Tác giả:

Thời tiết ngày hè, công việc gặt lúa kết thúc, ngô cũng đã được thu hoạch xong, đám nông dân lại có thể thoải mái hơn, có lương thực rồi, nông dân lại bắt đầu tính đến chuyện thu xếp kết hôn, cố gắng không kéo dài đến mùa đông. Bởi vì trời đông giá rét, lúc đó thiếu ăn thiếu mặc, tổ chức việc vui cũng không tiện. Hôm nay Lâm Uyển xuất giá, đối tượng là thông gia từ bé, là Lục Chính Kỳ của nhà họ Lục thôn Đại Loan. Năm ngoái Lục Chính Kỳ tốt nghiệp cấp ba, kết quả đột nhiên ầm ĩ chuyện cách mạng văn hóa, cấp trên hủy bỏ chuyện tuyển sinh của trường cao đẳng, anh ta không thể tham dự kỳ thi tuyển sinh đại học, trường học lại rối loạn, khắp nơi tác chiến, cho nên anh ta chạy về nhà lánh nạn một thời gian. Trong khoảng thời gian này, anh ta đối xử với cô lúc nóng lúc lạnh, thậm chí còn từng nhắc đến chuyện hủy bỏ hôn ước, có người nói là vì anh ta yêu cô gái khác, không muốn cưới cô vợ theo kiểu phong kiến từ xưa này. Cô biết đây đều là do những người ghen tị gì đó nói dối, anh ta sẽ…

Chương 69

Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam ChủTác giả: Đào Hoa LộTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThời tiết ngày hè, công việc gặt lúa kết thúc, ngô cũng đã được thu hoạch xong, đám nông dân lại có thể thoải mái hơn, có lương thực rồi, nông dân lại bắt đầu tính đến chuyện thu xếp kết hôn, cố gắng không kéo dài đến mùa đông. Bởi vì trời đông giá rét, lúc đó thiếu ăn thiếu mặc, tổ chức việc vui cũng không tiện. Hôm nay Lâm Uyển xuất giá, đối tượng là thông gia từ bé, là Lục Chính Kỳ của nhà họ Lục thôn Đại Loan. Năm ngoái Lục Chính Kỳ tốt nghiệp cấp ba, kết quả đột nhiên ầm ĩ chuyện cách mạng văn hóa, cấp trên hủy bỏ chuyện tuyển sinh của trường cao đẳng, anh ta không thể tham dự kỳ thi tuyển sinh đại học, trường học lại rối loạn, khắp nơi tác chiến, cho nên anh ta chạy về nhà lánh nạn một thời gian. Trong khoảng thời gian này, anh ta đối xử với cô lúc nóng lúc lạnh, thậm chí còn từng nhắc đến chuyện hủy bỏ hôn ước, có người nói là vì anh ta yêu cô gái khác, không muốn cưới cô vợ theo kiểu phong kiến từ xưa này. Cô biết đây đều là do những người ghen tị gì đó nói dối, anh ta sẽ… Lục Chính Đình khẽ gật đầu:"Được, gặp được cũng là duyên phận."Lâm Uyển liếc nhìn đứa trẻ trước mặt, trong lòng chợt nghĩ: Đời trước, tên nó là Lục Minh Quang, sau này hắc hóa trở thành một đại phản diện. Đời này, nếu đổi tên cho nó, biết đâu tương lai cũng sẽ khác.Cô quay sang Lục Chính Đình, ngỏ ý nhờ anh đặt tên.Lục Chính Đình nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm:"Coi như đứa nhỏ của chúng ta sao?"Lâm Uyển mỉm cười, nét mặt bình thản:"Nếu cha mẹ cậu bé không đến tìm, chúng ta sẽ nhận nuôi cậu bé."Đứa trẻ này, theo cốt truyện, vốn gắn liền với số phận của cô. Lâm Uyển đoán rằng cha mẹ nó sẽ không xuất hiện.Nhìn nụ cười nhẹ nhàng của cô, trái tim Lục Chính Đình khẽ rung động. Anh trầm ngâm một lúc rồi đáp:"Vậy cứ gọi là Lục Minh Quang đi." Lâm Uyển chấn động:"…!!!"Đời trước, tên của cậu bé vốn không phải do Lục Chính Đình đặt, thế mà lần này, dường như cái tên ấy không thể thay đổi. Cô bất giác nhận ra, có lẽ cả vai trò mẹ nuôi của mình cũng không tránh được định mệnh.Suy nghĩ một hồi, Lâm Uyển nhớ lại nguyên tác – nơi mọi thứ được nhìn qua góc nhìn của nữ chính Giang Ánh Nguyệt. Trong truyện, Lâm Uyển chỉ là nữ phụ độc ác. Lục Minh Quang là phản diện xuất hiện ở giai đoạn sau. Tuổi thơ của cậu bé được miêu tả rải rác, nhưng nổi bật là hình ảnh một đứa trẻ im lặng, ngoan ngoãn và hiếu thuận.Trong truyện, Minh Quang rất thương nguyên chủ (chính là cô ở kiếp trước). Nguyên chủ cũng từng đối xử tốt với cậu, nhưng mỗi khi bị bà Lục, Lục Chính Kỳ hay nữ chính Giang Ánh Nguyệt ức hiếp, cô lại trút giận lên cậu bé. Dù vậy, Minh Quang chưa bao giờ oán trách, ngược lại còn thông cảm và bảo vệ cô. Ai bắt nạt nguyên chủ, cậu bé đều âm thầm trả thù.Có lần, vì bà Lục đánh nguyên chủ, Minh Quang đã liều lĩnh cắn lại bà. Nếu không nhờ Lục Chính Đình kịp thời trở về, cậu bé suýt nữa bị anh cả Lục đánh chết.Lớn hơn một chút, Minh Quang bắt đầu thể hiện bản tính "sói con" thực thụ. Cậu cùng Lục Minh Lương liên thủ đối phó bà Lục và anh cả Lục, khiến thôn Đại Loan không ít lần chao đảo. Nhưng đáng tiếc, nguyên chủ vì cố chấp không nghe lời khuyên của Lục Chính Đình rời khỏi nhà họ Lục. Cô sợ rằng anh sẽ mang Minh Quang – chỗ dựa duy nhất của mình – đi mất. Vì muốn làm khó nam nữ chính, cô vắt óc bày mưu, cuối cùng cũng không tránh khỏi kết cục bi thảm.Nghĩ đến đây, Lâm Uyển thở dài. Cô nhẹ nhàng vuốt đầu Minh Quang, cảm nhận mái tóc mềm mượt, trong lòng bất giác nhớ đến đứa con nuôi Tiểu Quang của mình trước kia.Cùng là những con người cô độc, sao cô lại không thể che chở cho cậu bé? Hy vọng lần này, cô có thể giúp cậu có một tương lai khác."Đi thôi," cô khẽ nói, rồi nắm tay cậu bé, tiếp tục bước về phía trước. 

Lục Chính Đình khẽ gật đầu:

"Được, gặp được cũng là duyên phận."

Lâm Uyển liếc nhìn đứa trẻ trước mặt, trong lòng chợt nghĩ: 

Đời trước, tên nó là Lục Minh Quang, sau này hắc hóa trở thành một đại phản diện. Đời này, nếu đổi tên cho nó, biết đâu tương lai cũng sẽ khác.

Cô quay sang Lục Chính Đình, ngỏ ý nhờ anh đặt tên.

Lục Chính Đình nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm:

"Coi như đứa nhỏ của chúng ta sao?"

Lâm Uyển mỉm cười, nét mặt bình thản:

"Nếu cha mẹ cậu bé không đến tìm, chúng ta sẽ nhận nuôi cậu bé."

Đứa trẻ này, theo cốt truyện, vốn gắn liền với số phận của cô. Lâm Uyển đoán rằng cha mẹ nó sẽ không xuất hiện.

Nhìn nụ cười nhẹ nhàng của cô, trái tim Lục Chính Đình khẽ rung động. Anh trầm ngâm một lúc rồi đáp:

"Vậy cứ gọi là Lục Minh Quang đi."

 

Lâm Uyển chấn động:

"…!!!"

Đời trước, tên của cậu bé vốn không phải do Lục Chính Đình đặt, thế mà lần này, dường như cái tên ấy không thể thay đổi. Cô bất giác nhận ra, có lẽ cả vai trò mẹ nuôi của mình cũng không tránh được định mệnh.

Suy nghĩ một hồi, Lâm Uyển nhớ lại nguyên tác – nơi mọi thứ được nhìn qua góc nhìn của nữ chính Giang Ánh Nguyệt. Trong truyện, Lâm Uyển chỉ là nữ phụ độc ác. Lục Minh Quang là phản diện xuất hiện ở giai đoạn sau. Tuổi thơ của cậu bé được miêu tả rải rác, nhưng nổi bật là hình ảnh một đứa trẻ im lặng, ngoan ngoãn và hiếu thuận.

Trong truyện, Minh Quang rất thương nguyên chủ (chính là cô ở kiếp trước). Nguyên chủ cũng từng đối xử tốt với cậu, nhưng mỗi khi bị bà Lục, Lục Chính Kỳ hay nữ chính Giang Ánh Nguyệt ức hiếp, cô lại trút giận lên cậu bé. Dù vậy, Minh Quang chưa bao giờ oán trách, ngược lại còn thông cảm và bảo vệ cô. Ai bắt nạt nguyên chủ, cậu bé đều âm thầm trả thù.

Có lần, vì bà Lục đánh nguyên chủ, Minh Quang đã liều lĩnh cắn lại bà. Nếu không nhờ Lục Chính Đình kịp thời trở về, cậu bé suýt nữa bị anh cả Lục đánh chết.

Lớn hơn một chút, Minh Quang bắt đầu thể hiện bản tính "sói con" thực thụ. Cậu cùng Lục Minh Lương liên thủ đối phó bà Lục và anh cả Lục, khiến thôn Đại Loan không ít lần chao đảo.

 

Nhưng đáng tiếc, nguyên chủ vì cố chấp không nghe lời khuyên của Lục Chính Đình rời khỏi nhà họ Lục. Cô sợ rằng anh sẽ mang Minh Quang – chỗ dựa duy nhất của mình – đi mất. Vì muốn làm khó nam nữ chính, cô vắt óc bày mưu, cuối cùng cũng không tránh khỏi kết cục bi thảm.

Nghĩ đến đây, Lâm Uyển thở dài. Cô nhẹ nhàng vuốt đầu Minh Quang, cảm nhận mái tóc mềm mượt, trong lòng bất giác nhớ đến đứa con nuôi Tiểu Quang của mình trước kia.

Cùng là những con người cô độc, sao cô lại không thể che chở cho cậu bé? Hy vọng lần này, cô có thể giúp cậu có một tương lai khác.

"Đi thôi," cô khẽ nói, rồi nắm tay cậu bé, tiếp tục bước về phía trước.

 

Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam ChủTác giả: Đào Hoa LộTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThời tiết ngày hè, công việc gặt lúa kết thúc, ngô cũng đã được thu hoạch xong, đám nông dân lại có thể thoải mái hơn, có lương thực rồi, nông dân lại bắt đầu tính đến chuyện thu xếp kết hôn, cố gắng không kéo dài đến mùa đông. Bởi vì trời đông giá rét, lúc đó thiếu ăn thiếu mặc, tổ chức việc vui cũng không tiện. Hôm nay Lâm Uyển xuất giá, đối tượng là thông gia từ bé, là Lục Chính Kỳ của nhà họ Lục thôn Đại Loan. Năm ngoái Lục Chính Kỳ tốt nghiệp cấp ba, kết quả đột nhiên ầm ĩ chuyện cách mạng văn hóa, cấp trên hủy bỏ chuyện tuyển sinh của trường cao đẳng, anh ta không thể tham dự kỳ thi tuyển sinh đại học, trường học lại rối loạn, khắp nơi tác chiến, cho nên anh ta chạy về nhà lánh nạn một thời gian. Trong khoảng thời gian này, anh ta đối xử với cô lúc nóng lúc lạnh, thậm chí còn từng nhắc đến chuyện hủy bỏ hôn ước, có người nói là vì anh ta yêu cô gái khác, không muốn cưới cô vợ theo kiểu phong kiến từ xưa này. Cô biết đây đều là do những người ghen tị gì đó nói dối, anh ta sẽ… Lục Chính Đình khẽ gật đầu:"Được, gặp được cũng là duyên phận."Lâm Uyển liếc nhìn đứa trẻ trước mặt, trong lòng chợt nghĩ: Đời trước, tên nó là Lục Minh Quang, sau này hắc hóa trở thành một đại phản diện. Đời này, nếu đổi tên cho nó, biết đâu tương lai cũng sẽ khác.Cô quay sang Lục Chính Đình, ngỏ ý nhờ anh đặt tên.Lục Chính Đình nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm:"Coi như đứa nhỏ của chúng ta sao?"Lâm Uyển mỉm cười, nét mặt bình thản:"Nếu cha mẹ cậu bé không đến tìm, chúng ta sẽ nhận nuôi cậu bé."Đứa trẻ này, theo cốt truyện, vốn gắn liền với số phận của cô. Lâm Uyển đoán rằng cha mẹ nó sẽ không xuất hiện.Nhìn nụ cười nhẹ nhàng của cô, trái tim Lục Chính Đình khẽ rung động. Anh trầm ngâm một lúc rồi đáp:"Vậy cứ gọi là Lục Minh Quang đi." Lâm Uyển chấn động:"…!!!"Đời trước, tên của cậu bé vốn không phải do Lục Chính Đình đặt, thế mà lần này, dường như cái tên ấy không thể thay đổi. Cô bất giác nhận ra, có lẽ cả vai trò mẹ nuôi của mình cũng không tránh được định mệnh.Suy nghĩ một hồi, Lâm Uyển nhớ lại nguyên tác – nơi mọi thứ được nhìn qua góc nhìn của nữ chính Giang Ánh Nguyệt. Trong truyện, Lâm Uyển chỉ là nữ phụ độc ác. Lục Minh Quang là phản diện xuất hiện ở giai đoạn sau. Tuổi thơ của cậu bé được miêu tả rải rác, nhưng nổi bật là hình ảnh một đứa trẻ im lặng, ngoan ngoãn và hiếu thuận.Trong truyện, Minh Quang rất thương nguyên chủ (chính là cô ở kiếp trước). Nguyên chủ cũng từng đối xử tốt với cậu, nhưng mỗi khi bị bà Lục, Lục Chính Kỳ hay nữ chính Giang Ánh Nguyệt ức hiếp, cô lại trút giận lên cậu bé. Dù vậy, Minh Quang chưa bao giờ oán trách, ngược lại còn thông cảm và bảo vệ cô. Ai bắt nạt nguyên chủ, cậu bé đều âm thầm trả thù.Có lần, vì bà Lục đánh nguyên chủ, Minh Quang đã liều lĩnh cắn lại bà. Nếu không nhờ Lục Chính Đình kịp thời trở về, cậu bé suýt nữa bị anh cả Lục đánh chết.Lớn hơn một chút, Minh Quang bắt đầu thể hiện bản tính "sói con" thực thụ. Cậu cùng Lục Minh Lương liên thủ đối phó bà Lục và anh cả Lục, khiến thôn Đại Loan không ít lần chao đảo. Nhưng đáng tiếc, nguyên chủ vì cố chấp không nghe lời khuyên của Lục Chính Đình rời khỏi nhà họ Lục. Cô sợ rằng anh sẽ mang Minh Quang – chỗ dựa duy nhất của mình – đi mất. Vì muốn làm khó nam nữ chính, cô vắt óc bày mưu, cuối cùng cũng không tránh khỏi kết cục bi thảm.Nghĩ đến đây, Lâm Uyển thở dài. Cô nhẹ nhàng vuốt đầu Minh Quang, cảm nhận mái tóc mềm mượt, trong lòng bất giác nhớ đến đứa con nuôi Tiểu Quang của mình trước kia.Cùng là những con người cô độc, sao cô lại không thể che chở cho cậu bé? Hy vọng lần này, cô có thể giúp cậu có một tương lai khác."Đi thôi," cô khẽ nói, rồi nắm tay cậu bé, tiếp tục bước về phía trước. 

Chương 69