Ta xuyên sách rồi. Không xuyên thành nữ chính, cũng chẳng phải nữ phụ độc ác, mà lại xuyên thành một nữ phụ pháo hôi. Nữ phụ là thứ nữ không được sủng ái trong nhà, bị chính cha ruột đưa vào cung làm phi tần của bạo quân. Bạo quân là một tên điên cuồng, lại còn không thể tiếp xúc với nữ nhân, bởi vậy hậu cung của hắn chỉ là một đám bình hoa di động. Cuối cùng, bạo quân vì quá mức tàn bạo, bị người em trai cùng cha khác mẹ đoạt quyền, đầu độc g.i.ế.c chết, hậu cung ba nghìn giai lệ của hắn cũng bị tân đế xử tử theo. Ta chính là một trong những giai lệ bị liên lụy mà c.h.ế.t oan uổng ấy. Để sống sót trong cuộc cung biến, đồng thời trốn khỏi hoàng cung, ta đã quyến rũ một tên thị vệ có dung mạo tuấn tú, võ công lại cao cường. Người ta quyến rũ, tên là Lục Trạm, là thị vệ canh giữ lãnh cung. Ngươi hỏi ta vì sao lại đi quyến rũ một tên thị vệ có chức vị thấp kém ở lãnh cung? Đương nhiên là vì lãnh cung ít người! Những nơi khác trong cung người đông người lắm mắt tạp, làm gì cũng bị người…
Chương 2
Bạo Quân Nổi Lòng Ham Muốn Làm Tra NamTác giả: Thanh Hoan Độ NgãTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTa xuyên sách rồi. Không xuyên thành nữ chính, cũng chẳng phải nữ phụ độc ác, mà lại xuyên thành một nữ phụ pháo hôi. Nữ phụ là thứ nữ không được sủng ái trong nhà, bị chính cha ruột đưa vào cung làm phi tần của bạo quân. Bạo quân là một tên điên cuồng, lại còn không thể tiếp xúc với nữ nhân, bởi vậy hậu cung của hắn chỉ là một đám bình hoa di động. Cuối cùng, bạo quân vì quá mức tàn bạo, bị người em trai cùng cha khác mẹ đoạt quyền, đầu độc g.i.ế.c chết, hậu cung ba nghìn giai lệ của hắn cũng bị tân đế xử tử theo. Ta chính là một trong những giai lệ bị liên lụy mà c.h.ế.t oan uổng ấy. Để sống sót trong cuộc cung biến, đồng thời trốn khỏi hoàng cung, ta đã quyến rũ một tên thị vệ có dung mạo tuấn tú, võ công lại cao cường. Người ta quyến rũ, tên là Lục Trạm, là thị vệ canh giữ lãnh cung. Ngươi hỏi ta vì sao lại đi quyến rũ một tên thị vệ có chức vị thấp kém ở lãnh cung? Đương nhiên là vì lãnh cung ít người! Những nơi khác trong cung người đông người lắm mắt tạp, làm gì cũng bị người… Ngay cả phi tần như ta còn chẳng có băng để giải nhiệt, huống chi là cung nữ, thị vệ. Thời tiết oi bức, lại phải mặc trường bào kín mít, ai mà chịu nổi.Mà Lục Trạm một mình canh giữ lãnh cung vắng vẻ, đương nhiên là muốn làm gì thì làm cho mát.Hắn cũng không ngờ ta sẽ đột nhiên xông vào, sau đó bị ta nhìn thấy hết cả người.Tuy rằng hắn chỉ là cởi rộng y phục, để lộ một phần lồng n.g.ự.c rắn chắc cùng cơ bụng săn chắc, nhưng mắt ta tinh lắm, ta có thể khẳng định tên thị vệ này tuyệt đối có hẳn tám múi.Ta thèm muốn hắn!!!Thế là ta liền chủ động bắt chuyện.Đương nhiên là hắn không để ý đến ta, thậm chí còn dùng ánh mắt hung dữ nhìn ta, định dùng ánh mắt để đuổi ta đi.Thật nực cười, hắn tưởng hắn là ai, ai lại vì một ánh mắt của hắn mà lùi bước.Ta cái gì cũng biết, chỉ là không biết nhìn sắc mặt người khác, kiên quyết không lùi.Biết hắn sợ nóng, lại không có băng để dùng, ta liền dùng diêm tiêu chế tạo băng, sau đó mang đến trước mặt Lục Trạm lấy lòng.Ở nơi Lục Trạm thường hay lui tới đặt một cục băng, hơi lạnh ập đến, hắn cũng không còn nóng nảy bất an như trước nữa.Tuy rằng đối với ta vẫn chẳng có sắc mặt tốt đẹp gì, nhưng ít nhất cũng không còn cho ta ăn bơ nữa.Điều thực sự khiến hắn buông bỏ đề phòng với ta, là sau này hắn bị thương, tình cờ bị ta bắt gặp.Hôm đó, có một đám thích khách lẻn vào cung, ẩn náu trong lãnh cung vắng vẻ, lại bị Lục Trạm canh giữ nơi này phát hiện.Lục Trạm một mình một kiếm, giao đấu với mấy chục tên thích khách võ công cao cường.Tục ngữ nói rất hay, hai nắm đ.ấ.m khó địch lại bốn bàn tay.Tuy rằng võ công Lục Trạm cao cường, nhưng bị nhiều cao thủ vây công, cũng khó mà toàn thân trở ra.Hắn trúng hai kiếm, một kiếm ở lưng, một kiếm ở bụng.Ta nhìn thấy Lục Trạm bị thương, nhất thời lo lắng không thôi, lập tức xé áo hắn ra, rắc thuốc cầm máu, băng bó vết thương.Chỉ nhớ lúc ta ra tay cởi y phục của nam nhân, lúc đè người ta xuống rắc thuốc băng bó, đối phương trên mặt toàn là vẻ khó tin.Chắc là chưa từng thấy nữ nhân nào mặt dày như ta, dám cởi y phục nam nhân, nhìn thẳng vào thân thể trần trụi của đối phương.Hơn nữa tay ta còn không an phận, mượn danh nghĩa bôi thuốc, sờ soạng khắp nơi, đặc biệt là cơ bụng của đối phương, bị ta sờ nắn một lượt.Bị trêu chọc, Lục Trạm đỏ bừng cả mặt, không biết là thẹn thùng hay là tức giận.Chắc là không phải bị ta chọc giận, dù sao sau này hắn cũng không truy cứu chuyện ta sàm sỡ hắn.Hắn bỏ qua đề phòng với ta, chuyển sang thân thiết với ta hơn. Sau một thời gian dài, chúng ta tự nhiên mà đến với nhau.
Bạo Quân Nổi Lòng Ham Muốn Làm Tra NamTác giả: Thanh Hoan Độ NgãTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTa xuyên sách rồi. Không xuyên thành nữ chính, cũng chẳng phải nữ phụ độc ác, mà lại xuyên thành một nữ phụ pháo hôi. Nữ phụ là thứ nữ không được sủng ái trong nhà, bị chính cha ruột đưa vào cung làm phi tần của bạo quân. Bạo quân là một tên điên cuồng, lại còn không thể tiếp xúc với nữ nhân, bởi vậy hậu cung của hắn chỉ là một đám bình hoa di động. Cuối cùng, bạo quân vì quá mức tàn bạo, bị người em trai cùng cha khác mẹ đoạt quyền, đầu độc g.i.ế.c chết, hậu cung ba nghìn giai lệ của hắn cũng bị tân đế xử tử theo. Ta chính là một trong những giai lệ bị liên lụy mà c.h.ế.t oan uổng ấy. Để sống sót trong cuộc cung biến, đồng thời trốn khỏi hoàng cung, ta đã quyến rũ một tên thị vệ có dung mạo tuấn tú, võ công lại cao cường. Người ta quyến rũ, tên là Lục Trạm, là thị vệ canh giữ lãnh cung. Ngươi hỏi ta vì sao lại đi quyến rũ một tên thị vệ có chức vị thấp kém ở lãnh cung? Đương nhiên là vì lãnh cung ít người! Những nơi khác trong cung người đông người lắm mắt tạp, làm gì cũng bị người… Ngay cả phi tần như ta còn chẳng có băng để giải nhiệt, huống chi là cung nữ, thị vệ. Thời tiết oi bức, lại phải mặc trường bào kín mít, ai mà chịu nổi.Mà Lục Trạm một mình canh giữ lãnh cung vắng vẻ, đương nhiên là muốn làm gì thì làm cho mát.Hắn cũng không ngờ ta sẽ đột nhiên xông vào, sau đó bị ta nhìn thấy hết cả người.Tuy rằng hắn chỉ là cởi rộng y phục, để lộ một phần lồng n.g.ự.c rắn chắc cùng cơ bụng săn chắc, nhưng mắt ta tinh lắm, ta có thể khẳng định tên thị vệ này tuyệt đối có hẳn tám múi.Ta thèm muốn hắn!!!Thế là ta liền chủ động bắt chuyện.Đương nhiên là hắn không để ý đến ta, thậm chí còn dùng ánh mắt hung dữ nhìn ta, định dùng ánh mắt để đuổi ta đi.Thật nực cười, hắn tưởng hắn là ai, ai lại vì một ánh mắt của hắn mà lùi bước.Ta cái gì cũng biết, chỉ là không biết nhìn sắc mặt người khác, kiên quyết không lùi.Biết hắn sợ nóng, lại không có băng để dùng, ta liền dùng diêm tiêu chế tạo băng, sau đó mang đến trước mặt Lục Trạm lấy lòng.Ở nơi Lục Trạm thường hay lui tới đặt một cục băng, hơi lạnh ập đến, hắn cũng không còn nóng nảy bất an như trước nữa.Tuy rằng đối với ta vẫn chẳng có sắc mặt tốt đẹp gì, nhưng ít nhất cũng không còn cho ta ăn bơ nữa.Điều thực sự khiến hắn buông bỏ đề phòng với ta, là sau này hắn bị thương, tình cờ bị ta bắt gặp.Hôm đó, có một đám thích khách lẻn vào cung, ẩn náu trong lãnh cung vắng vẻ, lại bị Lục Trạm canh giữ nơi này phát hiện.Lục Trạm một mình một kiếm, giao đấu với mấy chục tên thích khách võ công cao cường.Tục ngữ nói rất hay, hai nắm đ.ấ.m khó địch lại bốn bàn tay.Tuy rằng võ công Lục Trạm cao cường, nhưng bị nhiều cao thủ vây công, cũng khó mà toàn thân trở ra.Hắn trúng hai kiếm, một kiếm ở lưng, một kiếm ở bụng.Ta nhìn thấy Lục Trạm bị thương, nhất thời lo lắng không thôi, lập tức xé áo hắn ra, rắc thuốc cầm máu, băng bó vết thương.Chỉ nhớ lúc ta ra tay cởi y phục của nam nhân, lúc đè người ta xuống rắc thuốc băng bó, đối phương trên mặt toàn là vẻ khó tin.Chắc là chưa từng thấy nữ nhân nào mặt dày như ta, dám cởi y phục nam nhân, nhìn thẳng vào thân thể trần trụi của đối phương.Hơn nữa tay ta còn không an phận, mượn danh nghĩa bôi thuốc, sờ soạng khắp nơi, đặc biệt là cơ bụng của đối phương, bị ta sờ nắn một lượt.Bị trêu chọc, Lục Trạm đỏ bừng cả mặt, không biết là thẹn thùng hay là tức giận.Chắc là không phải bị ta chọc giận, dù sao sau này hắn cũng không truy cứu chuyện ta sàm sỡ hắn.Hắn bỏ qua đề phòng với ta, chuyển sang thân thiết với ta hơn. Sau một thời gian dài, chúng ta tự nhiên mà đến với nhau.
Bạo Quân Nổi Lòng Ham Muốn Làm Tra NamTác giả: Thanh Hoan Độ NgãTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTa xuyên sách rồi. Không xuyên thành nữ chính, cũng chẳng phải nữ phụ độc ác, mà lại xuyên thành một nữ phụ pháo hôi. Nữ phụ là thứ nữ không được sủng ái trong nhà, bị chính cha ruột đưa vào cung làm phi tần của bạo quân. Bạo quân là một tên điên cuồng, lại còn không thể tiếp xúc với nữ nhân, bởi vậy hậu cung của hắn chỉ là một đám bình hoa di động. Cuối cùng, bạo quân vì quá mức tàn bạo, bị người em trai cùng cha khác mẹ đoạt quyền, đầu độc g.i.ế.c chết, hậu cung ba nghìn giai lệ của hắn cũng bị tân đế xử tử theo. Ta chính là một trong những giai lệ bị liên lụy mà c.h.ế.t oan uổng ấy. Để sống sót trong cuộc cung biến, đồng thời trốn khỏi hoàng cung, ta đã quyến rũ một tên thị vệ có dung mạo tuấn tú, võ công lại cao cường. Người ta quyến rũ, tên là Lục Trạm, là thị vệ canh giữ lãnh cung. Ngươi hỏi ta vì sao lại đi quyến rũ một tên thị vệ có chức vị thấp kém ở lãnh cung? Đương nhiên là vì lãnh cung ít người! Những nơi khác trong cung người đông người lắm mắt tạp, làm gì cũng bị người… Ngay cả phi tần như ta còn chẳng có băng để giải nhiệt, huống chi là cung nữ, thị vệ. Thời tiết oi bức, lại phải mặc trường bào kín mít, ai mà chịu nổi.Mà Lục Trạm một mình canh giữ lãnh cung vắng vẻ, đương nhiên là muốn làm gì thì làm cho mát.Hắn cũng không ngờ ta sẽ đột nhiên xông vào, sau đó bị ta nhìn thấy hết cả người.Tuy rằng hắn chỉ là cởi rộng y phục, để lộ một phần lồng n.g.ự.c rắn chắc cùng cơ bụng săn chắc, nhưng mắt ta tinh lắm, ta có thể khẳng định tên thị vệ này tuyệt đối có hẳn tám múi.Ta thèm muốn hắn!!!Thế là ta liền chủ động bắt chuyện.Đương nhiên là hắn không để ý đến ta, thậm chí còn dùng ánh mắt hung dữ nhìn ta, định dùng ánh mắt để đuổi ta đi.Thật nực cười, hắn tưởng hắn là ai, ai lại vì một ánh mắt của hắn mà lùi bước.Ta cái gì cũng biết, chỉ là không biết nhìn sắc mặt người khác, kiên quyết không lùi.Biết hắn sợ nóng, lại không có băng để dùng, ta liền dùng diêm tiêu chế tạo băng, sau đó mang đến trước mặt Lục Trạm lấy lòng.Ở nơi Lục Trạm thường hay lui tới đặt một cục băng, hơi lạnh ập đến, hắn cũng không còn nóng nảy bất an như trước nữa.Tuy rằng đối với ta vẫn chẳng có sắc mặt tốt đẹp gì, nhưng ít nhất cũng không còn cho ta ăn bơ nữa.Điều thực sự khiến hắn buông bỏ đề phòng với ta, là sau này hắn bị thương, tình cờ bị ta bắt gặp.Hôm đó, có một đám thích khách lẻn vào cung, ẩn náu trong lãnh cung vắng vẻ, lại bị Lục Trạm canh giữ nơi này phát hiện.Lục Trạm một mình một kiếm, giao đấu với mấy chục tên thích khách võ công cao cường.Tục ngữ nói rất hay, hai nắm đ.ấ.m khó địch lại bốn bàn tay.Tuy rằng võ công Lục Trạm cao cường, nhưng bị nhiều cao thủ vây công, cũng khó mà toàn thân trở ra.Hắn trúng hai kiếm, một kiếm ở lưng, một kiếm ở bụng.Ta nhìn thấy Lục Trạm bị thương, nhất thời lo lắng không thôi, lập tức xé áo hắn ra, rắc thuốc cầm máu, băng bó vết thương.Chỉ nhớ lúc ta ra tay cởi y phục của nam nhân, lúc đè người ta xuống rắc thuốc băng bó, đối phương trên mặt toàn là vẻ khó tin.Chắc là chưa từng thấy nữ nhân nào mặt dày như ta, dám cởi y phục nam nhân, nhìn thẳng vào thân thể trần trụi của đối phương.Hơn nữa tay ta còn không an phận, mượn danh nghĩa bôi thuốc, sờ soạng khắp nơi, đặc biệt là cơ bụng của đối phương, bị ta sờ nắn một lượt.Bị trêu chọc, Lục Trạm đỏ bừng cả mặt, không biết là thẹn thùng hay là tức giận.Chắc là không phải bị ta chọc giận, dù sao sau này hắn cũng không truy cứu chuyện ta sàm sỡ hắn.Hắn bỏ qua đề phòng với ta, chuyển sang thân thiết với ta hơn. Sau một thời gian dài, chúng ta tự nhiên mà đến với nhau.