Ta là nhị tiểu thư Tiết gia nhưng lại được đám nô tài nuôi lớn, khi biết đi, ta cũng làm tiểu nô tài, hầu hạ tiểu thư con gái của đích mẫu là Tiết Kim Chi. Dâng trà rót nước, nấu cơm, giặt quần áo, quét dọn sân vườn, việc gì bẩn thỉu mệt nhọc đều làm. Tiết Kim Chi là cành vàng lá ngọc, ta chính là chậu bùn thối tha nâng đỡ nàng ta. Nàng ta cao quý, mười ngón tay không dính nước xuân, còn ta vì vất vả lao lực, da dẻ thô ráp như vỏ cây. Ta có vài phần giống nương ta, đại phu nhân ghét ta, thỉnh thoảng tìm cớ đánh ta. Bà ta còn bắt Tiết Kim Chi đánh ta, Tiết Kim Chi không dám, bà ta liền nắm tay Tiết Kim Chi, tát vào mặt ta từng cái một. Bà ta nghĩ đủ mọi cách để bắt nạt, chà đạp ta, ta càng thảm, bà ta càng vui. Đại phu nhân hành hạ ta, cha ta đều nhìn thấy nhưng ông không nói gì, ông biết mình có lỗi với bà ta, không nói nên lời. Từ nhỏ đến lớn, ông hầu như không để ý đến ta. Chỉ có một lần, nhà ta mời phu tử cho Tiết Kim Chi, cha ta tìm ta nói: "Nếu ngươi không muốn uổng phí cả đời,…
Chương 21
Thà Làm Ngọc NátTác giả: Ba TứcTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTa là nhị tiểu thư Tiết gia nhưng lại được đám nô tài nuôi lớn, khi biết đi, ta cũng làm tiểu nô tài, hầu hạ tiểu thư con gái của đích mẫu là Tiết Kim Chi. Dâng trà rót nước, nấu cơm, giặt quần áo, quét dọn sân vườn, việc gì bẩn thỉu mệt nhọc đều làm. Tiết Kim Chi là cành vàng lá ngọc, ta chính là chậu bùn thối tha nâng đỡ nàng ta. Nàng ta cao quý, mười ngón tay không dính nước xuân, còn ta vì vất vả lao lực, da dẻ thô ráp như vỏ cây. Ta có vài phần giống nương ta, đại phu nhân ghét ta, thỉnh thoảng tìm cớ đánh ta. Bà ta còn bắt Tiết Kim Chi đánh ta, Tiết Kim Chi không dám, bà ta liền nắm tay Tiết Kim Chi, tát vào mặt ta từng cái một. Bà ta nghĩ đủ mọi cách để bắt nạt, chà đạp ta, ta càng thảm, bà ta càng vui. Đại phu nhân hành hạ ta, cha ta đều nhìn thấy nhưng ông không nói gì, ông biết mình có lỗi với bà ta, không nói nên lời. Từ nhỏ đến lớn, ông hầu như không để ý đến ta. Chỉ có một lần, nhà ta mời phu tử cho Tiết Kim Chi, cha ta tìm ta nói: "Nếu ngươi không muốn uổng phí cả đời,… "Sao ngài lại đến đây?" Ta nhỏ giọng hỏi hắn.Hạ Sanh nói: "Ta nghe nói ngươi bị giữ lại ở tiệc, sợ ngươi xảy ra chuyện nên lập tức đến đây."Hắn quay đầu nhìn lại.Hắn vốn rất nhạy bén, mặc dù chỉ trong chốc lát nhưng đã nhận ra sự kỳ lạ giữa ta và Thẩm Bạc Lam, do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi ta: "Hoài Ngọc, ngươi và thế tử, trước đây đã quen biết nhau sao?"Ta kinh ngạc trước sự nhạy bén của hắn, bình tĩnh lắc đầu: "Ta chỉ là một cung nữ nhỏ bé, sao có thể quen biết ngài ấy.""Như vậy là tốt nhất." Hắn nhìn ta, nói: "Bây giờ Nam Dương vương phủ đang ở thời điểm nguy cấp, chỉ cần một sớm một chiều là có thể diệt vong, nếu dính líu đến Nam Dương vương phủ, e rằng sẽ bị liên lụy.""Tại sao?" Ta nhận ra sự thù địch của Lý Tuân đối với Thẩm Bạc Lam nhưng không biết tại sao lại như vậy.Xung quanh không có người ngoài, Hạ Sanh nhỏ giọng hỏi: "Ngươi đã từng nghe đến lời đồn về công chúa của triều đại trước chưa?"Ta gật đầu, tháng trước Ti thiện phòng mở tiệc nhỏ, có một thái giám đã kể.Tương truyền mười bảy năm trước, khi triều đại trước sụp đổ, ba nghìn người trong cung bị g i ế t sạch, chỉ có một phi tần xuất thân từ tộc Nguyệt, dùng bí thuật của tộc Nguyệt, giả c h ế t để trốn thoát, sau đó lưu lạc đến Dương Châu, còn sinh ra một tiểu công chúa.Tuy nhiên, ta vẫn luôn cho rằng đây chỉ là lời đồn nhưng vừa rồi trong tiệc, ta lại nghe Lý Tuân nhắc đến, chẳng lẽ Thẩm Bạc Lam có liên quan đến vị công chúa của triều đại trước này?Hạ Sanh nói: "Vài năm trước, trong dân gian đột nhiên lan truyền truyền thuyết về công chúa của triều đại trước, thậm chí có thuật sĩ còn đi khắp nơi truyền bá, nói rằng sao Tử Vi dịch chuyển về phía nam, là điềm báo đổi chủ thiên hạ, hoàng thượng vô cùng tức giận, vì vậy đã g i ế t c h ế t hàng trăm người.""Những năm gần đây, nhiều thế gia ngày càng bất kính với hoàng thượng, trong đó có Nam Dương vương, nhiều lần lấy cớ tuổi cao để không tuân theo thánh chỉ, hoàng thượng vốn đã rất bất mãn với ông ta, năm ngoái, thế tử Nam Dương vương đột nhiên đến Dương Châu một chuyến, hoàng thượng liền nghi ngờ rằng họ muốn đi tìm công chúa đó, khôi phục lại triều đại trước."Lời nói của Hạ Sanh như từng nhịp trống, đập vào tim ta.Một lúc sau, ta miễn cưỡng cười nói: "Ai mà không biết, Thẩm Bạc Lam đến Dương Châu là để chơi bời, ngay cả mắt cũng bị người ta đánh mù, một kẻ ăn chơi trác táng như vậy, sao có thể có mưu đồ phản nghịch."Mặc dù ta nói vậy nhưng trong lòng lại lạnh ngắt.Vì ta rất rõ ràng, Thẩm Bạc Lam tuyệt đối không phải là tên háo sắc, chàng đến Dương Châu, e rằng thật sự là đi tìm vị công chúa của triều đại trước, còn Nam Dương vương vứt chàng ở Bắc phủ, chính là một vở kịch để xóa tan nghi ngờ của người khác.Hạ Sanh nói: "Ta biết, nhưng mà, hoàng thượng nghĩ thế nào thì không ai đoán được. Dưới trướng Nam Dương Vương có mấy chục vạn quân lính, bè phái khắp nơi, cho dù có xảy ra chuyện, cũng có thể tự bảo vệ mình. Còn ngươi và ta, chỉ là con kiến dưới chân thiên tử, nếu bị cuốn vào, chỉ sợ bị nghiền nát, cũng không có chỗ để kêu oan.""Ta hiểu."Ta cúi đầu, cùng Hạ Sanh trở về Ti thiện phòng, im lặng không nói.Trời mây đen đè rất thấp, chôn giấu từng đợt sấm xuân, chỉ cần một chút là nổ tung.
Thà Làm Ngọc NátTác giả: Ba TứcTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTa là nhị tiểu thư Tiết gia nhưng lại được đám nô tài nuôi lớn, khi biết đi, ta cũng làm tiểu nô tài, hầu hạ tiểu thư con gái của đích mẫu là Tiết Kim Chi. Dâng trà rót nước, nấu cơm, giặt quần áo, quét dọn sân vườn, việc gì bẩn thỉu mệt nhọc đều làm. Tiết Kim Chi là cành vàng lá ngọc, ta chính là chậu bùn thối tha nâng đỡ nàng ta. Nàng ta cao quý, mười ngón tay không dính nước xuân, còn ta vì vất vả lao lực, da dẻ thô ráp như vỏ cây. Ta có vài phần giống nương ta, đại phu nhân ghét ta, thỉnh thoảng tìm cớ đánh ta. Bà ta còn bắt Tiết Kim Chi đánh ta, Tiết Kim Chi không dám, bà ta liền nắm tay Tiết Kim Chi, tát vào mặt ta từng cái một. Bà ta nghĩ đủ mọi cách để bắt nạt, chà đạp ta, ta càng thảm, bà ta càng vui. Đại phu nhân hành hạ ta, cha ta đều nhìn thấy nhưng ông không nói gì, ông biết mình có lỗi với bà ta, không nói nên lời. Từ nhỏ đến lớn, ông hầu như không để ý đến ta. Chỉ có một lần, nhà ta mời phu tử cho Tiết Kim Chi, cha ta tìm ta nói: "Nếu ngươi không muốn uổng phí cả đời,… "Sao ngài lại đến đây?" Ta nhỏ giọng hỏi hắn.Hạ Sanh nói: "Ta nghe nói ngươi bị giữ lại ở tiệc, sợ ngươi xảy ra chuyện nên lập tức đến đây."Hắn quay đầu nhìn lại.Hắn vốn rất nhạy bén, mặc dù chỉ trong chốc lát nhưng đã nhận ra sự kỳ lạ giữa ta và Thẩm Bạc Lam, do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi ta: "Hoài Ngọc, ngươi và thế tử, trước đây đã quen biết nhau sao?"Ta kinh ngạc trước sự nhạy bén của hắn, bình tĩnh lắc đầu: "Ta chỉ là một cung nữ nhỏ bé, sao có thể quen biết ngài ấy.""Như vậy là tốt nhất." Hắn nhìn ta, nói: "Bây giờ Nam Dương vương phủ đang ở thời điểm nguy cấp, chỉ cần một sớm một chiều là có thể diệt vong, nếu dính líu đến Nam Dương vương phủ, e rằng sẽ bị liên lụy.""Tại sao?" Ta nhận ra sự thù địch của Lý Tuân đối với Thẩm Bạc Lam nhưng không biết tại sao lại như vậy.Xung quanh không có người ngoài, Hạ Sanh nhỏ giọng hỏi: "Ngươi đã từng nghe đến lời đồn về công chúa của triều đại trước chưa?"Ta gật đầu, tháng trước Ti thiện phòng mở tiệc nhỏ, có một thái giám đã kể.Tương truyền mười bảy năm trước, khi triều đại trước sụp đổ, ba nghìn người trong cung bị g i ế t sạch, chỉ có một phi tần xuất thân từ tộc Nguyệt, dùng bí thuật của tộc Nguyệt, giả c h ế t để trốn thoát, sau đó lưu lạc đến Dương Châu, còn sinh ra một tiểu công chúa.Tuy nhiên, ta vẫn luôn cho rằng đây chỉ là lời đồn nhưng vừa rồi trong tiệc, ta lại nghe Lý Tuân nhắc đến, chẳng lẽ Thẩm Bạc Lam có liên quan đến vị công chúa của triều đại trước này?Hạ Sanh nói: "Vài năm trước, trong dân gian đột nhiên lan truyền truyền thuyết về công chúa của triều đại trước, thậm chí có thuật sĩ còn đi khắp nơi truyền bá, nói rằng sao Tử Vi dịch chuyển về phía nam, là điềm báo đổi chủ thiên hạ, hoàng thượng vô cùng tức giận, vì vậy đã g i ế t c h ế t hàng trăm người.""Những năm gần đây, nhiều thế gia ngày càng bất kính với hoàng thượng, trong đó có Nam Dương vương, nhiều lần lấy cớ tuổi cao để không tuân theo thánh chỉ, hoàng thượng vốn đã rất bất mãn với ông ta, năm ngoái, thế tử Nam Dương vương đột nhiên đến Dương Châu một chuyến, hoàng thượng liền nghi ngờ rằng họ muốn đi tìm công chúa đó, khôi phục lại triều đại trước."Lời nói của Hạ Sanh như từng nhịp trống, đập vào tim ta.Một lúc sau, ta miễn cưỡng cười nói: "Ai mà không biết, Thẩm Bạc Lam đến Dương Châu là để chơi bời, ngay cả mắt cũng bị người ta đánh mù, một kẻ ăn chơi trác táng như vậy, sao có thể có mưu đồ phản nghịch."Mặc dù ta nói vậy nhưng trong lòng lại lạnh ngắt.Vì ta rất rõ ràng, Thẩm Bạc Lam tuyệt đối không phải là tên háo sắc, chàng đến Dương Châu, e rằng thật sự là đi tìm vị công chúa của triều đại trước, còn Nam Dương vương vứt chàng ở Bắc phủ, chính là một vở kịch để xóa tan nghi ngờ của người khác.Hạ Sanh nói: "Ta biết, nhưng mà, hoàng thượng nghĩ thế nào thì không ai đoán được. Dưới trướng Nam Dương Vương có mấy chục vạn quân lính, bè phái khắp nơi, cho dù có xảy ra chuyện, cũng có thể tự bảo vệ mình. Còn ngươi và ta, chỉ là con kiến dưới chân thiên tử, nếu bị cuốn vào, chỉ sợ bị nghiền nát, cũng không có chỗ để kêu oan.""Ta hiểu."Ta cúi đầu, cùng Hạ Sanh trở về Ti thiện phòng, im lặng không nói.Trời mây đen đè rất thấp, chôn giấu từng đợt sấm xuân, chỉ cần một chút là nổ tung.
Thà Làm Ngọc NátTác giả: Ba TứcTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTa là nhị tiểu thư Tiết gia nhưng lại được đám nô tài nuôi lớn, khi biết đi, ta cũng làm tiểu nô tài, hầu hạ tiểu thư con gái của đích mẫu là Tiết Kim Chi. Dâng trà rót nước, nấu cơm, giặt quần áo, quét dọn sân vườn, việc gì bẩn thỉu mệt nhọc đều làm. Tiết Kim Chi là cành vàng lá ngọc, ta chính là chậu bùn thối tha nâng đỡ nàng ta. Nàng ta cao quý, mười ngón tay không dính nước xuân, còn ta vì vất vả lao lực, da dẻ thô ráp như vỏ cây. Ta có vài phần giống nương ta, đại phu nhân ghét ta, thỉnh thoảng tìm cớ đánh ta. Bà ta còn bắt Tiết Kim Chi đánh ta, Tiết Kim Chi không dám, bà ta liền nắm tay Tiết Kim Chi, tát vào mặt ta từng cái một. Bà ta nghĩ đủ mọi cách để bắt nạt, chà đạp ta, ta càng thảm, bà ta càng vui. Đại phu nhân hành hạ ta, cha ta đều nhìn thấy nhưng ông không nói gì, ông biết mình có lỗi với bà ta, không nói nên lời. Từ nhỏ đến lớn, ông hầu như không để ý đến ta. Chỉ có một lần, nhà ta mời phu tử cho Tiết Kim Chi, cha ta tìm ta nói: "Nếu ngươi không muốn uổng phí cả đời,… "Sao ngài lại đến đây?" Ta nhỏ giọng hỏi hắn.Hạ Sanh nói: "Ta nghe nói ngươi bị giữ lại ở tiệc, sợ ngươi xảy ra chuyện nên lập tức đến đây."Hắn quay đầu nhìn lại.Hắn vốn rất nhạy bén, mặc dù chỉ trong chốc lát nhưng đã nhận ra sự kỳ lạ giữa ta và Thẩm Bạc Lam, do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi ta: "Hoài Ngọc, ngươi và thế tử, trước đây đã quen biết nhau sao?"Ta kinh ngạc trước sự nhạy bén của hắn, bình tĩnh lắc đầu: "Ta chỉ là một cung nữ nhỏ bé, sao có thể quen biết ngài ấy.""Như vậy là tốt nhất." Hắn nhìn ta, nói: "Bây giờ Nam Dương vương phủ đang ở thời điểm nguy cấp, chỉ cần một sớm một chiều là có thể diệt vong, nếu dính líu đến Nam Dương vương phủ, e rằng sẽ bị liên lụy.""Tại sao?" Ta nhận ra sự thù địch của Lý Tuân đối với Thẩm Bạc Lam nhưng không biết tại sao lại như vậy.Xung quanh không có người ngoài, Hạ Sanh nhỏ giọng hỏi: "Ngươi đã từng nghe đến lời đồn về công chúa của triều đại trước chưa?"Ta gật đầu, tháng trước Ti thiện phòng mở tiệc nhỏ, có một thái giám đã kể.Tương truyền mười bảy năm trước, khi triều đại trước sụp đổ, ba nghìn người trong cung bị g i ế t sạch, chỉ có một phi tần xuất thân từ tộc Nguyệt, dùng bí thuật của tộc Nguyệt, giả c h ế t để trốn thoát, sau đó lưu lạc đến Dương Châu, còn sinh ra một tiểu công chúa.Tuy nhiên, ta vẫn luôn cho rằng đây chỉ là lời đồn nhưng vừa rồi trong tiệc, ta lại nghe Lý Tuân nhắc đến, chẳng lẽ Thẩm Bạc Lam có liên quan đến vị công chúa của triều đại trước này?Hạ Sanh nói: "Vài năm trước, trong dân gian đột nhiên lan truyền truyền thuyết về công chúa của triều đại trước, thậm chí có thuật sĩ còn đi khắp nơi truyền bá, nói rằng sao Tử Vi dịch chuyển về phía nam, là điềm báo đổi chủ thiên hạ, hoàng thượng vô cùng tức giận, vì vậy đã g i ế t c h ế t hàng trăm người.""Những năm gần đây, nhiều thế gia ngày càng bất kính với hoàng thượng, trong đó có Nam Dương vương, nhiều lần lấy cớ tuổi cao để không tuân theo thánh chỉ, hoàng thượng vốn đã rất bất mãn với ông ta, năm ngoái, thế tử Nam Dương vương đột nhiên đến Dương Châu một chuyến, hoàng thượng liền nghi ngờ rằng họ muốn đi tìm công chúa đó, khôi phục lại triều đại trước."Lời nói của Hạ Sanh như từng nhịp trống, đập vào tim ta.Một lúc sau, ta miễn cưỡng cười nói: "Ai mà không biết, Thẩm Bạc Lam đến Dương Châu là để chơi bời, ngay cả mắt cũng bị người ta đánh mù, một kẻ ăn chơi trác táng như vậy, sao có thể có mưu đồ phản nghịch."Mặc dù ta nói vậy nhưng trong lòng lại lạnh ngắt.Vì ta rất rõ ràng, Thẩm Bạc Lam tuyệt đối không phải là tên háo sắc, chàng đến Dương Châu, e rằng thật sự là đi tìm vị công chúa của triều đại trước, còn Nam Dương vương vứt chàng ở Bắc phủ, chính là một vở kịch để xóa tan nghi ngờ của người khác.Hạ Sanh nói: "Ta biết, nhưng mà, hoàng thượng nghĩ thế nào thì không ai đoán được. Dưới trướng Nam Dương Vương có mấy chục vạn quân lính, bè phái khắp nơi, cho dù có xảy ra chuyện, cũng có thể tự bảo vệ mình. Còn ngươi và ta, chỉ là con kiến dưới chân thiên tử, nếu bị cuốn vào, chỉ sợ bị nghiền nát, cũng không có chỗ để kêu oan.""Ta hiểu."Ta cúi đầu, cùng Hạ Sanh trở về Ti thiện phòng, im lặng không nói.Trời mây đen đè rất thấp, chôn giấu từng đợt sấm xuân, chỉ cần một chút là nổ tung.