Trời cao mây trắng, gió thu thổi nhẹ. Trong phố đồ cổ, dòng người qua lại tấp nập. Đám thương gia uống trà, chờ đợi dê béo đến cửa để làm thịt. Ba năm không khai trương, khai trương một lần ăn ba năm. Chính là câu nói mô tả rõ nét về những người này. Ở một cửa hàng trong đó, trên bảng hiệu có hai chữ to cứng cáp: Thần Toán. Không ngờ đây là một cửa hàng đoán mệnh. “Sư phụ, đừng trách con bại hoại môn phong. Thời đại đang tiến bộ, đoán mệnh cũng phải thức thời, mấy tên đại sư rởm đều thành người nổi tiếng rồi? Con làm Livestream, cũng không quá đáng chứ!” Trong cửa hàng, Tần Dược mặc đạo bào, búi tóc, ngồi trước máy vi tính. Ba ngày trước hắn tiếp nhận cửa hàng này. Cha mẹ Tần Dược mất sớm, hắn lớn lên trong viện phúc lợi, sau đó được sư phụ Trương Nhất Tông nhận nuôi. Sư phụ Trương Nhất Tông là một đại sư có chút bản lĩnh, có mở một cửa hàng trong phố đồ cổ này, còn nói với Tần Dược mình là truyền nhân đời thứ 78 của Đạo Thiên Môn gì đó, người không biết còn tưởng rằng là một tên trộm…

Truyện chữ