Ta xuyên sách rồi. Không xuyên thành nữ chính, cũng chẳng phải nữ phụ độc ác, mà lại xuyên thành một nữ phụ pháo hôi. Nữ phụ là thứ nữ không được sủng ái trong nhà, bị chính cha ruột đưa vào cung làm phi tần của bạo quân. Bạo quân là một tên điên cuồng, lại còn không thể tiếp xúc với nữ nhân, bởi vậy hậu cung của hắn chỉ là một đám bình hoa di động. Cuối cùng, bạo quân vì quá mức tàn bạo, bị người em trai cùng cha khác mẹ đoạt quyền, đầu độc g.i.ế.c chết, hậu cung ba nghìn giai lệ của hắn cũng bị tân đế xử tử theo. Ta chính là một trong những giai lệ bị liên lụy mà c.h.ế.t oan uổng ấy. Để sống sót trong cuộc cung biến, đồng thời trốn khỏi hoàng cung, ta đã quyến rũ một tên thị vệ có dung mạo tuấn tú, võ công lại cao cường.  Người ta quyến rũ, tên là Lục Trạm, là thị vệ canh giữ lãnh cung. Ngươi hỏi ta vì sao lại đi quyến rũ một tên thị vệ có chức vị thấp kém ở lãnh cung? Đương nhiên là vì lãnh cung ít người! Những nơi khác trong cung người đông người lắm mắt tạp, làm gì cũng bị người…

Chương 12

Bạo Quân Nổi Lòng Ham Muốn Làm Tra NamTác giả: Thanh Hoan Độ NgãTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTa xuyên sách rồi. Không xuyên thành nữ chính, cũng chẳng phải nữ phụ độc ác, mà lại xuyên thành một nữ phụ pháo hôi. Nữ phụ là thứ nữ không được sủng ái trong nhà, bị chính cha ruột đưa vào cung làm phi tần của bạo quân. Bạo quân là một tên điên cuồng, lại còn không thể tiếp xúc với nữ nhân, bởi vậy hậu cung của hắn chỉ là một đám bình hoa di động. Cuối cùng, bạo quân vì quá mức tàn bạo, bị người em trai cùng cha khác mẹ đoạt quyền, đầu độc g.i.ế.c chết, hậu cung ba nghìn giai lệ của hắn cũng bị tân đế xử tử theo. Ta chính là một trong những giai lệ bị liên lụy mà c.h.ế.t oan uổng ấy. Để sống sót trong cuộc cung biến, đồng thời trốn khỏi hoàng cung, ta đã quyến rũ một tên thị vệ có dung mạo tuấn tú, võ công lại cao cường.  Người ta quyến rũ, tên là Lục Trạm, là thị vệ canh giữ lãnh cung. Ngươi hỏi ta vì sao lại đi quyến rũ một tên thị vệ có chức vị thấp kém ở lãnh cung? Đương nhiên là vì lãnh cung ít người! Những nơi khác trong cung người đông người lắm mắt tạp, làm gì cũng bị người… Nửa năm sau đó, ta cùng Lục Trạm trải qua mùa đông lạnh giá, sắp sửa bước vào mùa hè. Hạ chí năm nay, bạo quân sẽ đến núi Thái Sơn tế thiên.Mà lần này, Lục Trạm lại được thủ lĩnh lựa chọn đi theo bảo vệ bạo quân. Không còn cách nào khác, ai bảo nam nhân của ta võ công cao cường, là ứng cử viên tốt nhất để bảo vệ bạo quân.Vì lần tế thiên này, Lục Trạm sẽ đi theo bạo quân rời khỏi hoàng cung một tháng. Nói cách khác, chúng ta sẽ phải xa nhau một tháng.Đây là lần đầu tiên kể từ khi quen biết nhau, chúng ta phải xa nhau lâu như vậy.Vì vậy, vào buổi tối trước ngày khởi hành, hắn đặc biệt ra sức, hận không thể nhấn nút ta vào trong xương m.á.u của hắn.Lúc hắn đứng trước giường mặc quần áo, ta kéo lấy vạt áo của hắn.“A Trạm, ngày tế thiên ở núi Thái Sơn, sẽ có sát thủ xuất hiện phục kích bạo quân. Huynh đi theo bên cạnh bạo quân, nhất định sẽ phải giao đấu với sát thủ, huynh nhớ mặc áo giáp mềm vào, đừng để bị thương.”Hắn vuốt ve tóc ta, cẩn thận chải sợi tóc rối bời ẩm ướt trên trán ta: “Được, ta sẽ chú ý an toàn, cảm ơn Huệ đã nhắc nhở.”A Trạm của ta có điểm này rất tốt, chưa bao giờ hỏi ta biết những tin tức này từ đâu. Chỉ cần là ta nói ra, hắn đều tin tưởng.Từ sau khi hoàng đế rời khỏi hoàng cung, ta lại trở về cuộc sống một mình. Lục Trạm nuôi vài con chim ưng biển, bây giờ chúng đã trở thành sứ giả truyền tin. Tương tư không biết gửi về đâu, chỉ có thể gửi gắm nỗi nhớ nhung vào giấy bút.Vài con chim ưng biển kia, hóa thân thành chim xanh, chuyên chở tình ý cho chúng ta.Gần đây ta luôn có cảm giác như có một con rắn độc đang theo dõi nhất cử nhất động của ta.Ngày thường ta cẩn thận quan sát, nhưng lại không phát hiện ra điều gì khác thường.Có lẽ là ta đã quá đa nghi rồi.Nhưng mà trong cung tai mắt khắp nơi, ta cũng không thể lơ là, cần phải cẩn thận.Trong khoảng thời gian Lục Trạm đi núi Thái Sơn, ngoại trừ mồng một, ngày rằm phải đến chào hỏi quý phi, những lúc khác ta đều ru rú trong Cảnh Ninh cung.Những ngày tháng làm trạch nữ trong hậu cung, kết thúc vào ngày bạo quân trở về. Lẽ ra đoàn người của hoàng đế, phải đến ngày mai mới trở về hoàng cung.Nhưng ta nhận được thư do chim ưng biển truyền đến, Lục Trạm trong hai ngày cuối đã cưỡi ngựa nhanh, chạy suốt đêm ngày, có thể sớm hơn một ngày trở về hoàng cung.Vào ngày hắn trở về, ta đợi mọi người trong Cảnh Ninh cung đều đã tắt đèn, sau đó lại chờ thêm hai khắc, mới lén lút chuồn ra ngoài gặp Lục Trạm.

Bạo Quân Nổi Lòng Ham Muốn Làm Tra NamTác giả: Thanh Hoan Độ NgãTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTa xuyên sách rồi. Không xuyên thành nữ chính, cũng chẳng phải nữ phụ độc ác, mà lại xuyên thành một nữ phụ pháo hôi. Nữ phụ là thứ nữ không được sủng ái trong nhà, bị chính cha ruột đưa vào cung làm phi tần của bạo quân. Bạo quân là một tên điên cuồng, lại còn không thể tiếp xúc với nữ nhân, bởi vậy hậu cung của hắn chỉ là một đám bình hoa di động. Cuối cùng, bạo quân vì quá mức tàn bạo, bị người em trai cùng cha khác mẹ đoạt quyền, đầu độc g.i.ế.c chết, hậu cung ba nghìn giai lệ của hắn cũng bị tân đế xử tử theo. Ta chính là một trong những giai lệ bị liên lụy mà c.h.ế.t oan uổng ấy. Để sống sót trong cuộc cung biến, đồng thời trốn khỏi hoàng cung, ta đã quyến rũ một tên thị vệ có dung mạo tuấn tú, võ công lại cao cường.  Người ta quyến rũ, tên là Lục Trạm, là thị vệ canh giữ lãnh cung. Ngươi hỏi ta vì sao lại đi quyến rũ một tên thị vệ có chức vị thấp kém ở lãnh cung? Đương nhiên là vì lãnh cung ít người! Những nơi khác trong cung người đông người lắm mắt tạp, làm gì cũng bị người… Nửa năm sau đó, ta cùng Lục Trạm trải qua mùa đông lạnh giá, sắp sửa bước vào mùa hè. Hạ chí năm nay, bạo quân sẽ đến núi Thái Sơn tế thiên.Mà lần này, Lục Trạm lại được thủ lĩnh lựa chọn đi theo bảo vệ bạo quân. Không còn cách nào khác, ai bảo nam nhân của ta võ công cao cường, là ứng cử viên tốt nhất để bảo vệ bạo quân.Vì lần tế thiên này, Lục Trạm sẽ đi theo bạo quân rời khỏi hoàng cung một tháng. Nói cách khác, chúng ta sẽ phải xa nhau một tháng.Đây là lần đầu tiên kể từ khi quen biết nhau, chúng ta phải xa nhau lâu như vậy.Vì vậy, vào buổi tối trước ngày khởi hành, hắn đặc biệt ra sức, hận không thể nhấn nút ta vào trong xương m.á.u của hắn.Lúc hắn đứng trước giường mặc quần áo, ta kéo lấy vạt áo của hắn.“A Trạm, ngày tế thiên ở núi Thái Sơn, sẽ có sát thủ xuất hiện phục kích bạo quân. Huynh đi theo bên cạnh bạo quân, nhất định sẽ phải giao đấu với sát thủ, huynh nhớ mặc áo giáp mềm vào, đừng để bị thương.”Hắn vuốt ve tóc ta, cẩn thận chải sợi tóc rối bời ẩm ướt trên trán ta: “Được, ta sẽ chú ý an toàn, cảm ơn Huệ đã nhắc nhở.”A Trạm của ta có điểm này rất tốt, chưa bao giờ hỏi ta biết những tin tức này từ đâu. Chỉ cần là ta nói ra, hắn đều tin tưởng.Từ sau khi hoàng đế rời khỏi hoàng cung, ta lại trở về cuộc sống một mình. Lục Trạm nuôi vài con chim ưng biển, bây giờ chúng đã trở thành sứ giả truyền tin. Tương tư không biết gửi về đâu, chỉ có thể gửi gắm nỗi nhớ nhung vào giấy bút.Vài con chim ưng biển kia, hóa thân thành chim xanh, chuyên chở tình ý cho chúng ta.Gần đây ta luôn có cảm giác như có một con rắn độc đang theo dõi nhất cử nhất động của ta.Ngày thường ta cẩn thận quan sát, nhưng lại không phát hiện ra điều gì khác thường.Có lẽ là ta đã quá đa nghi rồi.Nhưng mà trong cung tai mắt khắp nơi, ta cũng không thể lơ là, cần phải cẩn thận.Trong khoảng thời gian Lục Trạm đi núi Thái Sơn, ngoại trừ mồng một, ngày rằm phải đến chào hỏi quý phi, những lúc khác ta đều ru rú trong Cảnh Ninh cung.Những ngày tháng làm trạch nữ trong hậu cung, kết thúc vào ngày bạo quân trở về. Lẽ ra đoàn người của hoàng đế, phải đến ngày mai mới trở về hoàng cung.Nhưng ta nhận được thư do chim ưng biển truyền đến, Lục Trạm trong hai ngày cuối đã cưỡi ngựa nhanh, chạy suốt đêm ngày, có thể sớm hơn một ngày trở về hoàng cung.Vào ngày hắn trở về, ta đợi mọi người trong Cảnh Ninh cung đều đã tắt đèn, sau đó lại chờ thêm hai khắc, mới lén lút chuồn ra ngoài gặp Lục Trạm.

Bạo Quân Nổi Lòng Ham Muốn Làm Tra NamTác giả: Thanh Hoan Độ NgãTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTa xuyên sách rồi. Không xuyên thành nữ chính, cũng chẳng phải nữ phụ độc ác, mà lại xuyên thành một nữ phụ pháo hôi. Nữ phụ là thứ nữ không được sủng ái trong nhà, bị chính cha ruột đưa vào cung làm phi tần của bạo quân. Bạo quân là một tên điên cuồng, lại còn không thể tiếp xúc với nữ nhân, bởi vậy hậu cung của hắn chỉ là một đám bình hoa di động. Cuối cùng, bạo quân vì quá mức tàn bạo, bị người em trai cùng cha khác mẹ đoạt quyền, đầu độc g.i.ế.c chết, hậu cung ba nghìn giai lệ của hắn cũng bị tân đế xử tử theo. Ta chính là một trong những giai lệ bị liên lụy mà c.h.ế.t oan uổng ấy. Để sống sót trong cuộc cung biến, đồng thời trốn khỏi hoàng cung, ta đã quyến rũ một tên thị vệ có dung mạo tuấn tú, võ công lại cao cường.  Người ta quyến rũ, tên là Lục Trạm, là thị vệ canh giữ lãnh cung. Ngươi hỏi ta vì sao lại đi quyến rũ một tên thị vệ có chức vị thấp kém ở lãnh cung? Đương nhiên là vì lãnh cung ít người! Những nơi khác trong cung người đông người lắm mắt tạp, làm gì cũng bị người… Nửa năm sau đó, ta cùng Lục Trạm trải qua mùa đông lạnh giá, sắp sửa bước vào mùa hè. Hạ chí năm nay, bạo quân sẽ đến núi Thái Sơn tế thiên.Mà lần này, Lục Trạm lại được thủ lĩnh lựa chọn đi theo bảo vệ bạo quân. Không còn cách nào khác, ai bảo nam nhân của ta võ công cao cường, là ứng cử viên tốt nhất để bảo vệ bạo quân.Vì lần tế thiên này, Lục Trạm sẽ đi theo bạo quân rời khỏi hoàng cung một tháng. Nói cách khác, chúng ta sẽ phải xa nhau một tháng.Đây là lần đầu tiên kể từ khi quen biết nhau, chúng ta phải xa nhau lâu như vậy.Vì vậy, vào buổi tối trước ngày khởi hành, hắn đặc biệt ra sức, hận không thể nhấn nút ta vào trong xương m.á.u của hắn.Lúc hắn đứng trước giường mặc quần áo, ta kéo lấy vạt áo của hắn.“A Trạm, ngày tế thiên ở núi Thái Sơn, sẽ có sát thủ xuất hiện phục kích bạo quân. Huynh đi theo bên cạnh bạo quân, nhất định sẽ phải giao đấu với sát thủ, huynh nhớ mặc áo giáp mềm vào, đừng để bị thương.”Hắn vuốt ve tóc ta, cẩn thận chải sợi tóc rối bời ẩm ướt trên trán ta: “Được, ta sẽ chú ý an toàn, cảm ơn Huệ đã nhắc nhở.”A Trạm của ta có điểm này rất tốt, chưa bao giờ hỏi ta biết những tin tức này từ đâu. Chỉ cần là ta nói ra, hắn đều tin tưởng.Từ sau khi hoàng đế rời khỏi hoàng cung, ta lại trở về cuộc sống một mình. Lục Trạm nuôi vài con chim ưng biển, bây giờ chúng đã trở thành sứ giả truyền tin. Tương tư không biết gửi về đâu, chỉ có thể gửi gắm nỗi nhớ nhung vào giấy bút.Vài con chim ưng biển kia, hóa thân thành chim xanh, chuyên chở tình ý cho chúng ta.Gần đây ta luôn có cảm giác như có một con rắn độc đang theo dõi nhất cử nhất động của ta.Ngày thường ta cẩn thận quan sát, nhưng lại không phát hiện ra điều gì khác thường.Có lẽ là ta đã quá đa nghi rồi.Nhưng mà trong cung tai mắt khắp nơi, ta cũng không thể lơ là, cần phải cẩn thận.Trong khoảng thời gian Lục Trạm đi núi Thái Sơn, ngoại trừ mồng một, ngày rằm phải đến chào hỏi quý phi, những lúc khác ta đều ru rú trong Cảnh Ninh cung.Những ngày tháng làm trạch nữ trong hậu cung, kết thúc vào ngày bạo quân trở về. Lẽ ra đoàn người của hoàng đế, phải đến ngày mai mới trở về hoàng cung.Nhưng ta nhận được thư do chim ưng biển truyền đến, Lục Trạm trong hai ngày cuối đã cưỡi ngựa nhanh, chạy suốt đêm ngày, có thể sớm hơn một ngày trở về hoàng cung.Vào ngày hắn trở về, ta đợi mọi người trong Cảnh Ninh cung đều đã tắt đèn, sau đó lại chờ thêm hai khắc, mới lén lút chuồn ra ngoài gặp Lục Trạm.

Chương 12