Tác giả:

Còn một tiếng nữa tiệc cưới mới bắt đầu.   Tôi đứng ở sảnh khách sạn, nhìn chằm chằm vào hai cái tên trên tấm thiệp mời mà ngẩn người.   "Chú rể: Bùi Sầm; Cô dâu: Trì Hạ."   Cảnh tượng này cứ như đưa tôi trở về năm mười bảy tuổi ấy.   Khi đó, tôi đang ở trong thư viện, tình cờ rút ra một cuốn sách không tên, rồi bỗng nhiên nhìn thấy dòng chữ trên bìa sách —   "Nam chính: Bùi Sầm; Nữ chính: Trì Hạ."   Giống như nhận được chiếc hộp Pandora, tôi tiến thoái lưỡng nan, không dám nhìn trộm vào bên trong.   "Cậu đang xem gì vậy?"   Bùi Sầm mười bảy tuổi đột nhiên xuất hiện.   Anh ấy cúi người từ phía sau, nhẹ nhàng đặt đầu lên vai tôi.   "Tên ngốc nào lại lấy tên của tớ để viết tiểu thuyết thế này?"   Anh ấy giật lấy cuốn sách, vừa đọc vừa lẩm bẩm: "Cái tên gì mà dở tệ, còn Trì Hạ nữa chứ, người tớ thích rõ ràng là Thời Tuệ mà!"   Thu Vũ Miên Miên "Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ của tớ đâu rồi..."   Anh ấy lật giở cuốn sách, càng đọc giọng càng nhỏ dần, cho đến khi sắc mặt trở nên trắng bệch.   Cuốn sách…

Chương 17

Khi Mạch Tử Chín - Sơn QuỷTác giả: Sơn QuỷTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCòn một tiếng nữa tiệc cưới mới bắt đầu.   Tôi đứng ở sảnh khách sạn, nhìn chằm chằm vào hai cái tên trên tấm thiệp mời mà ngẩn người.   "Chú rể: Bùi Sầm; Cô dâu: Trì Hạ."   Cảnh tượng này cứ như đưa tôi trở về năm mười bảy tuổi ấy.   Khi đó, tôi đang ở trong thư viện, tình cờ rút ra một cuốn sách không tên, rồi bỗng nhiên nhìn thấy dòng chữ trên bìa sách —   "Nam chính: Bùi Sầm; Nữ chính: Trì Hạ."   Giống như nhận được chiếc hộp Pandora, tôi tiến thoái lưỡng nan, không dám nhìn trộm vào bên trong.   "Cậu đang xem gì vậy?"   Bùi Sầm mười bảy tuổi đột nhiên xuất hiện.   Anh ấy cúi người từ phía sau, nhẹ nhàng đặt đầu lên vai tôi.   "Tên ngốc nào lại lấy tên của tớ để viết tiểu thuyết thế này?"   Anh ấy giật lấy cuốn sách, vừa đọc vừa lẩm bẩm: "Cái tên gì mà dở tệ, còn Trì Hạ nữa chứ, người tớ thích rõ ràng là Thời Tuệ mà!"   Thu Vũ Miên Miên "Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ của tớ đâu rồi..."   Anh ấy lật giở cuốn sách, càng đọc giọng càng nhỏ dần, cho đến khi sắc mặt trở nên trắng bệch.   Cuốn sách… "Hôm nay là ngày thứ ba em rời đi, anh vẫn không liên lạc được với em. Anh đã cử người đến địa chỉ bệnh viện mà em đưa, nhưng mọi thông tin về em dường như đều biến mất, không ai tìm thấy em. Anh muốn đi tìm em, nhưng trong cơ thể anh như có một người khác nhập vào.Thu Vũ Miên Miên Anh không biết hắn ta đã làm gì khi chiếm lấy cơ thể anh, sau khi em rời đi, anh thường xuyên cảm thấy đầu óc mơ hồ, trí nhớ lẫn lộn... Chẳng lẽ anh bị tâm thần phân liệt rồi sao? Nếu bị tâm thần phân liệt thì không thể cưới em được rồi, vậy thì Tuệ Tuệ nhất định phải tha thứ cho anh... Không đúng, tha thứ có nghĩa là không quan tâm, vậy thì Tuệ Tuệ nhất định đừng tha thứ cho anh. Nhìn anh xem, chắc là anh thật sự bị bệnh rồi, nói năng lộn xộn hết cả lên. ... Mẹ vừa đến đưa thuốc cho anh. Anh mới biết mình đã nhầm, hóa ra hôm nay đã là ngày thứ mười em rời đi rồi."

Khi Mạch Tử Chín - Sơn QuỷTác giả: Sơn QuỷTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCòn một tiếng nữa tiệc cưới mới bắt đầu.   Tôi đứng ở sảnh khách sạn, nhìn chằm chằm vào hai cái tên trên tấm thiệp mời mà ngẩn người.   "Chú rể: Bùi Sầm; Cô dâu: Trì Hạ."   Cảnh tượng này cứ như đưa tôi trở về năm mười bảy tuổi ấy.   Khi đó, tôi đang ở trong thư viện, tình cờ rút ra một cuốn sách không tên, rồi bỗng nhiên nhìn thấy dòng chữ trên bìa sách —   "Nam chính: Bùi Sầm; Nữ chính: Trì Hạ."   Giống như nhận được chiếc hộp Pandora, tôi tiến thoái lưỡng nan, không dám nhìn trộm vào bên trong.   "Cậu đang xem gì vậy?"   Bùi Sầm mười bảy tuổi đột nhiên xuất hiện.   Anh ấy cúi người từ phía sau, nhẹ nhàng đặt đầu lên vai tôi.   "Tên ngốc nào lại lấy tên của tớ để viết tiểu thuyết thế này?"   Anh ấy giật lấy cuốn sách, vừa đọc vừa lẩm bẩm: "Cái tên gì mà dở tệ, còn Trì Hạ nữa chứ, người tớ thích rõ ràng là Thời Tuệ mà!"   Thu Vũ Miên Miên "Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ của tớ đâu rồi..."   Anh ấy lật giở cuốn sách, càng đọc giọng càng nhỏ dần, cho đến khi sắc mặt trở nên trắng bệch.   Cuốn sách… "Hôm nay là ngày thứ ba em rời đi, anh vẫn không liên lạc được với em. Anh đã cử người đến địa chỉ bệnh viện mà em đưa, nhưng mọi thông tin về em dường như đều biến mất, không ai tìm thấy em. Anh muốn đi tìm em, nhưng trong cơ thể anh như có một người khác nhập vào.Thu Vũ Miên Miên Anh không biết hắn ta đã làm gì khi chiếm lấy cơ thể anh, sau khi em rời đi, anh thường xuyên cảm thấy đầu óc mơ hồ, trí nhớ lẫn lộn... Chẳng lẽ anh bị tâm thần phân liệt rồi sao? Nếu bị tâm thần phân liệt thì không thể cưới em được rồi, vậy thì Tuệ Tuệ nhất định phải tha thứ cho anh... Không đúng, tha thứ có nghĩa là không quan tâm, vậy thì Tuệ Tuệ nhất định đừng tha thứ cho anh. Nhìn anh xem, chắc là anh thật sự bị bệnh rồi, nói năng lộn xộn hết cả lên. ... Mẹ vừa đến đưa thuốc cho anh. Anh mới biết mình đã nhầm, hóa ra hôm nay đã là ngày thứ mười em rời đi rồi."

Khi Mạch Tử Chín - Sơn QuỷTác giả: Sơn QuỷTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcCòn một tiếng nữa tiệc cưới mới bắt đầu.   Tôi đứng ở sảnh khách sạn, nhìn chằm chằm vào hai cái tên trên tấm thiệp mời mà ngẩn người.   "Chú rể: Bùi Sầm; Cô dâu: Trì Hạ."   Cảnh tượng này cứ như đưa tôi trở về năm mười bảy tuổi ấy.   Khi đó, tôi đang ở trong thư viện, tình cờ rút ra một cuốn sách không tên, rồi bỗng nhiên nhìn thấy dòng chữ trên bìa sách —   "Nam chính: Bùi Sầm; Nữ chính: Trì Hạ."   Giống như nhận được chiếc hộp Pandora, tôi tiến thoái lưỡng nan, không dám nhìn trộm vào bên trong.   "Cậu đang xem gì vậy?"   Bùi Sầm mười bảy tuổi đột nhiên xuất hiện.   Anh ấy cúi người từ phía sau, nhẹ nhàng đặt đầu lên vai tôi.   "Tên ngốc nào lại lấy tên của tớ để viết tiểu thuyết thế này?"   Anh ấy giật lấy cuốn sách, vừa đọc vừa lẩm bẩm: "Cái tên gì mà dở tệ, còn Trì Hạ nữa chứ, người tớ thích rõ ràng là Thời Tuệ mà!"   Thu Vũ Miên Miên "Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ của tớ đâu rồi..."   Anh ấy lật giở cuốn sách, càng đọc giọng càng nhỏ dần, cho đến khi sắc mặt trở nên trắng bệch.   Cuốn sách… "Hôm nay là ngày thứ ba em rời đi, anh vẫn không liên lạc được với em. Anh đã cử người đến địa chỉ bệnh viện mà em đưa, nhưng mọi thông tin về em dường như đều biến mất, không ai tìm thấy em. Anh muốn đi tìm em, nhưng trong cơ thể anh như có một người khác nhập vào.Thu Vũ Miên Miên Anh không biết hắn ta đã làm gì khi chiếm lấy cơ thể anh, sau khi em rời đi, anh thường xuyên cảm thấy đầu óc mơ hồ, trí nhớ lẫn lộn... Chẳng lẽ anh bị tâm thần phân liệt rồi sao? Nếu bị tâm thần phân liệt thì không thể cưới em được rồi, vậy thì Tuệ Tuệ nhất định phải tha thứ cho anh... Không đúng, tha thứ có nghĩa là không quan tâm, vậy thì Tuệ Tuệ nhất định đừng tha thứ cho anh. Nhìn anh xem, chắc là anh thật sự bị bệnh rồi, nói năng lộn xộn hết cả lên. ... Mẹ vừa đến đưa thuốc cho anh. Anh mới biết mình đã nhầm, hóa ra hôm nay đã là ngày thứ mười em rời đi rồi."

Chương 17