Đoàn tàu chậm rãi bò trên đường ray, tiếng ve sầu mùa hè bị nhấn chìm trong tiếng ầm ầm của tàu chạy, ánh nắng dịu dàng và yên ả nằm trên cành cây. Trần Duyên Tri đưa cổ tay lên, những đường mạch máu hơi xanh uốn lượn đến chiếc đồng hồ rồi dừng lại đột ngột. Còn một tiếng nữa. Trần Duyên Tri dời mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ rực rỡ. Chắc sẽ đến đúng giờ thôi. Khi tàu dừng lại ở ga, một cô gái đến ngồi đối diện, kéo theo một chiếc vali to, mặt đỏ bừng và lúng túng đứng tại chỗ, có vẻ như không biết nên để hành lý của mình ở đâu. Trần Duyên Tri ngước lên nhìn phía trên đầu. Ừm… đối với một cô gái, chiều cao này quả thật rất khó để đặt một chiếc vali đầy ắp lên trên đó. Trong khi Trần Duyên Tri đang nghĩ vậy, một ông lão cười hì hì bước đến: “Cháu gái à, để bác giúp cháu nhé!” Cô gái vội vàng đáp: “Cảm ơn bác ạ!” Trần Duyên Tri lại chuyển hướng nhìn đi, không quan tâm nữa. Sau khi ngắm phong cảnh một lúc, Trần Duyên Tri quay đầu lại và bất ngờ phát hiện cô gái ngồi đối diện đang nhìn chằm…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...