Chương 1: Gặp gỡ định mệnh Tôi gặp Trình Quyết lần đầu vào một ngày trời u ám, lúc đó trông anh ta như thể vừa mất sổ gạo. Hệ thống đặc quyền của Minh Phủ hiện lên thông báo, người đàn ông trước mắt tôi chẳng còn sống được bao lâu. "Ôi mẹ ơi!", tôi thầm kêu gào, "Cái tình huống gì thế này?". Vội vàng lao đến, nào ngờ chân trái vướng chân phải, thế là tôi ngã sụp trước mặt anh ta. Trời đất quỷ thần ơi, một soái ca cao 1m88, mặc vest bảnh bao, gương mặt điển trai lạnh lùng lại đứng ngây người trước mặt tôi những mấy giây. Tôi trừng mắt nhìn anh ta: "Anh là lính đặc chủng à? Ngã đến thế này cũng không đỡ tôi dậy?" Anh ta vẫn giữ nguyên vẻ mặt vô cảm, chậm rãi đưa tay ra. Thông thường, người sắp lìa đời sẽ có hai kiểu phản ứng. Kiểu thứ nhất, cho rằng mình sắp chế.t đến nơi, chi bằng buông xuôi tất cả. Kiểu thứ hai, cố gắng níu kéo sự sống. Bởi lẽ, đến những giây phút cuối cùng, con người ta mới nhận ra mình trân trọng mạng sống đến nhường nào. Theo trực giác, tôi xếp anh ta vào kiểu…
Chương 19
Anh Chàng 8 Múi Đoản Mệnh Của Tiểu TiênTác giả: Vô Quan Phong NguyệtTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1: Gặp gỡ định mệnh Tôi gặp Trình Quyết lần đầu vào một ngày trời u ám, lúc đó trông anh ta như thể vừa mất sổ gạo. Hệ thống đặc quyền của Minh Phủ hiện lên thông báo, người đàn ông trước mắt tôi chẳng còn sống được bao lâu. "Ôi mẹ ơi!", tôi thầm kêu gào, "Cái tình huống gì thế này?". Vội vàng lao đến, nào ngờ chân trái vướng chân phải, thế là tôi ngã sụp trước mặt anh ta. Trời đất quỷ thần ơi, một soái ca cao 1m88, mặc vest bảnh bao, gương mặt điển trai lạnh lùng lại đứng ngây người trước mặt tôi những mấy giây. Tôi trừng mắt nhìn anh ta: "Anh là lính đặc chủng à? Ngã đến thế này cũng không đỡ tôi dậy?" Anh ta vẫn giữ nguyên vẻ mặt vô cảm, chậm rãi đưa tay ra. Thông thường, người sắp lìa đời sẽ có hai kiểu phản ứng. Kiểu thứ nhất, cho rằng mình sắp chế.t đến nơi, chi bằng buông xuôi tất cả. Kiểu thứ hai, cố gắng níu kéo sự sống. Bởi lẽ, đến những giây phút cuối cùng, con người ta mới nhận ra mình trân trọng mạng sống đến nhường nào. Theo trực giác, tôi xếp anh ta vào kiểu… Chương 19: Lại gặp "ông xã hờ" Về đến nhà, tôi đá văng giày, lao thẳng vào ghế sofa, mọi chuyện vừa rồi thật khó tin."Mẹ ơi, con đói!"Tôi gọi mẹ, bà nhanh chóng chạy ra, xoa đầu tôi, ôm tôi vào lòng: "Sắp xong rồi, mẹ làm món sườn xào chua ngọt con thích nhất đây."Tôi nũng nịu dụi đầu vào lòng mẹ, cảm giác thật ấm áp.Lần thứ ba gặp lại người đàn ông kia, tôi thừa nhận nếu như anh ta chưa từng có những hành động khiếm nhã với tôi, có lẽ tôi đã khuất phục trước nhan sắc của anh ta rồi.Dung mạo xuất sắc như vậy, ngay cả trong phim truyền hình cũng hiếm thấy.Nhìn thấy anh ta, tôi vội vàng đi đường vòng. Nhưng vẫn bị anh ta tóm được, anh ta nhanh chóng bước tới, đi song song với tôi."Vợ à, em nói chuyện với anh một chút đi, anh xin em đấy."Anh ta không dám động tay động chân với tôi, chỉ như một cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo sau.Tôi vừa bước nhanh vừa nói: "Làm ơn, đừng có làm nũng với tôi, với lại anh về nhà soi gương xem lại mình đi, tôi thật sự không phải vợ anh."Nếu anh ta cứ tiếp tục thế này, tôi có thể viết được cả một bộ tiểu thuyết "Bỗng dưng có chồng tổng tài" luôn đấy!Đi đến tận ký túc xá nữ, anh ta nhẹ nhàng kéo áo tôi: "Rõ ràng là em, em còn không chịu nhận anh, đồ phụ nữ vô tình!"Lần này tôi phì cười, hất tay anh ta ra: "Nghe cho rõ đây, đây là lần cuối cùng tôi nói, tôi không phải vợ anh, anh còn tiếp tục quấy rầy tôi, tôi sẽ kiện anh tội quấy rối tình dục!"
Anh Chàng 8 Múi Đoản Mệnh Của Tiểu TiênTác giả: Vô Quan Phong NguyệtTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1: Gặp gỡ định mệnh Tôi gặp Trình Quyết lần đầu vào một ngày trời u ám, lúc đó trông anh ta như thể vừa mất sổ gạo. Hệ thống đặc quyền của Minh Phủ hiện lên thông báo, người đàn ông trước mắt tôi chẳng còn sống được bao lâu. "Ôi mẹ ơi!", tôi thầm kêu gào, "Cái tình huống gì thế này?". Vội vàng lao đến, nào ngờ chân trái vướng chân phải, thế là tôi ngã sụp trước mặt anh ta. Trời đất quỷ thần ơi, một soái ca cao 1m88, mặc vest bảnh bao, gương mặt điển trai lạnh lùng lại đứng ngây người trước mặt tôi những mấy giây. Tôi trừng mắt nhìn anh ta: "Anh là lính đặc chủng à? Ngã đến thế này cũng không đỡ tôi dậy?" Anh ta vẫn giữ nguyên vẻ mặt vô cảm, chậm rãi đưa tay ra. Thông thường, người sắp lìa đời sẽ có hai kiểu phản ứng. Kiểu thứ nhất, cho rằng mình sắp chế.t đến nơi, chi bằng buông xuôi tất cả. Kiểu thứ hai, cố gắng níu kéo sự sống. Bởi lẽ, đến những giây phút cuối cùng, con người ta mới nhận ra mình trân trọng mạng sống đến nhường nào. Theo trực giác, tôi xếp anh ta vào kiểu… Chương 19: Lại gặp "ông xã hờ" Về đến nhà, tôi đá văng giày, lao thẳng vào ghế sofa, mọi chuyện vừa rồi thật khó tin."Mẹ ơi, con đói!"Tôi gọi mẹ, bà nhanh chóng chạy ra, xoa đầu tôi, ôm tôi vào lòng: "Sắp xong rồi, mẹ làm món sườn xào chua ngọt con thích nhất đây."Tôi nũng nịu dụi đầu vào lòng mẹ, cảm giác thật ấm áp.Lần thứ ba gặp lại người đàn ông kia, tôi thừa nhận nếu như anh ta chưa từng có những hành động khiếm nhã với tôi, có lẽ tôi đã khuất phục trước nhan sắc của anh ta rồi.Dung mạo xuất sắc như vậy, ngay cả trong phim truyền hình cũng hiếm thấy.Nhìn thấy anh ta, tôi vội vàng đi đường vòng. Nhưng vẫn bị anh ta tóm được, anh ta nhanh chóng bước tới, đi song song với tôi."Vợ à, em nói chuyện với anh một chút đi, anh xin em đấy."Anh ta không dám động tay động chân với tôi, chỉ như một cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo sau.Tôi vừa bước nhanh vừa nói: "Làm ơn, đừng có làm nũng với tôi, với lại anh về nhà soi gương xem lại mình đi, tôi thật sự không phải vợ anh."Nếu anh ta cứ tiếp tục thế này, tôi có thể viết được cả một bộ tiểu thuyết "Bỗng dưng có chồng tổng tài" luôn đấy!Đi đến tận ký túc xá nữ, anh ta nhẹ nhàng kéo áo tôi: "Rõ ràng là em, em còn không chịu nhận anh, đồ phụ nữ vô tình!"Lần này tôi phì cười, hất tay anh ta ra: "Nghe cho rõ đây, đây là lần cuối cùng tôi nói, tôi không phải vợ anh, anh còn tiếp tục quấy rầy tôi, tôi sẽ kiện anh tội quấy rối tình dục!"
Anh Chàng 8 Múi Đoản Mệnh Của Tiểu TiênTác giả: Vô Quan Phong NguyệtTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1: Gặp gỡ định mệnh Tôi gặp Trình Quyết lần đầu vào một ngày trời u ám, lúc đó trông anh ta như thể vừa mất sổ gạo. Hệ thống đặc quyền của Minh Phủ hiện lên thông báo, người đàn ông trước mắt tôi chẳng còn sống được bao lâu. "Ôi mẹ ơi!", tôi thầm kêu gào, "Cái tình huống gì thế này?". Vội vàng lao đến, nào ngờ chân trái vướng chân phải, thế là tôi ngã sụp trước mặt anh ta. Trời đất quỷ thần ơi, một soái ca cao 1m88, mặc vest bảnh bao, gương mặt điển trai lạnh lùng lại đứng ngây người trước mặt tôi những mấy giây. Tôi trừng mắt nhìn anh ta: "Anh là lính đặc chủng à? Ngã đến thế này cũng không đỡ tôi dậy?" Anh ta vẫn giữ nguyên vẻ mặt vô cảm, chậm rãi đưa tay ra. Thông thường, người sắp lìa đời sẽ có hai kiểu phản ứng. Kiểu thứ nhất, cho rằng mình sắp chế.t đến nơi, chi bằng buông xuôi tất cả. Kiểu thứ hai, cố gắng níu kéo sự sống. Bởi lẽ, đến những giây phút cuối cùng, con người ta mới nhận ra mình trân trọng mạng sống đến nhường nào. Theo trực giác, tôi xếp anh ta vào kiểu… Chương 19: Lại gặp "ông xã hờ" Về đến nhà, tôi đá văng giày, lao thẳng vào ghế sofa, mọi chuyện vừa rồi thật khó tin."Mẹ ơi, con đói!"Tôi gọi mẹ, bà nhanh chóng chạy ra, xoa đầu tôi, ôm tôi vào lòng: "Sắp xong rồi, mẹ làm món sườn xào chua ngọt con thích nhất đây."Tôi nũng nịu dụi đầu vào lòng mẹ, cảm giác thật ấm áp.Lần thứ ba gặp lại người đàn ông kia, tôi thừa nhận nếu như anh ta chưa từng có những hành động khiếm nhã với tôi, có lẽ tôi đã khuất phục trước nhan sắc của anh ta rồi.Dung mạo xuất sắc như vậy, ngay cả trong phim truyền hình cũng hiếm thấy.Nhìn thấy anh ta, tôi vội vàng đi đường vòng. Nhưng vẫn bị anh ta tóm được, anh ta nhanh chóng bước tới, đi song song với tôi."Vợ à, em nói chuyện với anh một chút đi, anh xin em đấy."Anh ta không dám động tay động chân với tôi, chỉ như một cái đuôi nhỏ lẽo đẽo theo sau.Tôi vừa bước nhanh vừa nói: "Làm ơn, đừng có làm nũng với tôi, với lại anh về nhà soi gương xem lại mình đi, tôi thật sự không phải vợ anh."Nếu anh ta cứ tiếp tục thế này, tôi có thể viết được cả một bộ tiểu thuyết "Bỗng dưng có chồng tổng tài" luôn đấy!Đi đến tận ký túc xá nữ, anh ta nhẹ nhàng kéo áo tôi: "Rõ ràng là em, em còn không chịu nhận anh, đồ phụ nữ vô tình!"Lần này tôi phì cười, hất tay anh ta ra: "Nghe cho rõ đây, đây là lần cuối cùng tôi nói, tôi không phải vợ anh, anh còn tiếp tục quấy rầy tôi, tôi sẽ kiện anh tội quấy rối tình dục!"