Dì ta làm thiếp ở phủ Quốc công. Hồi trẻ dì ta cũng có chút nhan sắc, rất được Quốc công gia sủng ái. Nhà ta mở một tiệm gạo ở kinh thành, cuộc sống của cả nhà cũng tạm ổn nhưng cha nương ta muốn ta gả cho một thư sinh, vì thương nhân thường bị người ta coi thường. Ta được đưa đến chỗ dì ta. Dì ta cũng rất thích ta, có lẽ vì dì không có con cái, giờ đã lớn tuổi, Quốc công gia không còn sức, cũng chẳng mấy khi đến viện của dì, khá cô đơn. Dì ta rất nhiệt tình với chuyện hôn sự của ta. Dì nói với ta: "Sơ Âm, dì nói cho cháu biết này, thà làm chính thất của một nhà thường dân, còn hơn làm thiếp của nhà giàu có. Cháu nhìn dì này, những năm đầu cũng được hưởng chút vinh hoa phú quý nhưng không được sinh con đẻ cái, cuối cùng lại thảm hại, làm cái gì cũng phải xem sắc mặt người khác..." Ta cũng hiểu những lời dì nói. Ai lại đi làm thiếp, để người khác bắt nạt cơ chứ. Theo ta, phải tìm một thư sinh tính tình tốt, sau này có chức có quyền, ta làm chủ gia đình, không phải xem sắc mặt người…
Chương 6
Người Trong Lòng Của Thế Tử Gia Luôn Muốn Gả Cho Người KhácTác giả: Hoa Trong GươngTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện SủngDì ta làm thiếp ở phủ Quốc công. Hồi trẻ dì ta cũng có chút nhan sắc, rất được Quốc công gia sủng ái. Nhà ta mở một tiệm gạo ở kinh thành, cuộc sống của cả nhà cũng tạm ổn nhưng cha nương ta muốn ta gả cho một thư sinh, vì thương nhân thường bị người ta coi thường. Ta được đưa đến chỗ dì ta. Dì ta cũng rất thích ta, có lẽ vì dì không có con cái, giờ đã lớn tuổi, Quốc công gia không còn sức, cũng chẳng mấy khi đến viện của dì, khá cô đơn. Dì ta rất nhiệt tình với chuyện hôn sự của ta. Dì nói với ta: "Sơ Âm, dì nói cho cháu biết này, thà làm chính thất của một nhà thường dân, còn hơn làm thiếp của nhà giàu có. Cháu nhìn dì này, những năm đầu cũng được hưởng chút vinh hoa phú quý nhưng không được sinh con đẻ cái, cuối cùng lại thảm hại, làm cái gì cũng phải xem sắc mặt người khác..." Ta cũng hiểu những lời dì nói. Ai lại đi làm thiếp, để người khác bắt nạt cơ chứ. Theo ta, phải tìm một thư sinh tính tình tốt, sau này có chức có quyền, ta làm chủ gia đình, không phải xem sắc mặt người… Dì ta nói muốn gặp mặt Tạ Thanh Sơn này.Trên bức chân dung là một công tử khá thanh tú.Tạ Thanh Sơn ở nhờ trong một ngôi chùa trên núi, nơi hương khói rất thịnh vượng, cũng tiện cho hắn bán tranh.Dì ta liền nói sẽ đưa ta theo với danh nghĩa đi thắp hương để đi xem hắn thử.Bọn ta đi ra từ cửa phụ của Hầu phủ.Thiếp thất không được đi cửa chính, đó là quy củ.Khi xe ngựa đi đến nửa đường, phía sau có tiếng vó ngựa, người hầu nói: "Là Thế tử gia." Dì ta vội xuống xe, chuẩn bị chào hỏi Thế tử gia. Những ngày sau này của dì ta ở Hầu phủ, còn phải dựa vào người thừa kế tương lai này đấy, đương nhiên phải cúi đầu khiêm nhường.Thế tử gia khách sáo hành lễ với dì ta, nói: "Nếu di nương cũng đến chùa Thành Hoa, vậy thì đi cùng đi."Trên xe ngựa, dì ta lẩm bẩm với ta, nói: "Thế tử gia quả thực đẹp trai lại có tiền đồ, đáng tiếc là chúng ta không với tới được, nương của hắn vốn đã không ưa gì ta, ôi."Ta lén vén rèm xe ngựa nhìn Thế tử gia, quả thực đẹp trai, chỉ là mặt rất đen.Có đẹp đến đâu, tính tình không tốt, ta cũng không thèm.Những thứ chúng ta không có được thì đều là đồ bỏ, vô dụng.
Người Trong Lòng Của Thế Tử Gia Luôn Muốn Gả Cho Người KhácTác giả: Hoa Trong GươngTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện SủngDì ta làm thiếp ở phủ Quốc công. Hồi trẻ dì ta cũng có chút nhan sắc, rất được Quốc công gia sủng ái. Nhà ta mở một tiệm gạo ở kinh thành, cuộc sống của cả nhà cũng tạm ổn nhưng cha nương ta muốn ta gả cho một thư sinh, vì thương nhân thường bị người ta coi thường. Ta được đưa đến chỗ dì ta. Dì ta cũng rất thích ta, có lẽ vì dì không có con cái, giờ đã lớn tuổi, Quốc công gia không còn sức, cũng chẳng mấy khi đến viện của dì, khá cô đơn. Dì ta rất nhiệt tình với chuyện hôn sự của ta. Dì nói với ta: "Sơ Âm, dì nói cho cháu biết này, thà làm chính thất của một nhà thường dân, còn hơn làm thiếp của nhà giàu có. Cháu nhìn dì này, những năm đầu cũng được hưởng chút vinh hoa phú quý nhưng không được sinh con đẻ cái, cuối cùng lại thảm hại, làm cái gì cũng phải xem sắc mặt người khác..." Ta cũng hiểu những lời dì nói. Ai lại đi làm thiếp, để người khác bắt nạt cơ chứ. Theo ta, phải tìm một thư sinh tính tình tốt, sau này có chức có quyền, ta làm chủ gia đình, không phải xem sắc mặt người… Dì ta nói muốn gặp mặt Tạ Thanh Sơn này.Trên bức chân dung là một công tử khá thanh tú.Tạ Thanh Sơn ở nhờ trong một ngôi chùa trên núi, nơi hương khói rất thịnh vượng, cũng tiện cho hắn bán tranh.Dì ta liền nói sẽ đưa ta theo với danh nghĩa đi thắp hương để đi xem hắn thử.Bọn ta đi ra từ cửa phụ của Hầu phủ.Thiếp thất không được đi cửa chính, đó là quy củ.Khi xe ngựa đi đến nửa đường, phía sau có tiếng vó ngựa, người hầu nói: "Là Thế tử gia." Dì ta vội xuống xe, chuẩn bị chào hỏi Thế tử gia. Những ngày sau này của dì ta ở Hầu phủ, còn phải dựa vào người thừa kế tương lai này đấy, đương nhiên phải cúi đầu khiêm nhường.Thế tử gia khách sáo hành lễ với dì ta, nói: "Nếu di nương cũng đến chùa Thành Hoa, vậy thì đi cùng đi."Trên xe ngựa, dì ta lẩm bẩm với ta, nói: "Thế tử gia quả thực đẹp trai lại có tiền đồ, đáng tiếc là chúng ta không với tới được, nương của hắn vốn đã không ưa gì ta, ôi."Ta lén vén rèm xe ngựa nhìn Thế tử gia, quả thực đẹp trai, chỉ là mặt rất đen.Có đẹp đến đâu, tính tình không tốt, ta cũng không thèm.Những thứ chúng ta không có được thì đều là đồ bỏ, vô dụng.
Người Trong Lòng Của Thế Tử Gia Luôn Muốn Gả Cho Người KhácTác giả: Hoa Trong GươngTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện SủngDì ta làm thiếp ở phủ Quốc công. Hồi trẻ dì ta cũng có chút nhan sắc, rất được Quốc công gia sủng ái. Nhà ta mở một tiệm gạo ở kinh thành, cuộc sống của cả nhà cũng tạm ổn nhưng cha nương ta muốn ta gả cho một thư sinh, vì thương nhân thường bị người ta coi thường. Ta được đưa đến chỗ dì ta. Dì ta cũng rất thích ta, có lẽ vì dì không có con cái, giờ đã lớn tuổi, Quốc công gia không còn sức, cũng chẳng mấy khi đến viện của dì, khá cô đơn. Dì ta rất nhiệt tình với chuyện hôn sự của ta. Dì nói với ta: "Sơ Âm, dì nói cho cháu biết này, thà làm chính thất của một nhà thường dân, còn hơn làm thiếp của nhà giàu có. Cháu nhìn dì này, những năm đầu cũng được hưởng chút vinh hoa phú quý nhưng không được sinh con đẻ cái, cuối cùng lại thảm hại, làm cái gì cũng phải xem sắc mặt người khác..." Ta cũng hiểu những lời dì nói. Ai lại đi làm thiếp, để người khác bắt nạt cơ chứ. Theo ta, phải tìm một thư sinh tính tình tốt, sau này có chức có quyền, ta làm chủ gia đình, không phải xem sắc mặt người… Dì ta nói muốn gặp mặt Tạ Thanh Sơn này.Trên bức chân dung là một công tử khá thanh tú.Tạ Thanh Sơn ở nhờ trong một ngôi chùa trên núi, nơi hương khói rất thịnh vượng, cũng tiện cho hắn bán tranh.Dì ta liền nói sẽ đưa ta theo với danh nghĩa đi thắp hương để đi xem hắn thử.Bọn ta đi ra từ cửa phụ của Hầu phủ.Thiếp thất không được đi cửa chính, đó là quy củ.Khi xe ngựa đi đến nửa đường, phía sau có tiếng vó ngựa, người hầu nói: "Là Thế tử gia." Dì ta vội xuống xe, chuẩn bị chào hỏi Thế tử gia. Những ngày sau này của dì ta ở Hầu phủ, còn phải dựa vào người thừa kế tương lai này đấy, đương nhiên phải cúi đầu khiêm nhường.Thế tử gia khách sáo hành lễ với dì ta, nói: "Nếu di nương cũng đến chùa Thành Hoa, vậy thì đi cùng đi."Trên xe ngựa, dì ta lẩm bẩm với ta, nói: "Thế tử gia quả thực đẹp trai lại có tiền đồ, đáng tiếc là chúng ta không với tới được, nương của hắn vốn đã không ưa gì ta, ôi."Ta lén vén rèm xe ngựa nhìn Thế tử gia, quả thực đẹp trai, chỉ là mặt rất đen.Có đẹp đến đâu, tính tình không tốt, ta cũng không thèm.Những thứ chúng ta không có được thì đều là đồ bỏ, vô dụng.