Môi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,…
Chương 682: Thương tình
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Hiện tại có đủ loại chứng cớ chứng minh được dư đảng của Trần Triều Phát vẫn còn ở căn cứ DiệuDương, lộ tuyến di chuyển từ lúc xuống máy bay của những quân nhân kia đều hoàn toàn vòng qua đạiphú hào, hướng tới nơi ở của những người còn sống sót tại những hầm ngầm bãi đỗ xe.Nhưng bọn hắn không biết rằng, trừ bỏ bên trong đại phú hào, kỳ thật dưới nền đất của toàn bộ căncứ Diệu Dương này đều thuộc bộ rễ của Nhục Hoa, không có người nào biết, dưới nền đất, bộ rễ của nóđã trải dài với diện tích lớn như thế nào, cho nên mặc dù bọn họ có vòng ra xa đạiphú hào bao nhiêu thì vẫn thuộc phạm vi vồ mồi của Nhục Hoa.An Nhiên thở dài, dừng chân lại, Oa Oa ở phía sau chậm chững từng bước nhỏ đi tới, ôm chặt lấy cẳngchân An Nhiên, rồi nghe An Nhiên thở dài. "Thật ra ta không muốn ăn những người quân nhân đó, bọnhọ cũng chỉ là người nghe lệnh để hành sự mà thôi."Nhưng nề hà Trần lão tướng quân kia, muốn đem tính mạng của họ đưa tới miệng Nhục Hoa, cái này làmAn Nhiên không có biện pháp a, dù sao cũng không thể để đám quân nhân với những trang bị hoàn mỹnhư vậy vọt vào bên trong hầm ngầm để đại khai sát giới đi.Mặc kệ nói như thế nào thì khẳng định căn cứ Kim Môn cũng không thể để yên, nhưng cuộc sống vẫnphải trôi qua, không thể bởi vì sự quấy rầy mỗi ngày của căn cứ Kim Môn mà bọn họ không thể sốngđược.Hai người đi song song về phía trước, dẫm lên trêи nền tuyết xốp vang lên âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt.Lại đi về phía trước một chút, nhóm người bọn họ thấy Đường Ti Lạc đang đuổi theo Trương Bác Huânchạy ra khỏi khu nhà ở, trêи người nàng ta chỉ mặc một chiếc áo khoác, dường như chân không xỏ tấtđi một đôi dép lê có lông ấm, từ rất xa có thể nhìn thấy da thịt lộ ra, cảm giác thập phần lạnhbuốt.An Nhiên không tự giác run lập cập, nàng như thế nào mỗi lần mang Oa Oa đi dạo đều đụng phải ĐườngTi Lạc cùng Trương Bác Huân đâu???Chỉ thấy Đường Ti lạc chạy hai bước về phía trước, sau đó đó ôm lấy eo của Trương Bác Huân, mái tócxoăn dài, xõa tung trêи vai, hỏi:"Ngươi nói đi, bao giờ thì ngươi lại tới xem ta? Vài ngày trước, ngươi nói ngươi sẽ đến, tới hômnay ngươi mới tới, ngồi không được hai phút liền đi, Trương Bác Huân, rốt cuộc ngươi làm sao vậy?Hồ ly tinh kia tốt như vậy hay sao?"Nghe Đường Ti Lạc nói lời này, An Nhiên có thể thay Trương Bác Huân cảm thấy thương tình, má ơi,Trương Bác Huân này thật bi thương a.Nàng nghiêng đầu sang bên cạnh thấy vẻ mặt đồng tình của Bàn Tử nhìn về Trương Bác Huân, An Nhiêncảm thấy, cảm thấy bi thương cho Trương Bác Huân không chỉ một mình nàng a.Quả nhiên vẻ mặt Trương Bác Huân trầm trọng lên, khuôn mặt anh tuấn thoạt nhìn vìchuyện này mà già đi vài tuổi, hắn duỗi tay cầm lấy tay Đường Ti Lạc đang ôm eo hắn, nhẹ nhàng kéora, sau đó xoay người, nhìn nàng ta, nói lại lần thứ 101:"Chuyện của ta và ngươi đều đã qua đi, Đường Ti Lạc, bỏ đi, buông tay đi." "Vì cái gì?"Đường Ti Lạc lại khóc, nhìn Trương Bác Huân, trêи mặt đầy sự yếu ớt: "Ngươi không phải đã nói, sẽvẫn luôn yêu ta hay sao? Có phải vì ta đã ô uế hay không? Có phải bởi vì trong bụng ta đã hoàinghiệt chủng của người khác hay không??? Trương Bác Huân, Triệu Như đã đáp ứng ta, sẽmau chóng thay ta giải quyết, nó không phải vấn đề giữa chúng ta.""Không có quan hệ tới hết thảy những cái đó. "Trương Bác Huân cảm thấy sắp phát điên a, hắn nói như thế nào với Đường Ti Lạc bây giờ a? Hắn nênnói như thế nào a?Hắn không phải bởi vì đứa nhỏ trong bụng Đường Ti Lạc, trêи thực tế, nếu hắn còn có tình cảm vớinàng, thì trong lòng sẽ tràn đầy vui mừng, mặc kệ trong bụng nàng hoài đứa nhỏ của ai, hắn đềukhông ngại. Nhưng hiện tại, tình huống này, thoạt nhìn, giống như hắn đang để ý đến đứanhỏ trong bụng nàng a.
Hiện tại có đủ loại chứng cớ chứng minh được dư đảng của Trần Triều Phát vẫn còn ở căn cứ Diệu
Dương, lộ tuyến di chuyển từ lúc xuống máy bay của những quân nhân kia đều hoàn toàn vòng qua đại
phú hào, hướng tới nơi ở của những người còn sống sót tại những hầm ngầm bãi đỗ xe.
Nhưng bọn hắn không biết rằng, trừ bỏ bên trong đại phú hào, kỳ thật dưới nền đất của toàn bộ căn
cứ Diệu Dương này đều thuộc bộ rễ của Nhục Hoa, không có người nào biết, dưới nền đất, bộ rễ của nó
đã trải dài với diện tích lớn như thế nào, cho nên mặc dù bọn họ có vòng ra xa đại
phú hào bao nhiêu thì vẫn thuộc phạm vi vồ mồi của Nhục Hoa.
An Nhiên thở dài, dừng chân lại, Oa Oa ở phía sau chậm chững từng bước nhỏ đi tới, ôm chặt lấy cẳng
chân An Nhiên, rồi nghe An Nhiên thở dài. "Thật ra ta không muốn ăn những người quân nhân đó, bọn
họ cũng chỉ là người nghe lệnh để hành sự mà thôi."
Nhưng nề hà Trần lão tướng quân kia, muốn đem tính mạng của họ đưa tới miệng Nhục Hoa, cái này làm
An Nhiên không có biện pháp a, dù sao cũng không thể để đám quân nhân với những trang bị hoàn mỹ
như vậy vọt vào bên trong hầm ngầm để đại khai sát giới đi.
Mặc kệ nói như thế nào thì khẳng định căn cứ Kim Môn cũng không thể để yên, nhưng cuộc sống vẫn
phải trôi qua, không thể bởi vì sự quấy rầy mỗi ngày của căn cứ Kim Môn mà bọn họ không thể sống
được.
Hai người đi song song về phía trước, dẫm lên trêи nền tuyết xốp vang lên âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt.
Lại đi về phía trước một chút, nhóm người bọn họ thấy Đường Ti Lạc đang đuổi theo Trương Bác Huân
chạy ra khỏi khu nhà ở, trêи người nàng ta chỉ mặc một chiếc áo khoác, dường như chân không xỏ tất
đi một đôi dép lê có lông ấm, từ rất xa có thể nhìn thấy da thịt lộ ra, cảm giác thập phần lạnh
buốt.
An Nhiên không tự giác run lập cập, nàng như thế nào mỗi lần mang Oa Oa đi dạo đều đụng phải Đường
Ti Lạc cùng Trương Bác Huân đâu???
Chỉ thấy Đường Ti lạc chạy hai bước về phía trước, sau đó đó ôm lấy eo của Trương Bác Huân, mái tóc
xoăn dài, xõa tung trêи vai, hỏi:
"Ngươi nói đi, bao giờ thì ngươi lại tới xem ta? Vài ngày trước, ngươi nói ngươi sẽ đến, tới hôm
nay ngươi mới tới, ngồi không được hai phút liền đi, Trương Bác Huân, rốt cuộc ngươi làm sao vậy?
Hồ ly tinh kia tốt như vậy hay sao?"
Nghe Đường Ti Lạc nói lời này, An Nhiên có thể thay Trương Bác Huân cảm thấy thương tình, má ơi,
Trương Bác Huân này thật bi thương a.
Nàng nghiêng đầu sang bên cạnh thấy vẻ mặt đồng tình của Bàn Tử nhìn về Trương Bác Huân, An Nhiên
cảm thấy, cảm thấy bi thương cho Trương Bác Huân không chỉ một mình nàng a.
Quả nhiên vẻ mặt Trương Bác Huân trầm trọng lên, khuôn mặt anh tuấn thoạt nhìn vì
chuyện này mà già đi vài tuổi, hắn duỗi tay cầm lấy tay Đường Ti Lạc đang ôm eo hắn, nhẹ nhàng kéo
ra, sau đó xoay người, nhìn nàng ta, nói lại lần thứ 101:
"Chuyện của ta và ngươi đều đã qua đi, Đường Ti Lạc, bỏ đi, buông tay đi." "Vì cái gì?"
Đường Ti Lạc lại khóc, nhìn Trương Bác Huân, trêи mặt đầy sự yếu ớt: "Ngươi không phải đã nói, sẽ
vẫn luôn yêu ta hay sao? Có phải vì ta đã ô uế hay không? Có phải bởi vì trong bụng ta đã hoài
nghiệt chủng của người khác hay không??? Trương Bác Huân, Triệu Như đã đáp ứng ta, sẽ
mau chóng thay ta giải quyết, nó không phải vấn đề giữa chúng ta."
"Không có quan hệ tới hết thảy những cái đó. "
Trương Bác Huân cảm thấy sắp phát điên a, hắn nói như thế nào với Đường Ti Lạc bây giờ a? Hắn nên
nói như thế nào a?
Hắn không phải bởi vì đứa nhỏ trong bụng Đường Ti Lạc, trêи thực tế, nếu hắn còn có tình cảm với
nàng, thì trong lòng sẽ tràn đầy vui mừng, mặc kệ trong bụng nàng hoài đứa nhỏ của ai, hắn đều
không ngại. Nhưng hiện tại, tình huống này, thoạt nhìn, giống như hắn đang để ý đến đứa
nhỏ trong bụng nàng a.
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Hiện tại có đủ loại chứng cớ chứng minh được dư đảng của Trần Triều Phát vẫn còn ở căn cứ DiệuDương, lộ tuyến di chuyển từ lúc xuống máy bay của những quân nhân kia đều hoàn toàn vòng qua đạiphú hào, hướng tới nơi ở của những người còn sống sót tại những hầm ngầm bãi đỗ xe.Nhưng bọn hắn không biết rằng, trừ bỏ bên trong đại phú hào, kỳ thật dưới nền đất của toàn bộ căncứ Diệu Dương này đều thuộc bộ rễ của Nhục Hoa, không có người nào biết, dưới nền đất, bộ rễ của nóđã trải dài với diện tích lớn như thế nào, cho nên mặc dù bọn họ có vòng ra xa đạiphú hào bao nhiêu thì vẫn thuộc phạm vi vồ mồi của Nhục Hoa.An Nhiên thở dài, dừng chân lại, Oa Oa ở phía sau chậm chững từng bước nhỏ đi tới, ôm chặt lấy cẳngchân An Nhiên, rồi nghe An Nhiên thở dài. "Thật ra ta không muốn ăn những người quân nhân đó, bọnhọ cũng chỉ là người nghe lệnh để hành sự mà thôi."Nhưng nề hà Trần lão tướng quân kia, muốn đem tính mạng của họ đưa tới miệng Nhục Hoa, cái này làmAn Nhiên không có biện pháp a, dù sao cũng không thể để đám quân nhân với những trang bị hoàn mỹnhư vậy vọt vào bên trong hầm ngầm để đại khai sát giới đi.Mặc kệ nói như thế nào thì khẳng định căn cứ Kim Môn cũng không thể để yên, nhưng cuộc sống vẫnphải trôi qua, không thể bởi vì sự quấy rầy mỗi ngày của căn cứ Kim Môn mà bọn họ không thể sốngđược.Hai người đi song song về phía trước, dẫm lên trêи nền tuyết xốp vang lên âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt.Lại đi về phía trước một chút, nhóm người bọn họ thấy Đường Ti Lạc đang đuổi theo Trương Bác Huânchạy ra khỏi khu nhà ở, trêи người nàng ta chỉ mặc một chiếc áo khoác, dường như chân không xỏ tấtđi một đôi dép lê có lông ấm, từ rất xa có thể nhìn thấy da thịt lộ ra, cảm giác thập phần lạnhbuốt.An Nhiên không tự giác run lập cập, nàng như thế nào mỗi lần mang Oa Oa đi dạo đều đụng phải ĐườngTi Lạc cùng Trương Bác Huân đâu???Chỉ thấy Đường Ti lạc chạy hai bước về phía trước, sau đó đó ôm lấy eo của Trương Bác Huân, mái tócxoăn dài, xõa tung trêи vai, hỏi:"Ngươi nói đi, bao giờ thì ngươi lại tới xem ta? Vài ngày trước, ngươi nói ngươi sẽ đến, tới hômnay ngươi mới tới, ngồi không được hai phút liền đi, Trương Bác Huân, rốt cuộc ngươi làm sao vậy?Hồ ly tinh kia tốt như vậy hay sao?"Nghe Đường Ti Lạc nói lời này, An Nhiên có thể thay Trương Bác Huân cảm thấy thương tình, má ơi,Trương Bác Huân này thật bi thương a.Nàng nghiêng đầu sang bên cạnh thấy vẻ mặt đồng tình của Bàn Tử nhìn về Trương Bác Huân, An Nhiêncảm thấy, cảm thấy bi thương cho Trương Bác Huân không chỉ một mình nàng a.Quả nhiên vẻ mặt Trương Bác Huân trầm trọng lên, khuôn mặt anh tuấn thoạt nhìn vìchuyện này mà già đi vài tuổi, hắn duỗi tay cầm lấy tay Đường Ti Lạc đang ôm eo hắn, nhẹ nhàng kéora, sau đó xoay người, nhìn nàng ta, nói lại lần thứ 101:"Chuyện của ta và ngươi đều đã qua đi, Đường Ti Lạc, bỏ đi, buông tay đi." "Vì cái gì?"Đường Ti Lạc lại khóc, nhìn Trương Bác Huân, trêи mặt đầy sự yếu ớt: "Ngươi không phải đã nói, sẽvẫn luôn yêu ta hay sao? Có phải vì ta đã ô uế hay không? Có phải bởi vì trong bụng ta đã hoàinghiệt chủng của người khác hay không??? Trương Bác Huân, Triệu Như đã đáp ứng ta, sẽmau chóng thay ta giải quyết, nó không phải vấn đề giữa chúng ta.""Không có quan hệ tới hết thảy những cái đó. "Trương Bác Huân cảm thấy sắp phát điên a, hắn nói như thế nào với Đường Ti Lạc bây giờ a? Hắn nênnói như thế nào a?Hắn không phải bởi vì đứa nhỏ trong bụng Đường Ti Lạc, trêи thực tế, nếu hắn còn có tình cảm vớinàng, thì trong lòng sẽ tràn đầy vui mừng, mặc kệ trong bụng nàng hoài đứa nhỏ của ai, hắn đềukhông ngại. Nhưng hiện tại, tình huống này, thoạt nhìn, giống như hắn đang để ý đến đứanhỏ trong bụng nàng a.