Văn án Trưởng tỷ tôn sùng thiên đạo tự nhiên, không thể trái ngược. Tiểu muội đến kỳ kinh nguyệt làm bẩn y phục, nàng không cho phép tiểu muội che giấu, còn công khai chỉ trích: “Đến kỳ kinh nguyệt là dấu hiệu nữ nhân có thể giao hợp với nam nhân để sinh con, đó là tự nhiên, sao có thể xấu hổ?” Tiểu muội từ đó bị người đời chê cười, hôn sự khó thành. Đại tẩu quá ngày sinh hơn mười ngày mà không có dấu hiệu chuyển dạ, nàng lại mắng đại phu, không cho kích sinh. “Chưa chuyển dạ là chưa chín, cưỡng ép sinh con sẽ gặp họa!” Đại tẩu mất đứa con trong bụng, hai mạng cùng mất. Yết Châu đại hạn, phụ thân làm quan châu mục, đi khắp nơi mượn lương cứu nạn, lại tu sửa thủy lợi, dẫn nước cứu hạn. Trưởng tỷ đốt hết lương thực cứu nạn. “Hạn hán, mưa gió đều là mệnh trời, nghịch thiên làm việc, tai họa không nên để phụ thân gánh chịu một mình!” Ta xông vào cứu lương thực, nhưng bị nhốt trong kho lương, bị lửa thiêu chết. Trọng sinh trở lại, trưởng tỷ vẫn trước mặt ta lải nhải thiên đạo tự nhiên. Ta…

Chương 14

Thu Trì Mộ VũTác giả: Vưu Gia Lợi Diệp TửTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhVăn án Trưởng tỷ tôn sùng thiên đạo tự nhiên, không thể trái ngược. Tiểu muội đến kỳ kinh nguyệt làm bẩn y phục, nàng không cho phép tiểu muội che giấu, còn công khai chỉ trích: “Đến kỳ kinh nguyệt là dấu hiệu nữ nhân có thể giao hợp với nam nhân để sinh con, đó là tự nhiên, sao có thể xấu hổ?” Tiểu muội từ đó bị người đời chê cười, hôn sự khó thành. Đại tẩu quá ngày sinh hơn mười ngày mà không có dấu hiệu chuyển dạ, nàng lại mắng đại phu, không cho kích sinh. “Chưa chuyển dạ là chưa chín, cưỡng ép sinh con sẽ gặp họa!” Đại tẩu mất đứa con trong bụng, hai mạng cùng mất. Yết Châu đại hạn, phụ thân làm quan châu mục, đi khắp nơi mượn lương cứu nạn, lại tu sửa thủy lợi, dẫn nước cứu hạn. Trưởng tỷ đốt hết lương thực cứu nạn. “Hạn hán, mưa gió đều là mệnh trời, nghịch thiên làm việc, tai họa không nên để phụ thân gánh chịu một mình!” Ta xông vào cứu lương thực, nhưng bị nhốt trong kho lương, bị lửa thiêu chết. Trọng sinh trở lại, trưởng tỷ vẫn trước mặt ta lải nhải thiên đạo tự nhiên. Ta… Năm tháng sau, đến ngày đại tẩu sinh.Nửa đêm đại tẩu đột ngột chuyển dạ, đau đớn kêu la suốt, mồ hôi đầm đìa, khiến ta và muội muội lo sợ.Tuy có bà đỡ, nhưng đại tẩu sinh dường như không thuận lợi, đứa trẻ mãi không ra.Ta vội phái người đi mời Tạ Thần Y, nhưng người được phái đi báo lại, Tạ Thần Y hôm qua lên núi hái thuốc, gặp phải sơn tặc, trong lúc chạy trốn bị trật chân, không thể di chuyển.Đại tỷ ung dung bước vào phòng."Ta đã nói rồi, thai này không phải do tự nhiên phát triển mà thành, nhất định không thuận lợi, giờ thì ứng nghiệm rồi."Không chỉ mang đến tai hoạ cho người xung quanh, e rằng cả tính mạng của mẫu thân cũng không giữ được, loại súc sinh này, nếu sinh ra trái với thiên mệnh, sợ rằng ngay cả ca ca ở biên cương cũng gặp nguy hiểm!"Mụn mủ trên mặt đại tỷ đã gần khỏi, chỉ còn vài vết mờ.Trong lúc nguy cấp này, nàng còn trang điểm lộng lẫy, đeo đầy trâm ngọc.Ta nổi giận, rút cây trâm vàng trên đầu nàng, không màng đến việc nàng bị ta giật đi một lọn tóc, mạnh mẽ đ.â.m vào mắt nàng!Nhưng chỉ dừng lại cách mắt nàng một chút."Không muốn giúp, thì cút ra ngoài, cút thật xa! Hôm nay nếu còn để ta thấy ngươi lần nữa, ta sẽ móc cả hai con mắt của ngươi ra, để cháu nhỏ sau này chơi bi ve!"Muội muội cũng không còn yếu đuối như trước, nhân lúc nàng sợ hãi, rút hết trâm ngọc trên đầu nàng, ném xuống ao ngoài phòng."Đại tỷ, đống đồng nát này ngâm lâu sợ sẽ rỉ sét, mau ra ao tìm đi, đừng ở đây thêm loạn!"

Thu Trì Mộ VũTác giả: Vưu Gia Lợi Diệp TửTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhVăn án Trưởng tỷ tôn sùng thiên đạo tự nhiên, không thể trái ngược. Tiểu muội đến kỳ kinh nguyệt làm bẩn y phục, nàng không cho phép tiểu muội che giấu, còn công khai chỉ trích: “Đến kỳ kinh nguyệt là dấu hiệu nữ nhân có thể giao hợp với nam nhân để sinh con, đó là tự nhiên, sao có thể xấu hổ?” Tiểu muội từ đó bị người đời chê cười, hôn sự khó thành. Đại tẩu quá ngày sinh hơn mười ngày mà không có dấu hiệu chuyển dạ, nàng lại mắng đại phu, không cho kích sinh. “Chưa chuyển dạ là chưa chín, cưỡng ép sinh con sẽ gặp họa!” Đại tẩu mất đứa con trong bụng, hai mạng cùng mất. Yết Châu đại hạn, phụ thân làm quan châu mục, đi khắp nơi mượn lương cứu nạn, lại tu sửa thủy lợi, dẫn nước cứu hạn. Trưởng tỷ đốt hết lương thực cứu nạn. “Hạn hán, mưa gió đều là mệnh trời, nghịch thiên làm việc, tai họa không nên để phụ thân gánh chịu một mình!” Ta xông vào cứu lương thực, nhưng bị nhốt trong kho lương, bị lửa thiêu chết. Trọng sinh trở lại, trưởng tỷ vẫn trước mặt ta lải nhải thiên đạo tự nhiên. Ta… Năm tháng sau, đến ngày đại tẩu sinh.Nửa đêm đại tẩu đột ngột chuyển dạ, đau đớn kêu la suốt, mồ hôi đầm đìa, khiến ta và muội muội lo sợ.Tuy có bà đỡ, nhưng đại tẩu sinh dường như không thuận lợi, đứa trẻ mãi không ra.Ta vội phái người đi mời Tạ Thần Y, nhưng người được phái đi báo lại, Tạ Thần Y hôm qua lên núi hái thuốc, gặp phải sơn tặc, trong lúc chạy trốn bị trật chân, không thể di chuyển.Đại tỷ ung dung bước vào phòng."Ta đã nói rồi, thai này không phải do tự nhiên phát triển mà thành, nhất định không thuận lợi, giờ thì ứng nghiệm rồi."Không chỉ mang đến tai hoạ cho người xung quanh, e rằng cả tính mạng của mẫu thân cũng không giữ được, loại súc sinh này, nếu sinh ra trái với thiên mệnh, sợ rằng ngay cả ca ca ở biên cương cũng gặp nguy hiểm!"Mụn mủ trên mặt đại tỷ đã gần khỏi, chỉ còn vài vết mờ.Trong lúc nguy cấp này, nàng còn trang điểm lộng lẫy, đeo đầy trâm ngọc.Ta nổi giận, rút cây trâm vàng trên đầu nàng, không màng đến việc nàng bị ta giật đi một lọn tóc, mạnh mẽ đ.â.m vào mắt nàng!Nhưng chỉ dừng lại cách mắt nàng một chút."Không muốn giúp, thì cút ra ngoài, cút thật xa! Hôm nay nếu còn để ta thấy ngươi lần nữa, ta sẽ móc cả hai con mắt của ngươi ra, để cháu nhỏ sau này chơi bi ve!"Muội muội cũng không còn yếu đuối như trước, nhân lúc nàng sợ hãi, rút hết trâm ngọc trên đầu nàng, ném xuống ao ngoài phòng."Đại tỷ, đống đồng nát này ngâm lâu sợ sẽ rỉ sét, mau ra ao tìm đi, đừng ở đây thêm loạn!"

Thu Trì Mộ VũTác giả: Vưu Gia Lợi Diệp TửTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhVăn án Trưởng tỷ tôn sùng thiên đạo tự nhiên, không thể trái ngược. Tiểu muội đến kỳ kinh nguyệt làm bẩn y phục, nàng không cho phép tiểu muội che giấu, còn công khai chỉ trích: “Đến kỳ kinh nguyệt là dấu hiệu nữ nhân có thể giao hợp với nam nhân để sinh con, đó là tự nhiên, sao có thể xấu hổ?” Tiểu muội từ đó bị người đời chê cười, hôn sự khó thành. Đại tẩu quá ngày sinh hơn mười ngày mà không có dấu hiệu chuyển dạ, nàng lại mắng đại phu, không cho kích sinh. “Chưa chuyển dạ là chưa chín, cưỡng ép sinh con sẽ gặp họa!” Đại tẩu mất đứa con trong bụng, hai mạng cùng mất. Yết Châu đại hạn, phụ thân làm quan châu mục, đi khắp nơi mượn lương cứu nạn, lại tu sửa thủy lợi, dẫn nước cứu hạn. Trưởng tỷ đốt hết lương thực cứu nạn. “Hạn hán, mưa gió đều là mệnh trời, nghịch thiên làm việc, tai họa không nên để phụ thân gánh chịu một mình!” Ta xông vào cứu lương thực, nhưng bị nhốt trong kho lương, bị lửa thiêu chết. Trọng sinh trở lại, trưởng tỷ vẫn trước mặt ta lải nhải thiên đạo tự nhiên. Ta… Năm tháng sau, đến ngày đại tẩu sinh.Nửa đêm đại tẩu đột ngột chuyển dạ, đau đớn kêu la suốt, mồ hôi đầm đìa, khiến ta và muội muội lo sợ.Tuy có bà đỡ, nhưng đại tẩu sinh dường như không thuận lợi, đứa trẻ mãi không ra.Ta vội phái người đi mời Tạ Thần Y, nhưng người được phái đi báo lại, Tạ Thần Y hôm qua lên núi hái thuốc, gặp phải sơn tặc, trong lúc chạy trốn bị trật chân, không thể di chuyển.Đại tỷ ung dung bước vào phòng."Ta đã nói rồi, thai này không phải do tự nhiên phát triển mà thành, nhất định không thuận lợi, giờ thì ứng nghiệm rồi."Không chỉ mang đến tai hoạ cho người xung quanh, e rằng cả tính mạng của mẫu thân cũng không giữ được, loại súc sinh này, nếu sinh ra trái với thiên mệnh, sợ rằng ngay cả ca ca ở biên cương cũng gặp nguy hiểm!"Mụn mủ trên mặt đại tỷ đã gần khỏi, chỉ còn vài vết mờ.Trong lúc nguy cấp này, nàng còn trang điểm lộng lẫy, đeo đầy trâm ngọc.Ta nổi giận, rút cây trâm vàng trên đầu nàng, không màng đến việc nàng bị ta giật đi một lọn tóc, mạnh mẽ đ.â.m vào mắt nàng!Nhưng chỉ dừng lại cách mắt nàng một chút."Không muốn giúp, thì cút ra ngoài, cút thật xa! Hôm nay nếu còn để ta thấy ngươi lần nữa, ta sẽ móc cả hai con mắt của ngươi ra, để cháu nhỏ sau này chơi bi ve!"Muội muội cũng không còn yếu đuối như trước, nhân lúc nàng sợ hãi, rút hết trâm ngọc trên đầu nàng, ném xuống ao ngoài phòng."Đại tỷ, đống đồng nát này ngâm lâu sợ sẽ rỉ sét, mau ra ao tìm đi, đừng ở đây thêm loạn!"

Chương 14