Môi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,…

Chương 1249: Ngoại truyện (câu chuyện tình yêu mạt thế) 39

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Nhưng sản lượng lương thực của căn cứ Ngũ Lý Hương phi thường cao, sở dĩ nó có thể lấy trình độchiến đấu trung đẳng mà thành công tồn tại ở mạt thế nhiều năm như vậy chính là bởi vì bọn họ làmột căn cứ nông nghiệp lớnĐương nhiên người của Bách Hoa thành có thể sản xuất lương thực với sản lượng rất cao, nhưng dân cưlại quá ít, từ 1 vạn người lúc bắt đầu thành lập, trải qua bao nhiêu năm tháng cùng với thời kỳbùng nổ dân số, dân cư trong Bách Hoa thành khó khăn lắm mới đạt 2 vạn người.Cho nên tổng sản lượng lương thực của Bách Hoa thành hoàn toàn không thể thỏa mãn được toàn bộ cáccăn cứ phụ thuộc vào nó, cho nên bọn họ chỉ có thể tới căn cứ Ngũ Lí Hương để bù trừ.Tiểu Bạc Hà ngồi ở mép giường lắc đầu:"Không thích."Nàng không thích bất luận nơi nào trừ Bách Hoa thành, cũng không chán ghé bất cứ nơi nào, đối vớinàng dù mình có sinh hoạt ở đâu, sự vật chung quanh mình hoàn toàn không gây cảm xúc gì với nàng,nàng chỉ cảm thấy, nếu có thể cho nàng ở trong Bách Hoa thành cả đời, nàng nguyện cả đời không rangoài.Lạc Phi Phàm nâng thân ngồi dậy, từ sau ôm lấy nàng thở dài:"Ngươi nên ra ngoài nhiều một chút, nhìn phồn hoa ở khắp nơi, hiện tại cuộc sống củangươi trôi qua giống như ao tù nước lặng, do vậy dị năng sẽ vô pháp lên cấp."Tiểu Bạc Hà bị ôm lấy chỉ rũ mắt, nàng không nói chuyện, không muốn nói gì, kỳ thật Lạc Phi Phàmnói đúng, ngần ấy năm, sở dị nàng không từ bỏ chính mình, không ngừng thúc đẩy dị năng tăng cấp làbởi vì An Nhiên tỷ tỷ đá nói, nàng phải tăng dị năng của mình lên, để đi đối phó với con cá sấubiến dị dưới sông kia.Hiện tại nó đã bị nàng lấy ra bộ óc, nhiệm vụ của nàng đã hoàn thành, có thể lơi lỏng xuống, antĩnh chờ chết.Vì sao tính cách nàng lại như vậy chính nàng cũng không biết, nàng chỉ biết từ nhỏ tính cách mìnhđã như vậy rồi.Nhưng những người chung quanh lại không nghĩ như vậy, mắt thấy mỗi người càng ngày càngtrẻ tuổi càng ngày càng mạnh khỏe, mà nàng từ một cô bé chậm rãi trưởng thành thành một thiếu nữ,hiện tại bộ dạng không sai biệt lắm với mọi người nhưng cứ như vậy, mọi người vẫn giữ nguyên bộdạng này, mà nàng thì càng ngày càng già nua thì sao.An Nhiên gấp gáp tới không có biện pháp nào, nàng đã sớm nhìn ra việc này cứ để Tiểu Bạc Hà như vậylà không được, chỉ có thể đuổi Tiểu Bạc Hà ra Bách Hoa thành để nàng tự tìm kiếm ý nghĩa sinh tồn."Tối nay cùng ta đi tham gia yến hội nhé, ta mang ngươi đi kiến thức một chút thế giới phồn hoanhé!"Lạc Phi Phàm ôm Tiểu Bạc Hà trong cơn đau đầu, tự quyết định, từ nay về sau, hắn sẽ mang nàng đinhiều nơi hơn, nhìn nhiều thứ hơn. Vốn dĩ hắn không muốn tham gia tiệc tối hoan nghênh gì đó củacăn cứ Thiên Viêm Sơn nhưng hiện tại hắn quyết định tham gia.Tiểu Bạc Hà nhíu mày, quay đầu lại nhìn Lạc Phi Phàm, nàng có thể không đi được không?Đương nhiên là không thể, một khi Lạc Phi Phàm triển khai thế công thì thiên hạ vô địch, nàng nóikhông đi hắn vẫn luôn quấn lấy nàng, cuối cùng còn trực tiếp ôm nàng ra cửa, đi về phía yến hội.Những năm qua ánh sáng ở căn cứ Thiên Viêm Sơn đều không quá tốt, trêи không trung của căn cứ bọnhọ đều là cánh cành nhánh nhánh của cây cối biến dị cho nên vào ban ngày trời vẫn xầm xì như đầymây còn vào buổi tối thì càng âm u duỗi tay không thấy năm ngón.Cho nên đèn đặc hiệu ở căn cứ Thiên Viêm Sơn ra đời, nơi nơi đều có đủ mọi màu sắc.Bởi vì đang chiến tranh cho nên trong thành không có nhiều người nhưng vì Lạc Phi Phàm tới vì vậynhững người còn lại trong thành đều phi thường náo nhiệt.

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Nhưng sản lượng lương thực của căn cứ Ngũ Lý Hương phi thường cao, sở dĩ nó có thể lấy trình độchiến đấu trung đẳng mà thành công tồn tại ở mạt thế nhiều năm như vậy chính là bởi vì bọn họ làmột căn cứ nông nghiệp lớnĐương nhiên người của Bách Hoa thành có thể sản xuất lương thực với sản lượng rất cao, nhưng dân cưlại quá ít, từ 1 vạn người lúc bắt đầu thành lập, trải qua bao nhiêu năm tháng cùng với thời kỳbùng nổ dân số, dân cư trong Bách Hoa thành khó khăn lắm mới đạt 2 vạn người.Cho nên tổng sản lượng lương thực của Bách Hoa thành hoàn toàn không thể thỏa mãn được toàn bộ cáccăn cứ phụ thuộc vào nó, cho nên bọn họ chỉ có thể tới căn cứ Ngũ Lí Hương để bù trừ.Tiểu Bạc Hà ngồi ở mép giường lắc đầu:"Không thích."Nàng không thích bất luận nơi nào trừ Bách Hoa thành, cũng không chán ghé bất cứ nơi nào, đối vớinàng dù mình có sinh hoạt ở đâu, sự vật chung quanh mình hoàn toàn không gây cảm xúc gì với nàng,nàng chỉ cảm thấy, nếu có thể cho nàng ở trong Bách Hoa thành cả đời, nàng nguyện cả đời không rangoài.Lạc Phi Phàm nâng thân ngồi dậy, từ sau ôm lấy nàng thở dài:"Ngươi nên ra ngoài nhiều một chút, nhìn phồn hoa ở khắp nơi, hiện tại cuộc sống củangươi trôi qua giống như ao tù nước lặng, do vậy dị năng sẽ vô pháp lên cấp."Tiểu Bạc Hà bị ôm lấy chỉ rũ mắt, nàng không nói chuyện, không muốn nói gì, kỳ thật Lạc Phi Phàmnói đúng, ngần ấy năm, sở dị nàng không từ bỏ chính mình, không ngừng thúc đẩy dị năng tăng cấp làbởi vì An Nhiên tỷ tỷ đá nói, nàng phải tăng dị năng của mình lên, để đi đối phó với con cá sấubiến dị dưới sông kia.Hiện tại nó đã bị nàng lấy ra bộ óc, nhiệm vụ của nàng đã hoàn thành, có thể lơi lỏng xuống, antĩnh chờ chết.Vì sao tính cách nàng lại như vậy chính nàng cũng không biết, nàng chỉ biết từ nhỏ tính cách mìnhđã như vậy rồi.Nhưng những người chung quanh lại không nghĩ như vậy, mắt thấy mỗi người càng ngày càngtrẻ tuổi càng ngày càng mạnh khỏe, mà nàng từ một cô bé chậm rãi trưởng thành thành một thiếu nữ,hiện tại bộ dạng không sai biệt lắm với mọi người nhưng cứ như vậy, mọi người vẫn giữ nguyên bộdạng này, mà nàng thì càng ngày càng già nua thì sao.An Nhiên gấp gáp tới không có biện pháp nào, nàng đã sớm nhìn ra việc này cứ để Tiểu Bạc Hà như vậylà không được, chỉ có thể đuổi Tiểu Bạc Hà ra Bách Hoa thành để nàng tự tìm kiếm ý nghĩa sinh tồn."Tối nay cùng ta đi tham gia yến hội nhé, ta mang ngươi đi kiến thức một chút thế giới phồn hoanhé!"Lạc Phi Phàm ôm Tiểu Bạc Hà trong cơn đau đầu, tự quyết định, từ nay về sau, hắn sẽ mang nàng đinhiều nơi hơn, nhìn nhiều thứ hơn. Vốn dĩ hắn không muốn tham gia tiệc tối hoan nghênh gì đó củacăn cứ Thiên Viêm Sơn nhưng hiện tại hắn quyết định tham gia.Tiểu Bạc Hà nhíu mày, quay đầu lại nhìn Lạc Phi Phàm, nàng có thể không đi được không?Đương nhiên là không thể, một khi Lạc Phi Phàm triển khai thế công thì thiên hạ vô địch, nàng nóikhông đi hắn vẫn luôn quấn lấy nàng, cuối cùng còn trực tiếp ôm nàng ra cửa, đi về phía yến hội.Những năm qua ánh sáng ở căn cứ Thiên Viêm Sơn đều không quá tốt, trêи không trung của căn cứ bọnhọ đều là cánh cành nhánh nhánh của cây cối biến dị cho nên vào ban ngày trời vẫn xầm xì như đầymây còn vào buổi tối thì càng âm u duỗi tay không thấy năm ngón.Cho nên đèn đặc hiệu ở căn cứ Thiên Viêm Sơn ra đời, nơi nơi đều có đủ mọi màu sắc.Bởi vì đang chiến tranh cho nên trong thành không có nhiều người nhưng vì Lạc Phi Phàm tới vì vậynhững người còn lại trong thành đều phi thường náo nhiệt.

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Nhưng sản lượng lương thực của căn cứ Ngũ Lý Hương phi thường cao, sở dĩ nó có thể lấy trình độchiến đấu trung đẳng mà thành công tồn tại ở mạt thế nhiều năm như vậy chính là bởi vì bọn họ làmột căn cứ nông nghiệp lớnĐương nhiên người của Bách Hoa thành có thể sản xuất lương thực với sản lượng rất cao, nhưng dân cưlại quá ít, từ 1 vạn người lúc bắt đầu thành lập, trải qua bao nhiêu năm tháng cùng với thời kỳbùng nổ dân số, dân cư trong Bách Hoa thành khó khăn lắm mới đạt 2 vạn người.Cho nên tổng sản lượng lương thực của Bách Hoa thành hoàn toàn không thể thỏa mãn được toàn bộ cáccăn cứ phụ thuộc vào nó, cho nên bọn họ chỉ có thể tới căn cứ Ngũ Lí Hương để bù trừ.Tiểu Bạc Hà ngồi ở mép giường lắc đầu:"Không thích."Nàng không thích bất luận nơi nào trừ Bách Hoa thành, cũng không chán ghé bất cứ nơi nào, đối vớinàng dù mình có sinh hoạt ở đâu, sự vật chung quanh mình hoàn toàn không gây cảm xúc gì với nàng,nàng chỉ cảm thấy, nếu có thể cho nàng ở trong Bách Hoa thành cả đời, nàng nguyện cả đời không rangoài.Lạc Phi Phàm nâng thân ngồi dậy, từ sau ôm lấy nàng thở dài:"Ngươi nên ra ngoài nhiều một chút, nhìn phồn hoa ở khắp nơi, hiện tại cuộc sống củangươi trôi qua giống như ao tù nước lặng, do vậy dị năng sẽ vô pháp lên cấp."Tiểu Bạc Hà bị ôm lấy chỉ rũ mắt, nàng không nói chuyện, không muốn nói gì, kỳ thật Lạc Phi Phàmnói đúng, ngần ấy năm, sở dị nàng không từ bỏ chính mình, không ngừng thúc đẩy dị năng tăng cấp làbởi vì An Nhiên tỷ tỷ đá nói, nàng phải tăng dị năng của mình lên, để đi đối phó với con cá sấubiến dị dưới sông kia.Hiện tại nó đã bị nàng lấy ra bộ óc, nhiệm vụ của nàng đã hoàn thành, có thể lơi lỏng xuống, antĩnh chờ chết.Vì sao tính cách nàng lại như vậy chính nàng cũng không biết, nàng chỉ biết từ nhỏ tính cách mìnhđã như vậy rồi.Nhưng những người chung quanh lại không nghĩ như vậy, mắt thấy mỗi người càng ngày càngtrẻ tuổi càng ngày càng mạnh khỏe, mà nàng từ một cô bé chậm rãi trưởng thành thành một thiếu nữ,hiện tại bộ dạng không sai biệt lắm với mọi người nhưng cứ như vậy, mọi người vẫn giữ nguyên bộdạng này, mà nàng thì càng ngày càng già nua thì sao.An Nhiên gấp gáp tới không có biện pháp nào, nàng đã sớm nhìn ra việc này cứ để Tiểu Bạc Hà như vậylà không được, chỉ có thể đuổi Tiểu Bạc Hà ra Bách Hoa thành để nàng tự tìm kiếm ý nghĩa sinh tồn."Tối nay cùng ta đi tham gia yến hội nhé, ta mang ngươi đi kiến thức một chút thế giới phồn hoanhé!"Lạc Phi Phàm ôm Tiểu Bạc Hà trong cơn đau đầu, tự quyết định, từ nay về sau, hắn sẽ mang nàng đinhiều nơi hơn, nhìn nhiều thứ hơn. Vốn dĩ hắn không muốn tham gia tiệc tối hoan nghênh gì đó củacăn cứ Thiên Viêm Sơn nhưng hiện tại hắn quyết định tham gia.Tiểu Bạc Hà nhíu mày, quay đầu lại nhìn Lạc Phi Phàm, nàng có thể không đi được không?Đương nhiên là không thể, một khi Lạc Phi Phàm triển khai thế công thì thiên hạ vô địch, nàng nóikhông đi hắn vẫn luôn quấn lấy nàng, cuối cùng còn trực tiếp ôm nàng ra cửa, đi về phía yến hội.Những năm qua ánh sáng ở căn cứ Thiên Viêm Sơn đều không quá tốt, trêи không trung của căn cứ bọnhọ đều là cánh cành nhánh nhánh của cây cối biến dị cho nên vào ban ngày trời vẫn xầm xì như đầymây còn vào buổi tối thì càng âm u duỗi tay không thấy năm ngón.Cho nên đèn đặc hiệu ở căn cứ Thiên Viêm Sơn ra đời, nơi nơi đều có đủ mọi màu sắc.Bởi vì đang chiến tranh cho nên trong thành không có nhiều người nhưng vì Lạc Phi Phàm tới vì vậynhững người còn lại trong thành đều phi thường náo nhiệt.

Chương 1249: Ngoại truyện (câu chuyện tình yêu mạt thế) 39