Tác giả:

Trên yến tiệc trong cung. Ta say khướt ôm chầm lấy tướng quân bặm môi hôn một phát. Mọi người đều điếng hồn! “Tổ tông à, hôn nhầm rồi, đó là Diêm Vương sống đấy!” Vốn tưởng ta sẽ bị x/ử t/ử trước mặt quần thần thiên hạ, nào ngờ tên tướng quân lại kéo ta vào lòng. Vẻ mặt hắn ta đ.â.m chiêu: “Đích thị là hôn nhầm, đáng lý phải hôn môi!” Ta có một bí mật không thể cho ai biết được. Ta đã trùng sinh sau khi ch*t! Nguyên Ninh năm thứ mười ba, nước Tống bị di/ệt vo/ng, phụ hoàng bị bắt. Ta vì không muốn bị sỉ nhục, trước khi Hung Nô tiến vào phủ, đã tự tay chấm dứt mạng sống của mình bằng một mảnh lụa trắng. Giờ đây, khi ta tỉnh dậy lại một lần nữa nhìn thấy Lâm Thụy Hiên… Đôi mắt ta run rẩy: “Lâm Thụy Hiên, bây giờ là Nguyên Ninh năm thứ mấy rồi?” Bóng người trước mặt càng lúc càng kéo dài ra. Lâm Thụy Hiên không biết vị công chúa này lại muốn bày trò gì, chỉ trầm giọng đáp: “Nguyên Ninh năm thứ mười, công chúa trong mơ tỉnh lại quên luôn cả việc này sao?” Không sai! Ta trùng sinh rồi!…

Chương 2

Trùng Sinh Ta Để Lại Thư Hòa LyTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Trọng SinhTrên yến tiệc trong cung. Ta say khướt ôm chầm lấy tướng quân bặm môi hôn một phát. Mọi người đều điếng hồn! “Tổ tông à, hôn nhầm rồi, đó là Diêm Vương sống đấy!” Vốn tưởng ta sẽ bị x/ử t/ử trước mặt quần thần thiên hạ, nào ngờ tên tướng quân lại kéo ta vào lòng. Vẻ mặt hắn ta đ.â.m chiêu: “Đích thị là hôn nhầm, đáng lý phải hôn môi!” Ta có một bí mật không thể cho ai biết được. Ta đã trùng sinh sau khi ch*t! Nguyên Ninh năm thứ mười ba, nước Tống bị di/ệt vo/ng, phụ hoàng bị bắt. Ta vì không muốn bị sỉ nhục, trước khi Hung Nô tiến vào phủ, đã tự tay chấm dứt mạng sống của mình bằng một mảnh lụa trắng. Giờ đây, khi ta tỉnh dậy lại một lần nữa nhìn thấy Lâm Thụy Hiên… Đôi mắt ta run rẩy: “Lâm Thụy Hiên, bây giờ là Nguyên Ninh năm thứ mấy rồi?” Bóng người trước mặt càng lúc càng kéo dài ra. Lâm Thụy Hiên không biết vị công chúa này lại muốn bày trò gì, chỉ trầm giọng đáp: “Nguyên Ninh năm thứ mười, công chúa trong mơ tỉnh lại quên luôn cả việc này sao?” Không sai! Ta trùng sinh rồi!… Lâm Thụy Hiên lạnh mặt trèo lên giường.Y lập tức cúi người đè lên cơ thể Tống Nghệ Hề, lòng bàn tay sần sùi thô ráp của y theo thói quen nhẹ nhàng len vào xiêm y của nàng.Lòng bàn tay của y ấm nóng đến mức khiến Tống Nghệ Hề phải run lên một nhịp.Hơi thở nặng nề của y đang len lỏi vào tai gáy.Tống Nghệ Hề sau một hồi kinh ngạc mới chợt có phản ứng, y là đang hiểu lầm ý của nàng rồi!Khuôn mặt góc cạnh của nàng chợt đỏ bừng vì xấu hổ.Nàng chắn đôi bàn tay trước n.g.ự.c y: “Ý ta không phải như vậy!”Lâm Thụy Hiên lại bày ra vẻ mặt thiếu kiên nhẫn, dùng tay trái đè lên bàn tay đang quơ loạn của nàng.Y chống hai tay nàng lên trên, gương mặt lạnh lùng nói: “Công chúa bảo ta lên giường, ngoài làm việc này ra còn có thể làm gì nữa? Chẳng lẽ công chúa chỉ muốn ngủ như một cặp phu thê bình thường sao?”“Có gì là không được?” Tống Nghệ Hề hỏi.Lâm Thụy Hiên cười mỉa mai: “Nhưng ban ngày, công chúa đã nói trước mặt toàn phủ rằng muốn tống cổ ta, để gả cho kim khoa trạng nguyên!”2.Tống Nghệ Hề chợt khựng lại.Kiếp trước, nàng thường xuyên dùng những lời này để châm chọc y, nên nhất thời nàng không thể phản biện được gì.Lâm Thụy Hiên liền nghiêng người ngậm lấy trái tai của nàng.Cả người Tống Nghệ Hề bỗng mềm nhũn ra.Một giây trước tên nam nhân đó vừa cất giọng lạnh lùng, giây sau đã hôn lên trái tai nàng, nhẹ giọng nói: “Công chúa, hôm nay người thích mạnh bạo hay nhẹ nhàng hơn?”Nhưng nàng chưa kịp trả lời, hơi nóng từ cơ thể người nam nhân đó đã nhanh chóng bao trùm lấy nàng. Một đêm trôi qua.Trận mây mưa dữ dội cũng đã ngừng lại, cuồng phong mưa gió bên ngoài cũng chẳng còn.Sau khi kết thúc, Lâm Thụy Hiên đứng dậy, khéo léo từ trong hộc tủ đầu giường, lấy ra một viên đan dược, đồng thời đưa cho nàng.“Công chúa dùng thuốc.” Giọng nói Lâm Thụy Hiện lại tiếp tục khàn xuống.Đôi mắt của Tống Nghệ Hề tập trung vào viên thuốc màu nâu trên tay y, đó là viên thuốc tránh thai mà nàng đặc biệt yêu cầu thái y chuẩn bị cho mình.Kiếp trước nàng chán ghét Lâm Thụy Hiên vô cùng, đương nhiên không muốn mang thai đứa con của y.Nhưng bây giờ…Tống Nghệ Hề đưa tay đẩy thuốc ra: “Về sau ta không dùng thuốc này nữa.”Lâm Thụy Hiên có vẻ hơi kinh ngạc, nhưng sắc mặt càng khó chịu hơn khi nãy.Y lại đưa thuốc tránh thai về phía nàng, lạnh lùng nói: “Công chúa không uống, thần cảm thấy bất an trong lòng.”Câu nói đó đã khiến Tống Nghệ Hề càng thêm bối rối.Nàng ngơ ngác nhìn Lâm Thụy Hiên.Ý này của y, là không muốn có con với nàng sao? Khoảnh khắc này, nàng chợt nhận ra, hóa ra kiếp trước không phải chỉ có nàng chán ghét Lâm Thụy Hiên, mà Lâm Thụy Hiên cũng cực kỳ không thích nàng.Suy cho cùng, hai người họ ngoại trừ lúc lên giường, mọi thứ còn lại đều không thể hòa hợp…Tim nàng bỗng nhói lên một nhịp.Tống Nghệ Hề mím môi, cuối cùng cũng chẳng thể nói được lời nào, đành uống viên thuốc tránh thai đó.Giờ phút đó, nàng vẫn cảm thấy, chỉ cần nàng cố gắng, Lâm Thụy Hiên nhất định sẽ hồi tâm chuyển ý. 

Trùng Sinh Ta Để Lại Thư Hòa LyTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Trọng SinhTrên yến tiệc trong cung. Ta say khướt ôm chầm lấy tướng quân bặm môi hôn một phát. Mọi người đều điếng hồn! “Tổ tông à, hôn nhầm rồi, đó là Diêm Vương sống đấy!” Vốn tưởng ta sẽ bị x/ử t/ử trước mặt quần thần thiên hạ, nào ngờ tên tướng quân lại kéo ta vào lòng. Vẻ mặt hắn ta đ.â.m chiêu: “Đích thị là hôn nhầm, đáng lý phải hôn môi!” Ta có một bí mật không thể cho ai biết được. Ta đã trùng sinh sau khi ch*t! Nguyên Ninh năm thứ mười ba, nước Tống bị di/ệt vo/ng, phụ hoàng bị bắt. Ta vì không muốn bị sỉ nhục, trước khi Hung Nô tiến vào phủ, đã tự tay chấm dứt mạng sống của mình bằng một mảnh lụa trắng. Giờ đây, khi ta tỉnh dậy lại một lần nữa nhìn thấy Lâm Thụy Hiên… Đôi mắt ta run rẩy: “Lâm Thụy Hiên, bây giờ là Nguyên Ninh năm thứ mấy rồi?” Bóng người trước mặt càng lúc càng kéo dài ra. Lâm Thụy Hiên không biết vị công chúa này lại muốn bày trò gì, chỉ trầm giọng đáp: “Nguyên Ninh năm thứ mười, công chúa trong mơ tỉnh lại quên luôn cả việc này sao?” Không sai! Ta trùng sinh rồi!… Lâm Thụy Hiên lạnh mặt trèo lên giường.Y lập tức cúi người đè lên cơ thể Tống Nghệ Hề, lòng bàn tay sần sùi thô ráp của y theo thói quen nhẹ nhàng len vào xiêm y của nàng.Lòng bàn tay của y ấm nóng đến mức khiến Tống Nghệ Hề phải run lên một nhịp.Hơi thở nặng nề của y đang len lỏi vào tai gáy.Tống Nghệ Hề sau một hồi kinh ngạc mới chợt có phản ứng, y là đang hiểu lầm ý của nàng rồi!Khuôn mặt góc cạnh của nàng chợt đỏ bừng vì xấu hổ.Nàng chắn đôi bàn tay trước n.g.ự.c y: “Ý ta không phải như vậy!”Lâm Thụy Hiên lại bày ra vẻ mặt thiếu kiên nhẫn, dùng tay trái đè lên bàn tay đang quơ loạn của nàng.Y chống hai tay nàng lên trên, gương mặt lạnh lùng nói: “Công chúa bảo ta lên giường, ngoài làm việc này ra còn có thể làm gì nữa? Chẳng lẽ công chúa chỉ muốn ngủ như một cặp phu thê bình thường sao?”“Có gì là không được?” Tống Nghệ Hề hỏi.Lâm Thụy Hiên cười mỉa mai: “Nhưng ban ngày, công chúa đã nói trước mặt toàn phủ rằng muốn tống cổ ta, để gả cho kim khoa trạng nguyên!”2.Tống Nghệ Hề chợt khựng lại.Kiếp trước, nàng thường xuyên dùng những lời này để châm chọc y, nên nhất thời nàng không thể phản biện được gì.Lâm Thụy Hiên liền nghiêng người ngậm lấy trái tai của nàng.Cả người Tống Nghệ Hề bỗng mềm nhũn ra.Một giây trước tên nam nhân đó vừa cất giọng lạnh lùng, giây sau đã hôn lên trái tai nàng, nhẹ giọng nói: “Công chúa, hôm nay người thích mạnh bạo hay nhẹ nhàng hơn?”Nhưng nàng chưa kịp trả lời, hơi nóng từ cơ thể người nam nhân đó đã nhanh chóng bao trùm lấy nàng. Một đêm trôi qua.Trận mây mưa dữ dội cũng đã ngừng lại, cuồng phong mưa gió bên ngoài cũng chẳng còn.Sau khi kết thúc, Lâm Thụy Hiên đứng dậy, khéo léo từ trong hộc tủ đầu giường, lấy ra một viên đan dược, đồng thời đưa cho nàng.“Công chúa dùng thuốc.” Giọng nói Lâm Thụy Hiện lại tiếp tục khàn xuống.Đôi mắt của Tống Nghệ Hề tập trung vào viên thuốc màu nâu trên tay y, đó là viên thuốc tránh thai mà nàng đặc biệt yêu cầu thái y chuẩn bị cho mình.Kiếp trước nàng chán ghét Lâm Thụy Hiên vô cùng, đương nhiên không muốn mang thai đứa con của y.Nhưng bây giờ…Tống Nghệ Hề đưa tay đẩy thuốc ra: “Về sau ta không dùng thuốc này nữa.”Lâm Thụy Hiên có vẻ hơi kinh ngạc, nhưng sắc mặt càng khó chịu hơn khi nãy.Y lại đưa thuốc tránh thai về phía nàng, lạnh lùng nói: “Công chúa không uống, thần cảm thấy bất an trong lòng.”Câu nói đó đã khiến Tống Nghệ Hề càng thêm bối rối.Nàng ngơ ngác nhìn Lâm Thụy Hiên.Ý này của y, là không muốn có con với nàng sao? Khoảnh khắc này, nàng chợt nhận ra, hóa ra kiếp trước không phải chỉ có nàng chán ghét Lâm Thụy Hiên, mà Lâm Thụy Hiên cũng cực kỳ không thích nàng.Suy cho cùng, hai người họ ngoại trừ lúc lên giường, mọi thứ còn lại đều không thể hòa hợp…Tim nàng bỗng nhói lên một nhịp.Tống Nghệ Hề mím môi, cuối cùng cũng chẳng thể nói được lời nào, đành uống viên thuốc tránh thai đó.Giờ phút đó, nàng vẫn cảm thấy, chỉ cần nàng cố gắng, Lâm Thụy Hiên nhất định sẽ hồi tâm chuyển ý. 

Trùng Sinh Ta Để Lại Thư Hòa LyTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Trọng SinhTrên yến tiệc trong cung. Ta say khướt ôm chầm lấy tướng quân bặm môi hôn một phát. Mọi người đều điếng hồn! “Tổ tông à, hôn nhầm rồi, đó là Diêm Vương sống đấy!” Vốn tưởng ta sẽ bị x/ử t/ử trước mặt quần thần thiên hạ, nào ngờ tên tướng quân lại kéo ta vào lòng. Vẻ mặt hắn ta đ.â.m chiêu: “Đích thị là hôn nhầm, đáng lý phải hôn môi!” Ta có một bí mật không thể cho ai biết được. Ta đã trùng sinh sau khi ch*t! Nguyên Ninh năm thứ mười ba, nước Tống bị di/ệt vo/ng, phụ hoàng bị bắt. Ta vì không muốn bị sỉ nhục, trước khi Hung Nô tiến vào phủ, đã tự tay chấm dứt mạng sống của mình bằng một mảnh lụa trắng. Giờ đây, khi ta tỉnh dậy lại một lần nữa nhìn thấy Lâm Thụy Hiên… Đôi mắt ta run rẩy: “Lâm Thụy Hiên, bây giờ là Nguyên Ninh năm thứ mấy rồi?” Bóng người trước mặt càng lúc càng kéo dài ra. Lâm Thụy Hiên không biết vị công chúa này lại muốn bày trò gì, chỉ trầm giọng đáp: “Nguyên Ninh năm thứ mười, công chúa trong mơ tỉnh lại quên luôn cả việc này sao?” Không sai! Ta trùng sinh rồi!… Lâm Thụy Hiên lạnh mặt trèo lên giường.Y lập tức cúi người đè lên cơ thể Tống Nghệ Hề, lòng bàn tay sần sùi thô ráp của y theo thói quen nhẹ nhàng len vào xiêm y của nàng.Lòng bàn tay của y ấm nóng đến mức khiến Tống Nghệ Hề phải run lên một nhịp.Hơi thở nặng nề của y đang len lỏi vào tai gáy.Tống Nghệ Hề sau một hồi kinh ngạc mới chợt có phản ứng, y là đang hiểu lầm ý của nàng rồi!Khuôn mặt góc cạnh của nàng chợt đỏ bừng vì xấu hổ.Nàng chắn đôi bàn tay trước n.g.ự.c y: “Ý ta không phải như vậy!”Lâm Thụy Hiên lại bày ra vẻ mặt thiếu kiên nhẫn, dùng tay trái đè lên bàn tay đang quơ loạn của nàng.Y chống hai tay nàng lên trên, gương mặt lạnh lùng nói: “Công chúa bảo ta lên giường, ngoài làm việc này ra còn có thể làm gì nữa? Chẳng lẽ công chúa chỉ muốn ngủ như một cặp phu thê bình thường sao?”“Có gì là không được?” Tống Nghệ Hề hỏi.Lâm Thụy Hiên cười mỉa mai: “Nhưng ban ngày, công chúa đã nói trước mặt toàn phủ rằng muốn tống cổ ta, để gả cho kim khoa trạng nguyên!”2.Tống Nghệ Hề chợt khựng lại.Kiếp trước, nàng thường xuyên dùng những lời này để châm chọc y, nên nhất thời nàng không thể phản biện được gì.Lâm Thụy Hiên liền nghiêng người ngậm lấy trái tai của nàng.Cả người Tống Nghệ Hề bỗng mềm nhũn ra.Một giây trước tên nam nhân đó vừa cất giọng lạnh lùng, giây sau đã hôn lên trái tai nàng, nhẹ giọng nói: “Công chúa, hôm nay người thích mạnh bạo hay nhẹ nhàng hơn?”Nhưng nàng chưa kịp trả lời, hơi nóng từ cơ thể người nam nhân đó đã nhanh chóng bao trùm lấy nàng. Một đêm trôi qua.Trận mây mưa dữ dội cũng đã ngừng lại, cuồng phong mưa gió bên ngoài cũng chẳng còn.Sau khi kết thúc, Lâm Thụy Hiên đứng dậy, khéo léo từ trong hộc tủ đầu giường, lấy ra một viên đan dược, đồng thời đưa cho nàng.“Công chúa dùng thuốc.” Giọng nói Lâm Thụy Hiện lại tiếp tục khàn xuống.Đôi mắt của Tống Nghệ Hề tập trung vào viên thuốc màu nâu trên tay y, đó là viên thuốc tránh thai mà nàng đặc biệt yêu cầu thái y chuẩn bị cho mình.Kiếp trước nàng chán ghét Lâm Thụy Hiên vô cùng, đương nhiên không muốn mang thai đứa con của y.Nhưng bây giờ…Tống Nghệ Hề đưa tay đẩy thuốc ra: “Về sau ta không dùng thuốc này nữa.”Lâm Thụy Hiên có vẻ hơi kinh ngạc, nhưng sắc mặt càng khó chịu hơn khi nãy.Y lại đưa thuốc tránh thai về phía nàng, lạnh lùng nói: “Công chúa không uống, thần cảm thấy bất an trong lòng.”Câu nói đó đã khiến Tống Nghệ Hề càng thêm bối rối.Nàng ngơ ngác nhìn Lâm Thụy Hiên.Ý này của y, là không muốn có con với nàng sao? Khoảnh khắc này, nàng chợt nhận ra, hóa ra kiếp trước không phải chỉ có nàng chán ghét Lâm Thụy Hiên, mà Lâm Thụy Hiên cũng cực kỳ không thích nàng.Suy cho cùng, hai người họ ngoại trừ lúc lên giường, mọi thứ còn lại đều không thể hòa hợp…Tim nàng bỗng nhói lên một nhịp.Tống Nghệ Hề mím môi, cuối cùng cũng chẳng thể nói được lời nào, đành uống viên thuốc tránh thai đó.Giờ phút đó, nàng vẫn cảm thấy, chỉ cần nàng cố gắng, Lâm Thụy Hiên nhất định sẽ hồi tâm chuyển ý. 

Chương 2