Vân Kinh lạnh đến run người. Ta ôm lò sưởi tay, ngồi bên cửa sổ, nhìn những đóa mai nở rực rỡ. Không ngờ rằng ta còn có thể nhìn thấy cảnh tượng này một lần nữa. Nửa tháng trước, ta vẫn còn là một linh hồn cô đơn trôi dạt. Ta không nhớ gì về trải nghiệm làm ma của mình, khi ta có thể suy nghĩ thì đã nhập vào thân xác của nữ nhi đã ch/ết của Quốc Công Tiêu gia. Khi đó, thân xác Tiêu Ninh Từ đang nằm trong quan tài, khi đóng quan tài không biết ai đó kêu lên: "Tiểu thư sống lại rồi!" Nhờ vậy mà ta không bị ch/ết ngạt ngay khi vừa sống lại. Dân chúng cho rằng Tiêu Quốc Công tích đức, trời cao mới cho nữ nhi của ông sống lại. Nhìn khuôn mặt tiều tụy, già nua của Tiêu Quốc Công và phu nhân, ta thật không thể nói ra rằng linh hồn trong cơ thể này không phải là Tiêu Ninh Từ. Gió lạnh ùa vào, ta không nhịn được ho vài tiếng. Ngô Hoa thấy vậy vội đóng cửa sổ, rồi bưng thuốc lên: "Thật lạ lùng, cô nương ở Lê Châu còn khỏe mạnh, sao vừa về Vân Kinh liền bị cảm lạnh?" Ta cười: "Có lẽ không quen…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...