Trên yến tiệc trong cung. Ta say khướt ôm chầm lấy tướng quân bặm môi hôn một phát. Mọi người đều điếng hồn! “Tổ tông à, hôn nhầm rồi, đó là Diêm Vương sống đấy!” Vốn tưởng ta sẽ bị x/ử t/ử trước mặt quần thần thiên hạ, nào ngờ tên tướng quân lại kéo ta vào lòng. Vẻ mặt hắn ta đ.â.m chiêu: “Đích thị là hôn nhầm, đáng lý phải hôn môi!” Ta có một bí mật không thể cho ai biết được. Ta đã trùng sinh sau khi ch*t! Nguyên Ninh năm thứ mười ba, nước Tống bị di/ệt vo/ng, phụ hoàng bị bắt. Ta vì không muốn bị sỉ nhục, trước khi Hung Nô tiến vào phủ, đã tự tay chấm dứt mạng sống của mình bằng một mảnh lụa trắng. Giờ đây, khi ta tỉnh dậy lại một lần nữa nhìn thấy Lâm Thụy Hiên… Đôi mắt ta run rẩy: “Lâm Thụy Hiên, bây giờ là Nguyên Ninh năm thứ mấy rồi?” Bóng người trước mặt càng lúc càng kéo dài ra. Lâm Thụy Hiên không biết vị công chúa này lại muốn bày trò gì, chỉ trầm giọng đáp: “Nguyên Ninh năm thứ mười, công chúa trong mơ tỉnh lại quên luôn cả việc này sao?” Không sai! Ta trùng sinh rồi!…
Chương 7
Trùng Sinh Ta Để Lại Thư Hòa LyTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Trọng SinhTrên yến tiệc trong cung. Ta say khướt ôm chầm lấy tướng quân bặm môi hôn một phát. Mọi người đều điếng hồn! “Tổ tông à, hôn nhầm rồi, đó là Diêm Vương sống đấy!” Vốn tưởng ta sẽ bị x/ử t/ử trước mặt quần thần thiên hạ, nào ngờ tên tướng quân lại kéo ta vào lòng. Vẻ mặt hắn ta đ.â.m chiêu: “Đích thị là hôn nhầm, đáng lý phải hôn môi!” Ta có một bí mật không thể cho ai biết được. Ta đã trùng sinh sau khi ch*t! Nguyên Ninh năm thứ mười ba, nước Tống bị di/ệt vo/ng, phụ hoàng bị bắt. Ta vì không muốn bị sỉ nhục, trước khi Hung Nô tiến vào phủ, đã tự tay chấm dứt mạng sống của mình bằng một mảnh lụa trắng. Giờ đây, khi ta tỉnh dậy lại một lần nữa nhìn thấy Lâm Thụy Hiên… Đôi mắt ta run rẩy: “Lâm Thụy Hiên, bây giờ là Nguyên Ninh năm thứ mấy rồi?” Bóng người trước mặt càng lúc càng kéo dài ra. Lâm Thụy Hiên không biết vị công chúa này lại muốn bày trò gì, chỉ trầm giọng đáp: “Nguyên Ninh năm thứ mười, công chúa trong mơ tỉnh lại quên luôn cả việc này sao?” Không sai! Ta trùng sinh rồi!… Tống Nghệ Hề đương nhiên hiểu rõ ý của y, gương mặt của nàng lập tức nóng bừng lên.“Ý của ta là sau này chàng không cần trải chăn lót sàn nữa, lên giường ngủ là được, không nhất thiết phải làm việc đó mới lên giường ngủ!”Lâm Thụy Hiên hơi thẩn người, lại đứng bất động: “Công chúa không chê thần bẩn thỉu sao? Không sợ thần làm hỏng giường ngủ bằng gỗ Tuyết Tùng kim tuyến của người, làm hỏng chăn lụa La Lăng của người à?”Những điều này, đều là những lý do đường đường chính chính mà trước kia Tống Nghệ Hề nói ra vì không muốn y ngủ trên giường.Tống Nghệ Hề vội vàng lắc đầu: “Đó đều là những lời nói tức giận trước đây, chàng đừng để bụng, chàng là phu quân của ta, phu thê vốn dĩ phải kề gối chung giường mà.”Nghe những lời này, ánh mắt Lâm Thụy Hiên lại rơi trên người nàng, có lẽ là đang cân nhắc tính thật giả của lời nàng vừa nói.Một lúc sau, cuối cùng y cũng đã đặt tấm chăn trong tay xuống, thuận ý lên giường ngủ.Tuy nhiên sau khi lên giường y lại quay lưng về phía nàng, trong lòng Tống Nghệ Hiên không tránh được dâng lên cảm xúc ngọt ngào.Cứ như vậy trôi qua một khoảng thời gian.Lâm Thụy Hiên ngày ngày đều về sớm cùng nàng, Tống Nghệ Hề đi lại không tiện, muốn đi đến đâu cũng cần y bế đi.Việc này khiến Tống Nghệ Hiên dường như đã ảo tưởng rằng hai người sẽ có một tương lai tốt đẹp.Đến ngày vết thương ở chân nàng đã lành lại.Kiếp trước, Tống Nghệ Hề chưa bao giờ tổ chức sinh thần cho Lâm Thụy Hiên, thậm chí đến lúc y ch*t, lập bài vị cho y, nàng mới biết sinh thần của y. Bây giờ đã được trùng sinh, nàng đương nhiên muốn chuẩn bị mọi thứ cho y.Hôm nay, Tống Nghệ Hề vừa bận rộn trong phủ cả ngày, vừa mong chờ Lâm Thụy Hiên về để tạo cho hắn sự bất ngờ.Thế mà đi đi lại lại, Lâm Thụy Hiên mỗi ngày đều về đúng giờ, thế mà hôm nay lại về trễ.Không lâu sau, Lâm Thụy Hiên sai người về bẩm báo: “Phò mã nói hôm nay người có việc nên sẽ về muộn, nhắn công chúa không cần đợi người, sớm nghỉ ngơi.”Tống Nghệ Hề thất vọng vô cùng.Suy nghĩ một lúc, nàng vẫn không ch*t tâm mà gói mấy phần thức ăn y thích, mang đến võ đài tìm y.Xa xa đã bắt gặp hình dáng của y dưới tán cây bên cạnh bờ sông.“Ta tự qua đó.”Tống Nghệ Hề lấy hộp thức ăn từ trong tay tỳ nữ, vui vẻ đi về phía y.Niềm vui tràn ngập trong lòng, nhưng khi nhìn thấy Giang Lạc Nguyệt đang đứng cạnh y thì tất cả đều tan biến.
Trùng Sinh Ta Để Lại Thư Hòa LyTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Trọng SinhTrên yến tiệc trong cung. Ta say khướt ôm chầm lấy tướng quân bặm môi hôn một phát. Mọi người đều điếng hồn! “Tổ tông à, hôn nhầm rồi, đó là Diêm Vương sống đấy!” Vốn tưởng ta sẽ bị x/ử t/ử trước mặt quần thần thiên hạ, nào ngờ tên tướng quân lại kéo ta vào lòng. Vẻ mặt hắn ta đ.â.m chiêu: “Đích thị là hôn nhầm, đáng lý phải hôn môi!” Ta có một bí mật không thể cho ai biết được. Ta đã trùng sinh sau khi ch*t! Nguyên Ninh năm thứ mười ba, nước Tống bị di/ệt vo/ng, phụ hoàng bị bắt. Ta vì không muốn bị sỉ nhục, trước khi Hung Nô tiến vào phủ, đã tự tay chấm dứt mạng sống của mình bằng một mảnh lụa trắng. Giờ đây, khi ta tỉnh dậy lại một lần nữa nhìn thấy Lâm Thụy Hiên… Đôi mắt ta run rẩy: “Lâm Thụy Hiên, bây giờ là Nguyên Ninh năm thứ mấy rồi?” Bóng người trước mặt càng lúc càng kéo dài ra. Lâm Thụy Hiên không biết vị công chúa này lại muốn bày trò gì, chỉ trầm giọng đáp: “Nguyên Ninh năm thứ mười, công chúa trong mơ tỉnh lại quên luôn cả việc này sao?” Không sai! Ta trùng sinh rồi!… Tống Nghệ Hề đương nhiên hiểu rõ ý của y, gương mặt của nàng lập tức nóng bừng lên.“Ý của ta là sau này chàng không cần trải chăn lót sàn nữa, lên giường ngủ là được, không nhất thiết phải làm việc đó mới lên giường ngủ!”Lâm Thụy Hiên hơi thẩn người, lại đứng bất động: “Công chúa không chê thần bẩn thỉu sao? Không sợ thần làm hỏng giường ngủ bằng gỗ Tuyết Tùng kim tuyến của người, làm hỏng chăn lụa La Lăng của người à?”Những điều này, đều là những lý do đường đường chính chính mà trước kia Tống Nghệ Hề nói ra vì không muốn y ngủ trên giường.Tống Nghệ Hề vội vàng lắc đầu: “Đó đều là những lời nói tức giận trước đây, chàng đừng để bụng, chàng là phu quân của ta, phu thê vốn dĩ phải kề gối chung giường mà.”Nghe những lời này, ánh mắt Lâm Thụy Hiên lại rơi trên người nàng, có lẽ là đang cân nhắc tính thật giả của lời nàng vừa nói.Một lúc sau, cuối cùng y cũng đã đặt tấm chăn trong tay xuống, thuận ý lên giường ngủ.Tuy nhiên sau khi lên giường y lại quay lưng về phía nàng, trong lòng Tống Nghệ Hiên không tránh được dâng lên cảm xúc ngọt ngào.Cứ như vậy trôi qua một khoảng thời gian.Lâm Thụy Hiên ngày ngày đều về sớm cùng nàng, Tống Nghệ Hề đi lại không tiện, muốn đi đến đâu cũng cần y bế đi.Việc này khiến Tống Nghệ Hiên dường như đã ảo tưởng rằng hai người sẽ có một tương lai tốt đẹp.Đến ngày vết thương ở chân nàng đã lành lại.Kiếp trước, Tống Nghệ Hề chưa bao giờ tổ chức sinh thần cho Lâm Thụy Hiên, thậm chí đến lúc y ch*t, lập bài vị cho y, nàng mới biết sinh thần của y. Bây giờ đã được trùng sinh, nàng đương nhiên muốn chuẩn bị mọi thứ cho y.Hôm nay, Tống Nghệ Hề vừa bận rộn trong phủ cả ngày, vừa mong chờ Lâm Thụy Hiên về để tạo cho hắn sự bất ngờ.Thế mà đi đi lại lại, Lâm Thụy Hiên mỗi ngày đều về đúng giờ, thế mà hôm nay lại về trễ.Không lâu sau, Lâm Thụy Hiên sai người về bẩm báo: “Phò mã nói hôm nay người có việc nên sẽ về muộn, nhắn công chúa không cần đợi người, sớm nghỉ ngơi.”Tống Nghệ Hề thất vọng vô cùng.Suy nghĩ một lúc, nàng vẫn không ch*t tâm mà gói mấy phần thức ăn y thích, mang đến võ đài tìm y.Xa xa đã bắt gặp hình dáng của y dưới tán cây bên cạnh bờ sông.“Ta tự qua đó.”Tống Nghệ Hề lấy hộp thức ăn từ trong tay tỳ nữ, vui vẻ đi về phía y.Niềm vui tràn ngập trong lòng, nhưng khi nhìn thấy Giang Lạc Nguyệt đang đứng cạnh y thì tất cả đều tan biến.
Trùng Sinh Ta Để Lại Thư Hòa LyTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Trọng SinhTrên yến tiệc trong cung. Ta say khướt ôm chầm lấy tướng quân bặm môi hôn một phát. Mọi người đều điếng hồn! “Tổ tông à, hôn nhầm rồi, đó là Diêm Vương sống đấy!” Vốn tưởng ta sẽ bị x/ử t/ử trước mặt quần thần thiên hạ, nào ngờ tên tướng quân lại kéo ta vào lòng. Vẻ mặt hắn ta đ.â.m chiêu: “Đích thị là hôn nhầm, đáng lý phải hôn môi!” Ta có một bí mật không thể cho ai biết được. Ta đã trùng sinh sau khi ch*t! Nguyên Ninh năm thứ mười ba, nước Tống bị di/ệt vo/ng, phụ hoàng bị bắt. Ta vì không muốn bị sỉ nhục, trước khi Hung Nô tiến vào phủ, đã tự tay chấm dứt mạng sống của mình bằng một mảnh lụa trắng. Giờ đây, khi ta tỉnh dậy lại một lần nữa nhìn thấy Lâm Thụy Hiên… Đôi mắt ta run rẩy: “Lâm Thụy Hiên, bây giờ là Nguyên Ninh năm thứ mấy rồi?” Bóng người trước mặt càng lúc càng kéo dài ra. Lâm Thụy Hiên không biết vị công chúa này lại muốn bày trò gì, chỉ trầm giọng đáp: “Nguyên Ninh năm thứ mười, công chúa trong mơ tỉnh lại quên luôn cả việc này sao?” Không sai! Ta trùng sinh rồi!… Tống Nghệ Hề đương nhiên hiểu rõ ý của y, gương mặt của nàng lập tức nóng bừng lên.“Ý của ta là sau này chàng không cần trải chăn lót sàn nữa, lên giường ngủ là được, không nhất thiết phải làm việc đó mới lên giường ngủ!”Lâm Thụy Hiên hơi thẩn người, lại đứng bất động: “Công chúa không chê thần bẩn thỉu sao? Không sợ thần làm hỏng giường ngủ bằng gỗ Tuyết Tùng kim tuyến của người, làm hỏng chăn lụa La Lăng của người à?”Những điều này, đều là những lý do đường đường chính chính mà trước kia Tống Nghệ Hề nói ra vì không muốn y ngủ trên giường.Tống Nghệ Hề vội vàng lắc đầu: “Đó đều là những lời nói tức giận trước đây, chàng đừng để bụng, chàng là phu quân của ta, phu thê vốn dĩ phải kề gối chung giường mà.”Nghe những lời này, ánh mắt Lâm Thụy Hiên lại rơi trên người nàng, có lẽ là đang cân nhắc tính thật giả của lời nàng vừa nói.Một lúc sau, cuối cùng y cũng đã đặt tấm chăn trong tay xuống, thuận ý lên giường ngủ.Tuy nhiên sau khi lên giường y lại quay lưng về phía nàng, trong lòng Tống Nghệ Hiên không tránh được dâng lên cảm xúc ngọt ngào.Cứ như vậy trôi qua một khoảng thời gian.Lâm Thụy Hiên ngày ngày đều về sớm cùng nàng, Tống Nghệ Hề đi lại không tiện, muốn đi đến đâu cũng cần y bế đi.Việc này khiến Tống Nghệ Hiên dường như đã ảo tưởng rằng hai người sẽ có một tương lai tốt đẹp.Đến ngày vết thương ở chân nàng đã lành lại.Kiếp trước, Tống Nghệ Hề chưa bao giờ tổ chức sinh thần cho Lâm Thụy Hiên, thậm chí đến lúc y ch*t, lập bài vị cho y, nàng mới biết sinh thần của y. Bây giờ đã được trùng sinh, nàng đương nhiên muốn chuẩn bị mọi thứ cho y.Hôm nay, Tống Nghệ Hề vừa bận rộn trong phủ cả ngày, vừa mong chờ Lâm Thụy Hiên về để tạo cho hắn sự bất ngờ.Thế mà đi đi lại lại, Lâm Thụy Hiên mỗi ngày đều về đúng giờ, thế mà hôm nay lại về trễ.Không lâu sau, Lâm Thụy Hiên sai người về bẩm báo: “Phò mã nói hôm nay người có việc nên sẽ về muộn, nhắn công chúa không cần đợi người, sớm nghỉ ngơi.”Tống Nghệ Hề thất vọng vô cùng.Suy nghĩ một lúc, nàng vẫn không ch*t tâm mà gói mấy phần thức ăn y thích, mang đến võ đài tìm y.Xa xa đã bắt gặp hình dáng của y dưới tán cây bên cạnh bờ sông.“Ta tự qua đó.”Tống Nghệ Hề lấy hộp thức ăn từ trong tay tỳ nữ, vui vẻ đi về phía y.Niềm vui tràn ngập trong lòng, nhưng khi nhìn thấy Giang Lạc Nguyệt đang đứng cạnh y thì tất cả đều tan biến.