Môi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,…

Chương 806: Phạm vi bình thường

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Nhưng những người vây quanh cửa hàng thuốc này lại không thực sự tắt thở, họ ngồi trêи ghế rêиhừ hừ, những người bệnh còn lại thì đứng bên cạnh, còn chút sức lực thì nhỏ giọngnói chuyện với nhau, nghe loáng thoáng như chỗ bọn họ có rất nhiều người sinh bệnh,cơ hồ không có ai ngoại lệ hết.An Nhiên đang đứng nghe đầy lỗ tai, thì ở cây cổ thụ biến dị che đỉnh đầu, phân một nhánh cây lặnglẽ sinh trưởng, nó rũ cành thử sờ lên vai nàng, An Nhiên đứng dưới tàng cây duỗi tay tùy ý đẩy racái móng heo kia, trong lòng nghĩ, chuyện này bắt đầu không tầm thường a.Nàng nghĩ nghĩ rồi xoay người đi về phía xưởng thuốc của Triệu Như, xưởng thuốc kiađược dựng ở sườn núi bên trái của Bách Hoa thành, nó chiếm diện tích khá lớn, nó là mảnhđất trống cuối cùng có thể dựng phòng ở của Bách Hoa thành đã bị Triệu Như trưng dụng, trừ bỏ dựngxưởng thì chung quanh xưởng còn có một diện tích đất trồng thảo dược khá lớn.An Nhiên đi xuyên qua một mảnh vườn màu tím, không biết là loại thảo dược gì, nàng đi vàoxưởng, nhìn trái nhìn phải, bên trong có mấy chiếc máy tinh luyện thuốc, nàng nhìn cũngkhông hiểu, nàng nhìn lướt qua thấy vài người đang phân loại thảo dược, liền đến gần hỏi phòng thínghiệm của Triệu Như.Phòng thí nghiệm ở tầng hai của xưởng thuốc, bên trong là các loại ống nghiệm, TriệuNhư đang mặc bộ quần áo blouse trắng, cùng với Lương Tử Ngộ cũng ăn mặc tương tự hai ngườiđang thí nghiệm một ống nghiệm đựng đầy chất lỏng gì đó.Thấy An Nhiên đi vào, Triệu Như tùy ý nhìn nàng một cái rồi hỏi: "Hôm nay sao lại rảnh tới đây?Lãnh đạo tới thị sát công việc hay sao?""Bên ngoài xảy ra chuyện, rất nhiều người đang cảm mạo cùng phát sốt, họ chạy tới Bách Hoa thành đểmua thuốc."An Nhiên chỉ chỉ ngoài cửa, hỏi Triệu Như:"Ta phỏng chừng thuốc của Bách Hoa thành sẽ không đủ dùng, ngươi đi xem a."Triệu Như sửng sốt xoay người lại, cũng không coi đó là đại sự gì, nàng đi tới cửa nói thầm:"Ta đây còn có rất nhiều việc đâu, thuốc về cảm mạo phát sốt rất nhiều, Tĩnh Huyênnày làm gì không biết? Nàng không muốn làm thì đừng làm, đi dậy mấy người cao tuổi múa hát đi."Cứ như vậy, Triệu Như vừa lẩm bẩm vừa đi ra cửa, đi kiểm tra hàng tồn của cửa hàng thuốc, sau đórất lâu cũng không thấy về, An Nhiên đứng ở cửa phòng thí nghiệm, nhìn những người mặc áo blousetrắng kia, Lương Tử Ngộ vốn dĩ cũng muốn đi ra ngoài nhưng lại tới gần lên tiếng tiếp đón nàng, caohứng hỏi:"An Nhiên, lần đầu ngươi tới nơi này của chúng ta, có muốn ta giới thiệu một chút hạng mục mà chúngta đang nghiên cứu hay không?"Vì xuất phát từ lễ phép, An Nhiên chỉ có thể đứng ở cửa phòng thí nghiệm, không để ý nói:"Được a, hiện tại các ngươi đang nghiên cứu cái gì?"Lúc này, An Nhiên mới chú ý tới, những chiếc giá ở bên trong phòng thí nghiệm này rất lớn, mỗi tầngtrêи giá để đặt vô số ống nghiệm, trong ống nghiệm đựng rất nhiều loại chất lỏng, mà những saunhững cái giá kia còn không ít người mặc áo trắng đang hoạt động.Lương Tử Ngộ cười đứng dậy mới An Nhiên đi vào nói:"Nơi này của chúng ta đang gieo trồng một ít thảo dược có tác dụng thanh nhiệt giải độc cùngvới giảm nhiệt, đang trong quá trình tinh luyện, đem những thảo dược kia nghiền nát, tinhluyện để lưu lại tinh hoa vô hại với thân thể, có thể đối phó với việc giảm nhiệt, giảm đau trongphạm vi bình thường hẳn là không có vấn đề gì.""Cái gì gọi là phạm vi bình thường?" An Nhiên khó hiểu hỏi."Chính là cơ thể con người không cần dùng những dược vật này có thể thông qua việctự lành để khỏi bệnh, cái đó gọi là trong phạm vi bình thường.""Vậy phạm vi không bình thường thì sao?""Chính là trong phạm vi dùng thuốc cũng không có bất luận tác dụng trị liệu gì, gọi là phạm vikhông bình thường?"

Nhưng những người vây quanh cửa hàng thuốc này lại không thực sự tắt thở, họ ngồi trêи ghế rêи

hừ hừ, những người bệnh còn lại thì đứng bên cạnh, còn chút sức lực thì nhỏ giọng

nói chuyện với nhau, nghe loáng thoáng như chỗ bọn họ có rất nhiều người sinh bệnh,

cơ hồ không có ai ngoại lệ hết.

An Nhiên đang đứng nghe đầy lỗ tai, thì ở cây cổ thụ biến dị che đỉnh đầu, phân một nhánh cây lặng

lẽ sinh trưởng, nó rũ cành thử sờ lên vai nàng, An Nhiên đứng dưới tàng cây duỗi tay tùy ý đẩy ra

cái móng heo kia, trong lòng nghĩ, chuyện này bắt đầu không tầm thường a.

Nàng nghĩ nghĩ rồi xoay người đi về phía xưởng thuốc của Triệu Như, xưởng thuốc kia

được dựng ở sườn núi bên trái của Bách Hoa thành, nó chiếm diện tích khá lớn, nó là mảnh

đất trống cuối cùng có thể dựng phòng ở của Bách Hoa thành đã bị Triệu Như trưng dụng, trừ bỏ dựng

xưởng thì chung quanh xưởng còn có một diện tích đất trồng thảo dược khá lớn.

An Nhiên đi xuyên qua một mảnh vườn màu tím, không biết là loại thảo dược gì, nàng đi vào

xưởng, nhìn trái nhìn phải, bên trong có mấy chiếc máy tinh luyện thuốc, nàng nhìn cũng

không hiểu, nàng nhìn lướt qua thấy vài người đang phân loại thảo dược, liền đến gần hỏi phòng thí

nghiệm của Triệu Như.

Phòng thí nghiệm ở tầng hai của xưởng thuốc, bên trong là các loại ống nghiệm, Triệu

Như đang mặc bộ quần áo blouse trắng, cùng với Lương Tử Ngộ cũng ăn mặc tương tự hai người

đang thí nghiệm một ống nghiệm đựng đầy chất lỏng gì đó.

Thấy An Nhiên đi vào, Triệu Như tùy ý nhìn nàng một cái rồi hỏi: "Hôm nay sao lại rảnh tới đây?

Lãnh đạo tới thị sát công việc hay sao?"

"Bên ngoài xảy ra chuyện, rất nhiều người đang cảm mạo cùng phát sốt, họ chạy tới Bách Hoa thành để

mua thuốc."

An Nhiên chỉ chỉ ngoài cửa, hỏi Triệu Như:

"Ta phỏng chừng thuốc của Bách Hoa thành sẽ không đủ dùng, ngươi đi xem a."

Triệu Như sửng sốt xoay người lại, cũng không coi đó là đại sự gì, nàng đi tới cửa nói thầm:

"Ta đây còn có rất nhiều việc đâu, thuốc về cảm mạo phát sốt rất nhiều, Tĩnh Huyên

này làm gì không biết? Nàng không muốn làm thì đừng làm, đi dậy mấy người cao tuổi múa hát đi."

Cứ như vậy, Triệu Như vừa lẩm bẩm vừa đi ra cửa, đi kiểm tra hàng tồn của cửa hàng thuốc, sau đó

rất lâu cũng không thấy về, An Nhiên đứng ở cửa phòng thí nghiệm, nhìn những người mặc áo blouse

trắng kia, Lương Tử Ngộ vốn dĩ cũng muốn đi ra ngoài nhưng lại tới gần lên tiếng tiếp đón nàng, cao

hứng hỏi:

"An Nhiên, lần đầu ngươi tới nơi này của chúng ta, có muốn ta giới thiệu một chút hạng mục mà chúng

ta đang nghiên cứu hay không?"

Vì xuất phát từ lễ phép, An Nhiên chỉ có thể đứng ở cửa phòng thí nghiệm, không để ý nói:

"Được a, hiện tại các ngươi đang nghiên cứu cái gì?"

Lúc này, An Nhiên mới chú ý tới, những chiếc giá ở bên trong phòng thí nghiệm này rất lớn, mỗi tầng

trêи giá để đặt vô số ống nghiệm, trong ống nghiệm đựng rất nhiều loại chất lỏng, mà những sau

những cái giá kia còn không ít người mặc áo trắng đang hoạt động.

Lương Tử Ngộ cười đứng dậy mới An Nhiên đi vào nói:

"Nơi này của chúng ta đang gieo trồng một ít thảo dược có tác dụng thanh nhiệt giải độc cùng

với giảm nhiệt, đang trong quá trình tinh luyện, đem những thảo dược kia nghiền nát, tinh

luyện để lưu lại tinh hoa vô hại với thân thể, có thể đối phó với việc giảm nhiệt, giảm đau trong

phạm vi bình thường hẳn là không có vấn đề gì."

"Cái gì gọi là phạm vi bình thường?" An Nhiên khó hiểu hỏi.

"Chính là cơ thể con người không cần dùng những dược vật này có thể thông qua việc

tự lành để khỏi bệnh, cái đó gọi là trong phạm vi bình thường."

"Vậy phạm vi không bình thường thì sao?"

"Chính là trong phạm vi dùng thuốc cũng không có bất luận tác dụng trị liệu gì, gọi là phạm vi

không bình thường?"

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Nhưng những người vây quanh cửa hàng thuốc này lại không thực sự tắt thở, họ ngồi trêи ghế rêиhừ hừ, những người bệnh còn lại thì đứng bên cạnh, còn chút sức lực thì nhỏ giọngnói chuyện với nhau, nghe loáng thoáng như chỗ bọn họ có rất nhiều người sinh bệnh,cơ hồ không có ai ngoại lệ hết.An Nhiên đang đứng nghe đầy lỗ tai, thì ở cây cổ thụ biến dị che đỉnh đầu, phân một nhánh cây lặnglẽ sinh trưởng, nó rũ cành thử sờ lên vai nàng, An Nhiên đứng dưới tàng cây duỗi tay tùy ý đẩy racái móng heo kia, trong lòng nghĩ, chuyện này bắt đầu không tầm thường a.Nàng nghĩ nghĩ rồi xoay người đi về phía xưởng thuốc của Triệu Như, xưởng thuốc kiađược dựng ở sườn núi bên trái của Bách Hoa thành, nó chiếm diện tích khá lớn, nó là mảnhđất trống cuối cùng có thể dựng phòng ở của Bách Hoa thành đã bị Triệu Như trưng dụng, trừ bỏ dựngxưởng thì chung quanh xưởng còn có một diện tích đất trồng thảo dược khá lớn.An Nhiên đi xuyên qua một mảnh vườn màu tím, không biết là loại thảo dược gì, nàng đi vàoxưởng, nhìn trái nhìn phải, bên trong có mấy chiếc máy tinh luyện thuốc, nàng nhìn cũngkhông hiểu, nàng nhìn lướt qua thấy vài người đang phân loại thảo dược, liền đến gần hỏi phòng thínghiệm của Triệu Như.Phòng thí nghiệm ở tầng hai của xưởng thuốc, bên trong là các loại ống nghiệm, TriệuNhư đang mặc bộ quần áo blouse trắng, cùng với Lương Tử Ngộ cũng ăn mặc tương tự hai ngườiđang thí nghiệm một ống nghiệm đựng đầy chất lỏng gì đó.Thấy An Nhiên đi vào, Triệu Như tùy ý nhìn nàng một cái rồi hỏi: "Hôm nay sao lại rảnh tới đây?Lãnh đạo tới thị sát công việc hay sao?""Bên ngoài xảy ra chuyện, rất nhiều người đang cảm mạo cùng phát sốt, họ chạy tới Bách Hoa thành đểmua thuốc."An Nhiên chỉ chỉ ngoài cửa, hỏi Triệu Như:"Ta phỏng chừng thuốc của Bách Hoa thành sẽ không đủ dùng, ngươi đi xem a."Triệu Như sửng sốt xoay người lại, cũng không coi đó là đại sự gì, nàng đi tới cửa nói thầm:"Ta đây còn có rất nhiều việc đâu, thuốc về cảm mạo phát sốt rất nhiều, Tĩnh Huyênnày làm gì không biết? Nàng không muốn làm thì đừng làm, đi dậy mấy người cao tuổi múa hát đi."Cứ như vậy, Triệu Như vừa lẩm bẩm vừa đi ra cửa, đi kiểm tra hàng tồn của cửa hàng thuốc, sau đórất lâu cũng không thấy về, An Nhiên đứng ở cửa phòng thí nghiệm, nhìn những người mặc áo blousetrắng kia, Lương Tử Ngộ vốn dĩ cũng muốn đi ra ngoài nhưng lại tới gần lên tiếng tiếp đón nàng, caohứng hỏi:"An Nhiên, lần đầu ngươi tới nơi này của chúng ta, có muốn ta giới thiệu một chút hạng mục mà chúngta đang nghiên cứu hay không?"Vì xuất phát từ lễ phép, An Nhiên chỉ có thể đứng ở cửa phòng thí nghiệm, không để ý nói:"Được a, hiện tại các ngươi đang nghiên cứu cái gì?"Lúc này, An Nhiên mới chú ý tới, những chiếc giá ở bên trong phòng thí nghiệm này rất lớn, mỗi tầngtrêи giá để đặt vô số ống nghiệm, trong ống nghiệm đựng rất nhiều loại chất lỏng, mà những saunhững cái giá kia còn không ít người mặc áo trắng đang hoạt động.Lương Tử Ngộ cười đứng dậy mới An Nhiên đi vào nói:"Nơi này của chúng ta đang gieo trồng một ít thảo dược có tác dụng thanh nhiệt giải độc cùngvới giảm nhiệt, đang trong quá trình tinh luyện, đem những thảo dược kia nghiền nát, tinhluyện để lưu lại tinh hoa vô hại với thân thể, có thể đối phó với việc giảm nhiệt, giảm đau trongphạm vi bình thường hẳn là không có vấn đề gì.""Cái gì gọi là phạm vi bình thường?" An Nhiên khó hiểu hỏi."Chính là cơ thể con người không cần dùng những dược vật này có thể thông qua việctự lành để khỏi bệnh, cái đó gọi là trong phạm vi bình thường.""Vậy phạm vi không bình thường thì sao?""Chính là trong phạm vi dùng thuốc cũng không có bất luận tác dụng trị liệu gì, gọi là phạm vikhông bình thường?"

Chương 806: Phạm vi bình thường