Môi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,…

Chương 1013: Quy phục

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Bách Hoa thành, trong truyền thuyết giống như thiên đường kia lại có bộ dạng như này sao, giống nhưnông thôn với cỏ cây rậm rạp trước mạt thế. Trong tiếng nhạc réo rắt, người Thiên Viêm Sơn nửangày không tìm thấy bóng dáng An Nhiên trong truyền thuyết đang ở đâu, trong tưởng tượng của bọnhọ, An Nhiên là một nhân vật quan trọng, nhất định sẽ ngồi ở một nơivạn chúng chú mục.Ai biết, nhóm lãnh đạo của Tiểu Chu thành mang bọn họ trực tiếp đi vào giữa đám người, chỉ vào nhómphụ nữ đang ngồi hứng thú bừng bừng ngồi xem nhóm người cao tuổi nhảy múa, nói:"Đây là An Nhiên!" Đây là An Nhiên???Người của Thiên Viêm Sơn nhìn An Nhiên, bộ dạng của nàng thật sự bình thường đến không thể bìnhthường hơn, búi tóc nàng hơi rối cột trêи đầu, nàng mặc một chiếc áo trắng cùng với chiếc quần màuxám ngồi dưới đại thụ.Dưới tàng cây, ngồi cùng nàng có một vài người phụ nữ cắn hạt dưa, còn chút có, có chút không tròchuyện.Thấy có người tới đây, mấy người phụ nữ ngừng nói chuyện, ngẩng đầu nhìn đám ngườiThiên Viêm Sơn, sau đó các nàng thấy được đầu của gã tóc đỏ, nhưng không cảm thấy kinh ngạc, phảngphất như đã quá quen với việc sinh tử, họ đứng dậy chừa khoảng không cho An Nhiên làm công sự."Thật đúng là cắt đầu hắn xuống."An Nhiên đứng dậy, đến gần cái đầu của người đàn ông tóc đỏ, nàng nhìn cái đầu của người trẻ tuổichết không nhắm mắt kia, sau đó nâng mắt nhìn những lai khách đến từ Thiên Viêm Sơn hỏi:"Các ngươi muốn cái gì?" "Quy phục."Người đàn ông nâng cái đầu kia dâng lên cái đầu vẫn còn đang chảy máu đầm đìa nói thẳng:"Căn cứ Bắc Sơn trộm tinh hạch nguyên thủy của ngài, làm cho toàn bộ các căn cứ của chúng ta đềuphải di chuyển theo rừng rậm biến dị, chúng ta đã bị buộc tới đường cùng, chỉ hy vọng ngài có thểchừa cho chúng ta một chút để chúng ta có thể an cư lạc nghiệp, có thể sinh sống, vì thế, chỉ cầnAn Nhiên ngài nói một câu, chúng ta vì Bách Hoa thành đầu rơi máu chảy, không chốitừ.""Nói quá lời, nói quá lời, dĩ hòa vi quý."An Nhiên xua xua tay, Tiểu Bạc Hà ở phía sau tiến đến, mặt vô biểu tình nắm lấy đầu của gã đàn ôngtóc đỏ, ném cái đầu vô dụng vào trong bụi cỏ cạnh đó, ngay sau đó có một cây mây xanh non bò lên ănsạch sẽ cái đầu kia.Tuy rằng quảng trường ồn ào náo nhiệt nhưng vẫn nghe được An Nhiên nói: "Các ngươi đi về phía Namđi, từ vị trí hiện tại của các người đi về phía Đông, khi sắp tới gần căn cứ Thời Đại thì đi vềphía Nam, sau đó tìm một thành thị mà ở lại, khu rừng này, chỉ biết co lại tới đây."Lời này có ý tứ gì An Nhiên không nói rõ, người của Thiên Viêm sơn có mặt ở đây có chút chần chờ,nhưng không dám hỏi nhiều, trong cảm nhận của bọn họ, An Nhiên là thần có thể để cho bọn họ tiếptục sinh tồn xuống, nếu thần đã mở miệng thì tất nhiên có dụng ý của nàng.An Nhiên đã chịu chỉ cho bọn họ nơi cư trú, vậy đại biểu cho việc nàng tiếp nhận sự quy phụccủa Thiên Viêm Sơn, từ đây về sau, Thiên Viêm Sơn giống như căn cứ Thời Đại cùngTiểu Chu thành, đều thuộc sở hữu của Bách Hoa thành.Căn cứ Bắc Sơn dùng tính mạng của con trai thủ lĩnh để đổi với việc hành vi trộm đạo của họ.Việc này, Bách Hoa thành đã xem như chấm dứt, An Nhiên không nói về việc mất đi viên tinh hạchnguyên thủy phải làm gì bây giờ, vì thế căn cứBắc Sơn không thể hiểu nổi dễ dàng thành công trộm được viên tinh hạch nguyên thủy kia, nên làm gìvới viên tinh hạch khổng lồ to bằng cái máy giặt, trồng cũng không thể trồng ra cái quỷ gì, còn làmmất đi đứa con trai làm Thẩm Hồng Kiều tức giận muốn chết.

Bách Hoa thành, trong truyền thuyết giống như thiên đường kia lại có bộ dạng như này sao, giống như

nông thôn với cỏ cây rậm rạp trước mạt thế. Trong tiếng nhạc réo rắt, người Thiên Viêm Sơn nửa

ngày không tìm thấy bóng dáng An Nhiên trong truyền thuyết đang ở đâu, trong tưởng tượng của bọn

họ, An Nhiên là một nhân vật quan trọng, nhất định sẽ ngồi ở một nơi

vạn chúng chú mục.

Ai biết, nhóm lãnh đạo của Tiểu Chu thành mang bọn họ trực tiếp đi vào giữa đám người, chỉ vào nhóm

phụ nữ đang ngồi hứng thú bừng bừng ngồi xem nhóm người cao tuổi nhảy múa, nói:

"Đây là An Nhiên!" Đây là An Nhiên???

Người của Thiên Viêm Sơn nhìn An Nhiên, bộ dạng của nàng thật sự bình thường đến không thể bình

thường hơn, búi tóc nàng hơi rối cột trêи đầu, nàng mặc một chiếc áo trắng cùng với chiếc quần màu

xám ngồi dưới đại thụ.

Dưới tàng cây, ngồi cùng nàng có một vài người phụ nữ cắn hạt dưa, còn chút có, có chút không trò

chuyện.

Thấy có người tới đây, mấy người phụ nữ ngừng nói chuyện, ngẩng đầu nhìn đám người

Thiên Viêm Sơn, sau đó các nàng thấy được đầu của gã tóc đỏ, nhưng không cảm thấy kinh ngạc, phảng

phất như đã quá quen với việc sinh tử, họ đứng dậy chừa khoảng không cho An Nhiên làm công sự.

"Thật đúng là cắt đầu hắn xuống."

An Nhiên đứng dậy, đến gần cái đầu của người đàn ông tóc đỏ, nàng nhìn cái đầu của người trẻ tuổi

chết không nhắm mắt kia, sau đó nâng mắt nhìn những lai khách đến từ Thiên Viêm Sơn hỏi:

"Các ngươi muốn cái gì?" "Quy phục."

Người đàn ông nâng cái đầu kia dâng lên cái đầu vẫn còn đang chảy máu đầm đìa nói thẳng:

"Căn cứ Bắc Sơn trộm tinh hạch nguyên thủy của ngài, làm cho toàn bộ các căn cứ của chúng ta đều

phải di chuyển theo rừng rậm biến dị, chúng ta đã bị buộc tới đường cùng, chỉ hy vọng ngài có thể

chừa cho chúng ta một chút để chúng ta có thể an cư lạc nghiệp, có thể sinh sống, vì thế, chỉ cần

An Nhiên ngài nói một câu, chúng ta vì Bách Hoa thành đầu rơi máu chảy, không chối

từ."

"Nói quá lời, nói quá lời, dĩ hòa vi quý."

An Nhiên xua xua tay, Tiểu Bạc Hà ở phía sau tiến đến, mặt vô biểu tình nắm lấy đầu của gã đàn ông

tóc đỏ, ném cái đầu vô dụng vào trong bụi cỏ cạnh đó, ngay sau đó có một cây mây xanh non bò lên ăn

sạch sẽ cái đầu kia.

Tuy rằng quảng trường ồn ào náo nhiệt nhưng vẫn nghe được An Nhiên nói: "Các ngươi đi về phía Nam

đi, từ vị trí hiện tại của các người đi về phía Đông, khi sắp tới gần căn cứ Thời Đại thì đi về

phía Nam, sau đó tìm một thành thị mà ở lại, khu rừng này, chỉ biết co lại tới đây."

Lời này có ý tứ gì An Nhiên không nói rõ, người của Thiên Viêm sơn có mặt ở đây có chút chần chờ,

nhưng không dám hỏi nhiều, trong cảm nhận của bọn họ, An Nhiên là thần có thể để cho bọn họ tiếp

tục sinh tồn xuống, nếu thần đã mở miệng thì tất nhiên có dụng ý của nàng.

An Nhiên đã chịu chỉ cho bọn họ nơi cư trú, vậy đại biểu cho việc nàng tiếp nhận sự quy phục

của Thiên Viêm Sơn, từ đây về sau, Thiên Viêm Sơn giống như căn cứ Thời Đại cùng

Tiểu Chu thành, đều thuộc sở hữu của Bách Hoa thành.

Căn cứ Bắc Sơn dùng tính mạng của con trai thủ lĩnh để đổi với việc hành vi trộm đạo của họ.

Việc này, Bách Hoa thành đã xem như chấm dứt, An Nhiên không nói về việc mất đi viên tinh hạch

nguyên thủy phải làm gì bây giờ, vì thế căn cứ

Bắc Sơn không thể hiểu nổi dễ dàng thành công trộm được viên tinh hạch nguyên thủy kia, nên làm gì

với viên tinh hạch khổng lồ to bằng cái máy giặt, trồng cũng không thể trồng ra cái quỷ gì, còn làm

mất đi đứa con trai làm Thẩm Hồng Kiều tức giận muốn chết.

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Bách Hoa thành, trong truyền thuyết giống như thiên đường kia lại có bộ dạng như này sao, giống nhưnông thôn với cỏ cây rậm rạp trước mạt thế. Trong tiếng nhạc réo rắt, người Thiên Viêm Sơn nửangày không tìm thấy bóng dáng An Nhiên trong truyền thuyết đang ở đâu, trong tưởng tượng của bọnhọ, An Nhiên là một nhân vật quan trọng, nhất định sẽ ngồi ở một nơivạn chúng chú mục.Ai biết, nhóm lãnh đạo của Tiểu Chu thành mang bọn họ trực tiếp đi vào giữa đám người, chỉ vào nhómphụ nữ đang ngồi hứng thú bừng bừng ngồi xem nhóm người cao tuổi nhảy múa, nói:"Đây là An Nhiên!" Đây là An Nhiên???Người của Thiên Viêm Sơn nhìn An Nhiên, bộ dạng của nàng thật sự bình thường đến không thể bìnhthường hơn, búi tóc nàng hơi rối cột trêи đầu, nàng mặc một chiếc áo trắng cùng với chiếc quần màuxám ngồi dưới đại thụ.Dưới tàng cây, ngồi cùng nàng có một vài người phụ nữ cắn hạt dưa, còn chút có, có chút không tròchuyện.Thấy có người tới đây, mấy người phụ nữ ngừng nói chuyện, ngẩng đầu nhìn đám ngườiThiên Viêm Sơn, sau đó các nàng thấy được đầu của gã tóc đỏ, nhưng không cảm thấy kinh ngạc, phảngphất như đã quá quen với việc sinh tử, họ đứng dậy chừa khoảng không cho An Nhiên làm công sự."Thật đúng là cắt đầu hắn xuống."An Nhiên đứng dậy, đến gần cái đầu của người đàn ông tóc đỏ, nàng nhìn cái đầu của người trẻ tuổichết không nhắm mắt kia, sau đó nâng mắt nhìn những lai khách đến từ Thiên Viêm Sơn hỏi:"Các ngươi muốn cái gì?" "Quy phục."Người đàn ông nâng cái đầu kia dâng lên cái đầu vẫn còn đang chảy máu đầm đìa nói thẳng:"Căn cứ Bắc Sơn trộm tinh hạch nguyên thủy của ngài, làm cho toàn bộ các căn cứ của chúng ta đềuphải di chuyển theo rừng rậm biến dị, chúng ta đã bị buộc tới đường cùng, chỉ hy vọng ngài có thểchừa cho chúng ta một chút để chúng ta có thể an cư lạc nghiệp, có thể sinh sống, vì thế, chỉ cầnAn Nhiên ngài nói một câu, chúng ta vì Bách Hoa thành đầu rơi máu chảy, không chốitừ.""Nói quá lời, nói quá lời, dĩ hòa vi quý."An Nhiên xua xua tay, Tiểu Bạc Hà ở phía sau tiến đến, mặt vô biểu tình nắm lấy đầu của gã đàn ôngtóc đỏ, ném cái đầu vô dụng vào trong bụi cỏ cạnh đó, ngay sau đó có một cây mây xanh non bò lên ănsạch sẽ cái đầu kia.Tuy rằng quảng trường ồn ào náo nhiệt nhưng vẫn nghe được An Nhiên nói: "Các ngươi đi về phía Namđi, từ vị trí hiện tại của các người đi về phía Đông, khi sắp tới gần căn cứ Thời Đại thì đi vềphía Nam, sau đó tìm một thành thị mà ở lại, khu rừng này, chỉ biết co lại tới đây."Lời này có ý tứ gì An Nhiên không nói rõ, người của Thiên Viêm sơn có mặt ở đây có chút chần chờ,nhưng không dám hỏi nhiều, trong cảm nhận của bọn họ, An Nhiên là thần có thể để cho bọn họ tiếptục sinh tồn xuống, nếu thần đã mở miệng thì tất nhiên có dụng ý của nàng.An Nhiên đã chịu chỉ cho bọn họ nơi cư trú, vậy đại biểu cho việc nàng tiếp nhận sự quy phụccủa Thiên Viêm Sơn, từ đây về sau, Thiên Viêm Sơn giống như căn cứ Thời Đại cùngTiểu Chu thành, đều thuộc sở hữu của Bách Hoa thành.Căn cứ Bắc Sơn dùng tính mạng của con trai thủ lĩnh để đổi với việc hành vi trộm đạo của họ.Việc này, Bách Hoa thành đã xem như chấm dứt, An Nhiên không nói về việc mất đi viên tinh hạchnguyên thủy phải làm gì bây giờ, vì thế căn cứBắc Sơn không thể hiểu nổi dễ dàng thành công trộm được viên tinh hạch nguyên thủy kia, nên làm gìvới viên tinh hạch khổng lồ to bằng cái máy giặt, trồng cũng không thể trồng ra cái quỷ gì, còn làmmất đi đứa con trai làm Thẩm Hồng Kiều tức giận muốn chết.

Chương 1013: Quy phục