Môi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,…
Chương 932: Không cần tức giận
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Áp lực đè xuống như núi khiến An Nhiên không nhịn được gật gật đầu, chỉ cần cho nàng nhìn thấytương lai có hy vọng, có thể nhìn thấy thế hệ của Oa Oa vẫn có thể tung tăng nhảy nhót ở cái mạtthế này, An Nhiên sẽ có động lực để tự hỏi để tìm hiểu về những đóa hoa kia.Bằng không chờ tới tương lai, khi virus tận thế biến đổi, Phấn hoa không cầm trụ được cục diện, thếhệ như Oa Oa đã bị phá hỏng kháng thể trong cơ thể, không phải toàn bộ sẽ chết thẳng cẳng haysao?Cứ thế An Nhiên vừa đi ra khỏi phòng thí nghiệm, vừa tự hỏi nàng có biện pháp nào có thể làm sốlượng Phấn hoa gia tăng một ít không?Nghĩ nghĩ, An Nhiên đứng tại chỗ, khom lưng, nhìn một bông hoa nho nhỏ màu trắng bên chân, đầu ngóntay nàng xoa xoa lên cánh hoa màu trắng của nó rồi truyền cho nó một ít năng lượng, đóa hoa màutrắng kia giống như được sự cổ vũ lớn lao, sinh trưởng cực kỳ nhanh chóng, thoáng chốc một đóa hoanhỏ chỉ bằng ngón tay cái giờ đã trưởng thành một đóa hoa to bằng cả bàn tay.Thân hoa cũng thô to lên gấp đôi, mọc đầy gai bén nhọn."Ma ma, ma ma, tặng cho người!"Oa Oa vội vàng từ trong rừng cây biến dị chạy ra, nàng giơ lên một đống Phấn hoa lên, thân thể nhonhỏ kia lao ra ngoài từ một mảnh hắc ảnh dày đặc, cái bóng màu đen ở sau lưng nàng nhanhchong thu lại, cuối cùng ngưng tụ thành một cái bóng nhỏ di chuyển dưới chân nhỏ của nàng.Không biết có người nào hoài nghi tới vì sao khi không có ánh sáng chiếu vào, chiếc bóng của Oa Oavẫn đậm hơn rất nhiều so với bất luận kẻ nào hay không?Trong lòng An Nhiên nghĩ vậy, nàng ngồi xổm xuống, ôm chặt lấy Oa Oa chạy như bay tới nhào vàolòng nàng, sau đó ôm đứa nhỏ dậy, nhìn một đống Phấn Hoa trong tay Oa Oa, đếm sơ qua ítnhất cũng phải có 5-6 bông. "A? Mẹ cảm ơn Oa Oa, con ngắt nhiều Phấn hoa như vậy ở đâu a? Tất cảđều nở rồi, có phải con ngắt hết hoa trong sân nhà mình hay không đấy?" An Nhiên ôm Oa Oa, tronglòng thở dài, nhớ tới trong nhà chỉ còn lại thưa thớt vài bông Phấn hoa, lần đầu tiên cảm thấytuyệt vọng vì hành vi bứt lá bẻ cành của Oa Oa.Oa Oa lại không hiểu trong lòng ma ma đang nghĩ gì, nàng phải dùng hết toàn lực đối phó với MộPhong, lúc này không thể nhìn được ý tưởng hay nội tâm của bất luận kẻ nào, nàng vui vẻ nâng cánhtay nho nhỏ nắm một bó Phấn hoa đưa lên chóp mũi An Nhiên, như lấy lòng ngọt ngào nói với An Nhiên:"Ma Ma, tặng cho ngài! Không cần tức giận a"Oa Oa đã trốn nhà đi vài ngày, vẫn không chờ được ma ma triệu hoán, nàng bắt đầu hoảng loạn, dùngđầu nhỏ suy nghĩ rất nhiều rất nhiều, nàng nhớ mang máng hình ảnh đưa hoa xin lỗi trong đầu ngườikhác, vì thế dùng hồ lô làm gáo, bứt một đám Phấn hoa đưa cho ma ma.Hy vọng ma ma của nàng đừng nóng giận nữa, nhanh chóng biến chiến tranh thành tơ lụa,cho nàng trở về nhà.An Nhiên có chút cảm động, nghĩ rốt cuộc tiểu thí hài này lần đầu tiên tặng hoa cho nàng, khôngkhỏi có chút cao hứng, trêи mặt hiện nụ cười, nhận lấy bó hoa màu hồng phấn trong tay Oa Oa, sai đóhỏi""Về sao còn rời nhà trốn đi không?" "Không đâu, không bao giờ nữa đâu."Oa Oa rất nghiêm túc lắc đầu, ngoan ngoãn ôm lấy cổ An Nhiên, trong đầu người khác khi rời nhà trốnđi đều là cha mẹ lo lắng đến thỏa hiệp, nguyên lai đều là giả a, sau khi nàng rời nhà trốn đi, baba ma ma sẽ không đi tìm nàng, vậy về sau nhất định nàng sẽ không dùng chiêu này nữa."Vậy được rồi, chuyện này chúng ta bỏ qua nhé, về sau con cũng không được đi tai họa đồng ruộngnhà người ta, mặc kệ vì lý do gì đều không được biết không?"
Áp lực đè xuống như núi khiến An Nhiên không nhịn được gật gật đầu, chỉ cần cho nàng nhìn thấy
tương lai có hy vọng, có thể nhìn thấy thế hệ của Oa Oa vẫn có thể tung tăng nhảy nhót ở cái mạt
thế này, An Nhiên sẽ có động lực để tự hỏi để tìm hiểu về những đóa hoa kia.
Bằng không chờ tới tương lai, khi virus tận thế biến đổi, Phấn hoa không cầm trụ được cục diện, thế
hệ như Oa Oa đã bị phá hỏng kháng thể trong cơ thể, không phải toàn bộ sẽ chết thẳng cẳng hay
sao?Cứ thế An Nhiên vừa đi ra khỏi phòng thí nghiệm, vừa tự hỏi nàng có biện pháp nào có thể làm số
lượng Phấn hoa gia tăng một ít không?
Nghĩ nghĩ, An Nhiên đứng tại chỗ, khom lưng, nhìn một bông hoa nho nhỏ màu trắng bên chân, đầu ngón
tay nàng xoa xoa lên cánh hoa màu trắng của nó rồi truyền cho nó một ít năng lượng, đóa hoa màu
trắng kia giống như được sự cổ vũ lớn lao, sinh trưởng cực kỳ nhanh chóng, thoáng chốc một đóa hoa
nhỏ chỉ bằng ngón tay cái giờ đã trưởng thành một đóa hoa to bằng cả bàn tay.
Thân hoa cũng thô to lên gấp đôi, mọc đầy gai bén nhọn.
"Ma ma, ma ma, tặng cho người!"
Oa Oa vội vàng từ trong rừng cây biến dị chạy ra, nàng giơ lên một đống Phấn hoa lên, thân thể nho
nhỏ kia lao ra ngoài từ một mảnh hắc ảnh dày đặc, cái bóng màu đen ở sau lưng nàng nhanh
chong thu lại, cuối cùng ngưng tụ thành một cái bóng nhỏ di chuyển dưới chân nhỏ của nàng.
Không biết có người nào hoài nghi tới vì sao khi không có ánh sáng chiếu vào, chiếc bóng của Oa Oa
vẫn đậm hơn rất nhiều so với bất luận kẻ nào hay không?
Trong lòng An Nhiên nghĩ vậy, nàng ngồi xổm xuống, ôm chặt lấy Oa Oa chạy như bay tới nhào vào
lòng nàng, sau đó ôm đứa nhỏ dậy, nhìn một đống Phấn Hoa trong tay Oa Oa, đếm sơ qua ít
nhất cũng phải có 5-6 bông. "A? Mẹ cảm ơn Oa Oa, con ngắt nhiều Phấn hoa như vậy ở đâu a? Tất cả
đều nở rồi, có phải con ngắt hết hoa trong sân nhà mình hay không đấy?" An Nhiên ôm Oa Oa, trong
lòng thở dài, nhớ tới trong nhà chỉ còn lại thưa thớt vài bông Phấn hoa, lần đầu tiên cảm thấy
tuyệt vọng vì hành vi bứt lá bẻ cành của Oa Oa.
Oa Oa lại không hiểu trong lòng ma ma đang nghĩ gì, nàng phải dùng hết toàn lực đối phó với Mộ
Phong, lúc này không thể nhìn được ý tưởng hay nội tâm của bất luận kẻ nào, nàng vui vẻ nâng cánh
tay nho nhỏ nắm một bó Phấn hoa đưa lên chóp mũi An Nhiên, như lấy lòng ngọt ngào nói với An Nhiên:
"Ma Ma, tặng cho ngài! Không cần tức giận a"
Oa Oa đã trốn nhà đi vài ngày, vẫn không chờ được ma ma triệu hoán, nàng bắt đầu hoảng loạn, dùng
đầu nhỏ suy nghĩ rất nhiều rất nhiều, nàng nhớ mang máng hình ảnh đưa hoa xin lỗi trong đầu người
khác, vì thế dùng hồ lô làm gáo, bứt một đám Phấn hoa đưa cho ma ma.
Hy vọng ma ma của nàng đừng nóng giận nữa, nhanh chóng biến chiến tranh thành tơ lụa,
cho nàng trở về nhà.
An Nhiên có chút cảm động, nghĩ rốt cuộc tiểu thí hài này lần đầu tiên tặng hoa cho nàng, không
khỏi có chút cao hứng, trêи mặt hiện nụ cười, nhận lấy bó hoa màu hồng phấn trong tay Oa Oa, sai đó
hỏi"
"Về sao còn rời nhà trốn đi không?" "Không đâu, không bao giờ nữa đâu."
Oa Oa rất nghiêm túc lắc đầu, ngoan ngoãn ôm lấy cổ An Nhiên, trong đầu người khác khi rời nhà trốn
đi đều là cha mẹ lo lắng đến thỏa hiệp, nguyên lai đều là giả a, sau khi nàng rời nhà trốn đi, ba
ba ma ma sẽ không đi tìm nàng, vậy về sau nhất định nàng sẽ không dùng chiêu này nữa.
"Vậy được rồi, chuyện này chúng ta bỏ qua nhé, về sau con cũng không được đi tai họa đồng ruộng
nhà người ta, mặc kệ vì lý do gì đều không được biết không?"
Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Áp lực đè xuống như núi khiến An Nhiên không nhịn được gật gật đầu, chỉ cần cho nàng nhìn thấytương lai có hy vọng, có thể nhìn thấy thế hệ của Oa Oa vẫn có thể tung tăng nhảy nhót ở cái mạtthế này, An Nhiên sẽ có động lực để tự hỏi để tìm hiểu về những đóa hoa kia.Bằng không chờ tới tương lai, khi virus tận thế biến đổi, Phấn hoa không cầm trụ được cục diện, thếhệ như Oa Oa đã bị phá hỏng kháng thể trong cơ thể, không phải toàn bộ sẽ chết thẳng cẳng haysao?Cứ thế An Nhiên vừa đi ra khỏi phòng thí nghiệm, vừa tự hỏi nàng có biện pháp nào có thể làm sốlượng Phấn hoa gia tăng một ít không?Nghĩ nghĩ, An Nhiên đứng tại chỗ, khom lưng, nhìn một bông hoa nho nhỏ màu trắng bên chân, đầu ngóntay nàng xoa xoa lên cánh hoa màu trắng của nó rồi truyền cho nó một ít năng lượng, đóa hoa màutrắng kia giống như được sự cổ vũ lớn lao, sinh trưởng cực kỳ nhanh chóng, thoáng chốc một đóa hoanhỏ chỉ bằng ngón tay cái giờ đã trưởng thành một đóa hoa to bằng cả bàn tay.Thân hoa cũng thô to lên gấp đôi, mọc đầy gai bén nhọn."Ma ma, ma ma, tặng cho người!"Oa Oa vội vàng từ trong rừng cây biến dị chạy ra, nàng giơ lên một đống Phấn hoa lên, thân thể nhonhỏ kia lao ra ngoài từ một mảnh hắc ảnh dày đặc, cái bóng màu đen ở sau lưng nàng nhanhchong thu lại, cuối cùng ngưng tụ thành một cái bóng nhỏ di chuyển dưới chân nhỏ của nàng.Không biết có người nào hoài nghi tới vì sao khi không có ánh sáng chiếu vào, chiếc bóng của Oa Oavẫn đậm hơn rất nhiều so với bất luận kẻ nào hay không?Trong lòng An Nhiên nghĩ vậy, nàng ngồi xổm xuống, ôm chặt lấy Oa Oa chạy như bay tới nhào vàolòng nàng, sau đó ôm đứa nhỏ dậy, nhìn một đống Phấn Hoa trong tay Oa Oa, đếm sơ qua ítnhất cũng phải có 5-6 bông. "A? Mẹ cảm ơn Oa Oa, con ngắt nhiều Phấn hoa như vậy ở đâu a? Tất cảđều nở rồi, có phải con ngắt hết hoa trong sân nhà mình hay không đấy?" An Nhiên ôm Oa Oa, tronglòng thở dài, nhớ tới trong nhà chỉ còn lại thưa thớt vài bông Phấn hoa, lần đầu tiên cảm thấytuyệt vọng vì hành vi bứt lá bẻ cành của Oa Oa.Oa Oa lại không hiểu trong lòng ma ma đang nghĩ gì, nàng phải dùng hết toàn lực đối phó với MộPhong, lúc này không thể nhìn được ý tưởng hay nội tâm của bất luận kẻ nào, nàng vui vẻ nâng cánhtay nho nhỏ nắm một bó Phấn hoa đưa lên chóp mũi An Nhiên, như lấy lòng ngọt ngào nói với An Nhiên:"Ma Ma, tặng cho ngài! Không cần tức giận a"Oa Oa đã trốn nhà đi vài ngày, vẫn không chờ được ma ma triệu hoán, nàng bắt đầu hoảng loạn, dùngđầu nhỏ suy nghĩ rất nhiều rất nhiều, nàng nhớ mang máng hình ảnh đưa hoa xin lỗi trong đầu ngườikhác, vì thế dùng hồ lô làm gáo, bứt một đám Phấn hoa đưa cho ma ma.Hy vọng ma ma của nàng đừng nóng giận nữa, nhanh chóng biến chiến tranh thành tơ lụa,cho nàng trở về nhà.An Nhiên có chút cảm động, nghĩ rốt cuộc tiểu thí hài này lần đầu tiên tặng hoa cho nàng, khôngkhỏi có chút cao hứng, trêи mặt hiện nụ cười, nhận lấy bó hoa màu hồng phấn trong tay Oa Oa, sai đóhỏi""Về sao còn rời nhà trốn đi không?" "Không đâu, không bao giờ nữa đâu."Oa Oa rất nghiêm túc lắc đầu, ngoan ngoãn ôm lấy cổ An Nhiên, trong đầu người khác khi rời nhà trốnđi đều là cha mẹ lo lắng đến thỏa hiệp, nguyên lai đều là giả a, sau khi nàng rời nhà trốn đi, baba ma ma sẽ không đi tìm nàng, vậy về sau nhất định nàng sẽ không dùng chiêu này nữa."Vậy được rồi, chuyện này chúng ta bỏ qua nhé, về sau con cũng không được đi tai họa đồng ruộngnhà người ta, mặc kệ vì lý do gì đều không được biết không?"