Tác giả:

Đỉnh cấp hào môn Lục gia đang đau đầu vì chuyện hôn sự.   Chỉ vì hai anh em nhà họ Lục, một người xuất gia làm Phật tử, một người gặp tai nạn xe cộ thành người thực vật.   Sau khi tôi và cô bạn thân Ôn Nhan biết được tin tức, lập tức tay trong tay gả vào Lục gia.   Nào ngờ, mới cưới được một tháng.   Phật tử phá giới hoàn tục, người thực vật bật dậy khỏi giường bệnh.   Ba giờ sáng, tôi và Ôn Nhan vịn eo lén lút gặp nhau.   Ôn Nhan: "Ly hôn không? Hôm nay tớ ly hôn."   Tôi: "Vậy tớ ngày mai, hai đứa mình cùng ly hôn thì quá lộ liễu."   1   "Nghe nói mẹ hôm qua mua cho cậu một hòn đảo?"   Ôn Nhan đột nhiên xông vào phòng.   Người cô ấy gọi là mẹ, chính là Lục phu nhân, cũng chính là mẹ chồng của chúng tôi.   Tôi chớp chớp mắt, "Hình như là có chuyện này, mẹ nói tớ ngày nào cũng đến bệnh viện chăm sóc Lục Triều Bắc, vất vả rồi, nên tiện tay mua tặng tớ một hòn đảo."   Ôn Nhan nghiến răng, bò lên giường, quấn lấy tôi như con rắn nước.   "Sao cậu có thể giấu tớ chuyện này!"   Tôi bị cánh…

Chương 16

Tôi Cùng Bạn Thân Gả Vào Hào MônTác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhĐỉnh cấp hào môn Lục gia đang đau đầu vì chuyện hôn sự.   Chỉ vì hai anh em nhà họ Lục, một người xuất gia làm Phật tử, một người gặp tai nạn xe cộ thành người thực vật.   Sau khi tôi và cô bạn thân Ôn Nhan biết được tin tức, lập tức tay trong tay gả vào Lục gia.   Nào ngờ, mới cưới được một tháng.   Phật tử phá giới hoàn tục, người thực vật bật dậy khỏi giường bệnh.   Ba giờ sáng, tôi và Ôn Nhan vịn eo lén lút gặp nhau.   Ôn Nhan: "Ly hôn không? Hôm nay tớ ly hôn."   Tôi: "Vậy tớ ngày mai, hai đứa mình cùng ly hôn thì quá lộ liễu."   1   "Nghe nói mẹ hôm qua mua cho cậu một hòn đảo?"   Ôn Nhan đột nhiên xông vào phòng.   Người cô ấy gọi là mẹ, chính là Lục phu nhân, cũng chính là mẹ chồng của chúng tôi.   Tôi chớp chớp mắt, "Hình như là có chuyện này, mẹ nói tớ ngày nào cũng đến bệnh viện chăm sóc Lục Triều Bắc, vất vả rồi, nên tiện tay mua tặng tớ một hòn đảo."   Ôn Nhan nghiến răng, bò lên giường, quấn lấy tôi như con rắn nước.   "Sao cậu có thể giấu tớ chuyện này!"   Tôi bị cánh… Lúc Ôn Nhan xuất viện, bụng cô ấy bắt đầu lộ rõ. Cái bụng ngày một lớn hơn. Hàng ngày, cô ấy đều lo lắng kéo tôi, "Vy Vy, hay là cậu sinh cùng tớ đi?" "Tớ sợ một mình!" "Hơn nữa, sau này còn có thể nuôi con cùng nhau nữa!" Nghe cũng có lý, tôi đã nghe lọt tai. Tối hôm đó, Lục Triều Bắc về nhà, đang định đi vào thư phòng. Lúc đi ngang qua phòng ngủ, một bàn tay trắng nõn đột nhiên xuất hiện, kéo cà vạt anh ấy, lôi người vào phòng. Chỉ còn lại căn phòng ngập tràn xuân sắc. ... Vật lộn mấy tháng trời, vẫn không có thai. Kế hoạch nuôi con cùng nhau, cứ thế tan thành mây khói. Gần đến ngày dự sinh, Ôn Nhan không còn lo lắng nữa, người lo lắng lại biến thành Lục Quan Nam. Đêm trước khi Ôn Nhan sinh, Lục Quan Nam từng bậc từng bậc quỳ lạy lên Thiền Tâm tự. Xin cho vợ mình một lá bùa bình an. Ôn Nhan sinh rồi, sinh một bé gái nặng 3,3kg. Vừa sinh xong, cô ấy liếc nhìn đứa bé, túm lấy tôi gào khóc. "Sao tớ lại sinh ra một đứa bé xấu xí thế này!" Nhưng chỉ vài ngày sau, đứa bé đã cứng cáp hơn, thừa hưởng những gen tốt của Lục Quan Nam và Ôn Nhan, xinh xắn đáng yêu vô cùng. Sau đó, đầy tháng con gái. Tôi cũng phát hiện mình có thai. Nhưng mà, mười tháng sau, tôi nhìn đứa con trai nhăn nheo của mình, im lặng. Ôn Nhan nắm tay tôi, nước mắt lưng tròng, "Bạn thân của con gái tớ không có rồi." Tôi nhìn người đàn ông đang đứng phạt ở cửa. "Lục Triều Bắc, sao anh đến con gái cũng không sinh ra được vậy!" Lục Quan Nam ưỡn n.g.ự.c ôm con gái đi ngang qua Lục Triều Bắc. Trên cổ tay là dây buộc tóc hình dâu tây của Ôn Nhan. Trên đầu là búi tóc củ tỏi dựng đứng, do anh ấy buộc để dỗ con gái. Phật tử Kinh Thành lột xác thành ông bố bỉm sữa. Lục Triều Bắc tức đến mức giậm chân. "Lục Quan Nam, anh đã đi qua đi lại bảy lần rồi đấy! Anh đủ rồi đấy!" Sau đó, anh ấy lấy viên hồng ngọc vừa mua được ra đưa đến trước mặt Ôn Nhan. "Chị dâu, tha cho em đi!!" Ôn Nhan cười tủm tỉm đáp ứng. Quay đầu ôm lấy tay tôi, "Bạn thân, chia cho cậu một nửa!" Tôi nắm tay Ôn Nhan: "Bạn thân tốt!" —Hết—  

Lúc Ôn Nhan xuất viện, bụng cô ấy bắt đầu lộ rõ.

 

Cái bụng ngày một lớn hơn.

 

Hàng ngày, cô ấy đều lo lắng kéo tôi, "Vy Vy, hay là cậu sinh cùng tớ đi?"

 

"Tớ sợ một mình!"

 

"Hơn nữa, sau này còn có thể nuôi con cùng nhau nữa!"

 

Nghe cũng có lý, tôi đã nghe lọt tai.

 

Tối hôm đó, Lục Triều Bắc về nhà, đang định đi vào thư phòng.

 

Lúc đi ngang qua phòng ngủ, một bàn tay trắng nõn đột nhiên xuất hiện, kéo cà vạt anh ấy, lôi người vào phòng.

 

Chỉ còn lại căn phòng ngập tràn xuân sắc.

 

...

 

Vật lộn mấy tháng trời, vẫn không có thai.

 

Kế hoạch nuôi con cùng nhau, cứ thế tan thành mây khói.

 

Gần đến ngày dự sinh, Ôn Nhan không còn lo lắng nữa, người lo lắng lại biến thành Lục Quan Nam.

 

Đêm trước khi Ôn Nhan sinh, Lục Quan Nam từng bậc từng bậc quỳ lạy lên Thiền Tâm tự.

 

Xin cho vợ mình một lá bùa bình an.

 

Ôn Nhan sinh rồi, sinh một bé gái nặng 3,3kg.

 

Vừa sinh xong, cô ấy liếc nhìn đứa bé, túm lấy tôi gào khóc.

 

"Sao tớ lại sinh ra một đứa bé xấu xí thế này!"

 

Nhưng chỉ vài ngày sau, đứa bé đã cứng cáp hơn, thừa hưởng những gen tốt của Lục Quan Nam và Ôn Nhan, xinh xắn đáng yêu vô cùng.

 

Sau đó, đầy tháng con gái.

 

Tôi cũng phát hiện mình có thai.

 

Nhưng mà, mười tháng sau, tôi nhìn đứa con trai nhăn nheo của mình, im lặng.

 

Ôn Nhan nắm tay tôi, nước mắt lưng tròng, "Bạn thân của con gái tớ không có rồi."

 

Tôi nhìn người đàn ông đang đứng phạt ở cửa.

 

"Lục Triều Bắc, sao anh đến con gái cũng không sinh ra được vậy!"

 

Lục Quan Nam ưỡn n.g.ự.c ôm con gái đi ngang qua Lục Triều Bắc.

 

Trên cổ tay là dây buộc tóc hình dâu tây của Ôn Nhan.

 

Trên đầu là búi tóc củ tỏi dựng đứng, do anh ấy buộc để dỗ con gái.

 

Phật tử Kinh Thành lột xác thành ông bố bỉm sữa.

 

Lục Triều Bắc tức đến mức giậm chân.

 

"Lục Quan Nam, anh đã đi qua đi lại bảy lần rồi đấy! Anh đủ rồi đấy!"

 

Sau đó, anh ấy lấy viên hồng ngọc vừa mua được ra đưa đến trước mặt Ôn Nhan.

 

"Chị dâu, tha cho em đi!!"

 

Ôn Nhan cười tủm tỉm đáp ứng.

 

Quay đầu ôm lấy tay tôi, "Bạn thân, chia cho cậu một nửa!"

 

Tôi nắm tay Ôn Nhan: "Bạn thân tốt!"

 

—Hết—

 

 

Tôi Cùng Bạn Thân Gả Vào Hào MônTác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhĐỉnh cấp hào môn Lục gia đang đau đầu vì chuyện hôn sự.   Chỉ vì hai anh em nhà họ Lục, một người xuất gia làm Phật tử, một người gặp tai nạn xe cộ thành người thực vật.   Sau khi tôi và cô bạn thân Ôn Nhan biết được tin tức, lập tức tay trong tay gả vào Lục gia.   Nào ngờ, mới cưới được một tháng.   Phật tử phá giới hoàn tục, người thực vật bật dậy khỏi giường bệnh.   Ba giờ sáng, tôi và Ôn Nhan vịn eo lén lút gặp nhau.   Ôn Nhan: "Ly hôn không? Hôm nay tớ ly hôn."   Tôi: "Vậy tớ ngày mai, hai đứa mình cùng ly hôn thì quá lộ liễu."   1   "Nghe nói mẹ hôm qua mua cho cậu một hòn đảo?"   Ôn Nhan đột nhiên xông vào phòng.   Người cô ấy gọi là mẹ, chính là Lục phu nhân, cũng chính là mẹ chồng của chúng tôi.   Tôi chớp chớp mắt, "Hình như là có chuyện này, mẹ nói tớ ngày nào cũng đến bệnh viện chăm sóc Lục Triều Bắc, vất vả rồi, nên tiện tay mua tặng tớ một hòn đảo."   Ôn Nhan nghiến răng, bò lên giường, quấn lấy tôi như con rắn nước.   "Sao cậu có thể giấu tớ chuyện này!"   Tôi bị cánh… Lúc Ôn Nhan xuất viện, bụng cô ấy bắt đầu lộ rõ. Cái bụng ngày một lớn hơn. Hàng ngày, cô ấy đều lo lắng kéo tôi, "Vy Vy, hay là cậu sinh cùng tớ đi?" "Tớ sợ một mình!" "Hơn nữa, sau này còn có thể nuôi con cùng nhau nữa!" Nghe cũng có lý, tôi đã nghe lọt tai. Tối hôm đó, Lục Triều Bắc về nhà, đang định đi vào thư phòng. Lúc đi ngang qua phòng ngủ, một bàn tay trắng nõn đột nhiên xuất hiện, kéo cà vạt anh ấy, lôi người vào phòng. Chỉ còn lại căn phòng ngập tràn xuân sắc. ... Vật lộn mấy tháng trời, vẫn không có thai. Kế hoạch nuôi con cùng nhau, cứ thế tan thành mây khói. Gần đến ngày dự sinh, Ôn Nhan không còn lo lắng nữa, người lo lắng lại biến thành Lục Quan Nam. Đêm trước khi Ôn Nhan sinh, Lục Quan Nam từng bậc từng bậc quỳ lạy lên Thiền Tâm tự. Xin cho vợ mình một lá bùa bình an. Ôn Nhan sinh rồi, sinh một bé gái nặng 3,3kg. Vừa sinh xong, cô ấy liếc nhìn đứa bé, túm lấy tôi gào khóc. "Sao tớ lại sinh ra một đứa bé xấu xí thế này!" Nhưng chỉ vài ngày sau, đứa bé đã cứng cáp hơn, thừa hưởng những gen tốt của Lục Quan Nam và Ôn Nhan, xinh xắn đáng yêu vô cùng. Sau đó, đầy tháng con gái. Tôi cũng phát hiện mình có thai. Nhưng mà, mười tháng sau, tôi nhìn đứa con trai nhăn nheo của mình, im lặng. Ôn Nhan nắm tay tôi, nước mắt lưng tròng, "Bạn thân của con gái tớ không có rồi." Tôi nhìn người đàn ông đang đứng phạt ở cửa. "Lục Triều Bắc, sao anh đến con gái cũng không sinh ra được vậy!" Lục Quan Nam ưỡn n.g.ự.c ôm con gái đi ngang qua Lục Triều Bắc. Trên cổ tay là dây buộc tóc hình dâu tây của Ôn Nhan. Trên đầu là búi tóc củ tỏi dựng đứng, do anh ấy buộc để dỗ con gái. Phật tử Kinh Thành lột xác thành ông bố bỉm sữa. Lục Triều Bắc tức đến mức giậm chân. "Lục Quan Nam, anh đã đi qua đi lại bảy lần rồi đấy! Anh đủ rồi đấy!" Sau đó, anh ấy lấy viên hồng ngọc vừa mua được ra đưa đến trước mặt Ôn Nhan. "Chị dâu, tha cho em đi!!" Ôn Nhan cười tủm tỉm đáp ứng. Quay đầu ôm lấy tay tôi, "Bạn thân, chia cho cậu một nửa!" Tôi nắm tay Ôn Nhan: "Bạn thân tốt!" —Hết—  

Chương 16