Môi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,…

Chương 548: Một cọc hợp tác

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Lời nói kia như thế nào nhỉ? Giống như người bên Hà Tây bọn họ còn sống, người bên Hà Đông thì sắpchết cóng, thật là ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây.Triệu Như ngồi bên người An Nhiên, lười nhác liếc mắt về mấy người phụ nữ này, nói với An Nhiên:"Ngươi muốn đi xem hay không? Bàn ca sẽ không mặc kệ chứ, đều là vài người sắp chết rồi.""Bàn ca của chúng ta tâm địa thiện lương nhất."Có một người phụ nữ chen vào nói tiếp, rõ ràng chụp ʍôиɠ ngựa Bàn Tử, nàng vừa nói mấy người phụ nữbắt đầu mồm năm miệng mười nói lên, đều là Bàn ca tốt như thế nào, Bàn ca giỏi như thế nào, lúctrước mình gặp nạn Bàn ca như thế nào cũng phải cứu mình.Nói đến nói đi, lúc trước các nàng ấy không phải cũng sắp chết hay sao? Giờ lại vui sướиɠ khi ngườikhác gặp họa a?Từ đây cũng nhìn ra được, Triệu Như rất thông minh, nhẹ nhàng nói một câu, kỳ thật ý tứ cũng khôngphải thực sự khích lệ Bàn Tử, mà là châm chọc mấy người phụ nữ ở đây mà thôi. Vì vậy mấy người phụnữ kia đang vội vàng chụp ʍôиɠ ngựa Bàn Tử chưa kịp nhận ra.An Nhiên nhấp môi cười nhìn thoáng qua Triệu Như, có ý nói:"Ngươi là người bản thân khó bảo toàn, có thể đừng hận đời như vậy được không?Ý nói chính Triệu Như còn lạnh đến sắp đóng băng, còn muốn quản những người phụ nữ này hạnh phúchay bất hạnh vui hay buồn sao?Phút chốc sau, đầu vai nàng bị Bàn Từ chọc chọc, Bàn Tử nghe thấy mấy người nói chuyện nên đi tới,thấp giọng nói:"Nữ thần a, cùng ngươi nói chuyện này nha, ngươi có thể tạo chút cây cối hay không, chúng ta làmchút sinh ý củi lửa a.:"Nhưng ngươi không phải có dị năng giả hệ mộc hay sao?""Chỗ ta thì có mấy cái hệ mộc chứ? Hiện tại bọn họ phải nuôi sống hơn 600 người còn phải cung cấpcủi lửa để sưởi ấm cho hơn 600 người, thảm thực vật của tiểu khu này sẽ nhanh chóng bị chém sạch sẽmất thôi, tuyết lớn như thế này không biết bao giờ mới ngừng rơi, tinh hạch của chúng ta lại rấtít, căn bản không có thời gian đi giục sinh cây cối dư thừa, hơn nữa toàn bộ số dị năng giả có thêmlên bao nhiêu thì không lợi hại bằng một mình nữ thần a."Bàn Tử liều mạng tâng bốc An Nhiên, liều mạng dây dưa!An Nhiên cười cười, tròng mắt thủy linh linh chuyển chuyển trong hốc mắt. "Như vậy a, phải dùngthực vật của ta? Ngươi cũng phải cho ta tinh hạch chứ, bằng không ta lấy năng lượng ở đâu ra bâygiờ?"Chuyện nào ra chuyện đó, An Nhiên cũng không phải người làm công không, không lấy báođáp!"Thành giao, tinh hạch của ngươi ta bao!"Bàn Tử vui cười hớn hở lặng lẽ thành giao một cọc hợp tác với An Nhiên. Bởi vì phải chờ hệthống phát điện bằng sức gió của Chiến Luyện, An Nhiên cũng không xem chuyện nàyquan trọng lắm, hiện tại thời tiết rất lạnh, thực vật biến dị không muốn nhúc nhích,dù An Nhiên lại phóng nhiều năng lượng dụ hoặc đi nữa chúng nó cũng có vẻ lười biếng, hơn nữadưới nền đất lạnh cũng không có nguy cơ gì, gieo cũng lãng phí tinh hạch hệ mộc của nàng.Nhưng những thực vật bình thường An Nhiên muốn làm như thế nào thì làm thế đó, muốnchúng nó sinh trưởng chúng nó nhất định phải sinh trưởng, đâu cần quan tâm đến thời tiếtác liệt hay không? Chúng hoàn toàn là con rối trong tay An NHiên, không có chút chủ kiến nào.Đến buổi sáng hôm sau, mọi người trong căn biệt thự của nhóm An Nhiên này vẫn còn đang ngủ, sắctrời còn xám xịt, căn bản không thấy mặt trời, cửa lớn đã bị gõ vang trời, Bàn Tử mang theo vàingày đến thu thực vật của An Nhiên.Nàng khoác một chiếc áo lông vũ thật dày, ngáp dài một cái, cả người lạnh đến phát run, dẫn Bàn Tửvà mấy người đàn ông lên tầng hai nơi hoa viêntrong suốt. "Đây là cái gì?"Bàn Tử cùng vài người hắn mang tới, đứng phía sau An Nhiên, nhìn mấy cái đuôi trắng lớn đang ởtrong mấy chậu hoa, nuốt nước bọt ừng ực, nghe nói bên người An Nhiên có một cây thực vật rất thầnkỳ, là cái này đúng không?Trời a, như thế nào lại giống bạch tuộc tám chân như vậy a a a ?

Lời nói kia như thế nào nhỉ? Giống như người bên Hà Tây bọn họ còn sống, người bên Hà Đông thì sắp

chết cóng, thật là ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây.

Triệu Như ngồi bên người An Nhiên, lười nhác liếc mắt về mấy người phụ nữ này, nói với An Nhiên:

"Ngươi muốn đi xem hay không? Bàn ca sẽ không mặc kệ chứ, đều là vài người sắp chết rồi."

"Bàn ca của chúng ta tâm địa thiện lương nhất."

Có một người phụ nữ chen vào nói tiếp, rõ ràng chụp ʍôиɠ ngựa Bàn Tử, nàng vừa nói mấy người phụ nữ

bắt đầu mồm năm miệng mười nói lên, đều là Bàn ca tốt như thế nào, Bàn ca giỏi như thế nào, lúc

trước mình gặp nạn Bàn ca như thế nào cũng phải cứu mình.

Nói đến nói đi, lúc trước các nàng ấy không phải cũng sắp chết hay sao? Giờ lại vui sướиɠ khi người

khác gặp họa a?

Từ đây cũng nhìn ra được, Triệu Như rất thông minh, nhẹ nhàng nói một câu, kỳ thật ý tứ cũng không

phải thực sự khích lệ Bàn Tử, mà là châm chọc mấy người phụ nữ ở đây mà thôi. Vì vậy mấy người phụ

nữ kia đang vội vàng chụp ʍôиɠ ngựa Bàn Tử chưa kịp nhận ra.

An Nhiên nhấp môi cười nhìn thoáng qua Triệu Như, có ý nói:

"Ngươi là người bản thân khó bảo toàn, có thể đừng hận đời như vậy được không?

Ý nói chính Triệu Như còn lạnh đến sắp đóng băng, còn muốn quản những người phụ nữ này hạnh phúc

hay bất hạnh vui hay buồn sao?

Phút chốc sau, đầu vai nàng bị Bàn Từ chọc chọc, Bàn Tử nghe thấy mấy người nói chuyện nên đi tới,

thấp giọng nói:

"Nữ thần a, cùng ngươi nói chuyện này nha, ngươi có thể tạo chút cây cối hay không, chúng ta làm

chút sinh ý củi lửa a.:

"Nhưng ngươi không phải có dị năng giả hệ mộc hay sao?"

"Chỗ ta thì có mấy cái hệ mộc chứ? Hiện tại bọn họ phải nuôi sống hơn 600 người còn phải cung cấp

củi lửa để sưởi ấm cho hơn 600 người, thảm thực vật của tiểu khu này sẽ nhanh chóng bị chém sạch sẽ

mất thôi, tuyết lớn như thế này không biết bao giờ mới ngừng rơi, tinh hạch của chúng ta lại rất

ít, căn bản không có thời gian đi giục sinh cây cối dư thừa, hơn nữa toàn bộ số dị năng giả có thêm

lên bao nhiêu thì không lợi hại bằng một mình nữ thần a."

Bàn Tử liều mạng tâng bốc An Nhiên, liều mạng dây dưa!

An Nhiên cười cười, tròng mắt thủy linh linh chuyển chuyển trong hốc mắt. "Như vậy a, phải dùng

thực vật của ta? Ngươi cũng phải cho ta tinh hạch chứ, bằng không ta lấy năng lượng ở đâu ra bây

giờ?"

Chuyện nào ra chuyện đó, An Nhiên cũng không phải người làm công không, không lấy báo

đáp!

"Thành giao, tinh hạch của ngươi ta bao!"

Bàn Tử vui cười hớn hở lặng lẽ thành giao một cọc hợp tác với An Nhiên. Bởi vì phải chờ hệ

thống phát điện bằng sức gió của Chiến Luyện, An Nhiên cũng không xem chuyện này

quan trọng lắm, hiện tại thời tiết rất lạnh, thực vật biến dị không muốn nhúc nhích,

dù An Nhiên lại phóng nhiều năng lượng dụ hoặc đi nữa chúng nó cũng có vẻ lười biếng, hơn nữa

dưới nền đất lạnh cũng không có nguy cơ gì, gieo cũng lãng phí tinh hạch hệ mộc của nàng.

Nhưng những thực vật bình thường An Nhiên muốn làm như thế nào thì làm thế đó, muốn

chúng nó sinh trưởng chúng nó nhất định phải sinh trưởng, đâu cần quan tâm đến thời tiết

ác liệt hay không? Chúng hoàn toàn là con rối trong tay An NHiên, không có chút chủ kiến nào.

Đến buổi sáng hôm sau, mọi người trong căn biệt thự của nhóm An Nhiên này vẫn còn đang ngủ, sắc

trời còn xám xịt, căn bản không thấy mặt trời, cửa lớn đã bị gõ vang trời, Bàn Tử mang theo vài

ngày đến thu thực vật của An Nhiên.

Nàng khoác một chiếc áo lông vũ thật dày, ngáp dài một cái, cả người lạnh đến phát run, dẫn Bàn Tử

và mấy người đàn ông lên tầng hai nơi hoa viên

trong suốt. "Đây là cái gì?"

Bàn Tử cùng vài người hắn mang tới, đứng phía sau An Nhiên, nhìn mấy cái đuôi trắng lớn đang ở

trong mấy chậu hoa, nuốt nước bọt ừng ực, nghe nói bên người An Nhiên có một cây thực vật rất thần

kỳ, là cái này đúng không?

Trời a, như thế nào lại giống bạch tuộc tám chân như vậy a a a ?

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Lời nói kia như thế nào nhỉ? Giống như người bên Hà Tây bọn họ còn sống, người bên Hà Đông thì sắpchết cóng, thật là ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây.Triệu Như ngồi bên người An Nhiên, lười nhác liếc mắt về mấy người phụ nữ này, nói với An Nhiên:"Ngươi muốn đi xem hay không? Bàn ca sẽ không mặc kệ chứ, đều là vài người sắp chết rồi.""Bàn ca của chúng ta tâm địa thiện lương nhất."Có một người phụ nữ chen vào nói tiếp, rõ ràng chụp ʍôиɠ ngựa Bàn Tử, nàng vừa nói mấy người phụ nữbắt đầu mồm năm miệng mười nói lên, đều là Bàn ca tốt như thế nào, Bàn ca giỏi như thế nào, lúctrước mình gặp nạn Bàn ca như thế nào cũng phải cứu mình.Nói đến nói đi, lúc trước các nàng ấy không phải cũng sắp chết hay sao? Giờ lại vui sướиɠ khi ngườikhác gặp họa a?Từ đây cũng nhìn ra được, Triệu Như rất thông minh, nhẹ nhàng nói một câu, kỳ thật ý tứ cũng khôngphải thực sự khích lệ Bàn Tử, mà là châm chọc mấy người phụ nữ ở đây mà thôi. Vì vậy mấy người phụnữ kia đang vội vàng chụp ʍôиɠ ngựa Bàn Tử chưa kịp nhận ra.An Nhiên nhấp môi cười nhìn thoáng qua Triệu Như, có ý nói:"Ngươi là người bản thân khó bảo toàn, có thể đừng hận đời như vậy được không?Ý nói chính Triệu Như còn lạnh đến sắp đóng băng, còn muốn quản những người phụ nữ này hạnh phúchay bất hạnh vui hay buồn sao?Phút chốc sau, đầu vai nàng bị Bàn Từ chọc chọc, Bàn Tử nghe thấy mấy người nói chuyện nên đi tới,thấp giọng nói:"Nữ thần a, cùng ngươi nói chuyện này nha, ngươi có thể tạo chút cây cối hay không, chúng ta làmchút sinh ý củi lửa a.:"Nhưng ngươi không phải có dị năng giả hệ mộc hay sao?""Chỗ ta thì có mấy cái hệ mộc chứ? Hiện tại bọn họ phải nuôi sống hơn 600 người còn phải cung cấpcủi lửa để sưởi ấm cho hơn 600 người, thảm thực vật của tiểu khu này sẽ nhanh chóng bị chém sạch sẽmất thôi, tuyết lớn như thế này không biết bao giờ mới ngừng rơi, tinh hạch của chúng ta lại rấtít, căn bản không có thời gian đi giục sinh cây cối dư thừa, hơn nữa toàn bộ số dị năng giả có thêmlên bao nhiêu thì không lợi hại bằng một mình nữ thần a."Bàn Tử liều mạng tâng bốc An Nhiên, liều mạng dây dưa!An Nhiên cười cười, tròng mắt thủy linh linh chuyển chuyển trong hốc mắt. "Như vậy a, phải dùngthực vật của ta? Ngươi cũng phải cho ta tinh hạch chứ, bằng không ta lấy năng lượng ở đâu ra bâygiờ?"Chuyện nào ra chuyện đó, An Nhiên cũng không phải người làm công không, không lấy báođáp!"Thành giao, tinh hạch của ngươi ta bao!"Bàn Tử vui cười hớn hở lặng lẽ thành giao một cọc hợp tác với An Nhiên. Bởi vì phải chờ hệthống phát điện bằng sức gió của Chiến Luyện, An Nhiên cũng không xem chuyện nàyquan trọng lắm, hiện tại thời tiết rất lạnh, thực vật biến dị không muốn nhúc nhích,dù An Nhiên lại phóng nhiều năng lượng dụ hoặc đi nữa chúng nó cũng có vẻ lười biếng, hơn nữadưới nền đất lạnh cũng không có nguy cơ gì, gieo cũng lãng phí tinh hạch hệ mộc của nàng.Nhưng những thực vật bình thường An Nhiên muốn làm như thế nào thì làm thế đó, muốnchúng nó sinh trưởng chúng nó nhất định phải sinh trưởng, đâu cần quan tâm đến thời tiếtác liệt hay không? Chúng hoàn toàn là con rối trong tay An NHiên, không có chút chủ kiến nào.Đến buổi sáng hôm sau, mọi người trong căn biệt thự của nhóm An Nhiên này vẫn còn đang ngủ, sắctrời còn xám xịt, căn bản không thấy mặt trời, cửa lớn đã bị gõ vang trời, Bàn Tử mang theo vàingày đến thu thực vật của An Nhiên.Nàng khoác một chiếc áo lông vũ thật dày, ngáp dài một cái, cả người lạnh đến phát run, dẫn Bàn Tửvà mấy người đàn ông lên tầng hai nơi hoa viêntrong suốt. "Đây là cái gì?"Bàn Tử cùng vài người hắn mang tới, đứng phía sau An Nhiên, nhìn mấy cái đuôi trắng lớn đang ởtrong mấy chậu hoa, nuốt nước bọt ừng ực, nghe nói bên người An Nhiên có một cây thực vật rất thầnkỳ, là cái này đúng không?Trời a, như thế nào lại giống bạch tuộc tám chân như vậy a a a ?

Chương 548: Một cọc hợp tác