Thời tiết ngày hè, công việc gặt lúa kết thúc, ngô cũng đã được thu hoạch xong, đám nông dân lại có thể thoải mái hơn, có lương thực rồi, nông dân lại bắt đầu tính đến chuyện thu xếp kết hôn, cố gắng không kéo dài đến mùa đông. Bởi vì trời đông giá rét, lúc đó thiếu ăn thiếu mặc, tổ chức việc vui cũng không tiện. Hôm nay Lâm Uyển xuất giá, đối tượng là thông gia từ bé, là Lục Chính Kỳ của nhà họ Lục thôn Đại Loan. Năm ngoái Lục Chính Kỳ tốt nghiệp cấp ba, kết quả đột nhiên ầm ĩ chuyện cách mạng văn hóa, cấp trên hủy bỏ chuyện tuyển sinh của trường cao đẳng, anh ta không thể tham dự kỳ thi tuyển sinh đại học, trường học lại rối loạn, khắp nơi tác chiến, cho nên anh ta chạy về nhà lánh nạn một thời gian. Trong khoảng thời gian này, anh ta đối xử với cô lúc nóng lúc lạnh, thậm chí còn từng nhắc đến chuyện hủy bỏ hôn ước, có người nói là vì anh ta yêu cô gái khác, không muốn cưới cô vợ theo kiểu phong kiến từ xưa này. Cô biết đây đều là do những người ghen tị gì đó nói dối, anh ta sẽ…
Chương 854
Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam ChủTác giả: Đào Hoa LộTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThời tiết ngày hè, công việc gặt lúa kết thúc, ngô cũng đã được thu hoạch xong, đám nông dân lại có thể thoải mái hơn, có lương thực rồi, nông dân lại bắt đầu tính đến chuyện thu xếp kết hôn, cố gắng không kéo dài đến mùa đông. Bởi vì trời đông giá rét, lúc đó thiếu ăn thiếu mặc, tổ chức việc vui cũng không tiện. Hôm nay Lâm Uyển xuất giá, đối tượng là thông gia từ bé, là Lục Chính Kỳ của nhà họ Lục thôn Đại Loan. Năm ngoái Lục Chính Kỳ tốt nghiệp cấp ba, kết quả đột nhiên ầm ĩ chuyện cách mạng văn hóa, cấp trên hủy bỏ chuyện tuyển sinh của trường cao đẳng, anh ta không thể tham dự kỳ thi tuyển sinh đại học, trường học lại rối loạn, khắp nơi tác chiến, cho nên anh ta chạy về nhà lánh nạn một thời gian. Trong khoảng thời gian này, anh ta đối xử với cô lúc nóng lúc lạnh, thậm chí còn từng nhắc đến chuyện hủy bỏ hôn ước, có người nói là vì anh ta yêu cô gái khác, không muốn cưới cô vợ theo kiểu phong kiến từ xưa này. Cô biết đây đều là do những người ghen tị gì đó nói dối, anh ta sẽ… Bắt đầu từ mùa thu đông năm nay, đại đội Ngũ Liễu bước vào thời kỳ bận rộn với khí thế hừng hực.Thời gian trong công việc trôi qua rất nhanh. Mùa hè vội vã trôi qua, nhường chỗ cho mùa thu hoạch đầu tiên. Sau đó, ba tháng tiếp theo là khoảng thời gian thu hoạch liên tục, gieo mạ, làm đồng không ngơi tay. Khi xã viên cuối cùng cũng tạm rảnh rỗi sau mùa vụ, thì cũng vừa đến đầu tháng Mười.Những năm trước, sau khi kết thúc công việc đồng áng, mọi người có thể nghỉ ngơi, trốn cái lạnh của mùa đông. Nhưng bây giờ lại khác. Nghề phụ chế thuốc của đại đội đã trở thành công việc tiếp theo khiến cả thôn tất bật.Lâm Uyển tuyển chọn một số thanh niên khéo léo, sạch sẽ để hỗ trợ trong bệnh viện. Các phương thuốc đều đã hoàn thiện, chỉ cần làm theo từng bước một, có bác sĩ thực tập giám sát nên khó có thể xảy ra sai sót.Để nâng cao tay nghề của đội ngũ bác sĩ thực tập, Lâm Uyển lại tổ chức thêm một đợt kiểm tra sức khỏe cho người dân trong thôn. Cô nói với mọi người:“Kiểm tra sức khỏe không chỉ giúp phát hiện bệnh sớm mà còn là cơ hội để các bác sĩ thực tập học hỏi. Ngày nào cũng sẽ có đánh giá lại, ai chưa vững phần nào thì bổ sung ngay, như thế mới tiến bộ nhanh được.”Ban ngày, các bác sĩ thực tập theo dõi và khám bệnh. Tối đến, họ lại tập trung tại phòng y tế để học tập và ôn luyện, dưới ánh đèn điện sáng trưng. Vì xã viên vẫn còn làm việc ban đêm nên đội ngũ bác sĩ vừa học vừa giám sát tình hình, đảm bảo không chậm trễ cả hai bên.Hôm đó, sau khi giảng bài xong, Lâm Uyển dặn dò:“Tối nay ăn cơm xong nhớ đến phòng y tế tiếp tục học nhé. Đèn có sẵn, tranh thủ thời gian mà rèn luyện thêm.”Nói xong, cô về nhà thì bắt gặp hai cậu bé đang đẩy Tuấn Tuấn đi dạo ngay trước cửa.Tuấn Tuấn còn mấy ngày nữa là tròn tám tháng tuổi, nhưng so với những đứa trẻ cùng lứa, cậu bé có vẻ… quá lười biếng. Trẻ con tám tháng tuổi bình thường đã bò trườn khắp nơi, bi bô tập nói. Còn Tuấn Tuấn thì chỉ thích ngồi yên trên xe đẩy, ngắm cảnh như một vị lãnh đạo đang đi tuần tra.Sáng sớm, cậu bé ngắm mặt trời mọc ở phương Đông. Đến trưa, ngước nhìn mặt trời lên đỉnh đầu. Chiều xuống thì ngắm hoàng hôn đỏ rực, tận hưởng ánh sáng vàng cam rải khắp mặt đất. Mỗi lần như vậy, khuôn mặt nhỏ bé lại lộ ra vẻ hài lòng vô cùng.Lâm Uyển nhìn con trai mà không biết phải nói sao. Cô cảm thấy thằng bé như vậy thật không bình thường, nhưng lạ một điều là ngoài cô ra, tất cả mọi người trong thôn đều cho rằng như thế mới đúng!Nhất là hai cậu bé và các xã viên, ai nấy đều nhìn Tuấn Tuấn với ánh mắt tràn đầy tự hào.“Tuấn Tuấn nhà chúng ta đúng chuẩn phong thái đại ca!”
Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam ChủTác giả: Đào Hoa LộTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThời tiết ngày hè, công việc gặt lúa kết thúc, ngô cũng đã được thu hoạch xong, đám nông dân lại có thể thoải mái hơn, có lương thực rồi, nông dân lại bắt đầu tính đến chuyện thu xếp kết hôn, cố gắng không kéo dài đến mùa đông. Bởi vì trời đông giá rét, lúc đó thiếu ăn thiếu mặc, tổ chức việc vui cũng không tiện. Hôm nay Lâm Uyển xuất giá, đối tượng là thông gia từ bé, là Lục Chính Kỳ của nhà họ Lục thôn Đại Loan. Năm ngoái Lục Chính Kỳ tốt nghiệp cấp ba, kết quả đột nhiên ầm ĩ chuyện cách mạng văn hóa, cấp trên hủy bỏ chuyện tuyển sinh của trường cao đẳng, anh ta không thể tham dự kỳ thi tuyển sinh đại học, trường học lại rối loạn, khắp nơi tác chiến, cho nên anh ta chạy về nhà lánh nạn một thời gian. Trong khoảng thời gian này, anh ta đối xử với cô lúc nóng lúc lạnh, thậm chí còn từng nhắc đến chuyện hủy bỏ hôn ước, có người nói là vì anh ta yêu cô gái khác, không muốn cưới cô vợ theo kiểu phong kiến từ xưa này. Cô biết đây đều là do những người ghen tị gì đó nói dối, anh ta sẽ… Bắt đầu từ mùa thu đông năm nay, đại đội Ngũ Liễu bước vào thời kỳ bận rộn với khí thế hừng hực.Thời gian trong công việc trôi qua rất nhanh. Mùa hè vội vã trôi qua, nhường chỗ cho mùa thu hoạch đầu tiên. Sau đó, ba tháng tiếp theo là khoảng thời gian thu hoạch liên tục, gieo mạ, làm đồng không ngơi tay. Khi xã viên cuối cùng cũng tạm rảnh rỗi sau mùa vụ, thì cũng vừa đến đầu tháng Mười.Những năm trước, sau khi kết thúc công việc đồng áng, mọi người có thể nghỉ ngơi, trốn cái lạnh của mùa đông. Nhưng bây giờ lại khác. Nghề phụ chế thuốc của đại đội đã trở thành công việc tiếp theo khiến cả thôn tất bật.Lâm Uyển tuyển chọn một số thanh niên khéo léo, sạch sẽ để hỗ trợ trong bệnh viện. Các phương thuốc đều đã hoàn thiện, chỉ cần làm theo từng bước một, có bác sĩ thực tập giám sát nên khó có thể xảy ra sai sót.Để nâng cao tay nghề của đội ngũ bác sĩ thực tập, Lâm Uyển lại tổ chức thêm một đợt kiểm tra sức khỏe cho người dân trong thôn. Cô nói với mọi người:“Kiểm tra sức khỏe không chỉ giúp phát hiện bệnh sớm mà còn là cơ hội để các bác sĩ thực tập học hỏi. Ngày nào cũng sẽ có đánh giá lại, ai chưa vững phần nào thì bổ sung ngay, như thế mới tiến bộ nhanh được.”Ban ngày, các bác sĩ thực tập theo dõi và khám bệnh. Tối đến, họ lại tập trung tại phòng y tế để học tập và ôn luyện, dưới ánh đèn điện sáng trưng. Vì xã viên vẫn còn làm việc ban đêm nên đội ngũ bác sĩ vừa học vừa giám sát tình hình, đảm bảo không chậm trễ cả hai bên.Hôm đó, sau khi giảng bài xong, Lâm Uyển dặn dò:“Tối nay ăn cơm xong nhớ đến phòng y tế tiếp tục học nhé. Đèn có sẵn, tranh thủ thời gian mà rèn luyện thêm.”Nói xong, cô về nhà thì bắt gặp hai cậu bé đang đẩy Tuấn Tuấn đi dạo ngay trước cửa.Tuấn Tuấn còn mấy ngày nữa là tròn tám tháng tuổi, nhưng so với những đứa trẻ cùng lứa, cậu bé có vẻ… quá lười biếng. Trẻ con tám tháng tuổi bình thường đã bò trườn khắp nơi, bi bô tập nói. Còn Tuấn Tuấn thì chỉ thích ngồi yên trên xe đẩy, ngắm cảnh như một vị lãnh đạo đang đi tuần tra.Sáng sớm, cậu bé ngắm mặt trời mọc ở phương Đông. Đến trưa, ngước nhìn mặt trời lên đỉnh đầu. Chiều xuống thì ngắm hoàng hôn đỏ rực, tận hưởng ánh sáng vàng cam rải khắp mặt đất. Mỗi lần như vậy, khuôn mặt nhỏ bé lại lộ ra vẻ hài lòng vô cùng.Lâm Uyển nhìn con trai mà không biết phải nói sao. Cô cảm thấy thằng bé như vậy thật không bình thường, nhưng lạ một điều là ngoài cô ra, tất cả mọi người trong thôn đều cho rằng như thế mới đúng!Nhất là hai cậu bé và các xã viên, ai nấy đều nhìn Tuấn Tuấn với ánh mắt tràn đầy tự hào.“Tuấn Tuấn nhà chúng ta đúng chuẩn phong thái đại ca!”
Thập Niên 70 Xuyên Thành Tẩu Tử Của Nam ChủTác giả: Đào Hoa LộTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngThời tiết ngày hè, công việc gặt lúa kết thúc, ngô cũng đã được thu hoạch xong, đám nông dân lại có thể thoải mái hơn, có lương thực rồi, nông dân lại bắt đầu tính đến chuyện thu xếp kết hôn, cố gắng không kéo dài đến mùa đông. Bởi vì trời đông giá rét, lúc đó thiếu ăn thiếu mặc, tổ chức việc vui cũng không tiện. Hôm nay Lâm Uyển xuất giá, đối tượng là thông gia từ bé, là Lục Chính Kỳ của nhà họ Lục thôn Đại Loan. Năm ngoái Lục Chính Kỳ tốt nghiệp cấp ba, kết quả đột nhiên ầm ĩ chuyện cách mạng văn hóa, cấp trên hủy bỏ chuyện tuyển sinh của trường cao đẳng, anh ta không thể tham dự kỳ thi tuyển sinh đại học, trường học lại rối loạn, khắp nơi tác chiến, cho nên anh ta chạy về nhà lánh nạn một thời gian. Trong khoảng thời gian này, anh ta đối xử với cô lúc nóng lúc lạnh, thậm chí còn từng nhắc đến chuyện hủy bỏ hôn ước, có người nói là vì anh ta yêu cô gái khác, không muốn cưới cô vợ theo kiểu phong kiến từ xưa này. Cô biết đây đều là do những người ghen tị gì đó nói dối, anh ta sẽ… Bắt đầu từ mùa thu đông năm nay, đại đội Ngũ Liễu bước vào thời kỳ bận rộn với khí thế hừng hực.Thời gian trong công việc trôi qua rất nhanh. Mùa hè vội vã trôi qua, nhường chỗ cho mùa thu hoạch đầu tiên. Sau đó, ba tháng tiếp theo là khoảng thời gian thu hoạch liên tục, gieo mạ, làm đồng không ngơi tay. Khi xã viên cuối cùng cũng tạm rảnh rỗi sau mùa vụ, thì cũng vừa đến đầu tháng Mười.Những năm trước, sau khi kết thúc công việc đồng áng, mọi người có thể nghỉ ngơi, trốn cái lạnh của mùa đông. Nhưng bây giờ lại khác. Nghề phụ chế thuốc của đại đội đã trở thành công việc tiếp theo khiến cả thôn tất bật.Lâm Uyển tuyển chọn một số thanh niên khéo léo, sạch sẽ để hỗ trợ trong bệnh viện. Các phương thuốc đều đã hoàn thiện, chỉ cần làm theo từng bước một, có bác sĩ thực tập giám sát nên khó có thể xảy ra sai sót.Để nâng cao tay nghề của đội ngũ bác sĩ thực tập, Lâm Uyển lại tổ chức thêm một đợt kiểm tra sức khỏe cho người dân trong thôn. Cô nói với mọi người:“Kiểm tra sức khỏe không chỉ giúp phát hiện bệnh sớm mà còn là cơ hội để các bác sĩ thực tập học hỏi. Ngày nào cũng sẽ có đánh giá lại, ai chưa vững phần nào thì bổ sung ngay, như thế mới tiến bộ nhanh được.”Ban ngày, các bác sĩ thực tập theo dõi và khám bệnh. Tối đến, họ lại tập trung tại phòng y tế để học tập và ôn luyện, dưới ánh đèn điện sáng trưng. Vì xã viên vẫn còn làm việc ban đêm nên đội ngũ bác sĩ vừa học vừa giám sát tình hình, đảm bảo không chậm trễ cả hai bên.Hôm đó, sau khi giảng bài xong, Lâm Uyển dặn dò:“Tối nay ăn cơm xong nhớ đến phòng y tế tiếp tục học nhé. Đèn có sẵn, tranh thủ thời gian mà rèn luyện thêm.”Nói xong, cô về nhà thì bắt gặp hai cậu bé đang đẩy Tuấn Tuấn đi dạo ngay trước cửa.Tuấn Tuấn còn mấy ngày nữa là tròn tám tháng tuổi, nhưng so với những đứa trẻ cùng lứa, cậu bé có vẻ… quá lười biếng. Trẻ con tám tháng tuổi bình thường đã bò trườn khắp nơi, bi bô tập nói. Còn Tuấn Tuấn thì chỉ thích ngồi yên trên xe đẩy, ngắm cảnh như một vị lãnh đạo đang đi tuần tra.Sáng sớm, cậu bé ngắm mặt trời mọc ở phương Đông. Đến trưa, ngước nhìn mặt trời lên đỉnh đầu. Chiều xuống thì ngắm hoàng hôn đỏ rực, tận hưởng ánh sáng vàng cam rải khắp mặt đất. Mỗi lần như vậy, khuôn mặt nhỏ bé lại lộ ra vẻ hài lòng vô cùng.Lâm Uyển nhìn con trai mà không biết phải nói sao. Cô cảm thấy thằng bé như vậy thật không bình thường, nhưng lạ một điều là ngoài cô ra, tất cả mọi người trong thôn đều cho rằng như thế mới đúng!Nhất là hai cậu bé và các xã viên, ai nấy đều nhìn Tuấn Tuấn với ánh mắt tràn đầy tự hào.“Tuấn Tuấn nhà chúng ta đúng chuẩn phong thái đại ca!”