Tác giả:

Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…

Chương 635: Đào góc tường trên đại điện 1

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Nhìn chung, do rất nhiều lý do khác nhau, các quan viên trong triều đình ở kinhđô lại có một lần thống nhất ý kiến hiếm thấy, yêu cầu triều đình điều tra kỹlưỡng chuyện thiếu hụt của bộ Hộ mà mọi người vẫn đồn đại, phải cho con dântrong thiên hạ một câu trả lời thỏa đáng, cho bệ hạ một câu trả lời thỏa đáng.Khánh Quốc mở cửa yết triều đúng giờ, trời vẫn tờ mờ sáng, trong cung điệnvẫn lạnh lẽo, Hoàng đế vẫn ngồi trên ghế rồng cao cao, các đại thần vẫn khiêmmà thảo luận trực tiếp về công vụ của từng quận, từng khu vực. Sau khi kết thúcmọi công việc cần thảo luận gấp rút, Hoàng đế sắc mặt hơi mệt mỏi mở miệnghỏi: "Còn chuyện gì nữa không?"Một vị đại thần Đại Lý tự bước ra, cẩn thận bẩm báo: "Bệ hạ, vụ việc của Chínhsư Nội Khố Chuyển Vận ti Tiểu Phạm đại nhân... phải xử lý như thế nào?"Điều mà rất nhiều quan viên ở kinh đô cũng không ngờ tới, là việc điều tra thiếuhụt ở bộ Hộ về còn chưa bắt đầu, mà việc lời chỉ trích Phạm Nhàn xa GiangNam xa xôi, đã ập đến mãnh liệt.Chỉ trong ba ngày, các tấu chương từ Ngự sử và một số quan viên Giang Namđã như bông tuyết bay đến hoàng cung trong kinh đô, từng câu từng từ đềuhướng nhắm vào Phạm Nhàn, Chính sứ Nội Khố Chuyển Vận Ti, chỉ trích ykiêu ngạo hống hách, ỷ vào thân phận Khâm sai chèn ép đồng liêu, bất chấpquốc pháp triều quy, vọng động giết chết bốn Ti khố của Nội Khố, khiến dânchúng phẫn nộ, từ đó dẫn đến việc công nhân trong tam đại phường Nội Khốbãi công.Tam đại phường Nội Khố chính là trụ cột quan trọng đối với tài chính KhánhQuốc, còn loại đại sự như đình công đã nhiều năm rồi không diễn ra, cho nênkhi tin tức được đưa về kinh đô, đã khiến không ít người kinh ngạc. Kinh đô vàGiang Nam cách nhau rất xa, mọi người không rõ tình hình thực sự của NộiKhố Chuyển Vận Ti ở Mân Bắc, càng không biết rằng Ngự sử Quách Tranhcùng những quan viên thuộc phe của công chúa đã bịa đặt. Rõ ràng là cuộc đìnhcông trước, Phạm Nhàn đàn áp giết người sau, nhưng lại bị đám quan viên nónglòng chỉ trích, biến thành Phạm Nhàn giết người mà không lý do trước, khiếndân chúng phẫn nộ sau.Trong lòng các triều thần, Tiểu Phạm đại nhân thật sự là người có thể làm ranhững việc đáng nghi ngờ như vậy.Lão Phạm còn chưa bị điều tra mà các triều thần đã bắt đầu có ý kiến nặng nềvề Tiểu Phạm, trong mấy ngày liền họ không ngừng thảo luận về việc này tronglúc yết triều , nhưng vẫn chưa có quyết định nào, bệ hạ cũng chưa phát biểu.Trong số văn thần vẫn còn một số người không phải là kẻ bại hoại. Họ không hềe ngại sự thật Phạm Nhàn là con riêng của Hoàng đế, ngược lại, vì sự việc nàymà ánh mắt nhìn Phạm Nhàn càng không tin tưởng. Lý do là vì họ lo sợ mộtquyền thần như vậy có thể gây tổn hại tới căn cơ của triều đình Khánh Quốc vàlợi ích của dân chúng.Chẳng hạn như Hồ Đại học sĩ, người hiện đã gia nhập Môn Hạ Trung Thư, bắtđầu hoạt động trong nội các. Hắn và Phạm Nhàn chưa từng gặp gỡ, hiểu biết vềPhạm Nhàn cũng chỉ giới hạn ở những tin đồn trong quan trường và dân gian,mặc dù được Thư Đại học sĩ giới thiệu, hắn rất tán thưởng tài hoa và học thứccủa Phạm Nhàn, nhưng hắn... vẫn thấy tin vào những gì được nói trên tấuchương.Hồ Đại học sĩ đã cai quản các quận với tư cách quan địa phương nhiều năm.Hắn hiểu rõ việc đối mặt với quan lại kinh đô khó khăn ra sao, lo lắng rằngPhạm Nhàn sẽ ỷ vào gia thế và thân thế của mình, vừa rời khỏi kinh đô là khôngai ngăn cản được, làm xằng làm bậy ở vùng Giang Nam.Hắn quyết định lên tiếng cho các quan viên Giang Nam, một mặt là tránh chođịa phương không phải chịu thiệt hại quá nặng, mặt khác cũng là do lo sợ TiểuPhạm đại nhân mà mình thầm tán thưởng sẽ đi sai đường.Chỉ thấy Hồ Đại học sĩ đứng dậy đi ra khỏi hàng, bình tĩnh nói: "Bệ hạ, việc nàynên được điều tra kỹ lưỡng."Hoàng đế vuốt nhẹ huyệt Thái Dương, hỏi: "Điều tra kỹ lưỡng? Vụ việc nàyPhạm Nhàn đã viết điều trần báo cáo với trẫm rồi, Giám Sát viện cũng đã cóbáo cáo, chắc trong Trung Thư môn hạ cũng có lưu trữ một phần, Đại học sĩngươi nên biết, lần này Nội Khố xảy ra chuyện , chính là vì Phạm Nhàn điều tranhững sai phạm trước đây, đòi lại công bằng cho các công nhân."Hồ Đại học sĩ hắng giọng nói: "Bệ hạ, đây chỉ là lời nói một phía của TiểuPhạm đại nhân, đã có nhiều quan viên địa phương dâng tấu tố cáo như vậy, dẫusao cũng phải phái người tới Giang Nam hỏi thử. Nếu như tấu chương nói đúng,đương nhiên phải điều tra kỹ lưỡng, tiến hành bù đắp, mới tránh khỏi tổnthương cõi lòng mấy vạn công nhân Nội Khố. Nếu như tấu chương nói sai, thìphải răn dạy nghiêm khắc các quan viên tại Giang Nam, trấn an Tiểu Phạm đạinhân, đòi lại công bằng cho Tiểu Phạm đại nhân."

Nhìn chung, do rất nhiều lý do khác nhau, các quan viên trong triều đình ở kinh

đô lại có một lần thống nhất ý kiến hiếm thấy, yêu cầu triều đình điều tra kỹ

lưỡng chuyện thiếu hụt của bộ Hộ mà mọi người vẫn đồn đại, phải cho con dân

trong thiên hạ một câu trả lời thỏa đáng, cho bệ hạ một câu trả lời thỏa đáng.

Khánh Quốc mở cửa yết triều đúng giờ, trời vẫn tờ mờ sáng, trong cung điện

vẫn lạnh lẽo, Hoàng đế vẫn ngồi trên ghế rồng cao cao, các đại thần vẫn khiêm

mà thảo luận trực tiếp về công vụ của từng quận, từng khu vực. Sau khi kết thúc

mọi công việc cần thảo luận gấp rút, Hoàng đế sắc mặt hơi mệt mỏi mở miệng

hỏi: "Còn chuyện gì nữa không?"

Một vị đại thần Đại Lý tự bước ra, cẩn thận bẩm báo: "Bệ hạ, vụ việc của Chính

sư Nội Khố Chuyển Vận ti Tiểu Phạm đại nhân... phải xử lý như thế nào?"

Điều mà rất nhiều quan viên ở kinh đô cũng không ngờ tới, là việc điều tra thiếu

hụt ở bộ Hộ về còn chưa bắt đầu, mà việc lời chỉ trích Phạm Nhàn xa Giang

Nam xa xôi, đã ập đến mãnh liệt.

Chỉ trong ba ngày, các tấu chương từ Ngự sử và một số quan viên Giang Nam

đã như bông tuyết bay đến hoàng cung trong kinh đô, từng câu từng từ đều

hướng nhắm vào Phạm Nhàn, Chính sứ Nội Khố Chuyển Vận Ti, chỉ trích y

kiêu ngạo hống hách, ỷ vào thân phận Khâm sai chèn ép đồng liêu, bất chấp

quốc pháp triều quy, vọng động giết chết bốn Ti khố của Nội Khố, khiến dân

chúng phẫn nộ, từ đó dẫn đến việc công nhân trong tam đại phường Nội Khố

bãi công.

Tam đại phường Nội Khố chính là trụ cột quan trọng đối với tài chính Khánh

Quốc, còn loại đại sự như đình công đã nhiều năm rồi không diễn ra, cho nên

khi tin tức được đưa về kinh đô, đã khiến không ít người kinh ngạc. Kinh đô và

Giang Nam cách nhau rất xa, mọi người không rõ tình hình thực sự của Nội

Khố Chuyển Vận Ti ở Mân Bắc, càng không biết rằng Ngự sử Quách Tranh

cùng những quan viên thuộc phe của công chúa đã bịa đặt. Rõ ràng là cuộc đình

công trước, Phạm Nhàn đàn áp giết người sau, nhưng lại bị đám quan viên nóng

lòng chỉ trích, biến thành Phạm Nhàn giết người mà không lý do trước, khiến

dân chúng phẫn nộ sau.

Trong lòng các triều thần, Tiểu Phạm đại nhân thật sự là người có thể làm ra

những việc đáng nghi ngờ như vậy.

Lão Phạm còn chưa bị điều tra mà các triều thần đã bắt đầu có ý kiến nặng nề

về Tiểu Phạm, trong mấy ngày liền họ không ngừng thảo luận về việc này trong

lúc yết triều , nhưng vẫn chưa có quyết định nào, bệ hạ cũng chưa phát biểu.

Trong số văn thần vẫn còn một số người không phải là kẻ bại hoại. Họ không hề

e ngại sự thật Phạm Nhàn là con riêng của Hoàng đế, ngược lại, vì sự việc này

mà ánh mắt nhìn Phạm Nhàn càng không tin tưởng. Lý do là vì họ lo sợ một

quyền thần như vậy có thể gây tổn hại tới căn cơ của triều đình Khánh Quốc và

lợi ích của dân chúng.

Chẳng hạn như Hồ Đại học sĩ, người hiện đã gia nhập Môn Hạ Trung Thư, bắt

đầu hoạt động trong nội các. Hắn và Phạm Nhàn chưa từng gặp gỡ, hiểu biết về

Phạm Nhàn cũng chỉ giới hạn ở những tin đồn trong quan trường và dân gian,

mặc dù được Thư Đại học sĩ giới thiệu, hắn rất tán thưởng tài hoa và học thức

của Phạm Nhàn, nhưng hắn... vẫn thấy tin vào những gì được nói trên tấu

chương.

Hồ Đại học sĩ đã cai quản các quận với tư cách quan địa phương nhiều năm.

Hắn hiểu rõ việc đối mặt với quan lại kinh đô khó khăn ra sao, lo lắng rằng

Phạm Nhàn sẽ ỷ vào gia thế và thân thế của mình, vừa rời khỏi kinh đô là không

ai ngăn cản được, làm xằng làm bậy ở vùng Giang Nam.

Hắn quyết định lên tiếng cho các quan viên Giang Nam, một mặt là tránh cho

địa phương không phải chịu thiệt hại quá nặng, mặt khác cũng là do lo sợ Tiểu

Phạm đại nhân mà mình thầm tán thưởng sẽ đi sai đường.

Chỉ thấy Hồ Đại học sĩ đứng dậy đi ra khỏi hàng, bình tĩnh nói: "Bệ hạ, việc này

nên được điều tra kỹ lưỡng."

Hoàng đế vuốt nhẹ huyệt Thái Dương, hỏi: "Điều tra kỹ lưỡng? Vụ việc này

Phạm Nhàn đã viết điều trần báo cáo với trẫm rồi, Giám Sát viện cũng đã có

báo cáo, chắc trong Trung Thư môn hạ cũng có lưu trữ một phần, Đại học sĩ

ngươi nên biết, lần này Nội Khố xảy ra chuyện , chính là vì Phạm Nhàn điều tra

những sai phạm trước đây, đòi lại công bằng cho các công nhân."

Hồ Đại học sĩ hắng giọng nói: "Bệ hạ, đây chỉ là lời nói một phía của Tiểu

Phạm đại nhân, đã có nhiều quan viên địa phương dâng tấu tố cáo như vậy, dẫu

sao cũng phải phái người tới Giang Nam hỏi thử. Nếu như tấu chương nói đúng,

đương nhiên phải điều tra kỹ lưỡng, tiến hành bù đắp, mới tránh khỏi tổn

thương cõi lòng mấy vạn công nhân Nội Khố. Nếu như tấu chương nói sai, thì

phải răn dạy nghiêm khắc các quan viên tại Giang Nam, trấn an Tiểu Phạm đại

nhân, đòi lại công bằng cho Tiểu Phạm đại nhân."

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Nhìn chung, do rất nhiều lý do khác nhau, các quan viên trong triều đình ở kinhđô lại có một lần thống nhất ý kiến hiếm thấy, yêu cầu triều đình điều tra kỹlưỡng chuyện thiếu hụt của bộ Hộ mà mọi người vẫn đồn đại, phải cho con dântrong thiên hạ một câu trả lời thỏa đáng, cho bệ hạ một câu trả lời thỏa đáng.Khánh Quốc mở cửa yết triều đúng giờ, trời vẫn tờ mờ sáng, trong cung điệnvẫn lạnh lẽo, Hoàng đế vẫn ngồi trên ghế rồng cao cao, các đại thần vẫn khiêmmà thảo luận trực tiếp về công vụ của từng quận, từng khu vực. Sau khi kết thúcmọi công việc cần thảo luận gấp rút, Hoàng đế sắc mặt hơi mệt mỏi mở miệnghỏi: "Còn chuyện gì nữa không?"Một vị đại thần Đại Lý tự bước ra, cẩn thận bẩm báo: "Bệ hạ, vụ việc của Chínhsư Nội Khố Chuyển Vận ti Tiểu Phạm đại nhân... phải xử lý như thế nào?"Điều mà rất nhiều quan viên ở kinh đô cũng không ngờ tới, là việc điều tra thiếuhụt ở bộ Hộ về còn chưa bắt đầu, mà việc lời chỉ trích Phạm Nhàn xa GiangNam xa xôi, đã ập đến mãnh liệt.Chỉ trong ba ngày, các tấu chương từ Ngự sử và một số quan viên Giang Namđã như bông tuyết bay đến hoàng cung trong kinh đô, từng câu từng từ đềuhướng nhắm vào Phạm Nhàn, Chính sứ Nội Khố Chuyển Vận Ti, chỉ trích ykiêu ngạo hống hách, ỷ vào thân phận Khâm sai chèn ép đồng liêu, bất chấpquốc pháp triều quy, vọng động giết chết bốn Ti khố của Nội Khố, khiến dânchúng phẫn nộ, từ đó dẫn đến việc công nhân trong tam đại phường Nội Khốbãi công.Tam đại phường Nội Khố chính là trụ cột quan trọng đối với tài chính KhánhQuốc, còn loại đại sự như đình công đã nhiều năm rồi không diễn ra, cho nênkhi tin tức được đưa về kinh đô, đã khiến không ít người kinh ngạc. Kinh đô vàGiang Nam cách nhau rất xa, mọi người không rõ tình hình thực sự của NộiKhố Chuyển Vận Ti ở Mân Bắc, càng không biết rằng Ngự sử Quách Tranhcùng những quan viên thuộc phe của công chúa đã bịa đặt. Rõ ràng là cuộc đìnhcông trước, Phạm Nhàn đàn áp giết người sau, nhưng lại bị đám quan viên nónglòng chỉ trích, biến thành Phạm Nhàn giết người mà không lý do trước, khiếndân chúng phẫn nộ sau.Trong lòng các triều thần, Tiểu Phạm đại nhân thật sự là người có thể làm ranhững việc đáng nghi ngờ như vậy.Lão Phạm còn chưa bị điều tra mà các triều thần đã bắt đầu có ý kiến nặng nềvề Tiểu Phạm, trong mấy ngày liền họ không ngừng thảo luận về việc này tronglúc yết triều , nhưng vẫn chưa có quyết định nào, bệ hạ cũng chưa phát biểu.Trong số văn thần vẫn còn một số người không phải là kẻ bại hoại. Họ không hềe ngại sự thật Phạm Nhàn là con riêng của Hoàng đế, ngược lại, vì sự việc nàymà ánh mắt nhìn Phạm Nhàn càng không tin tưởng. Lý do là vì họ lo sợ mộtquyền thần như vậy có thể gây tổn hại tới căn cơ của triều đình Khánh Quốc vàlợi ích của dân chúng.Chẳng hạn như Hồ Đại học sĩ, người hiện đã gia nhập Môn Hạ Trung Thư, bắtđầu hoạt động trong nội các. Hắn và Phạm Nhàn chưa từng gặp gỡ, hiểu biết vềPhạm Nhàn cũng chỉ giới hạn ở những tin đồn trong quan trường và dân gian,mặc dù được Thư Đại học sĩ giới thiệu, hắn rất tán thưởng tài hoa và học thứccủa Phạm Nhàn, nhưng hắn... vẫn thấy tin vào những gì được nói trên tấuchương.Hồ Đại học sĩ đã cai quản các quận với tư cách quan địa phương nhiều năm.Hắn hiểu rõ việc đối mặt với quan lại kinh đô khó khăn ra sao, lo lắng rằngPhạm Nhàn sẽ ỷ vào gia thế và thân thế của mình, vừa rời khỏi kinh đô là khôngai ngăn cản được, làm xằng làm bậy ở vùng Giang Nam.Hắn quyết định lên tiếng cho các quan viên Giang Nam, một mặt là tránh chođịa phương không phải chịu thiệt hại quá nặng, mặt khác cũng là do lo sợ TiểuPhạm đại nhân mà mình thầm tán thưởng sẽ đi sai đường.Chỉ thấy Hồ Đại học sĩ đứng dậy đi ra khỏi hàng, bình tĩnh nói: "Bệ hạ, việc nàynên được điều tra kỹ lưỡng."Hoàng đế vuốt nhẹ huyệt Thái Dương, hỏi: "Điều tra kỹ lưỡng? Vụ việc nàyPhạm Nhàn đã viết điều trần báo cáo với trẫm rồi, Giám Sát viện cũng đã cóbáo cáo, chắc trong Trung Thư môn hạ cũng có lưu trữ một phần, Đại học sĩngươi nên biết, lần này Nội Khố xảy ra chuyện , chính là vì Phạm Nhàn điều tranhững sai phạm trước đây, đòi lại công bằng cho các công nhân."Hồ Đại học sĩ hắng giọng nói: "Bệ hạ, đây chỉ là lời nói một phía của TiểuPhạm đại nhân, đã có nhiều quan viên địa phương dâng tấu tố cáo như vậy, dẫusao cũng phải phái người tới Giang Nam hỏi thử. Nếu như tấu chương nói đúng,đương nhiên phải điều tra kỹ lưỡng, tiến hành bù đắp, mới tránh khỏi tổnthương cõi lòng mấy vạn công nhân Nội Khố. Nếu như tấu chương nói sai, thìphải răn dạy nghiêm khắc các quan viên tại Giang Nam, trấn an Tiểu Phạm đạinhân, đòi lại công bằng cho Tiểu Phạm đại nhân."

Chương 635: Đào góc tường trên đại điện 1