Dì ta làm thiếp ở phủ Quốc công. Hồi trẻ dì ta cũng có chút nhan sắc, rất được Quốc công gia sủng ái. Nhà ta mở một tiệm gạo ở kinh thành, cuộc sống của cả nhà cũng tạm ổn nhưng cha nương ta muốn ta gả cho một thư sinh, vì thương nhân thường bị người ta coi thường. Ta được đưa đến chỗ dì ta. Dì ta cũng rất thích ta, có lẽ vì dì không có con cái, giờ đã lớn tuổi, Quốc công gia không còn sức, cũng chẳng mấy khi đến viện của dì, khá cô đơn. Dì ta rất nhiệt tình với chuyện hôn sự của ta. Dì nói với ta: "Sơ Âm, dì nói cho cháu biết này, thà làm chính thất của một nhà thường dân, còn hơn làm thiếp của nhà giàu có. Cháu nhìn dì này, những năm đầu cũng được hưởng chút vinh hoa phú quý nhưng không được sinh con đẻ cái, cuối cùng lại thảm hại, làm cái gì cũng phải xem sắc mặt người khác..." Ta cũng hiểu những lời dì nói. Ai lại đi làm thiếp, để người khác bắt nạt cơ chứ. Theo ta, phải tìm một thư sinh tính tình tốt, sau này có chức có quyền, ta làm chủ gia đình, không phải xem sắc mặt người…
Chương 2
Người Trong Lòng Của Thế Tử Gia Luôn Muốn Gả Cho Người KhácTác giả: Hoa Trong GươngTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện SủngDì ta làm thiếp ở phủ Quốc công. Hồi trẻ dì ta cũng có chút nhan sắc, rất được Quốc công gia sủng ái. Nhà ta mở một tiệm gạo ở kinh thành, cuộc sống của cả nhà cũng tạm ổn nhưng cha nương ta muốn ta gả cho một thư sinh, vì thương nhân thường bị người ta coi thường. Ta được đưa đến chỗ dì ta. Dì ta cũng rất thích ta, có lẽ vì dì không có con cái, giờ đã lớn tuổi, Quốc công gia không còn sức, cũng chẳng mấy khi đến viện của dì, khá cô đơn. Dì ta rất nhiệt tình với chuyện hôn sự của ta. Dì nói với ta: "Sơ Âm, dì nói cho cháu biết này, thà làm chính thất của một nhà thường dân, còn hơn làm thiếp của nhà giàu có. Cháu nhìn dì này, những năm đầu cũng được hưởng chút vinh hoa phú quý nhưng không được sinh con đẻ cái, cuối cùng lại thảm hại, làm cái gì cũng phải xem sắc mặt người khác..." Ta cũng hiểu những lời dì nói. Ai lại đi làm thiếp, để người khác bắt nạt cơ chứ. Theo ta, phải tìm một thư sinh tính tình tốt, sau này có chức có quyền, ta làm chủ gia đình, không phải xem sắc mặt người… Dì ta mời một số bà mối đến viện của dì.Ta e thẹn đứng đó, để các bà mối đánh giá. Những chuyện khác, đều do dì ta giúp ta nói.Ta đến phủ Quốc công, chính là để nhờ danh tiếng của phủ Quốc công.Khi bà mối nói đến thân phận của ta thì cũng nói là một người họ hàng xa của phủ Quốc công, chứ không phải chỉ là một cô con gái của một tiệm gạo nhỏ.Các bà mối rất hài lòng, cười tươi rời đi.Ta linh cảm chuyện hôn sự của mình sẽ khá suôn sẻ. Bởi vì ta là người luôn gặp may, hơn nữa ta tuy không phải là nghiêng nước nghiêng thành nhưng ít nhất cũng là tiểu gia bích ngọc, làm vợ người ta là vừa.Ra khỏi viện của dì ta, ta đi dạo quanh hồ Tinh Nguyệt của Hầu phủ.Hầu phủ rất lớn, lại đẹp như tranh vẽ, giàu sang bức người, thật khiến người ta phải ghen tị.Ta không khỏi cảm thán.Nếu ta có một cái sân lớn như vậy, ta sẽ kiêu ngạo biết bao.Ta đang cảm thán thì thấy một nhóm người đi tới.Là Thế tử gia của Hầu phủ.Triệu Nhược Hồng.
Người Trong Lòng Của Thế Tử Gia Luôn Muốn Gả Cho Người KhácTác giả: Hoa Trong GươngTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện SủngDì ta làm thiếp ở phủ Quốc công. Hồi trẻ dì ta cũng có chút nhan sắc, rất được Quốc công gia sủng ái. Nhà ta mở một tiệm gạo ở kinh thành, cuộc sống của cả nhà cũng tạm ổn nhưng cha nương ta muốn ta gả cho một thư sinh, vì thương nhân thường bị người ta coi thường. Ta được đưa đến chỗ dì ta. Dì ta cũng rất thích ta, có lẽ vì dì không có con cái, giờ đã lớn tuổi, Quốc công gia không còn sức, cũng chẳng mấy khi đến viện của dì, khá cô đơn. Dì ta rất nhiệt tình với chuyện hôn sự của ta. Dì nói với ta: "Sơ Âm, dì nói cho cháu biết này, thà làm chính thất của một nhà thường dân, còn hơn làm thiếp của nhà giàu có. Cháu nhìn dì này, những năm đầu cũng được hưởng chút vinh hoa phú quý nhưng không được sinh con đẻ cái, cuối cùng lại thảm hại, làm cái gì cũng phải xem sắc mặt người khác..." Ta cũng hiểu những lời dì nói. Ai lại đi làm thiếp, để người khác bắt nạt cơ chứ. Theo ta, phải tìm một thư sinh tính tình tốt, sau này có chức có quyền, ta làm chủ gia đình, không phải xem sắc mặt người… Dì ta mời một số bà mối đến viện của dì.Ta e thẹn đứng đó, để các bà mối đánh giá. Những chuyện khác, đều do dì ta giúp ta nói.Ta đến phủ Quốc công, chính là để nhờ danh tiếng của phủ Quốc công.Khi bà mối nói đến thân phận của ta thì cũng nói là một người họ hàng xa của phủ Quốc công, chứ không phải chỉ là một cô con gái của một tiệm gạo nhỏ.Các bà mối rất hài lòng, cười tươi rời đi.Ta linh cảm chuyện hôn sự của mình sẽ khá suôn sẻ. Bởi vì ta là người luôn gặp may, hơn nữa ta tuy không phải là nghiêng nước nghiêng thành nhưng ít nhất cũng là tiểu gia bích ngọc, làm vợ người ta là vừa.Ra khỏi viện của dì ta, ta đi dạo quanh hồ Tinh Nguyệt của Hầu phủ.Hầu phủ rất lớn, lại đẹp như tranh vẽ, giàu sang bức người, thật khiến người ta phải ghen tị.Ta không khỏi cảm thán.Nếu ta có một cái sân lớn như vậy, ta sẽ kiêu ngạo biết bao.Ta đang cảm thán thì thấy một nhóm người đi tới.Là Thế tử gia của Hầu phủ.Triệu Nhược Hồng.
Người Trong Lòng Của Thế Tử Gia Luôn Muốn Gả Cho Người KhácTác giả: Hoa Trong GươngTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện SủngDì ta làm thiếp ở phủ Quốc công. Hồi trẻ dì ta cũng có chút nhan sắc, rất được Quốc công gia sủng ái. Nhà ta mở một tiệm gạo ở kinh thành, cuộc sống của cả nhà cũng tạm ổn nhưng cha nương ta muốn ta gả cho một thư sinh, vì thương nhân thường bị người ta coi thường. Ta được đưa đến chỗ dì ta. Dì ta cũng rất thích ta, có lẽ vì dì không có con cái, giờ đã lớn tuổi, Quốc công gia không còn sức, cũng chẳng mấy khi đến viện của dì, khá cô đơn. Dì ta rất nhiệt tình với chuyện hôn sự của ta. Dì nói với ta: "Sơ Âm, dì nói cho cháu biết này, thà làm chính thất của một nhà thường dân, còn hơn làm thiếp của nhà giàu có. Cháu nhìn dì này, những năm đầu cũng được hưởng chút vinh hoa phú quý nhưng không được sinh con đẻ cái, cuối cùng lại thảm hại, làm cái gì cũng phải xem sắc mặt người khác..." Ta cũng hiểu những lời dì nói. Ai lại đi làm thiếp, để người khác bắt nạt cơ chứ. Theo ta, phải tìm một thư sinh tính tình tốt, sau này có chức có quyền, ta làm chủ gia đình, không phải xem sắc mặt người… Dì ta mời một số bà mối đến viện của dì.Ta e thẹn đứng đó, để các bà mối đánh giá. Những chuyện khác, đều do dì ta giúp ta nói.Ta đến phủ Quốc công, chính là để nhờ danh tiếng của phủ Quốc công.Khi bà mối nói đến thân phận của ta thì cũng nói là một người họ hàng xa của phủ Quốc công, chứ không phải chỉ là một cô con gái của một tiệm gạo nhỏ.Các bà mối rất hài lòng, cười tươi rời đi.Ta linh cảm chuyện hôn sự của mình sẽ khá suôn sẻ. Bởi vì ta là người luôn gặp may, hơn nữa ta tuy không phải là nghiêng nước nghiêng thành nhưng ít nhất cũng là tiểu gia bích ngọc, làm vợ người ta là vừa.Ra khỏi viện của dì ta, ta đi dạo quanh hồ Tinh Nguyệt của Hầu phủ.Hầu phủ rất lớn, lại đẹp như tranh vẽ, giàu sang bức người, thật khiến người ta phải ghen tị.Ta không khỏi cảm thán.Nếu ta có một cái sân lớn như vậy, ta sẽ kiêu ngạo biết bao.Ta đang cảm thán thì thấy một nhóm người đi tới.Là Thế tử gia của Hầu phủ.Triệu Nhược Hồng.