Môi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,…
Chương 903: Quyết tâm
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… "Thuận theo thời đại chính là lời khuyên cuối cùng của ta đối với Tiểu Chu thành các ngươi."An Nhiên trước khi đi không để cho vị lãnh đạo Tiểu Chu thành kia nói nhiều nữa,nàng đi ra khỏi đây phía sau nàng Tiểu Bạc Hà cùng Oa Oa và Bàn Tử ở sau cùng, những người giốngnhư dân chạy nạn đang vây quanh liền tự động tách ra một con đường để An Nhiên đi về phía khu rừngrậm biến dị.Lúc này An Nhiên đã hạ một quyết tâm rất lớn, mặc kệ nhóm lãnh đạo chạy phía sau ʍôиɠ nàng có cầuxin thế nào, nàng đều không dao động.Nhưng ở Tiểu Chu thành trong thời gian dài, trở lại Bách Hoa thành, An Nhiên đột nhiên nhíumày, đứng ở một con đường nhỏ, cúi đầu nhìn hai bên, những bông hoa vẫn sinh trưởng mạnhmẽ.Trong những bông hoa đỏ đỏ trắng trắng kia, khoảng cách rất dài mới có thể phát hiện một đóa hoamàu hồng phấn nhỏ nhỏ, toàn bộ Bách Hoa thành đều bị cây cối che trời che lại, đèn đường giống nhưnhững ngôi sao léo sáng léo sáng, những đóa hoa dưới không khi rét lạnh kia sôi nổi ngả về phía AnNhiên."Làm sao vậy, An Nhiên, tại sao đột nhiên dừng lại?"Bàn Tử ở phía sau, tò mò khom lưng đứng ở phía sau An Nhiên, trộm nhìn thoáng nàng.An Nhiên lại hít hít mũi hỏi:"Bàn Tử, ngươi có cảm thấy Bách Hoa thành thật sự là quá thơm hay không?""Có sao?"Bàn Tử cũng hít hít cái mũi:"Không phải vẫn luôn thơm như vậy sao? Bởi vì chúng ta mới từ bên ngoài trở về, cho nên sẽ cảm thấyBách Hoa thành rất thơm, trêи thực tế nó vẫn luôn thơm như vậy."Nghe Bàn Tử nói như vậy, An Nhiên gật gật đầu, tìm được lời giải thích hợp lý, bước chân tiến vềphía trước, trực tiếp đi về nhà.Tới buổi chiều, căn cứ Thời Đại phái một đội tới Tiểu Chu thành, đem Ngô Thắng gì đó, kéo tới bêncạnh rừng rậm biến dị, bắt được một cây mây biến dị, dùng nó bó buộc Ngô Thắng một cách dãman, sau đó ném vào bên trong rừng rậm biến dị.An Nhiên đã công đạo, người có thể không giết thì không giết, kho máu của nàng cần rất nhiều rấtnhiều người.Như thế, dùng Ngô Thắng khai đao làm toàn bộ Tiểu Chu thành nguyên bản trị an xã hội rời rạc hỗnloạn trở nên thần hồn nát thần tính.Bọn họ tựa hồ thấy được An Nhiên muốn quyết tâm trọng điểm thống trị lại Tiểu Chu thành, một đámngười không dám ra khỏi lều trại của mình, ngaycả nhóm lãnh đạo muốn duy trì việc thu mua bán ra vật tư cơ bản cũng nơm nớp lo sợ không dám làmchuyện xấu gì trong thời điểm này.Đồng thời, người ở căn cứ Thời Đại, cũng tiến hành công tác kiểm tra sơ qua Tiểu Chu thành, hồi báolại An Nhiên, là căn bản Tiểu Chu thành không có ai biến thành tang thi hoặc sắp bị biến thành tangthi.An Nhiên ngồi dưới mái hiên nhà nàng, nhìn Hồ Chính đang đứng trong sân, cùng với người phụ tráchviệc kiểm tra của Tiểu Chu thành, nhíu mày hỏi:"Các ngươi xác định, Tiểu Chu thành không có ai bị biến thành tang thi hoặc sắp bịbiến thành tang thi sao?""Xác định!"Hồ Chính cúi đầu, khá cung kính trả lời An Nhiên.Mặc cho ai trước kia kiêu ngạo như thế nào, cậy tài khinh người như thế nào, đi một chuyến từ chỗsâu trong rừng rậm biến dị trở về cũng không dám làm càn trước mặt An Nhiên."Này khá kỳ quái a, không phải nói Tiểu Chu thành thường xuyên có người biến thành tang thi haysao?""Là đúng vậy."Người nhân viên của căn cứ Thời Đại kiểm tra qua Tiểu Chu thành cúi đầu bước lên, giải thích với AnNhiên:"Chúng ta cố ý điều tra một ít lời đồn đãi thập phần chân thật, có một ít là do người tới quấyphá, một ít là người từ bên ngoài tiến vào Tiểu Chu thành, vốn dĩ sắp thi hóa cuối cùngvì các loại nguyên nhân bị người Tiểu Chu thành giết."
"Thuận theo thời đại chính là lời khuyên cuối cùng của ta đối với Tiểu Chu thành các ngươi."
An Nhiên trước khi đi không để cho vị lãnh đạo Tiểu Chu thành kia nói nhiều nữa,
nàng đi ra khỏi đây phía sau nàng Tiểu Bạc Hà cùng Oa Oa và Bàn Tử ở sau cùng, những người giống
như dân chạy nạn đang vây quanh liền tự động tách ra một con đường để An Nhiên đi về phía khu rừng
rậm biến dị.
Lúc này An Nhiên đã hạ một quyết tâm rất lớn, mặc kệ nhóm lãnh đạo chạy phía sau ʍôиɠ nàng có cầu
xin thế nào, nàng đều không dao động.
Nhưng ở Tiểu Chu thành trong thời gian dài, trở lại Bách Hoa thành, An Nhiên đột nhiên nhíu
mày, đứng ở một con đường nhỏ, cúi đầu nhìn hai bên, những bông hoa vẫn sinh trưởng mạnh
mẽ.
Trong những bông hoa đỏ đỏ trắng trắng kia, khoảng cách rất dài mới có thể phát hiện một đóa hoa
màu hồng phấn nhỏ nhỏ, toàn bộ Bách Hoa thành đều bị cây cối che trời che lại, đèn đường giống như
những ngôi sao léo sáng léo sáng, những đóa hoa dưới không khi rét lạnh kia sôi nổi ngả về phía An
Nhiên.
"Làm sao vậy, An Nhiên, tại sao đột nhiên dừng lại?"
Bàn Tử ở phía sau, tò mò khom lưng đứng ở phía sau An Nhiên, trộm nhìn thoáng nàng.
An Nhiên lại hít hít mũi hỏi:
"Bàn Tử, ngươi có cảm thấy Bách Hoa thành thật sự là quá thơm hay không?"
"Có sao?"
Bàn Tử cũng hít hít cái mũi:
"Không phải vẫn luôn thơm như vậy sao? Bởi vì chúng ta mới từ bên ngoài trở về, cho nên sẽ cảm thấy
Bách Hoa thành rất thơm, trêи thực tế nó vẫn luôn thơm như vậy."
Nghe Bàn Tử nói như vậy, An Nhiên gật gật đầu, tìm được lời giải thích hợp lý, bước chân tiến về
phía trước, trực tiếp đi về nhà.
Tới buổi chiều, căn cứ Thời Đại phái một đội tới Tiểu Chu thành, đem Ngô Thắng gì đó, kéo tới bên
cạnh rừng rậm biến dị, bắt được một cây mây biến dị, dùng nó bó buộc Ngô Thắng một cách dã
man, sau đó ném vào bên trong rừng rậm biến dị.
An Nhiên đã công đạo, người có thể không giết thì không giết, kho máu của nàng cần rất nhiều rất
nhiều người.
Như thế, dùng Ngô Thắng khai đao làm toàn bộ Tiểu Chu thành nguyên bản trị an xã hội rời rạc hỗn
loạn trở nên thần hồn nát thần tính.
Bọn họ tựa hồ thấy được An Nhiên muốn quyết tâm trọng điểm thống trị lại Tiểu Chu thành, một đám
người không dám ra khỏi lều trại của mình, ngay
cả nhóm lãnh đạo muốn duy trì việc thu mua bán ra vật tư cơ bản cũng nơm nớp lo sợ không dám làm
chuyện xấu gì trong thời điểm này.
Đồng thời, người ở căn cứ Thời Đại, cũng tiến hành công tác kiểm tra sơ qua Tiểu Chu thành, hồi báo
lại An Nhiên, là căn bản Tiểu Chu thành không có ai biến thành tang thi hoặc sắp bị biến thành tang
thi.
An Nhiên ngồi dưới mái hiên nhà nàng, nhìn Hồ Chính đang đứng trong sân, cùng với người phụ trách
việc kiểm tra của Tiểu Chu thành, nhíu mày hỏi:
"Các ngươi xác định, Tiểu Chu thành không có ai bị biến thành tang thi hoặc sắp bị
biến thành tang thi sao?"
"Xác định!"
Hồ Chính cúi đầu, khá cung kính trả lời An Nhiên.
Mặc cho ai trước kia kiêu ngạo như thế nào, cậy tài khinh người như thế nào, đi một chuyến từ chỗ
sâu trong rừng rậm biến dị trở về cũng không dám làm càn trước mặt An Nhiên.
"Này khá kỳ quái a, không phải nói Tiểu Chu thành thường xuyên có người biến thành tang thi hay
sao?"
"Là đúng vậy."
Người nhân viên của căn cứ Thời Đại kiểm tra qua Tiểu Chu thành cúi đầu bước lên, giải thích với An
Nhiên:
"Chúng ta cố ý điều tra một ít lời đồn đãi thập phần chân thật, có một ít là do người tới quấy
phá, một ít là người từ bên ngoài tiến vào Tiểu Chu thành, vốn dĩ sắp thi hóa cuối cùng
vì các loại nguyên nhân bị người Tiểu Chu thành giết."
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… "Thuận theo thời đại chính là lời khuyên cuối cùng của ta đối với Tiểu Chu thành các ngươi."An Nhiên trước khi đi không để cho vị lãnh đạo Tiểu Chu thành kia nói nhiều nữa,nàng đi ra khỏi đây phía sau nàng Tiểu Bạc Hà cùng Oa Oa và Bàn Tử ở sau cùng, những người giốngnhư dân chạy nạn đang vây quanh liền tự động tách ra một con đường để An Nhiên đi về phía khu rừngrậm biến dị.Lúc này An Nhiên đã hạ một quyết tâm rất lớn, mặc kệ nhóm lãnh đạo chạy phía sau ʍôиɠ nàng có cầuxin thế nào, nàng đều không dao động.Nhưng ở Tiểu Chu thành trong thời gian dài, trở lại Bách Hoa thành, An Nhiên đột nhiên nhíumày, đứng ở một con đường nhỏ, cúi đầu nhìn hai bên, những bông hoa vẫn sinh trưởng mạnhmẽ.Trong những bông hoa đỏ đỏ trắng trắng kia, khoảng cách rất dài mới có thể phát hiện một đóa hoamàu hồng phấn nhỏ nhỏ, toàn bộ Bách Hoa thành đều bị cây cối che trời che lại, đèn đường giống nhưnhững ngôi sao léo sáng léo sáng, những đóa hoa dưới không khi rét lạnh kia sôi nổi ngả về phía AnNhiên."Làm sao vậy, An Nhiên, tại sao đột nhiên dừng lại?"Bàn Tử ở phía sau, tò mò khom lưng đứng ở phía sau An Nhiên, trộm nhìn thoáng nàng.An Nhiên lại hít hít mũi hỏi:"Bàn Tử, ngươi có cảm thấy Bách Hoa thành thật sự là quá thơm hay không?""Có sao?"Bàn Tử cũng hít hít cái mũi:"Không phải vẫn luôn thơm như vậy sao? Bởi vì chúng ta mới từ bên ngoài trở về, cho nên sẽ cảm thấyBách Hoa thành rất thơm, trêи thực tế nó vẫn luôn thơm như vậy."Nghe Bàn Tử nói như vậy, An Nhiên gật gật đầu, tìm được lời giải thích hợp lý, bước chân tiến vềphía trước, trực tiếp đi về nhà.Tới buổi chiều, căn cứ Thời Đại phái một đội tới Tiểu Chu thành, đem Ngô Thắng gì đó, kéo tới bêncạnh rừng rậm biến dị, bắt được một cây mây biến dị, dùng nó bó buộc Ngô Thắng một cách dãman, sau đó ném vào bên trong rừng rậm biến dị.An Nhiên đã công đạo, người có thể không giết thì không giết, kho máu của nàng cần rất nhiều rấtnhiều người.Như thế, dùng Ngô Thắng khai đao làm toàn bộ Tiểu Chu thành nguyên bản trị an xã hội rời rạc hỗnloạn trở nên thần hồn nát thần tính.Bọn họ tựa hồ thấy được An Nhiên muốn quyết tâm trọng điểm thống trị lại Tiểu Chu thành, một đámngười không dám ra khỏi lều trại của mình, ngaycả nhóm lãnh đạo muốn duy trì việc thu mua bán ra vật tư cơ bản cũng nơm nớp lo sợ không dám làmchuyện xấu gì trong thời điểm này.Đồng thời, người ở căn cứ Thời Đại, cũng tiến hành công tác kiểm tra sơ qua Tiểu Chu thành, hồi báolại An Nhiên, là căn bản Tiểu Chu thành không có ai biến thành tang thi hoặc sắp bị biến thành tangthi.An Nhiên ngồi dưới mái hiên nhà nàng, nhìn Hồ Chính đang đứng trong sân, cùng với người phụ tráchviệc kiểm tra của Tiểu Chu thành, nhíu mày hỏi:"Các ngươi xác định, Tiểu Chu thành không có ai bị biến thành tang thi hoặc sắp bịbiến thành tang thi sao?""Xác định!"Hồ Chính cúi đầu, khá cung kính trả lời An Nhiên.Mặc cho ai trước kia kiêu ngạo như thế nào, cậy tài khinh người như thế nào, đi một chuyến từ chỗsâu trong rừng rậm biến dị trở về cũng không dám làm càn trước mặt An Nhiên."Này khá kỳ quái a, không phải nói Tiểu Chu thành thường xuyên có người biến thành tang thi haysao?""Là đúng vậy."Người nhân viên của căn cứ Thời Đại kiểm tra qua Tiểu Chu thành cúi đầu bước lên, giải thích với AnNhiên:"Chúng ta cố ý điều tra một ít lời đồn đãi thập phần chân thật, có một ít là do người tới quấyphá, một ít là người từ bên ngoài tiến vào Tiểu Chu thành, vốn dĩ sắp thi hóa cuối cùngvì các loại nguyên nhân bị người Tiểu Chu thành giết."