Môi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,…

Chương 1322: Ngoại truyện (Chiếc bóng của nàng) END

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Chiến An Tâm cắn môi, duỗi tay, bưng kín lấy đôi mắt của Mộ Phong. "Không cho nhìn ta, ta khi đócòn nhỏ, cái gì cũng không biết!"Mộ Phong bị nàng bưng kín đôi mắt, tùy ý để nàng che hai mắt hắn, nhưng khóe miệng lại cong lên,hắn cười nói:"Ngươi như này, có vẻ ngây thơ hơn so với những lúc làm xằng lằng bậy." Hắn biết, bởi vì nàng thấynhiều, cảm nhận được quá nhiều nhân tâm hiểm ác cho nên giống như ông cụ non, tuy còn nhỏ tuổinhưng dám đi vào nhà thổ, còn hứng thú nghiên cứu chung quanh, nhưng trêи đời này, lại hiếm cóngười nào đơn thuần hơn nàng.Nàng một đóa hoa trắng tinh nở ở nơi mạt thế đầy bùn lầy, không có người nào có thể làm cho MộPhong hắn khuynh tẫn cả đời để che chở.Cái gì mà chinh chiến sa trường, cái gì mà kiến công lập nghiệp, những thứ kia đều không phải thứmà Mộ Phong hắn muốn, điều hắn muốn là luôn bảo vệ cô gái trước mặt đang che lấy đôi mắt của hắn.Tuy mắt hắn bị nàng che lại nhưng trong lòng hắn, tràn đầy hình ảnh của nàng.Chiến An Tâm đỏ bừng mặt, nàng "nhìn" thấy rồi, giờ khắc này, Mộ Phong hoàn toàn không chút chốngcự, những ý nghĩ trong lòng hắn nàng đều nhìn thấy, hắn không cần mở miệng, nàng cũng đã "nhìn"thấy những lời trong lòng hắn."Được rồi, ta không nhìn, ta không muốn nhìn nữa!"Chiến An Tâm xấu hổ muốn chết, đã lớn như vậy, nàng nhìn qua ý nghĩ của không biết bao nhiêu ngườiđàn ông, có người cảm thấy nàng xinh đẹp, có người lại cảm thấy nàng như anh em, càng có nhiềungười cố gắng nịnh bợ nàng vì nàng là người thừa kế Bách Hoa thành.Mà từ trước tới nay nàng chưa từng thấy người nào nghĩ về nàng như Mộ Phong.Giống như một đại dương mênh ʍôиɠ, lại chỉ tề thủy trường lưu, lâu dài tích tụ lại, chậm rãi chậmrãi, từng chút từng chút, lâu tới chính hắn cũng chưa từng phát hiện ra từ khi nào bắt đầu, hắnkhông thể rời khỏi nàng nữa. Tuy rằng chính Mộ Phong cũng không rõ vì sao hắn đã có thể dễ dàng rờiđi như vậy, nhưng hắn vẫn ở lại làm cái bóng của nàng như cũ, dùng cả đời của hắn đều cho nàng, đâylà sự thật không thể tranh cãi.Nhưng Chiến An Tâm đứng từ góc độ "người ngoài đứng xem", thấy được tình cảm này của hắn, từkhi làm bạn với nàng, tình cảm từng chút từngchút biến chất, hắn bình tâm, theo nàng lớn lên. Cho tới hôm nay, thứ tình cảm kia làm nàng cực kỳngượng ngùng.Chiến An Tâm thu tay lại, xoay người đi về phía doanh địa, nàng đi được vài bước rồi quay đầu lại,nhìn Mộ Phong vẫn đứng tại chỗ không động đậy, hỏi:"Này, tại sao ngươi lại không đi?" "Ngươi nhìn thấy gì trong đầu của ta?"Mộ Phong đã cho nàng nhìn mọi thứ trong đầu hắn, thì khẳng định muốn biết thái độ của Chiến An Tâmnhìn thấy mọi thứ, nàng nhìn thấy gì trong đầu hắn, nàng có đáp án như thế nào, nàng không thể dùngsự e lệ kia để trả lời hắn được.Chiến An Tâm đỏ mặt, cắn môi, cúi đầu."Ta thấy được sâu dưới đáy lòng ngươi, nơi sâu nhất kia, có ɖu͙ƈ vọng!"Cho nên, ɖu͙ƈ vọng nơi sâu nhất trong đáy lòng Mộ Phong là cái gì? Hắn đứng trêи tảng đá ngầm,nhìn nàng, thân ảnh kia dần dần đi xa, hắn lắc mình đuổi kịp.Bỗng nhiên nàng quay đầu lại với khuôn mặt đỏ rực nàng cười với hắn nói: "Này, Mộ Phong, đột nhiênta cảm thấy thoạt nhìn ngươi có chút soái nha!" Mộ Phong nghi hoặc nhìn nàng, quả nhiên như ngườita nói tâm phụ nữ như mò kim đáy bể, không thể nắm lấy, vì sao nàng lại cảm thấy hắn có chút soái?"Bởi vì, ta bắt đầu thích ngươi nha! Không phải thường nói tình nhân trong mắt hóa tây thi haysao?"Chiến An Tâm trả lời nghi hoặc của Mộ Phong, rồi nàng nở nụ cười, trong nụ cười kia có một loạingọt ngào dần lan ra.Ừ, bắt đầu thích, sau đó yêu thích dần dần tích lại, không phải thứ ngọt ngào nhấttrong cái mạt thế này hay sao?================(Hoàn)P/s: Tới đây, câu chuyện về An Nhiên, Chiến Luyện và Oa Oa đã tới hồi kết. Cảm ơn mọi người đã ủnghộ mình trong suốt thời gian qua, hẹn gặp mọi người trong những câu chuyện tiếp theo nhé!!!

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Chiến An Tâm cắn môi, duỗi tay, bưng kín lấy đôi mắt của Mộ Phong. "Không cho nhìn ta, ta khi đócòn nhỏ, cái gì cũng không biết!"Mộ Phong bị nàng bưng kín đôi mắt, tùy ý để nàng che hai mắt hắn, nhưng khóe miệng lại cong lên,hắn cười nói:"Ngươi như này, có vẻ ngây thơ hơn so với những lúc làm xằng lằng bậy." Hắn biết, bởi vì nàng thấynhiều, cảm nhận được quá nhiều nhân tâm hiểm ác cho nên giống như ông cụ non, tuy còn nhỏ tuổinhưng dám đi vào nhà thổ, còn hứng thú nghiên cứu chung quanh, nhưng trêи đời này, lại hiếm cóngười nào đơn thuần hơn nàng.Nàng một đóa hoa trắng tinh nở ở nơi mạt thế đầy bùn lầy, không có người nào có thể làm cho MộPhong hắn khuynh tẫn cả đời để che chở.Cái gì mà chinh chiến sa trường, cái gì mà kiến công lập nghiệp, những thứ kia đều không phải thứmà Mộ Phong hắn muốn, điều hắn muốn là luôn bảo vệ cô gái trước mặt đang che lấy đôi mắt của hắn.Tuy mắt hắn bị nàng che lại nhưng trong lòng hắn, tràn đầy hình ảnh của nàng.Chiến An Tâm đỏ bừng mặt, nàng "nhìn" thấy rồi, giờ khắc này, Mộ Phong hoàn toàn không chút chốngcự, những ý nghĩ trong lòng hắn nàng đều nhìn thấy, hắn không cần mở miệng, nàng cũng đã "nhìn"thấy những lời trong lòng hắn."Được rồi, ta không nhìn, ta không muốn nhìn nữa!"Chiến An Tâm xấu hổ muốn chết, đã lớn như vậy, nàng nhìn qua ý nghĩ của không biết bao nhiêu ngườiđàn ông, có người cảm thấy nàng xinh đẹp, có người lại cảm thấy nàng như anh em, càng có nhiềungười cố gắng nịnh bợ nàng vì nàng là người thừa kế Bách Hoa thành.Mà từ trước tới nay nàng chưa từng thấy người nào nghĩ về nàng như Mộ Phong.Giống như một đại dương mênh ʍôиɠ, lại chỉ tề thủy trường lưu, lâu dài tích tụ lại, chậm rãi chậmrãi, từng chút từng chút, lâu tới chính hắn cũng chưa từng phát hiện ra từ khi nào bắt đầu, hắnkhông thể rời khỏi nàng nữa. Tuy rằng chính Mộ Phong cũng không rõ vì sao hắn đã có thể dễ dàng rờiđi như vậy, nhưng hắn vẫn ở lại làm cái bóng của nàng như cũ, dùng cả đời của hắn đều cho nàng, đâylà sự thật không thể tranh cãi.Nhưng Chiến An Tâm đứng từ góc độ "người ngoài đứng xem", thấy được tình cảm này của hắn, từkhi làm bạn với nàng, tình cảm từng chút từngchút biến chất, hắn bình tâm, theo nàng lớn lên. Cho tới hôm nay, thứ tình cảm kia làm nàng cực kỳngượng ngùng.Chiến An Tâm thu tay lại, xoay người đi về phía doanh địa, nàng đi được vài bước rồi quay đầu lại,nhìn Mộ Phong vẫn đứng tại chỗ không động đậy, hỏi:"Này, tại sao ngươi lại không đi?" "Ngươi nhìn thấy gì trong đầu của ta?"Mộ Phong đã cho nàng nhìn mọi thứ trong đầu hắn, thì khẳng định muốn biết thái độ của Chiến An Tâmnhìn thấy mọi thứ, nàng nhìn thấy gì trong đầu hắn, nàng có đáp án như thế nào, nàng không thể dùngsự e lệ kia để trả lời hắn được.Chiến An Tâm đỏ mặt, cắn môi, cúi đầu."Ta thấy được sâu dưới đáy lòng ngươi, nơi sâu nhất kia, có ɖu͙ƈ vọng!"Cho nên, ɖu͙ƈ vọng nơi sâu nhất trong đáy lòng Mộ Phong là cái gì? Hắn đứng trêи tảng đá ngầm,nhìn nàng, thân ảnh kia dần dần đi xa, hắn lắc mình đuổi kịp.Bỗng nhiên nàng quay đầu lại với khuôn mặt đỏ rực nàng cười với hắn nói: "Này, Mộ Phong, đột nhiênta cảm thấy thoạt nhìn ngươi có chút soái nha!" Mộ Phong nghi hoặc nhìn nàng, quả nhiên như ngườita nói tâm phụ nữ như mò kim đáy bể, không thể nắm lấy, vì sao nàng lại cảm thấy hắn có chút soái?"Bởi vì, ta bắt đầu thích ngươi nha! Không phải thường nói tình nhân trong mắt hóa tây thi haysao?"Chiến An Tâm trả lời nghi hoặc của Mộ Phong, rồi nàng nở nụ cười, trong nụ cười kia có một loạingọt ngào dần lan ra.Ừ, bắt đầu thích, sau đó yêu thích dần dần tích lại, không phải thứ ngọt ngào nhấttrong cái mạt thế này hay sao?================(Hoàn)P/s: Tới đây, câu chuyện về An Nhiên, Chiến Luyện và Oa Oa đã tới hồi kết. Cảm ơn mọi người đã ủnghộ mình trong suốt thời gian qua, hẹn gặp mọi người trong những câu chuyện tiếp theo nhé!!!

Mạt Thế Dưỡng Oa Bản Chép TayTruyện Converter, Truyện Dị Năng, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhMôi Chiến Luyện lại đè ép trở về, lực đạo kinh người, đè lên trêи người An Nhiên, An Nhiên một chút cũng không động đậy được, cảm xúc hắn tràn ra, cả người nhè nhẹ run rẩy, cơ bắp bị khóa lại bên trong quân trang kia như tích tụ lực lượng đã lâu, da thịt lỏa lồ ở bên ngoài giống như một bàn ủi lớn, không chỗ nào không nóng bỏng.Lúc này, hắn động thủ cởi quần của An Nhiên, mắt hơi hơi nhắm lại, trong miệng còn hàm chứa đôi môi của nàng, nói:"Kêu chồng!""Ch... ch... chồng ... Ta có chuyện muốn nói với ngươi ~ ~"Thật sự An Nhiên vừa thẹn lại nóng nảy, đánh không lại, chạy cũng không được, người này với nàng cùng ký giấy đăng ký kết hôn, việc lên giường gì đó, thật sự là nghĩa vụ tất nhiên phải làm của vợ chồng, lúc này Chiến Luyện muốn làm nàng lấy lý do gì cự tuyệt? Nhưng, nhưng, nhưng, nhưng mấu chốt là, nàng từ ngàn dặm xa xôi chạy đến đây để chuẩn bị ly hôn với Chiến Luyện!!!"Đừng nói, muốn nói gì, chờ chồng yêu ngươi xong rồi lại nói!"Chiến Luyện lại ngăn chặn đôi môi của An Nhiên,… Chiến An Tâm cắn môi, duỗi tay, bưng kín lấy đôi mắt của Mộ Phong. "Không cho nhìn ta, ta khi đócòn nhỏ, cái gì cũng không biết!"Mộ Phong bị nàng bưng kín đôi mắt, tùy ý để nàng che hai mắt hắn, nhưng khóe miệng lại cong lên,hắn cười nói:"Ngươi như này, có vẻ ngây thơ hơn so với những lúc làm xằng lằng bậy." Hắn biết, bởi vì nàng thấynhiều, cảm nhận được quá nhiều nhân tâm hiểm ác cho nên giống như ông cụ non, tuy còn nhỏ tuổinhưng dám đi vào nhà thổ, còn hứng thú nghiên cứu chung quanh, nhưng trêи đời này, lại hiếm cóngười nào đơn thuần hơn nàng.Nàng một đóa hoa trắng tinh nở ở nơi mạt thế đầy bùn lầy, không có người nào có thể làm cho MộPhong hắn khuynh tẫn cả đời để che chở.Cái gì mà chinh chiến sa trường, cái gì mà kiến công lập nghiệp, những thứ kia đều không phải thứmà Mộ Phong hắn muốn, điều hắn muốn là luôn bảo vệ cô gái trước mặt đang che lấy đôi mắt của hắn.Tuy mắt hắn bị nàng che lại nhưng trong lòng hắn, tràn đầy hình ảnh của nàng.Chiến An Tâm đỏ bừng mặt, nàng "nhìn" thấy rồi, giờ khắc này, Mộ Phong hoàn toàn không chút chốngcự, những ý nghĩ trong lòng hắn nàng đều nhìn thấy, hắn không cần mở miệng, nàng cũng đã "nhìn"thấy những lời trong lòng hắn."Được rồi, ta không nhìn, ta không muốn nhìn nữa!"Chiến An Tâm xấu hổ muốn chết, đã lớn như vậy, nàng nhìn qua ý nghĩ của không biết bao nhiêu ngườiđàn ông, có người cảm thấy nàng xinh đẹp, có người lại cảm thấy nàng như anh em, càng có nhiềungười cố gắng nịnh bợ nàng vì nàng là người thừa kế Bách Hoa thành.Mà từ trước tới nay nàng chưa từng thấy người nào nghĩ về nàng như Mộ Phong.Giống như một đại dương mênh ʍôиɠ, lại chỉ tề thủy trường lưu, lâu dài tích tụ lại, chậm rãi chậmrãi, từng chút từng chút, lâu tới chính hắn cũng chưa từng phát hiện ra từ khi nào bắt đầu, hắnkhông thể rời khỏi nàng nữa. Tuy rằng chính Mộ Phong cũng không rõ vì sao hắn đã có thể dễ dàng rờiđi như vậy, nhưng hắn vẫn ở lại làm cái bóng của nàng như cũ, dùng cả đời của hắn đều cho nàng, đâylà sự thật không thể tranh cãi.Nhưng Chiến An Tâm đứng từ góc độ "người ngoài đứng xem", thấy được tình cảm này của hắn, từkhi làm bạn với nàng, tình cảm từng chút từngchút biến chất, hắn bình tâm, theo nàng lớn lên. Cho tới hôm nay, thứ tình cảm kia làm nàng cực kỳngượng ngùng.Chiến An Tâm thu tay lại, xoay người đi về phía doanh địa, nàng đi được vài bước rồi quay đầu lại,nhìn Mộ Phong vẫn đứng tại chỗ không động đậy, hỏi:"Này, tại sao ngươi lại không đi?" "Ngươi nhìn thấy gì trong đầu của ta?"Mộ Phong đã cho nàng nhìn mọi thứ trong đầu hắn, thì khẳng định muốn biết thái độ của Chiến An Tâmnhìn thấy mọi thứ, nàng nhìn thấy gì trong đầu hắn, nàng có đáp án như thế nào, nàng không thể dùngsự e lệ kia để trả lời hắn được.Chiến An Tâm đỏ mặt, cắn môi, cúi đầu."Ta thấy được sâu dưới đáy lòng ngươi, nơi sâu nhất kia, có ɖu͙ƈ vọng!"Cho nên, ɖu͙ƈ vọng nơi sâu nhất trong đáy lòng Mộ Phong là cái gì? Hắn đứng trêи tảng đá ngầm,nhìn nàng, thân ảnh kia dần dần đi xa, hắn lắc mình đuổi kịp.Bỗng nhiên nàng quay đầu lại với khuôn mặt đỏ rực nàng cười với hắn nói: "Này, Mộ Phong, đột nhiênta cảm thấy thoạt nhìn ngươi có chút soái nha!" Mộ Phong nghi hoặc nhìn nàng, quả nhiên như ngườita nói tâm phụ nữ như mò kim đáy bể, không thể nắm lấy, vì sao nàng lại cảm thấy hắn có chút soái?"Bởi vì, ta bắt đầu thích ngươi nha! Không phải thường nói tình nhân trong mắt hóa tây thi haysao?"Chiến An Tâm trả lời nghi hoặc của Mộ Phong, rồi nàng nở nụ cười, trong nụ cười kia có một loạingọt ngào dần lan ra.Ừ, bắt đầu thích, sau đó yêu thích dần dần tích lại, không phải thứ ngọt ngào nhấttrong cái mạt thế này hay sao?================(Hoàn)P/s: Tới đây, câu chuyện về An Nhiên, Chiến Luyện và Oa Oa đã tới hồi kết. Cảm ơn mọi người đã ủnghộ mình trong suốt thời gian qua, hẹn gặp mọi người trong những câu chuyện tiếp theo nhé!!!

Chương 1322: Ngoại truyện (Chiếc bóng của nàng) END