“Có người ngắm biển đêm, có người trằn trọc lúc rạng sáng, ý của tôi là, tôi nhớ em.”— Chu Liệt * Đêm khuya, trong căn nhà nghỉ ven biển được thiết kế theo phong cách wabi-sabi, một người phụ nữ khoác áo choàng tắm trắng, tóc ướt vắt lên vai, vội vàng đi đến quầy lễ tân. “Chào anh, phòng tôi không có máy sấy tóc.” Giọng nói của cô ấm áp, mềm mại, đặc biệt cuốn hút trong màn đêm yên tĩnh. Chu Liệt ngẩng đầu khi nghe tiếng, ánh mắt anh bắt gặp gương mặt thanh tú và cao quý của cô. Làn da trắng mịn, sống mũi cao, đôi mắt đẹp đến kỳ lạ, thoáng nhìn còn mang chút yêu kiều. Là một người phụ nữ cực kỳ quyến rũ, hơn nữa lại để mặt mộc mà vẫn rất nổi bật. Anh dừng động tác định cắn điếu thuốc trên tay, đứng dậy hỏi: “Phòng mấy?” Khi nhìn rõ gương mặt của người đàn ông, Ôn Tự ngây người trong giây lát. Dưới ánh đèn ấm áp, người đàn ông với hàng lông mày rậm và sống mũi cao, mái tóc cắt ngắn gọn gàng, đôi mắt hơi nhếch lên đầy nét lém lỉnh. Cổ áo sơ mi đen mở hai cúc, để lộ đường nét xương…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...