Một ký túc xá nữ lớn, 306. "Thanh Thanh, cậu đi cùng tớ đi mà…" Lâm Ngữ Tĩnh luôn luôn ăn nói nhỏ nhẹ dịu dàng, khiến cho người ta rất khó từ chối, vậy mà lúc này người bên cạnh cô ấy lại khẽ lắc đầu. "Ngữ Tĩnh, sao cậu lại muốn Thanh Thanh đi cùng?" Ngô Hoan tò mò hỏi. Cô ấy vừa dứt lời, Dư Duyệt đang đọc sách cũng không nhịn được ngẩng đầu lên. Phòng 306 có bốn người, quan hệ giữa mấy người bạn cùng phòng đều rất tốt. Nhưng vì chuyên ngành khác nhau nên Ngô Hoan thân với Dư Duyệt hơn, còn Lâm Ngữ Tĩnh lại thân với Thẩm Thanh Thanh hơn. Hai người sau tính cách khác nhau, nhưng lại rất hợp nhau, ngày thường như hình với bóng, không phải chị em lại thân thiết hơn cả chị em. Chính vì vậy nên Ngô Hoan không khỏi có chút ngạc nhiên khi nghe Lâm Ngữ Tĩnh một mực năn nỉ Thẩm Thanh Thanh làm gì đó cùng mình, nhưng Thẩm Thanh Thanh lại không đồng ý. Tính cách Lâm Ngữ Tĩnh tương đối dè dặt, chỉ hơi hướng ngoại một chút ở trước mặt Thẩm Thanh Thanh, nghe thấy Ngô Hoan nói,…
Chương 49: Chương 49
Xuyên Sách Công Lược Nam Phụ Đầu BếpTác giả: Tô Hương Lan SắcTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMột ký túc xá nữ lớn, 306. "Thanh Thanh, cậu đi cùng tớ đi mà…" Lâm Ngữ Tĩnh luôn luôn ăn nói nhỏ nhẹ dịu dàng, khiến cho người ta rất khó từ chối, vậy mà lúc này người bên cạnh cô ấy lại khẽ lắc đầu. "Ngữ Tĩnh, sao cậu lại muốn Thanh Thanh đi cùng?" Ngô Hoan tò mò hỏi. Cô ấy vừa dứt lời, Dư Duyệt đang đọc sách cũng không nhịn được ngẩng đầu lên. Phòng 306 có bốn người, quan hệ giữa mấy người bạn cùng phòng đều rất tốt. Nhưng vì chuyên ngành khác nhau nên Ngô Hoan thân với Dư Duyệt hơn, còn Lâm Ngữ Tĩnh lại thân với Thẩm Thanh Thanh hơn. Hai người sau tính cách khác nhau, nhưng lại rất hợp nhau, ngày thường như hình với bóng, không phải chị em lại thân thiết hơn cả chị em. Chính vì vậy nên Ngô Hoan không khỏi có chút ngạc nhiên khi nghe Lâm Ngữ Tĩnh một mực năn nỉ Thẩm Thanh Thanh làm gì đó cùng mình, nhưng Thẩm Thanh Thanh lại không đồng ý. Tính cách Lâm Ngữ Tĩnh tương đối dè dặt, chỉ hơi hướng ngoại một chút ở trước mặt Thẩm Thanh Thanh, nghe thấy Ngô Hoan nói,… “Trùng hợp ghê, tôi đang nghĩ sao mình còn chưa kịp nói gì mà tài xế lại phản ứng nhanh vậy!”Thấy cô nói chuyện với tài xế, hệ thống gọi cô một tiếng, rõ ràng là đang nhắc nhở cô trả lời vấn đề của mình.[Cậu thì biết cái gì, nhân loại chúng ta yêu nhau thì phải là nam theo đuổi nữ, để anh ta đuổi theo ta một lúc thì có sao.] Thẩm Thanh Thanh lừa hệ thống xoay vòng vòng xong đợi đến khi nó log out mới thầm thở phào một hơi.Gặp phải thằng cha đểu cáng kia, tâm trạng vui vẻ của cô bị phá mất một nửa, mãi tới khi quay lại ký túc xá, gặp lại đám bạn cùng phòng, được bọn họ yêu thương đút ăn thì lúc này tâm trạng cô mới vui vẻ trở lại.Không chỉ Dư Duyệt, Ngô Hoan mang đặc sản quê lên mà cả Lâm Ngữ Tĩnh cũng mang hoa quả tới chia nhau. Vốn Thẩm Thanh Thanh cũng định bụng mang một vài món đặc biệt quanh chung cư nhà cô tới nhưng tiếc là bị tên cặn bã kia làm xáo trộn kế hoạch.Mà giờ bọn họ mang đồ ăn tới rồi nên cô chỉ có thể tỏ ý tối nay mình sẽ mời.“Thanh Thanh, tớ thấy truyện cậu đăng rồi, vẽ đẹp lắm!”Dư Duyệt khen xong, Ngô Hoan nói tiếp: “Cậu nghĩ ra được cái món giá đỗ nhồi thịt kia cũng đỉnh thật đấy, tớ đọc bình luận thấy có nhiều người tranh luận xem rốt cuộc có thể nhồi thịt vào trong giá được không.”“Đó không phải do tớ nghĩ ra đâu, trước kia tớ có nhìn thấy món đó trong quyển sách dạy nấu ăn nào rồi á.”Lâm Ngữ Tĩnh tới những ngày cuối cùng mới về nhà, gần như hầu hết thời gian đều dành để bầu bạn với ba mẹ nên không biết chuyện Thẩm Thanh Thanh đã đăng truyện.Lúc này nghe bọn họ thảo luận, cô ấy không khỏi mở điện thoại ra xem.Ngô Hoan: “Sách dạy nấu ăn? Không lẽ món này có thể làm được thật sao?”“Đúng vậy.” Thẩm Thanh Thanh nói xong liền mở album ảnh trên điện thoại lên, đưa ảnh Tần Cẩn Mặc làm món giá nhột thịt cho cô ấy xem.“Ui vãi, ai mà giỏi vậy? Thế mà lại làm được món này thật kìa!” Ngô Hoan kinh ngạc xong liền chú ý tới một chuyện: “Giá đỗ nhồi thịt ăn được không?”“Cậu muốn nghe tớ nói thật trước hay nói dối?” Thẩm Thanh Thanh không nói thẳng mà tỏ ra bí mật.“Nói dối trước đi.”“Nói dối chính là, món đó siêu ngon luôn. Cứ phải gọi là tuyệt đỉnh mỹ vị nhân gian khiến cho người từng được thưởng thức từ nay về sau không còn muốn ăn giá bình thường nữa.”“Vậy nói thật gì sao?”Dưới sự thúc giục của cô ấy, Thẩm Thanh Thanh cười nói: “Nói thật là, hương vị vô cùng ngon nhưng tớ thấy cứ cầm giá xào thẳng với thịt luôn thì mùi vị cũng không khác nhồi thịt vào trong giá là mấy.”Đương nhiên nếu tình huống cô nói là so tài với một đầu bếp như Tần Cẩn Mặc làm giá đỗ nhồi thịt còn cô lại làm giá xào thịt thì có khác biết rất lớn đó.“Thật á hả…” Ngô Hoan cảm thấy hơi thất vọng.“Món này vốn kỳ công ở phần chế biến thôi, nói thẳng ra thì cũng chỉ là giá thêm thịt thì lấy đâu ra mùi vị đặc sắc.”“Tốt nhất là cậu đừng nói vậy với fan, hãy để món giá đỗ nhồi thịt là một thứ gì đó thật đặc biệt trong lòng các fan đi.”Thẩm Thanh Thanh bị cô ấy chọc cười, quay đầu lại thì thấy Lâm Ngữ Tĩnh vừa đọc truyện tranh vừa trò chuyện với Dư Duyệt. Cô cảm thấy cô ấy không còn buồn khổ như khi gọi điện cho mình nữa, ngẫm lại cuối cùng quyết định không đề cập tới chuyện thằng đểu kia tới gặp mình.Một kỳ nghỉ không gặp nên bọn họ có rất nhiều chuyện để nói với nhau, đến khi ra ngoài rồi vẫn chưa nói hết.Ban đầu nói là liên hoan nhưng cuối cùng lại biến thành Thẩm Thanh Thanh mời nên bọn họ quyết định tìm một quán nào đó giá cả phải chăng rồi vào ăn.“Tớ nhớ gần đây có mở một quán buffet, quán mới đang có chương trình mua ba tặng một.” Ngô Hoan vừa dứt lời, cả bọn cảm thấy có thể thử ghé qua xem sao.
“Trùng hợp ghê, tôi đang nghĩ sao mình còn chưa kịp nói gì mà tài xế lại phản ứng nhanh vậy!”
Thấy cô nói chuyện với tài xế, hệ thống gọi cô một tiếng, rõ ràng là đang nhắc nhở cô trả lời vấn đề của mình.
[Cậu thì biết cái gì, nhân loại chúng ta yêu nhau thì phải là nam theo đuổi nữ, để anh ta đuổi theo ta một lúc thì có sao.]
Thẩm Thanh Thanh lừa hệ thống xoay vòng vòng xong đợi đến khi nó log out mới thầm thở phào một hơi.
Gặp phải thằng cha đểu cáng kia, tâm trạng vui vẻ của cô bị phá mất một nửa, mãi tới khi quay lại ký túc xá, gặp lại đám bạn cùng phòng, được bọn họ yêu thương đút ăn thì lúc này tâm trạng cô mới vui vẻ trở lại.
Không chỉ Dư Duyệt, Ngô Hoan mang đặc sản quê lên mà cả Lâm Ngữ Tĩnh cũng mang hoa quả tới chia nhau.
Vốn Thẩm Thanh Thanh cũng định bụng mang một vài món đặc biệt quanh chung cư nhà cô tới nhưng tiếc là bị tên cặn bã kia làm xáo trộn kế hoạch.
Mà giờ bọn họ mang đồ ăn tới rồi nên cô chỉ có thể tỏ ý tối nay mình sẽ mời.
“Thanh Thanh, tớ thấy truyện cậu đăng rồi, vẽ đẹp lắm!”
Dư Duyệt khen xong, Ngô Hoan nói tiếp: “Cậu nghĩ ra được cái món giá đỗ nhồi thịt kia cũng đỉnh thật đấy, tớ đọc bình luận thấy có nhiều người tranh luận xem rốt cuộc có thể nhồi thịt vào trong giá được không.”
“Đó không phải do tớ nghĩ ra đâu, trước kia tớ có nhìn thấy món đó trong quyển sách dạy nấu ăn nào rồi á.”
Lâm Ngữ Tĩnh tới những ngày cuối cùng mới về nhà, gần như hầu hết thời gian đều dành để bầu bạn với ba mẹ nên không biết chuyện Thẩm Thanh Thanh đã đăng truyện.
Lúc này nghe bọn họ thảo luận, cô ấy không khỏi mở điện thoại ra xem.
Ngô Hoan: “Sách dạy nấu ăn? Không lẽ món này có thể làm được thật sao?”
“Đúng vậy.” Thẩm Thanh Thanh nói xong liền mở album ảnh trên điện thoại lên, đưa ảnh Tần Cẩn Mặc làm món giá nhột thịt cho cô ấy xem.
“Ui vãi, ai mà giỏi vậy? Thế mà lại làm được món này thật kìa!” Ngô Hoan kinh ngạc xong liền chú ý tới một chuyện: “Giá đỗ nhồi thịt ăn được không?”
“Cậu muốn nghe tớ nói thật trước hay nói dối?” Thẩm Thanh Thanh không nói thẳng mà tỏ ra bí mật.
“Nói dối trước đi.”
“Nói dối chính là, món đó siêu ngon luôn. Cứ phải gọi là tuyệt đỉnh mỹ vị nhân gian khiến cho người từng được thưởng thức từ nay về sau không còn muốn ăn giá bình thường nữa.”
“Vậy nói thật gì sao?”
Dưới sự thúc giục của cô ấy, Thẩm Thanh Thanh cười nói: “Nói thật là, hương vị vô cùng ngon nhưng tớ thấy cứ cầm giá xào thẳng với thịt luôn thì mùi vị cũng không khác nhồi thịt vào trong giá là mấy.”
Đương nhiên nếu tình huống cô nói là so tài với một đầu bếp như Tần Cẩn Mặc làm giá đỗ nhồi thịt còn cô lại làm giá xào thịt thì có khác biết rất lớn đó.
“Thật á hả…” Ngô Hoan cảm thấy hơi thất vọng.
“Món này vốn kỳ công ở phần chế biến thôi, nói thẳng ra thì cũng chỉ là giá thêm thịt thì lấy đâu ra mùi vị đặc sắc.”
“Tốt nhất là cậu đừng nói vậy với fan, hãy để món giá đỗ nhồi thịt là một thứ gì đó thật đặc biệt trong lòng các fan đi.”
Thẩm Thanh Thanh bị cô ấy chọc cười, quay đầu lại thì thấy Lâm Ngữ Tĩnh vừa đọc truyện tranh vừa trò chuyện với Dư Duyệt. Cô cảm thấy cô ấy không còn buồn khổ như khi gọi điện cho mình nữa, ngẫm lại cuối cùng quyết định không đề cập tới chuyện thằng đểu kia tới gặp mình.
Một kỳ nghỉ không gặp nên bọn họ có rất nhiều chuyện để nói với nhau, đến khi ra ngoài rồi vẫn chưa nói hết.
Ban đầu nói là liên hoan nhưng cuối cùng lại biến thành Thẩm Thanh Thanh mời nên bọn họ quyết định tìm một quán nào đó giá cả phải chăng rồi vào ăn.
“Tớ nhớ gần đây có mở một quán buffet, quán mới đang có chương trình mua ba tặng một.” Ngô Hoan vừa dứt lời, cả bọn cảm thấy có thể thử ghé qua xem sao.
Xuyên Sách Công Lược Nam Phụ Đầu BếpTác giả: Tô Hương Lan SắcTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMột ký túc xá nữ lớn, 306. "Thanh Thanh, cậu đi cùng tớ đi mà…" Lâm Ngữ Tĩnh luôn luôn ăn nói nhỏ nhẹ dịu dàng, khiến cho người ta rất khó từ chối, vậy mà lúc này người bên cạnh cô ấy lại khẽ lắc đầu. "Ngữ Tĩnh, sao cậu lại muốn Thanh Thanh đi cùng?" Ngô Hoan tò mò hỏi. Cô ấy vừa dứt lời, Dư Duyệt đang đọc sách cũng không nhịn được ngẩng đầu lên. Phòng 306 có bốn người, quan hệ giữa mấy người bạn cùng phòng đều rất tốt. Nhưng vì chuyên ngành khác nhau nên Ngô Hoan thân với Dư Duyệt hơn, còn Lâm Ngữ Tĩnh lại thân với Thẩm Thanh Thanh hơn. Hai người sau tính cách khác nhau, nhưng lại rất hợp nhau, ngày thường như hình với bóng, không phải chị em lại thân thiết hơn cả chị em. Chính vì vậy nên Ngô Hoan không khỏi có chút ngạc nhiên khi nghe Lâm Ngữ Tĩnh một mực năn nỉ Thẩm Thanh Thanh làm gì đó cùng mình, nhưng Thẩm Thanh Thanh lại không đồng ý. Tính cách Lâm Ngữ Tĩnh tương đối dè dặt, chỉ hơi hướng ngoại một chút ở trước mặt Thẩm Thanh Thanh, nghe thấy Ngô Hoan nói,… “Trùng hợp ghê, tôi đang nghĩ sao mình còn chưa kịp nói gì mà tài xế lại phản ứng nhanh vậy!”Thấy cô nói chuyện với tài xế, hệ thống gọi cô một tiếng, rõ ràng là đang nhắc nhở cô trả lời vấn đề của mình.[Cậu thì biết cái gì, nhân loại chúng ta yêu nhau thì phải là nam theo đuổi nữ, để anh ta đuổi theo ta một lúc thì có sao.] Thẩm Thanh Thanh lừa hệ thống xoay vòng vòng xong đợi đến khi nó log out mới thầm thở phào một hơi.Gặp phải thằng cha đểu cáng kia, tâm trạng vui vẻ của cô bị phá mất một nửa, mãi tới khi quay lại ký túc xá, gặp lại đám bạn cùng phòng, được bọn họ yêu thương đút ăn thì lúc này tâm trạng cô mới vui vẻ trở lại.Không chỉ Dư Duyệt, Ngô Hoan mang đặc sản quê lên mà cả Lâm Ngữ Tĩnh cũng mang hoa quả tới chia nhau. Vốn Thẩm Thanh Thanh cũng định bụng mang một vài món đặc biệt quanh chung cư nhà cô tới nhưng tiếc là bị tên cặn bã kia làm xáo trộn kế hoạch.Mà giờ bọn họ mang đồ ăn tới rồi nên cô chỉ có thể tỏ ý tối nay mình sẽ mời.“Thanh Thanh, tớ thấy truyện cậu đăng rồi, vẽ đẹp lắm!”Dư Duyệt khen xong, Ngô Hoan nói tiếp: “Cậu nghĩ ra được cái món giá đỗ nhồi thịt kia cũng đỉnh thật đấy, tớ đọc bình luận thấy có nhiều người tranh luận xem rốt cuộc có thể nhồi thịt vào trong giá được không.”“Đó không phải do tớ nghĩ ra đâu, trước kia tớ có nhìn thấy món đó trong quyển sách dạy nấu ăn nào rồi á.”Lâm Ngữ Tĩnh tới những ngày cuối cùng mới về nhà, gần như hầu hết thời gian đều dành để bầu bạn với ba mẹ nên không biết chuyện Thẩm Thanh Thanh đã đăng truyện.Lúc này nghe bọn họ thảo luận, cô ấy không khỏi mở điện thoại ra xem.Ngô Hoan: “Sách dạy nấu ăn? Không lẽ món này có thể làm được thật sao?”“Đúng vậy.” Thẩm Thanh Thanh nói xong liền mở album ảnh trên điện thoại lên, đưa ảnh Tần Cẩn Mặc làm món giá nhột thịt cho cô ấy xem.“Ui vãi, ai mà giỏi vậy? Thế mà lại làm được món này thật kìa!” Ngô Hoan kinh ngạc xong liền chú ý tới một chuyện: “Giá đỗ nhồi thịt ăn được không?”“Cậu muốn nghe tớ nói thật trước hay nói dối?” Thẩm Thanh Thanh không nói thẳng mà tỏ ra bí mật.“Nói dối trước đi.”“Nói dối chính là, món đó siêu ngon luôn. Cứ phải gọi là tuyệt đỉnh mỹ vị nhân gian khiến cho người từng được thưởng thức từ nay về sau không còn muốn ăn giá bình thường nữa.”“Vậy nói thật gì sao?”Dưới sự thúc giục của cô ấy, Thẩm Thanh Thanh cười nói: “Nói thật là, hương vị vô cùng ngon nhưng tớ thấy cứ cầm giá xào thẳng với thịt luôn thì mùi vị cũng không khác nhồi thịt vào trong giá là mấy.”Đương nhiên nếu tình huống cô nói là so tài với một đầu bếp như Tần Cẩn Mặc làm giá đỗ nhồi thịt còn cô lại làm giá xào thịt thì có khác biết rất lớn đó.“Thật á hả…” Ngô Hoan cảm thấy hơi thất vọng.“Món này vốn kỳ công ở phần chế biến thôi, nói thẳng ra thì cũng chỉ là giá thêm thịt thì lấy đâu ra mùi vị đặc sắc.”“Tốt nhất là cậu đừng nói vậy với fan, hãy để món giá đỗ nhồi thịt là một thứ gì đó thật đặc biệt trong lòng các fan đi.”Thẩm Thanh Thanh bị cô ấy chọc cười, quay đầu lại thì thấy Lâm Ngữ Tĩnh vừa đọc truyện tranh vừa trò chuyện với Dư Duyệt. Cô cảm thấy cô ấy không còn buồn khổ như khi gọi điện cho mình nữa, ngẫm lại cuối cùng quyết định không đề cập tới chuyện thằng đểu kia tới gặp mình.Một kỳ nghỉ không gặp nên bọn họ có rất nhiều chuyện để nói với nhau, đến khi ra ngoài rồi vẫn chưa nói hết.Ban đầu nói là liên hoan nhưng cuối cùng lại biến thành Thẩm Thanh Thanh mời nên bọn họ quyết định tìm một quán nào đó giá cả phải chăng rồi vào ăn.“Tớ nhớ gần đây có mở một quán buffet, quán mới đang có chương trình mua ba tặng một.” Ngô Hoan vừa dứt lời, cả bọn cảm thấy có thể thử ghé qua xem sao.