Tên học sinh nghèo yêu cầu tôi phải đưa cho cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta ba vạn mỗi tháng, nếu không sẽ không nhận sự trợ cấp của tôi. Tôi biết anh ta cũng đã tái sinh. Kiếp trước, tôi đã đầu tư tiền bạc và nguồn lực để biến anh ta thành tỷ phú châu Á nhưng anh ta lại nghĩ rằng mình sinh ra là để làm tổng tài. Còn ra vẻ cao cao tại thượng đe dọa tôi: ''Tôi chỉ cho cô một cơ hội này, nếu bỏ lỡ, cô có quỳ xuống cầu xin tôi cũng không được.'' Tôi lập tức khóa thẻ của anh ta, mua cho anh ta một lọ thuốc ngủ, để anh ta ngày nào cũng mơ thấy mình là tỷ phú. … Giờ ra chơi, Cố Cảnh Thành ôm cô bạn thanh mai trúc mã của mình đến tìm tôi đòi tiền. Anh ta ném tờ giấy ghi số thẻ ngân hàng lên bàn, rồi ra lệnh cho tôi: ''Sau này mỗi tháng cô phải chuyển ba vạn tiền sinh hoạt vào tài khoản của Uyển Nhi.'' Ngay lập tức, mọi người xung quanh đều nhìn anh ta với ánh mắt kỳ lạ. Có lẽ họ chưa từng thấy một học sinh nghèo nào lại trơ tráo như vậy, đòi tiền người khác mà không cần…
Chương 7
Bạn Trai Tỷ Phú Tái SinhTác giả: Lý Tiểu ĐaoTruyện Đô Thị, Truyện Trọng SinhTên học sinh nghèo yêu cầu tôi phải đưa cho cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta ba vạn mỗi tháng, nếu không sẽ không nhận sự trợ cấp của tôi. Tôi biết anh ta cũng đã tái sinh. Kiếp trước, tôi đã đầu tư tiền bạc và nguồn lực để biến anh ta thành tỷ phú châu Á nhưng anh ta lại nghĩ rằng mình sinh ra là để làm tổng tài. Còn ra vẻ cao cao tại thượng đe dọa tôi: ''Tôi chỉ cho cô một cơ hội này, nếu bỏ lỡ, cô có quỳ xuống cầu xin tôi cũng không được.'' Tôi lập tức khóa thẻ của anh ta, mua cho anh ta một lọ thuốc ngủ, để anh ta ngày nào cũng mơ thấy mình là tỷ phú. … Giờ ra chơi, Cố Cảnh Thành ôm cô bạn thanh mai trúc mã của mình đến tìm tôi đòi tiền. Anh ta ném tờ giấy ghi số thẻ ngân hàng lên bàn, rồi ra lệnh cho tôi: ''Sau này mỗi tháng cô phải chuyển ba vạn tiền sinh hoạt vào tài khoản của Uyển Nhi.'' Ngay lập tức, mọi người xung quanh đều nhìn anh ta với ánh mắt kỳ lạ. Có lẽ họ chưa từng thấy một học sinh nghèo nào lại trơ tráo như vậy, đòi tiền người khác mà không cần… Tôi đột nhiên nhớ đến kiếp trước, Tống Hiểu Uyển bán thận, thậm chí còn tống tiền tôi, chắc cũng là do mẹ cô ta ép buộc. Nhưng kẻ đáng thương ắt có chỗ đáng trách. Cô ta không nên vì muốn bám vào cái cây to là Cố Cảnh Thành mà hại c.h.ế.t tôi. Ngay khi Tống Hiểu Uyển bị kéo đi, cô ta đột nhiên hét lớn: ''Có tiền, tôi có tiền. Bạn trai tôi là tỷ phú tương lai, anh ấy đã hứa với tôi sẽ giúp tôi trả tiền.'' ''Tỷ phú tương lai?'' Thấy đám côn đồ không tin, cô ta vội vàng đảm bảo: ''Thật mà, sau này bạn trai tôi sẽ có rất nhiều tiền, chút nợ cờ b.ạ.c này đối với anh ấy chẳng là gì cả. Các người xem, anh ấy đến kìa...'' Mọi người đều nhìn theo hướng Tống Hiểu Uyển chỉ. Chỉ thấy từ nhà vệ sinh bước ra một cậu sinh viên nghèo nàn, cả người cộng lại không quá hai nghìn tệ. Anh ta còn nói khoác lác: ''Mẹ cô ấy chỉ nợ các người hơn một trăm vạn thôi mà, tôi trả thay bà ấy.'' Sau đó quay sang mượn giấy bút của nhân viên phục vụ, viết tên mình lên đó một cách thành thạo như ký séc ở kiếp trước: ''Mười năm sau tôi sẽ trả cả gốc lẫn lãi gấp mười lần cho các người.'' Đám côn đồ cười phá lên, trực tiếp xé tờ giấy nợ thành từng mảnh vụn ném vào mặt Cố Cảnh Thành. Chậc chậc chậc, cảnh này mà tôi cũng thấy ngượng thay anh ta. Thấy đám côn đồ không nể mặt, Cố Cảnh Thành kéo tôi ra khỏi đám người đang hóng hớt: ''Từ Nhiễm Nhiễm, cô giúp cô ấy trả số tiền này, tôi sẽ cân nhắc làm bạn trai của cô.'' Tôi: ''Hả?'' ''Tôi có thể cho cô có được con người này nhưng trái tim này mãi mãi là của Uyển Nhi.'' ''Anh Cố đừng làm vậy!'' Cố Cảnh Thành nhắm mắt tuyệt vọng, như thể sắp hy sinh thân mình, nắm lấy vai tôi, định cưỡng hôn tôi. Tôi theo phản xạ tát anh ta một cái, cố nhịn cơn buồn nôn mắng: ''Anh bị bệnh à, từ bao giờ tôi nói thích anh?'' Cố Cảnh Thành nghiêng đầu, dùng lưỡi đẩy đẩy má trái đang sưng đỏ, cười lạnh: ''Giả vờ cái gì? Kiếp trước cô yêu tôi đến c.h.ế.t đi sống lại cơ mà.'' ''Làm ơn, anh có tái sinh thì cũng mang theo chút não đi được không. Kiếp trước tôi đúng là thích anh nhưng đó cũng là chuyện ba năm sau. Tôi bây giờ không quen anh, đừng có tự rước lấy nhục.'' ''Quả nhiên… cô cũng có ký ức kiếp trước.'' Cố Cảnh Thành không hề bất ngờ, dù sao kiếp trước cả ba chúng tôi đều c.h.ế.t cùng nhau. Anh ta và Tống Hiểu Uyển đều đã tái sinh, không có lý do gì tôi lại là ngoại lệ. ''Vậy thì tốt quá, tôi không cần phải chứng minh gì nữa, nếu cô ngoan ngoãn lấy tiền ra, mười năm sau, tôi sẽ bảo đảm nhà cô bình an vô sự, nếu không... cô cũng biết hậu quả của việc chọc giận tôi rồi đấy.'' Cố Cảnh Thành luôn luôn thù dai, việc đầu tiên sau khi trở thành tỷ phú chính là trừ khử những kẻ từng bắt nạt mình. ''Nhưng đừng quên, nếu không có tôi, kiếp này anh sẽ không thể trở thành tỷ phú được đâu.'' ''Ồ, vậy sao?'' Tôi bất lực lật mắt, sợ rước họa vào thân, quay người nhanh chóng rời khỏi chiến trường. Cố Cảnh Thành còn đuổi theo sau đe dọa tôi: ''Từ Nhiễm Nhiễm, tôi đảm bảo cô sẽ phải trả giá đắt cho quyết định sai lầm hôm nay.'' Sau đó, tôi nghe lớp trưởng kể lại câu chuyện xảy ra sau khi tôi rời đi hôm đó. Để thoát thân, Cố Cảnh Thành nói với những người đòi nợ rằng anh ta có quan hệ với ông chủ của họ. Kiếp trước ông chủ của họ vì muốn kiếm tiền nên đã nịnh bợ anh ta nhưng đáng tiếc là anh ta không để mắt tới.
Bạn Trai Tỷ Phú Tái SinhTác giả: Lý Tiểu ĐaoTruyện Đô Thị, Truyện Trọng SinhTên học sinh nghèo yêu cầu tôi phải đưa cho cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta ba vạn mỗi tháng, nếu không sẽ không nhận sự trợ cấp của tôi. Tôi biết anh ta cũng đã tái sinh. Kiếp trước, tôi đã đầu tư tiền bạc và nguồn lực để biến anh ta thành tỷ phú châu Á nhưng anh ta lại nghĩ rằng mình sinh ra là để làm tổng tài. Còn ra vẻ cao cao tại thượng đe dọa tôi: ''Tôi chỉ cho cô một cơ hội này, nếu bỏ lỡ, cô có quỳ xuống cầu xin tôi cũng không được.'' Tôi lập tức khóa thẻ của anh ta, mua cho anh ta một lọ thuốc ngủ, để anh ta ngày nào cũng mơ thấy mình là tỷ phú. … Giờ ra chơi, Cố Cảnh Thành ôm cô bạn thanh mai trúc mã của mình đến tìm tôi đòi tiền. Anh ta ném tờ giấy ghi số thẻ ngân hàng lên bàn, rồi ra lệnh cho tôi: ''Sau này mỗi tháng cô phải chuyển ba vạn tiền sinh hoạt vào tài khoản của Uyển Nhi.'' Ngay lập tức, mọi người xung quanh đều nhìn anh ta với ánh mắt kỳ lạ. Có lẽ họ chưa từng thấy một học sinh nghèo nào lại trơ tráo như vậy, đòi tiền người khác mà không cần… Tôi đột nhiên nhớ đến kiếp trước, Tống Hiểu Uyển bán thận, thậm chí còn tống tiền tôi, chắc cũng là do mẹ cô ta ép buộc. Nhưng kẻ đáng thương ắt có chỗ đáng trách. Cô ta không nên vì muốn bám vào cái cây to là Cố Cảnh Thành mà hại c.h.ế.t tôi. Ngay khi Tống Hiểu Uyển bị kéo đi, cô ta đột nhiên hét lớn: ''Có tiền, tôi có tiền. Bạn trai tôi là tỷ phú tương lai, anh ấy đã hứa với tôi sẽ giúp tôi trả tiền.'' ''Tỷ phú tương lai?'' Thấy đám côn đồ không tin, cô ta vội vàng đảm bảo: ''Thật mà, sau này bạn trai tôi sẽ có rất nhiều tiền, chút nợ cờ b.ạ.c này đối với anh ấy chẳng là gì cả. Các người xem, anh ấy đến kìa...'' Mọi người đều nhìn theo hướng Tống Hiểu Uyển chỉ. Chỉ thấy từ nhà vệ sinh bước ra một cậu sinh viên nghèo nàn, cả người cộng lại không quá hai nghìn tệ. Anh ta còn nói khoác lác: ''Mẹ cô ấy chỉ nợ các người hơn một trăm vạn thôi mà, tôi trả thay bà ấy.'' Sau đó quay sang mượn giấy bút của nhân viên phục vụ, viết tên mình lên đó một cách thành thạo như ký séc ở kiếp trước: ''Mười năm sau tôi sẽ trả cả gốc lẫn lãi gấp mười lần cho các người.'' Đám côn đồ cười phá lên, trực tiếp xé tờ giấy nợ thành từng mảnh vụn ném vào mặt Cố Cảnh Thành. Chậc chậc chậc, cảnh này mà tôi cũng thấy ngượng thay anh ta. Thấy đám côn đồ không nể mặt, Cố Cảnh Thành kéo tôi ra khỏi đám người đang hóng hớt: ''Từ Nhiễm Nhiễm, cô giúp cô ấy trả số tiền này, tôi sẽ cân nhắc làm bạn trai của cô.'' Tôi: ''Hả?'' ''Tôi có thể cho cô có được con người này nhưng trái tim này mãi mãi là của Uyển Nhi.'' ''Anh Cố đừng làm vậy!'' Cố Cảnh Thành nhắm mắt tuyệt vọng, như thể sắp hy sinh thân mình, nắm lấy vai tôi, định cưỡng hôn tôi. Tôi theo phản xạ tát anh ta một cái, cố nhịn cơn buồn nôn mắng: ''Anh bị bệnh à, từ bao giờ tôi nói thích anh?'' Cố Cảnh Thành nghiêng đầu, dùng lưỡi đẩy đẩy má trái đang sưng đỏ, cười lạnh: ''Giả vờ cái gì? Kiếp trước cô yêu tôi đến c.h.ế.t đi sống lại cơ mà.'' ''Làm ơn, anh có tái sinh thì cũng mang theo chút não đi được không. Kiếp trước tôi đúng là thích anh nhưng đó cũng là chuyện ba năm sau. Tôi bây giờ không quen anh, đừng có tự rước lấy nhục.'' ''Quả nhiên… cô cũng có ký ức kiếp trước.'' Cố Cảnh Thành không hề bất ngờ, dù sao kiếp trước cả ba chúng tôi đều c.h.ế.t cùng nhau. Anh ta và Tống Hiểu Uyển đều đã tái sinh, không có lý do gì tôi lại là ngoại lệ. ''Vậy thì tốt quá, tôi không cần phải chứng minh gì nữa, nếu cô ngoan ngoãn lấy tiền ra, mười năm sau, tôi sẽ bảo đảm nhà cô bình an vô sự, nếu không... cô cũng biết hậu quả của việc chọc giận tôi rồi đấy.'' Cố Cảnh Thành luôn luôn thù dai, việc đầu tiên sau khi trở thành tỷ phú chính là trừ khử những kẻ từng bắt nạt mình. ''Nhưng đừng quên, nếu không có tôi, kiếp này anh sẽ không thể trở thành tỷ phú được đâu.'' ''Ồ, vậy sao?'' Tôi bất lực lật mắt, sợ rước họa vào thân, quay người nhanh chóng rời khỏi chiến trường. Cố Cảnh Thành còn đuổi theo sau đe dọa tôi: ''Từ Nhiễm Nhiễm, tôi đảm bảo cô sẽ phải trả giá đắt cho quyết định sai lầm hôm nay.'' Sau đó, tôi nghe lớp trưởng kể lại câu chuyện xảy ra sau khi tôi rời đi hôm đó. Để thoát thân, Cố Cảnh Thành nói với những người đòi nợ rằng anh ta có quan hệ với ông chủ của họ. Kiếp trước ông chủ của họ vì muốn kiếm tiền nên đã nịnh bợ anh ta nhưng đáng tiếc là anh ta không để mắt tới.
Bạn Trai Tỷ Phú Tái SinhTác giả: Lý Tiểu ĐaoTruyện Đô Thị, Truyện Trọng SinhTên học sinh nghèo yêu cầu tôi phải đưa cho cô bạn thanh mai trúc mã của anh ta ba vạn mỗi tháng, nếu không sẽ không nhận sự trợ cấp của tôi. Tôi biết anh ta cũng đã tái sinh. Kiếp trước, tôi đã đầu tư tiền bạc và nguồn lực để biến anh ta thành tỷ phú châu Á nhưng anh ta lại nghĩ rằng mình sinh ra là để làm tổng tài. Còn ra vẻ cao cao tại thượng đe dọa tôi: ''Tôi chỉ cho cô một cơ hội này, nếu bỏ lỡ, cô có quỳ xuống cầu xin tôi cũng không được.'' Tôi lập tức khóa thẻ của anh ta, mua cho anh ta một lọ thuốc ngủ, để anh ta ngày nào cũng mơ thấy mình là tỷ phú. … Giờ ra chơi, Cố Cảnh Thành ôm cô bạn thanh mai trúc mã của mình đến tìm tôi đòi tiền. Anh ta ném tờ giấy ghi số thẻ ngân hàng lên bàn, rồi ra lệnh cho tôi: ''Sau này mỗi tháng cô phải chuyển ba vạn tiền sinh hoạt vào tài khoản của Uyển Nhi.'' Ngay lập tức, mọi người xung quanh đều nhìn anh ta với ánh mắt kỳ lạ. Có lẽ họ chưa từng thấy một học sinh nghèo nào lại trơ tráo như vậy, đòi tiền người khác mà không cần… Tôi đột nhiên nhớ đến kiếp trước, Tống Hiểu Uyển bán thận, thậm chí còn tống tiền tôi, chắc cũng là do mẹ cô ta ép buộc. Nhưng kẻ đáng thương ắt có chỗ đáng trách. Cô ta không nên vì muốn bám vào cái cây to là Cố Cảnh Thành mà hại c.h.ế.t tôi. Ngay khi Tống Hiểu Uyển bị kéo đi, cô ta đột nhiên hét lớn: ''Có tiền, tôi có tiền. Bạn trai tôi là tỷ phú tương lai, anh ấy đã hứa với tôi sẽ giúp tôi trả tiền.'' ''Tỷ phú tương lai?'' Thấy đám côn đồ không tin, cô ta vội vàng đảm bảo: ''Thật mà, sau này bạn trai tôi sẽ có rất nhiều tiền, chút nợ cờ b.ạ.c này đối với anh ấy chẳng là gì cả. Các người xem, anh ấy đến kìa...'' Mọi người đều nhìn theo hướng Tống Hiểu Uyển chỉ. Chỉ thấy từ nhà vệ sinh bước ra một cậu sinh viên nghèo nàn, cả người cộng lại không quá hai nghìn tệ. Anh ta còn nói khoác lác: ''Mẹ cô ấy chỉ nợ các người hơn một trăm vạn thôi mà, tôi trả thay bà ấy.'' Sau đó quay sang mượn giấy bút của nhân viên phục vụ, viết tên mình lên đó một cách thành thạo như ký séc ở kiếp trước: ''Mười năm sau tôi sẽ trả cả gốc lẫn lãi gấp mười lần cho các người.'' Đám côn đồ cười phá lên, trực tiếp xé tờ giấy nợ thành từng mảnh vụn ném vào mặt Cố Cảnh Thành. Chậc chậc chậc, cảnh này mà tôi cũng thấy ngượng thay anh ta. Thấy đám côn đồ không nể mặt, Cố Cảnh Thành kéo tôi ra khỏi đám người đang hóng hớt: ''Từ Nhiễm Nhiễm, cô giúp cô ấy trả số tiền này, tôi sẽ cân nhắc làm bạn trai của cô.'' Tôi: ''Hả?'' ''Tôi có thể cho cô có được con người này nhưng trái tim này mãi mãi là của Uyển Nhi.'' ''Anh Cố đừng làm vậy!'' Cố Cảnh Thành nhắm mắt tuyệt vọng, như thể sắp hy sinh thân mình, nắm lấy vai tôi, định cưỡng hôn tôi. Tôi theo phản xạ tát anh ta một cái, cố nhịn cơn buồn nôn mắng: ''Anh bị bệnh à, từ bao giờ tôi nói thích anh?'' Cố Cảnh Thành nghiêng đầu, dùng lưỡi đẩy đẩy má trái đang sưng đỏ, cười lạnh: ''Giả vờ cái gì? Kiếp trước cô yêu tôi đến c.h.ế.t đi sống lại cơ mà.'' ''Làm ơn, anh có tái sinh thì cũng mang theo chút não đi được không. Kiếp trước tôi đúng là thích anh nhưng đó cũng là chuyện ba năm sau. Tôi bây giờ không quen anh, đừng có tự rước lấy nhục.'' ''Quả nhiên… cô cũng có ký ức kiếp trước.'' Cố Cảnh Thành không hề bất ngờ, dù sao kiếp trước cả ba chúng tôi đều c.h.ế.t cùng nhau. Anh ta và Tống Hiểu Uyển đều đã tái sinh, không có lý do gì tôi lại là ngoại lệ. ''Vậy thì tốt quá, tôi không cần phải chứng minh gì nữa, nếu cô ngoan ngoãn lấy tiền ra, mười năm sau, tôi sẽ bảo đảm nhà cô bình an vô sự, nếu không... cô cũng biết hậu quả của việc chọc giận tôi rồi đấy.'' Cố Cảnh Thành luôn luôn thù dai, việc đầu tiên sau khi trở thành tỷ phú chính là trừ khử những kẻ từng bắt nạt mình. ''Nhưng đừng quên, nếu không có tôi, kiếp này anh sẽ không thể trở thành tỷ phú được đâu.'' ''Ồ, vậy sao?'' Tôi bất lực lật mắt, sợ rước họa vào thân, quay người nhanh chóng rời khỏi chiến trường. Cố Cảnh Thành còn đuổi theo sau đe dọa tôi: ''Từ Nhiễm Nhiễm, tôi đảm bảo cô sẽ phải trả giá đắt cho quyết định sai lầm hôm nay.'' Sau đó, tôi nghe lớp trưởng kể lại câu chuyện xảy ra sau khi tôi rời đi hôm đó. Để thoát thân, Cố Cảnh Thành nói với những người đòi nợ rằng anh ta có quan hệ với ông chủ của họ. Kiếp trước ông chủ của họ vì muốn kiếm tiền nên đã nịnh bợ anh ta nhưng đáng tiếc là anh ta không để mắt tới.