Văn án Trưởng tỷ tôn sùng thiên đạo tự nhiên, không thể trái ngược. Tiểu muội đến kỳ kinh nguyệt làm bẩn y phục, nàng không cho phép tiểu muội che giấu, còn công khai chỉ trích: “Đến kỳ kinh nguyệt là dấu hiệu nữ nhân có thể giao hợp với nam nhân để sinh con, đó là tự nhiên, sao có thể xấu hổ?” Tiểu muội từ đó bị người đời chê cười, hôn sự khó thành. Đại tẩu quá ngày sinh hơn mười ngày mà không có dấu hiệu chuyển dạ, nàng lại mắng đại phu, không cho kích sinh. “Chưa chuyển dạ là chưa chín, cưỡng ép sinh con sẽ gặp họa!” Đại tẩu mất đứa con trong bụng, hai mạng cùng mất. Yết Châu đại hạn, phụ thân làm quan châu mục, đi khắp nơi mượn lương cứu nạn, lại tu sửa thủy lợi, dẫn nước cứu hạn. Trưởng tỷ đốt hết lương thực cứu nạn. “Hạn hán, mưa gió đều là mệnh trời, nghịch thiên làm việc, tai họa không nên để phụ thân gánh chịu một mình!” Ta xông vào cứu lương thực, nhưng bị nhốt trong kho lương, bị lửa thiêu chết. Trọng sinh trở lại, trưởng tỷ vẫn trước mặt ta lải nhải thiên đạo tự nhiên. Ta…
Chương 16
Thu Trì Mộ VũTác giả: Vưu Gia Lợi Diệp TửTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhVăn án Trưởng tỷ tôn sùng thiên đạo tự nhiên, không thể trái ngược. Tiểu muội đến kỳ kinh nguyệt làm bẩn y phục, nàng không cho phép tiểu muội che giấu, còn công khai chỉ trích: “Đến kỳ kinh nguyệt là dấu hiệu nữ nhân có thể giao hợp với nam nhân để sinh con, đó là tự nhiên, sao có thể xấu hổ?” Tiểu muội từ đó bị người đời chê cười, hôn sự khó thành. Đại tẩu quá ngày sinh hơn mười ngày mà không có dấu hiệu chuyển dạ, nàng lại mắng đại phu, không cho kích sinh. “Chưa chuyển dạ là chưa chín, cưỡng ép sinh con sẽ gặp họa!” Đại tẩu mất đứa con trong bụng, hai mạng cùng mất. Yết Châu đại hạn, phụ thân làm quan châu mục, đi khắp nơi mượn lương cứu nạn, lại tu sửa thủy lợi, dẫn nước cứu hạn. Trưởng tỷ đốt hết lương thực cứu nạn. “Hạn hán, mưa gió đều là mệnh trời, nghịch thiên làm việc, tai họa không nên để phụ thân gánh chịu một mình!” Ta xông vào cứu lương thực, nhưng bị nhốt trong kho lương, bị lửa thiêu chết. Trọng sinh trở lại, trưởng tỷ vẫn trước mặt ta lải nhải thiên đạo tự nhiên. Ta… Ta rụt cổ, vội vàng xin lỗi hắn.May mà hắn không giận, hạ mắt dài, gật đầu.Ta kính cẩn mời hắn vào phòng, cúi đầu nói lời nịnh hót, chỉ mong hắn cứu đại tẩu.Theo hắn vào phòng, mùi thuốc thoảng qua, làm dịu đi mùi m.á.u tanh.Không hiểu sao, ta thấy an tâm. Chỉ thấy hắn đưa ngón tay dài trắng, châm kim vào huyệt, nhẹ nhàng xoay.Các huyệt đều châm kim, đại tẩu tỉnh lại.Sau đó, hắn lấy một viên thuốc, bảo đại tẩu ngậm vào nuốt.Chẳng mấy chốc, đại tẩu có sức.Ta và tam muội vội nắm tay đại tẩu, an ủi động viên.Cuối cùng, tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang lên, kết thúc đêm mưa bão.
Thu Trì Mộ VũTác giả: Vưu Gia Lợi Diệp TửTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhVăn án Trưởng tỷ tôn sùng thiên đạo tự nhiên, không thể trái ngược. Tiểu muội đến kỳ kinh nguyệt làm bẩn y phục, nàng không cho phép tiểu muội che giấu, còn công khai chỉ trích: “Đến kỳ kinh nguyệt là dấu hiệu nữ nhân có thể giao hợp với nam nhân để sinh con, đó là tự nhiên, sao có thể xấu hổ?” Tiểu muội từ đó bị người đời chê cười, hôn sự khó thành. Đại tẩu quá ngày sinh hơn mười ngày mà không có dấu hiệu chuyển dạ, nàng lại mắng đại phu, không cho kích sinh. “Chưa chuyển dạ là chưa chín, cưỡng ép sinh con sẽ gặp họa!” Đại tẩu mất đứa con trong bụng, hai mạng cùng mất. Yết Châu đại hạn, phụ thân làm quan châu mục, đi khắp nơi mượn lương cứu nạn, lại tu sửa thủy lợi, dẫn nước cứu hạn. Trưởng tỷ đốt hết lương thực cứu nạn. “Hạn hán, mưa gió đều là mệnh trời, nghịch thiên làm việc, tai họa không nên để phụ thân gánh chịu một mình!” Ta xông vào cứu lương thực, nhưng bị nhốt trong kho lương, bị lửa thiêu chết. Trọng sinh trở lại, trưởng tỷ vẫn trước mặt ta lải nhải thiên đạo tự nhiên. Ta… Ta rụt cổ, vội vàng xin lỗi hắn.May mà hắn không giận, hạ mắt dài, gật đầu.Ta kính cẩn mời hắn vào phòng, cúi đầu nói lời nịnh hót, chỉ mong hắn cứu đại tẩu.Theo hắn vào phòng, mùi thuốc thoảng qua, làm dịu đi mùi m.á.u tanh.Không hiểu sao, ta thấy an tâm. Chỉ thấy hắn đưa ngón tay dài trắng, châm kim vào huyệt, nhẹ nhàng xoay.Các huyệt đều châm kim, đại tẩu tỉnh lại.Sau đó, hắn lấy một viên thuốc, bảo đại tẩu ngậm vào nuốt.Chẳng mấy chốc, đại tẩu có sức.Ta và tam muội vội nắm tay đại tẩu, an ủi động viên.Cuối cùng, tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang lên, kết thúc đêm mưa bão.
Thu Trì Mộ VũTác giả: Vưu Gia Lợi Diệp TửTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhVăn án Trưởng tỷ tôn sùng thiên đạo tự nhiên, không thể trái ngược. Tiểu muội đến kỳ kinh nguyệt làm bẩn y phục, nàng không cho phép tiểu muội che giấu, còn công khai chỉ trích: “Đến kỳ kinh nguyệt là dấu hiệu nữ nhân có thể giao hợp với nam nhân để sinh con, đó là tự nhiên, sao có thể xấu hổ?” Tiểu muội từ đó bị người đời chê cười, hôn sự khó thành. Đại tẩu quá ngày sinh hơn mười ngày mà không có dấu hiệu chuyển dạ, nàng lại mắng đại phu, không cho kích sinh. “Chưa chuyển dạ là chưa chín, cưỡng ép sinh con sẽ gặp họa!” Đại tẩu mất đứa con trong bụng, hai mạng cùng mất. Yết Châu đại hạn, phụ thân làm quan châu mục, đi khắp nơi mượn lương cứu nạn, lại tu sửa thủy lợi, dẫn nước cứu hạn. Trưởng tỷ đốt hết lương thực cứu nạn. “Hạn hán, mưa gió đều là mệnh trời, nghịch thiên làm việc, tai họa không nên để phụ thân gánh chịu một mình!” Ta xông vào cứu lương thực, nhưng bị nhốt trong kho lương, bị lửa thiêu chết. Trọng sinh trở lại, trưởng tỷ vẫn trước mặt ta lải nhải thiên đạo tự nhiên. Ta… Ta rụt cổ, vội vàng xin lỗi hắn.May mà hắn không giận, hạ mắt dài, gật đầu.Ta kính cẩn mời hắn vào phòng, cúi đầu nói lời nịnh hót, chỉ mong hắn cứu đại tẩu.Theo hắn vào phòng, mùi thuốc thoảng qua, làm dịu đi mùi m.á.u tanh.Không hiểu sao, ta thấy an tâm. Chỉ thấy hắn đưa ngón tay dài trắng, châm kim vào huyệt, nhẹ nhàng xoay.Các huyệt đều châm kim, đại tẩu tỉnh lại.Sau đó, hắn lấy một viên thuốc, bảo đại tẩu ngậm vào nuốt.Chẳng mấy chốc, đại tẩu có sức.Ta và tam muội vội nắm tay đại tẩu, an ủi động viên.Cuối cùng, tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang lên, kết thúc đêm mưa bão.