Tác giả:

Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…

Chương 650: Thanh tra và tác phẩm của nghệ sĩ 3

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Thái tử căm tức vung tay áo, không muốn cãi nhau với quan viên lẻo mép này,dẫu sao thì chỉ cần trong quá trình thanh tra xuất hiện vấn đề gì, cuối cùng cácngươi cũng phải gánh hậu quả thôi.Hồ Đại học sĩ ngồi trên ghế chủ tọa, lạnh lùng quan sát, trong lòng cũng thấy lạlùng. Dưới quyền quản lý của Phạm Thượng thư, bộ Hộ này đúng là khác hẳnso với các bộ khác. Thị lang đại nhân tuy không phải chức quan nhỏ, nhưngdám chống đối thẳng thừng Thái tử như vậy, đúng là thú vị.Hắn biết hôm nay trong Thị lang bộ Hộ đang nghẹn một bụng lửa giận, khôngnhịn được mỉm cười khuyên nhủ: "Vu Thị lang nói không sai, đã là thanh tra thìđương nhiên phải tiến hành trật tự có tổ chức, hơn nữa cũng không thể quấynhiễu công việc hàng ngày của bộ Hộ. Việc công việc quan trên khắp đất nướcđều cần điều động tiền bạc từ bộ Hộ, nếu vì việc thanh tra mà gây phiền hà quámức đến công việc hành chính của bộ Hộ, chắc bệ hạ cũng không muốn thấy."Rõ ràng vị Thị lang họ Vu này tôn kính Hồ Đại học sĩ hơn nhiều hơn, thi lễ rồivà ân cần nói: "Mọi việc tuân theo phân phó của Đại học sĩ."Nếu trong lúc nhất thời không biết nên bắt đầu thanh tra từ đâu, thế thì trướctiên cần sắp xếp tất cả sổ sách của bộ Hộ, rồi điều các quan lại chuyên môn tiếnhành kiểm tra. Giám Sát viện, bộ Lại, Đại Lý Tự đều có nhân viên chuyên mônvề việc này, nhưng theo tình hình trước mắt, ít nhất cũng phải đợi đến ngày maimới có thể bắt đầu.Đúng vào lúc này, một quan viên đột nhiên đề xuất với Hồ Đại học sĩ: "Theoquan điểm của hạ quan, hay là... lấy ra sổ sách của kho hàng và Giang Nam raxem trước."Cả sảnh đường đều yên lặng.Trong kho hàng chính là ngân lượng của Quốc Khố, còn nếu bộ Hộ thực sự điềubạc trong kho đến Giang Nam, theo suy đoán của văn võ toàn triều, nhất địnhphải thông qua sổ sách của Giang Nam. Vị quan viên này trực tiếp đề xuất kiểmtra sổ sách của kho hàng và Giang Nam trước tiên, rõ ràng là nhằm vào lời đồnđại này.Hồ Đại học sĩ giật mình, không tìm ra lý do gì để phản đối, hơn cũng nữa bảnthân hắn thực sự muốn biết liệu bộ Hộ có thật sự to gan lớn mật đến mức điềuquỹ công trong ngân khố đến Giang Nam không. Hắn và Thái tử thảo luận quamột chút rồi phân phó quan lại của Giám Sát Viện và quan viên trong bộ Hộ điđem sổ sách hai nơi này ra trước.Một đêm trôi qua mà không có gì đặc biệt.Ngày thứ hai không có chuyện gì xảy ra.Ngày thứ ba cũng không có chuyện gì xảy ra.Trong việc thanh tra bộ Hộ, từ khi mới bắt đầu triều đình Khánh Quốc đã rơivào cuộc chiến vô tận với đại dương sổ sách, các quan viên chỉ muốn tìm ra sailầm của bộ Hộ nhanh chóng bị chôn vùi trong núi sổ sách như tuyết ở ThươngSơn.Trên đại sảnh rộng lớn, sổ sách xếp thành đống như núi nhỏ, xung quanh trànngập mùi tro bụi của giấy cũ nhiều năm, khiến cho các quan viên thanh tra hítthở cũng khó khăn. Khắp nơi đều là giấy vàng với các con số khiến người tanhìn thôi cũng thấy chán chường, làm đám quan viên này hoa mắt choáng váng.Trong đại sảnh yên tĩnh, không ngừng vang lên tiếng lật trang sách, tiếng gõlách cách của bàn tính, đôi khi còn có một hai tiếng uống trà.Những âm thanh tĩnh lặng và đơn điệu lặp đi lặp lại, rất dễ thôi miên.Vì vậy, các vị đại quan thanh tra ngồi trên ghế thái sư, tuy không cần đối diệntrực tiếp với những con số khủng khiếp và phiền toái, nhưng vẫn cảm thấy toànthân rã rời, mệt mỏi vô cùng.Quan lại của các ti thanh tra đã bận rộn vài ngày, so sánh và hạch toán các consố trên từng cuốn sổ sách, nhưng từ đầu đến cuối không phát hiện ra bất cứ vấnđề gì.Hiện tại đang kiểm tra con số liên quan đến kho hàng và phiên ti Giang Nam,nhưng tạm thời chưa tìm thấy bất cứ nhược điểm nào có thể lật tung bộ Hộ.Điều này khiến mọi người đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, thậm chí ngay cảHồ Đại học sĩ âm thầm thiên vị Phạm gia cũng cảm thấy lạ lùng. Với số lượngsổ sách lớn như vậy, cho dù không phải cố ý thì cũng có lúc vô tình lỡ bút mớibình thường chứ? Lượng công việc tính toán lớn như vậy, chẳng lẽ hai năm quabộ Hộ không mắc tới một sai sót nào?Cái gọi là "nước trong quá thì không có cá", sổ sách sạch sẽ đến thế thì chỉ cógiả. Trên thế gian này làm gì có sổ sách nào hoàn hảo đến vậy, nếu có, thì chắcchắn là sổ giả.Hồ Đại học sĩ và các quan viên thanh tra của bộ Lại bộ Hình đều nghĩ như vậy,vì vậy họ càng ngày càng nỗ lực hơn trong công việc thanh tra; chỉ cần tìm thấymột chút sơ hở, là có thể kéo khắp toàn thân, gạt bộ Hộ xuống ngựa.

Thái tử căm tức vung tay áo, không muốn cãi nhau với quan viên lẻo mép này,

dẫu sao thì chỉ cần trong quá trình thanh tra xuất hiện vấn đề gì, cuối cùng các

ngươi cũng phải gánh hậu quả thôi.

Hồ Đại học sĩ ngồi trên ghế chủ tọa, lạnh lùng quan sát, trong lòng cũng thấy lạ

lùng. Dưới quyền quản lý của Phạm Thượng thư, bộ Hộ này đúng là khác hẳn

so với các bộ khác. Thị lang đại nhân tuy không phải chức quan nhỏ, nhưng

dám chống đối thẳng thừng Thái tử như vậy, đúng là thú vị.

Hắn biết hôm nay trong Thị lang bộ Hộ đang nghẹn một bụng lửa giận, không

nhịn được mỉm cười khuyên nhủ: "Vu Thị lang nói không sai, đã là thanh tra thì

đương nhiên phải tiến hành trật tự có tổ chức, hơn nữa cũng không thể quấy

nhiễu công việc hàng ngày của bộ Hộ. Việc công việc quan trên khắp đất nước

đều cần điều động tiền bạc từ bộ Hộ, nếu vì việc thanh tra mà gây phiền hà quá

mức đến công việc hành chính của bộ Hộ, chắc bệ hạ cũng không muốn thấy."

Rõ ràng vị Thị lang họ Vu này tôn kính Hồ Đại học sĩ hơn nhiều hơn, thi lễ rồi

và ân cần nói: "Mọi việc tuân theo phân phó của Đại học sĩ."

Nếu trong lúc nhất thời không biết nên bắt đầu thanh tra từ đâu, thế thì trước

tiên cần sắp xếp tất cả sổ sách của bộ Hộ, rồi điều các quan lại chuyên môn tiến

hành kiểm tra. Giám Sát viện, bộ Lại, Đại Lý Tự đều có nhân viên chuyên môn

về việc này, nhưng theo tình hình trước mắt, ít nhất cũng phải đợi đến ngày mai

mới có thể bắt đầu.

Đúng vào lúc này, một quan viên đột nhiên đề xuất với Hồ Đại học sĩ: "Theo

quan điểm của hạ quan, hay là... lấy ra sổ sách của kho hàng và Giang Nam ra

xem trước."

Cả sảnh đường đều yên lặng.

Trong kho hàng chính là ngân lượng của Quốc Khố, còn nếu bộ Hộ thực sự điều

bạc trong kho đến Giang Nam, theo suy đoán của văn võ toàn triều, nhất định

phải thông qua sổ sách của Giang Nam. Vị quan viên này trực tiếp đề xuất kiểm

tra sổ sách của kho hàng và Giang Nam trước tiên, rõ ràng là nhằm vào lời đồn

đại này.

Hồ Đại học sĩ giật mình, không tìm ra lý do gì để phản đối, hơn cũng nữa bản

thân hắn thực sự muốn biết liệu bộ Hộ có thật sự to gan lớn mật đến mức điều

quỹ công trong ngân khố đến Giang Nam không. Hắn và Thái tử thảo luận qua

một chút rồi phân phó quan lại của Giám Sát Viện và quan viên trong bộ Hộ đi

đem sổ sách hai nơi này ra trước.

Một đêm trôi qua mà không có gì đặc biệt.

Ngày thứ hai không có chuyện gì xảy ra.

Ngày thứ ba cũng không có chuyện gì xảy ra.

Trong việc thanh tra bộ Hộ, từ khi mới bắt đầu triều đình Khánh Quốc đã rơi

vào cuộc chiến vô tận với đại dương sổ sách, các quan viên chỉ muốn tìm ra sai

lầm của bộ Hộ nhanh chóng bị chôn vùi trong núi sổ sách như tuyết ở Thương

Sơn.

Trên đại sảnh rộng lớn, sổ sách xếp thành đống như núi nhỏ, xung quanh tràn

ngập mùi tro bụi của giấy cũ nhiều năm, khiến cho các quan viên thanh tra hít

thở cũng khó khăn. Khắp nơi đều là giấy vàng với các con số khiến người ta

nhìn thôi cũng thấy chán chường, làm đám quan viên này hoa mắt choáng váng.

Trong đại sảnh yên tĩnh, không ngừng vang lên tiếng lật trang sách, tiếng gõ

lách cách của bàn tính, đôi khi còn có một hai tiếng uống trà.

Những âm thanh tĩnh lặng và đơn điệu lặp đi lặp lại, rất dễ thôi miên.

Vì vậy, các vị đại quan thanh tra ngồi trên ghế thái sư, tuy không cần đối diện

trực tiếp với những con số khủng khiếp và phiền toái, nhưng vẫn cảm thấy toàn

thân rã rời, mệt mỏi vô cùng.

Quan lại của các ti thanh tra đã bận rộn vài ngày, so sánh và hạch toán các con

số trên từng cuốn sổ sách, nhưng từ đầu đến cuối không phát hiện ra bất cứ vấn

đề gì.

Hiện tại đang kiểm tra con số liên quan đến kho hàng và phiên ti Giang Nam,

nhưng tạm thời chưa tìm thấy bất cứ nhược điểm nào có thể lật tung bộ Hộ.

Điều này khiến mọi người đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, thậm chí ngay cả

Hồ Đại học sĩ âm thầm thiên vị Phạm gia cũng cảm thấy lạ lùng. Với số lượng

sổ sách lớn như vậy, cho dù không phải cố ý thì cũng có lúc vô tình lỡ bút mới

bình thường chứ? Lượng công việc tính toán lớn như vậy, chẳng lẽ hai năm qua

bộ Hộ không mắc tới một sai sót nào?

Cái gọi là "nước trong quá thì không có cá", sổ sách sạch sẽ đến thế thì chỉ có

giả. Trên thế gian này làm gì có sổ sách nào hoàn hảo đến vậy, nếu có, thì chắc

chắn là sổ giả.

Hồ Đại học sĩ và các quan viên thanh tra của bộ Lại bộ Hình đều nghĩ như vậy,

vì vậy họ càng ngày càng nỗ lực hơn trong công việc thanh tra; chỉ cần tìm thấy

một chút sơ hở, là có thể kéo khắp toàn thân, gạt bộ Hộ xuống ngựa.

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Thái tử căm tức vung tay áo, không muốn cãi nhau với quan viên lẻo mép này,dẫu sao thì chỉ cần trong quá trình thanh tra xuất hiện vấn đề gì, cuối cùng cácngươi cũng phải gánh hậu quả thôi.Hồ Đại học sĩ ngồi trên ghế chủ tọa, lạnh lùng quan sát, trong lòng cũng thấy lạlùng. Dưới quyền quản lý của Phạm Thượng thư, bộ Hộ này đúng là khác hẳnso với các bộ khác. Thị lang đại nhân tuy không phải chức quan nhỏ, nhưngdám chống đối thẳng thừng Thái tử như vậy, đúng là thú vị.Hắn biết hôm nay trong Thị lang bộ Hộ đang nghẹn một bụng lửa giận, khôngnhịn được mỉm cười khuyên nhủ: "Vu Thị lang nói không sai, đã là thanh tra thìđương nhiên phải tiến hành trật tự có tổ chức, hơn nữa cũng không thể quấynhiễu công việc hàng ngày của bộ Hộ. Việc công việc quan trên khắp đất nướcđều cần điều động tiền bạc từ bộ Hộ, nếu vì việc thanh tra mà gây phiền hà quámức đến công việc hành chính của bộ Hộ, chắc bệ hạ cũng không muốn thấy."Rõ ràng vị Thị lang họ Vu này tôn kính Hồ Đại học sĩ hơn nhiều hơn, thi lễ rồivà ân cần nói: "Mọi việc tuân theo phân phó của Đại học sĩ."Nếu trong lúc nhất thời không biết nên bắt đầu thanh tra từ đâu, thế thì trướctiên cần sắp xếp tất cả sổ sách của bộ Hộ, rồi điều các quan lại chuyên môn tiếnhành kiểm tra. Giám Sát viện, bộ Lại, Đại Lý Tự đều có nhân viên chuyên mônvề việc này, nhưng theo tình hình trước mắt, ít nhất cũng phải đợi đến ngày maimới có thể bắt đầu.Đúng vào lúc này, một quan viên đột nhiên đề xuất với Hồ Đại học sĩ: "Theoquan điểm của hạ quan, hay là... lấy ra sổ sách của kho hàng và Giang Nam raxem trước."Cả sảnh đường đều yên lặng.Trong kho hàng chính là ngân lượng của Quốc Khố, còn nếu bộ Hộ thực sự điềubạc trong kho đến Giang Nam, theo suy đoán của văn võ toàn triều, nhất địnhphải thông qua sổ sách của Giang Nam. Vị quan viên này trực tiếp đề xuất kiểmtra sổ sách của kho hàng và Giang Nam trước tiên, rõ ràng là nhằm vào lời đồnđại này.Hồ Đại học sĩ giật mình, không tìm ra lý do gì để phản đối, hơn cũng nữa bảnthân hắn thực sự muốn biết liệu bộ Hộ có thật sự to gan lớn mật đến mức điềuquỹ công trong ngân khố đến Giang Nam không. Hắn và Thái tử thảo luận quamột chút rồi phân phó quan lại của Giám Sát Viện và quan viên trong bộ Hộ điđem sổ sách hai nơi này ra trước.Một đêm trôi qua mà không có gì đặc biệt.Ngày thứ hai không có chuyện gì xảy ra.Ngày thứ ba cũng không có chuyện gì xảy ra.Trong việc thanh tra bộ Hộ, từ khi mới bắt đầu triều đình Khánh Quốc đã rơivào cuộc chiến vô tận với đại dương sổ sách, các quan viên chỉ muốn tìm ra sailầm của bộ Hộ nhanh chóng bị chôn vùi trong núi sổ sách như tuyết ở ThươngSơn.Trên đại sảnh rộng lớn, sổ sách xếp thành đống như núi nhỏ, xung quanh trànngập mùi tro bụi của giấy cũ nhiều năm, khiến cho các quan viên thanh tra hítthở cũng khó khăn. Khắp nơi đều là giấy vàng với các con số khiến người tanhìn thôi cũng thấy chán chường, làm đám quan viên này hoa mắt choáng váng.Trong đại sảnh yên tĩnh, không ngừng vang lên tiếng lật trang sách, tiếng gõlách cách của bàn tính, đôi khi còn có một hai tiếng uống trà.Những âm thanh tĩnh lặng và đơn điệu lặp đi lặp lại, rất dễ thôi miên.Vì vậy, các vị đại quan thanh tra ngồi trên ghế thái sư, tuy không cần đối diệntrực tiếp với những con số khủng khiếp và phiền toái, nhưng vẫn cảm thấy toànthân rã rời, mệt mỏi vô cùng.Quan lại của các ti thanh tra đã bận rộn vài ngày, so sánh và hạch toán các consố trên từng cuốn sổ sách, nhưng từ đầu đến cuối không phát hiện ra bất cứ vấnđề gì.Hiện tại đang kiểm tra con số liên quan đến kho hàng và phiên ti Giang Nam,nhưng tạm thời chưa tìm thấy bất cứ nhược điểm nào có thể lật tung bộ Hộ.Điều này khiến mọi người đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, thậm chí ngay cảHồ Đại học sĩ âm thầm thiên vị Phạm gia cũng cảm thấy lạ lùng. Với số lượngsổ sách lớn như vậy, cho dù không phải cố ý thì cũng có lúc vô tình lỡ bút mớibình thường chứ? Lượng công việc tính toán lớn như vậy, chẳng lẽ hai năm quabộ Hộ không mắc tới một sai sót nào?Cái gọi là "nước trong quá thì không có cá", sổ sách sạch sẽ đến thế thì chỉ cógiả. Trên thế gian này làm gì có sổ sách nào hoàn hảo đến vậy, nếu có, thì chắcchắn là sổ giả.Hồ Đại học sĩ và các quan viên thanh tra của bộ Lại bộ Hình đều nghĩ như vậy,vì vậy họ càng ngày càng nỗ lực hơn trong công việc thanh tra; chỉ cần tìm thấymột chút sơ hở, là có thể kéo khắp toàn thân, gạt bộ Hộ xuống ngựa.

Chương 650: Thanh tra và tác phẩm của nghệ sĩ 3