có thể làm cha của cô ta nữa mà.Lý Thanh Vận tự nhận bản thân rất hiểu Cố Đình Chu sau nhiều năm chung sống.Anh không hề nói dõi.Xem ra chuyện này sẽ dễ giải quyết hơn nhiều.Cô gái nhỏ còn trẻ, ái mộ người mạnh mẽ nên chắc hẳn là cô ta hay mơ mộng.Lý Thanh Vận tìm người điều tra thông tin của cô ta. Cô đặc biệt hẹn cô ta ra gặp mặt, còn gọi Cố Đình Chu đi chung với mình nữa.“Hôm nay, tôi gọi cô tới đây là vì tôi muốn chồng của mình nói riêng với cô một ít việc.”Đối phương hơi lúng túng vì cô ta không ngờ rằng Lý Thanh Vận lại kêu Cố Đình Chu đi chung với mình tới đây.Thật ra, trong lòng Bạch Chi Chi hiểu rõ rằng bản thân đang mơ mộng mà thôi. Nhưng mà cô ta lại không cam tâm từ bỏ tình cảm này.Tuy rằng Cố Đình Chu đã hơn bốn mươi tuổi nhưng do vận động nhiều năm giúp anh vẫn giữ được vóc dáng cân đối và trông không hề già đi.Từ bé, Bạch Chi Chi đã không có cha nên cô ta khát khao có một người đàn ông bảo vệ cho mình giống như cha của mình.Lúc Cố Đình Chu cứu cô ta vào khi đó, trong nháy mắt, cô ta cảm thấy sao hông loan của mình đã chuyển động.Cho dù anh có gia đình hay không, cô ta vẫn nhất quyết dây dưa anh cho bằng được. Sau khi phát hiện Cố Đình Chu hoàn toàn không phối hợp và cũng không phản ứng lại với mình, trong lòng cô ta cảm thấy thất bại và nảy sinh lòng oán hận Lý Thanh Vận. Cô ta cảm thấy người phụ nữ này không quan tâm tới thiếu tướng Cố và không xứng làm vợ của anh. Vì thế, cô ta mới tới khiêu khích cô."Đồng chí Bạch Chi Chi, hôm nay tôi tới đây là muốn nói cho cô biết là sau này cô đừng tới quấy rầy tôi và người nhà của tôi, càng đừng nói những lời gây hiểu lầm làm tổn thương vợ của tôi nữa. Sau này, nếu chuyện này còn tiếp tục xảy ra nữa, tôi không ngại phải ra toà án quân sự đâu." Cố Đình Chu nghiêm túc cảnh cáo cô ta.Thiếu tướng Cố mà hai lần trước Bạch Chi Chi đã gặp đều là ôn hòa dễ gần, còn lần này anh đã thật sự dọa cô ta sợ hãi."Em, em, em thích anh, chẳng lẽ đây là chuyện sai hay sao?" Cô ta lấy hết can đảm để nói ra."Tình yêu của người trẻ tuổi không đáng xấu hổ. Điều đáng xấu hổ chính là cô không nên thích một người đàn ông đã kết hôn đã có gia đình. Cô biết không, con trai cả của tôi cũng trạc tuổi cô đấy. Hôm nay, tôi sẽ xem như không nghe thấy những lời cô nói. Sau này, mong cô đừng quấy rầy chúng tôi nữa."Cố Đình Chu đứng dậy muốn rời đi."Cố, thiếu tướng Cố, em rất rất thích anh, em thật sự không có cơ hội nào hay sao?" Bạch Chi Chi đứng lên hỏi.Cố Đình Chu nhẹ nhàng nắm lấy tay của Lý Thanh Vận, anh nhìn về phía cô với vẻ mặt cưng chiêu."Như cô đã thấy đó, tôi rất yêu vợ của mình và cũng rất quý trọng gia đình của mình. Nếu có người muốn phá hủy toàn bộ những điều này, tôi sẽ không để yên cho người đó đâu." Câu nói cuối cùng của Cố Đình Chu cảnh cáo Bạch Chi Chi, sau đó anh dẫn theo Lý Thanh Vận rời đi. Chỉ để lại Bạch Chi Chi đang rối loạn.Cô ta hiểu rõ là Cố Đình Chu không phải là người mà cô ta có thể mơ tưởng.Vốn dĩ cô ta cho rằng tất cả mọi người ở trên thế giới này đều giống như cha ruột của cô ta, là người đứng núi này trông núi nọ và lòng lang dạ sói. Vì thế, cô ta tin chắc với dung mạo trẻ trung của mình nhất định có thể có được Cố Đình Chu ở trong tay. Tuy nhiên, giờ phút này, tuy rằng cô ta không còn hy vọng gì cả, nhưng mà vì sao cô ta lại cảm thấy ấm áp.Một thiếu tướng Cố tốt như thế còn tốt hơn gấp trăm ngàn lần so với trong tưởng tượng của cô ta nữa.Vậy cô ta sẽ chúc phúc cho anh hạnh phúc suốt quãng đời còn lại nhé!...Về đến nhà, Lý Thanh Vận kể lại chuyện này cho mọi người nghe. Bọn nhỏ, cha Cố và mẹ Cố đều cười nhạo Cố Đình Chu.Ở độ tuổi này rồi mà anh còn học theo người khác anh hùng cứu mỹ nhân, bị một cô gái trẻ quấn lấy, suýt chút nữa khó giữ được khí tiết tuổi già.Cha Cố còn nói rằng nếu sau này Cố Đình Chu còn tiếp tục dính vào chuyện thị phi ở bên ngoài thì ông ấy sẽ đuổi anh ra ngoài.Lý Thanh Vận biết ông cụ đang chống lưng cho mình.Trong lòng cô cũng có vài phần cảm động.Những việc tốt đẹp mà cô đã làm cho hai vợ chồng già bọn họ suốt mấy năm nay quả là không hề uổng phí mà.

Chương 226